Sau mấy giây mất thính giác ngắn ngủi, Hạ Mạt lăng lăng nhìn về phía sân, trong lớp cách ly trong suốt tràn ngập thuốc súng, nháy mắt tim của cậu đều ngừng lại!
“Ran, Randall điện hạ…”
Hạ Mạt sắc mặt trắng bệch, đứng vụt lên, muốn xông về phía sân đấu.
Trương Lợi tay mắt lanh lẹ giữ chặt cậu.
Hạ Mạt trở tay giãy dụa, “Thả tớ ra! Randall điện hạ…”
“Hắn không có việc gì!” Trương Lợi rống to!
Thanh âm của rống to bọn cậu trở nên vô cùng đột ngột trong cả sân đấu yên tĩnh.
Rất nhiều người xem bắt đầu hồi phục sau cơn chấn kinh, có phần mờ mịt nhìn về phía hai người bọn họ.
Laurent đứng ở tận đằng sau liếc nhìn Hạ Mạt, “Hắn đối với Randall ngược lại là khăng khăng một mực.” Gã nhếch môi nói.
Tống Tu thấy tâm tình của gã giờ phút này không tệ, nhỏ giọng phụ họa nói: “Cho dù có một lòng một dạ thì sao chứ? Chung quy vẫn không thay đổi được sự thực hắn là một Beta.”
“Nói không sai.” Laurent dựa vào rào chắn phía sau, có chút hăng hái mà nhìn Hạ Mạt lo lắng không thôi, trong ánh mắt tràn đầy tính toán cùng giễu cợt.
Hạ Mạt bị trấn áp dưới sự hợp lực của Trương Lợi cùng Trần Khiết, bị cưỡng bức trở lại chỗ ngồi.
Giờ phút này sương mù trong vòng phòng hộ đã tan biến hơn nửa, mơ hồ lộ ra hai thân ảnh mơ hồ cực lớn.
Người chủ trì phục hồi tinh thần lại, cầm mic bắt đầu giải thích: “A! Quả thực làm cho người ta kinh ngạc! Tuyển thủ Randall vốn đã thành công tránh né đạn pháo, lại không nghĩ rằng đây chính là pháo truy tung! Chiêu thức ấy của Trần Chiêu đánh cho tất cả mọi người trở tay không kịp! Sương mù tràn ngập hiện trường! Chúng ta tạm thời còn chưa thấy rõ tình huống bên trong! Tràng vụ*! Xin hỗ trợ xử lý sương mù!”
(* nhân viên phục vụ hỗ trợ)
Vài tên tràng vụ lập tức mở ra máy tinh lọc không khí, lớp sương mù trong vòng phòng hộ bị hút ra bằng tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy được.
Hạ Mạt nhìn chằm chằm bóng đen cao lớn dần dần lộ ra, trong nội tâm không ngừng cầu nguyện: Nhất định phải bình yên vô sự! Nhất định phải bình yên vô sự!
Sương mù hoàn toàn biến mất, người xem rốt cục nhìn thấy rõ ràng tình huống bên trong!
Có lẽ là Trần Chiêu có đầy đủ tin tưởng với pháo truy tung, giờ phút này hắn đã thu hồi thế công, khi hắn trông thấy Randall ở cách đó 10m thì lông mày buông lỏng lại một lần nữa nhíu lên.
Diêm Vương Hào nửa quỳ trên mặt đất, tấm khiên cao 15m được dựng thẳng trước người, mặt ngoài tấm khiên khói xanh lượn lờ, thỉnh thoảng có cặn bã rơi xuống.
Hạ Mạt khẩn trương mím môi, âm thầm hô: “Randall điện hạ, ngài không sao chứ, Randall điện hạ, nhanh tranh thủ thời gian đứng lên…”
Laurent trông thấy tình huống bên trong, không khỏi tiếc rẻ “Xùy~~” một tiếng.
Tống Tu nói: “Sinh mệnh lực thật đúng là ương ngạnh.”
“Tốt xấu gì cũng là cơ giáp cấp 6, nếu dễ dàng bị hư mất như vậy thì ta lại hoài nghi kiểm tra đẳng cấp cơ giáp có phải có vấn đề hay không…”
Trong khi bọn họ nghị luận, Diêm Vương Hào đã chậm rãi đứng lên
Laurent lập tức ra hiệu Tống Tu câm miệng.
Tống Tu phối hợp ngậm miệng lại.
Mấy ngàn người xem đều sôi nổi tập trung ánh mắt về phía Diêm Vương Hào.
Diêm Vương Hào một tay cầm tấm khiên, chậm rãi đứng lên, màn hình lập thể lập tức hiện rõ tình huống của nó, mọi người lúc này mới kinh ngạc phát hiện mặt ngoài của Diêm Vương Hào vậy mà không bị tổn thương một chút nào!
