☆ Chương 293: Thẳng thắn nhìn về quá khứ
Nam Kính chỉ cảm thấy hô hấp của cậu đều ngừng mấy giây, toàn bộ tâm tư phút chốc bị đẩy khỏi não, cằm như rơi mất một chỗ, trợn mắt há hốc mồm mà cứng thân thể, như bị sét đánh trừng nam nhân vây quanh mình.
Người này... Nam nhân này...
Thân thể lảo đảo, Nam Kính sâu sắc nhắm hai mắt lại.
Hoàng thái tử.
Phụ hoàng.
Phụ hậu.
Bởi cậu nói tại sao Lantis xưa nay đều lén gạt đi thân phận, khắp toàn thân từ trên xuống dưới đều lộ ra cảm giác thần bí, thậm chí có thể có nhiều quyền hạn và thủ đoạn thông thiên như vậy người thường khó có thể tưởng tượng.
Hoàng tộc đế quốc a.
Là một gia tộc tôn quý nhất kia.
Như vậy, Weinman phải là một trong bốn vị vương tước còn trẻ nhất đế quốc kia đi?
Xác thực, cùng bối cảnh Phong Tiệm Ly người từ nhỏ cùng nhau lớn lên, quan hệ có thể so với anh em ruột thịt, thân phận Lantis làm sao có khả năng sẽ thấp?
Còn có, thợ chế tạo cơ giáp chuyên dụng của hoàng gia là lão sư vỡ lòng của anh, suy nghĩ kỹ một chút liền biết, ngoại trừ hoàng tộc, ai còn có thể có cái quyền thế này?
Nếu như nói đối với thân phận của Lantis một chút cảm giác đều không có, đó là không khả năng, nhưng vấn đề là, Nam Kính cho dù có nháy mắt cảm thấy Lantis là hoàng tộc nói cũng không chừng, thì cũng sẽ tự mình phủ định chính mình —— cậu còn không đến mức tự luyến đến mức cho là hoàng thái tử có thể coi trọng cậu.
Lúc Lantis bại lộ thân phận của anh, Nam Kính trong lúc nhất thời sững sờ quá đến không biết nên phản ứng như thế nào mới gọi là bình thường.
Trong lòng cậu rất loạn.
Còn có, nếu như Hi Lâm là vợ chưa cưới của Lantis, này còn chưa tính.
Nhưng vấn đề là, cậu là vợ chưa cưới của hoàng thái tử đế quốc, đây chính là chen lẫn quá nhiều thứ liên quan đến chính trị và quyền lợi ở trong đó, trong này tuyệt đối cực kì đau "bi".
Dĩ nhiên, kỳ thực Nam Kính rất muốn ôm đầu ngửa mặt lên trời rống một câu —— ngọa tào lão tử 'ngâm' hoàng thái tử gào gào ngao!
Trí năng một hào ngươi nhanh trở lại cho ta, lão tử cần người nghe lão tử gào gào ngao!
Thế nhưng, Nam Kính bảo trì mặt than, như một khuôn đúc với Phong Tiệm Ly.
"Anh họ Kaltendin?" Cậu hô hấp đều đặn, chậm rãi hỏi một câu.
Kaltendin, dòng họ đệ nhất đế quốc.
Lantis giật giật đôi môi, nói: "Lantis Cô Kaltendin."
Còn lại, trong phòng còn có ai nói cái gì, Nam Kính không nghiêm túc nghe, chờ cậu chậm rãi dẹp loạn cái tin tức kích bạo này xong, vừa nhấc mắt, liền thấy một phòng toàn người đang sắc mặt khác nhau nhìn cậu.
Cảnh sát A Nhĩ Pháp đã không ở trong phòng làm việc.
Nam Kính bị người xem là tiêu điểm chú ý rất nhiều lần, nhưng không nghĩ những lần đó cùng lần này giống nhau, làm cho cậu cảm thấy xấu hổ vô cùng hơn nữa còn tay chân luống cuống.
Cho nên nói, người trong phòng này, chỉ có cậu là chẳng hay biết cái gì?
Được rồi, cái cảm giác này không có cách nào hình dung, chính là có chút biệt nữu khó giải thích được.
Lantis sờ mũi một cái, anh tìm đúng thời cơ này nói ra, cũng coi như là biết thời biết thế.
Dù sao hoặc sớm hoặc muộn anh đều phải nói cho Nam Kính, hơn nữa hiện tại Hi Lâm đến, anh hoàn toàn tin tưởng dựa theo tính tình tùy tâm sở dục của Hi Lâm, một lúc cao hứng nào đó liền đem nội tình của anh ra phơi bày.
Thay vì để đến lúc bị Hi Lâm chọc thủng, chẳng bằng tự mình thẳng thắn.
Ngạch... Nhưng anh tại sao lại cảm thấy lão bà nhà mình phản ứng có chút không tốt lắm a?
Lantis tiểu tâm dực dực hôn một cái lên mặt Nam Kính cậu cũng không phản ứng gì, có chút mất tự nhiên giải thích nói: "Thân ái, liên quan tới cái vấn đề này... Ân, anh nghĩ nó hoàn toàn sẽ không trở thành vấn đề giữa chúng ta. Nói như thế nào đây... Không quản thân phận của anh là gì, tình cảm của anh đối với em trước sau như một, xưa nay cũng sẽ không thay đổi."
Nam Kính nhẹ nhàng điểm đầu một cái "Ồ."
Lantis: "..."
Anh hướng bốn phía cầu viện, phản ứng này là bình thường sao?
Ba người kia cùng nhau lắc đầu.
Hi Lâm còn mang theo một mặt nụ cười chế giễu, hắn ngược lại muốn xem xem Lantis kết thúc như thế nào, thuận tiện quan sát một chút thiếu niên này phẩm hạnh ra sao.
Nhưng làm cho tất cả mọi người đều không nghĩ tới chính là, Nam Kính một trận sững sờ xong, liền giống như là người không liên quan, nhìn quanh một chút bốn người, nói: "Tôi hôm nay tới, là muốn hỏi một chút tình huống điều tra vụ án này."
Mọi người: "..."
"Ân, không hỏi ra cái gì từ Miphira, điểm này tôi đã biết rồi."
Nam Kính phảng phất không thấy bọn họ khó bề tin tưởng mỗi người có nội hàm nhìn chằm chằm mình, bình tĩnh nói: "Cho nên, hiện tại các ngươi có một cái mục tiêu điều tra nào không?"
Một trận lặng im.
Hi Lâm đầy hứng thú nhìn hai mắt Nam Kính, hắn phát hiện nam hài này tựa hồ cũng không chán ghét như vậy, ít nhất phản ứng lúc này ngược lại rất thú vị.
Lantis muốn nói lại thôi, cùng Phong Tiệm Ly liếc mắt nhìn nhau, khe khẽ lắc đầu, hiển nhiên Nam Kính không quá quan tâm, như vậy vẫn là tạm thời đừng nói trước.
"Ân, tôi là muốn nói một chút, chuyện liên quan đến Sidya