“Ah!!!!!” Người chủ trì dẫn đầu lên tiếng kinh hô, “Không thể tưởng tượng nổi! Quả thực không thể tưởng tượng nổi! Sau khi bị pháo truy tung công kích chính diện, Diêm Vương Hào vậy mà không bị tổn thương một chút nào! Quả nhiên là cơ giáp cấp 6 có lực phòng ngự cao tới 80% sao?! Quả thực là tường đồng vách sắt!
A! Trông thấy tình huống của Diêm Vương Hào, tuyển thủ Trần Chiêu tựa hồ dao động! Hắn thu hồi hoả tiễn, lấy ra pháo laser uy lực càng lớn! Theo ta được biết, nếu so sánh phạm vi công kích của pháo laser với pháo truy tung thì phạm vi của pháo laser hẹp hơn, thế nhưng lực xuyên thấu lại mạnh hơn rất nhiều!, Chẳng lẽ hắn định dùng năng lượng công kích mức độ cao đánh vỡ phòng thủ tuyệt đối của tuyển thủ Randall?!”
Randall căn bản không cho hắn cơ hội dùng pháo laser, vừa mới đứng lên, lập tức thu hồi tấm khiên phóng về phía Trần Chiêu
Trần Chiêu nhanh chóng rút lui, một mặt duy trì khoảng cách với Diêm Vương Hào, một mặt điều chỉnh góc độ của pháo laser, ý đồ một kích tất trúng!
Randall làm sao có thể để cho hắn thực hiện đơn giản như vậy?! Bằng vào tính năng chạy trốn nhanh chóng của cơ giáp cấp 6, trong chớp mắt đuổi theo Trần Chiêu, kìm sắt duỗi ra níu lại miệng nòng pháo laser, dự định đoạt lấy pháo để hắn sử dụng!
Trần Chiêu làm sao có thể làm cho hắn như nguyện! Thấy pháo laser sắp bị túm đi, hắn nhanh chóng ion hóa thu hồi khẩu pháo vào trong không gian, đồng thời dùng cái tay còn lại công kích phần eo của Diêm Vương Hào.
Cơ giáp khổng lồ chạm vào nhau, phát ra tiếng vang trầm đục.
Cơ giáp màu xanh mà Trần Chiêu điều khiển có thể hình nhỏ bé, khuyết thiếu ưu thế lực lượng cơ thể, cho nên rất nhanh rơi vào hạ phong trong tình huống vật lộn sát người.
Để tránh khỏi việc rơi vào tình huống bị động, hắn tìm cách kéo dài khoảng cách với Diêm Vương Hào
Kinh nghiệm thực chiến của Randall phong phú, chỉ từ một hành động nhỏ là có thể nhìn ra bước đi tiếp theo của Trần Chiêu, lập tức lách mình ngăn trở đường đi của Trần Chiêu, đạp nhanh một cái đem Trần Chiêu đá ra xa mười mét!
Trần Chiêu rút lui tầm mười bước, vừa đứng lại thì thấy Diêm Vương Hào vọt về phía bên này, hắn vội vàng tránh sang bên cạnh hai bước, Diêm Vương Hào vồ ếch hụt làm cho Trần Chiêu có thời gian thở dốc, hắn lợi dụng khoảng thời gian ngắn ngủi không đến một giây này lấy ra pháo laser, xoay người nhắm ngay Randall, chưa điều chỉnh một chút gì mà trực tiếp ấn xuống nút công kích, cường quang bắn ra, toàn bộ trong vòng bảo hộ trong suốt bị chiếu sáng!
Trái tim vừa mới hạ xuống của Hạ Mạt lại lập tức nhảy lên tận cổ!
Ngay khi mà mọi người cho rằng Randall sẽ tránh sang một bên, thì hắn lại đứng yên tại chỗ, giơ lên tấm khiên trực tiếp chống một kích này!
Người chủ trì kích động hô to: “Đối mặt với công kích của pháo laser, tuyển thủ Randall bình tĩnh như trước! Hắn hiển nhiên vô cùng tin tưởng với khả năng phòng ngự của mình! Lúc này ngay cả né tránh đều không cần!”
Trần Chiêu cũng không còn nghĩ đến Randall sẽ lớn mật như vậy, thế nhưng nếu như người này đều tự nguyện đứng đấy để bị đánh! Hắn cũng không cần làm chính nhân quân tử! Sau khi phóng ra đòn pháo thứ nhất, Trần Chiêu lập tức phóng ra đòn thứ hai.
Hai phát pháo laser chồng lên, uy lực không giống bình thường, chỉ là tấm khiên của Diêm Vương Hào không có bất cứ tổn thương gì, thậm chí ngay cả một chút vết rạch đều không có!
Pháo laser trong nháy mắt hao hết, Trần Chiêu lập tức lui về phía sau, ý đồ lưu lại cho mình càng nhiều thời gian tìm kiếm phương pháp ứng đối.
Nhưng mà Randall lại không cho hắn thời gian phản ứng, lập tức mở ra tay phải, ánh sáng trong nháy mắt tụ tâm trong lòng bàn tay, chỉ nghe “Rầm —— bang” hai tiếng, cơ giáp màu xanh bị tạc bay, đụng vào vòng phòng hộ, vòng phòng hộ lấy điểm tiếp xúc làm trung tâm mà bắt đầu lan rộng vết nứt ra bốn phía, hiện lên hình dáng mảnh vỡ rồi rơi xuống.
Hiện trường một mảnh chấn động!
Laurent nhíu mày, “Không phải nói lực công kích chỉ có 5% sao? Làm vỡ cả vòng phòng hộ mà lực công kích chỉ có 5%?!”
Tống Tu cũng rất là nghi hoặc, “Trước khi bắt đầu trận đấu cũng đã làm kiểm tra, lực công kích của Diêm Vương Hào quả thật chỉ có 5%, còn vòng phòng hộ… Có phải là do vòng phòng hộ vốn đã có tì vết, chỉ là hôm nay vừa mới đạt tới giá trị giới hạn…”
“Trên thế giới có chuyện trùng hợp như vậy sao?”
“Thuộc hạ ngu dốt.”
“Theo ta thấy, này rõ ràng chính là thủ đoạn để đạt được danh hiệu đệ nhất của Randall! Lực công kích của Diêm Vương Hào tuyệt đối không chỉ là 5%!”
Bọn người Hạ Mạt cũng kinh ngạc vô cùng. Bởi vì bọn họ là người hiểu rõ tình huống nhất, nhưng mà cũng chính bởi vì hiểu rõ, cho nên mới càng thêm kinh ngạc!
Trương Lợi không dám tin nháy mắt mấy cái, nghiêng đầu hỏi Hạ Mạt, “Không phải nói chỉ có 5% sao? Cậu cái này gọi là 5%? 50% còn tạm được…”
Hạ Mạt cũng kinh ngạc không thôi, cậu nghe thấy Trương Lợi nói, chỉ là vô ý thức gật đầu, toàn bộ lực chú ý đều bị đặt trên đống vụn vòng phòng hộ kia.
Randall ngồi trong vòng điều khiển vô cùng kinh ngạc nhìn hai tay của mình, tay nắm chặt rồi buông ra, buông ra lại nắm chặt, như thế nhiều lần, thần sắc không rõ.
Người chủ trì sau vài giây thất kinh ngắn ngủi liền lập tức giảng hòa: “Ah! Diêm Vương Hào của tuyển thủ Randall không hổ là cơ giáp hình người cấp 6! Không lên tiếng thì thôi một khi đã thể hiện là nổi tiếng! Mọi người đều biết, vòng phòng hộ của sân đấu có thể chịu được một trăm lần công kích của cơ giáp cấp 4, nhưng mà hôm nay, lại ầm ầm vỡ vụn dưới sự công kích của Diêm Vương Hào! Đây rốt cuộc là ngoài ý muốn, hay là thực lực chân thực của Diêm Vương Hào?! Trước mắt chúng ta không biết được! Để cho chúng ta chuyển dời ánh mắt đến một tuyển thủ khác – Trần Chiêu!”
Theo thanh âm của người chủ trì, Hạ Mạt lúc này mới nhìn về phía một tuyển thủ khác trong trận đấu, khói thuốc súng bay đi, cơ giáp màu xanh thẳm rốt cục xuất hiện trước mặt mọi người.
Cơ giáp cấp 3 một phút trước con uy phong lẫm liệt giờ đã bị biến hình nghiêm trọng, chân tay tách rời.
Khoang điều khiển thật vất vả bị mở ra, một khối kim loại lớn “Bịch” rơi trên mặt đất, Trần Chiêu chật vật leo ra từ bên trong, sau khi đặt chân xuống đất thì nhất thời không đứng vững, lại ngã nhào trên đất.
Quá kinh khủng!
Quá kinh khủng!
Trong khoảnh khắc trông thấy pháo hạt nhắm về phía mình, hắn thậm chí có cảm giác sợ hãi giống như sẽ hi sinh tại chỗ!
Hắn nhìn chằm chằm vào cơ giáp màu đen Diêm Vương Hào đứng trước mặt, trong lúc nhất thời tâm tình vô cùng phức tạp!
“Tràng vụ! Xin lập tức đo lường mức độ hao tổn cơ giáp của tuyển thủ Trần Chiêu!” Người chủ trì lớn tiếng nói, mặc dù hắn đã khẳng định cơ giáp của Trần Chiêu là hỏng triệt để… Tràng vụ kiểm tra hoàn tất, tuyên bố: “Tuyển thủ Trần Chiêu, cơ giáp cấp 3 tổn hại 90%, đề nghị xin sớm báo hỏng!”
Hết chương 175.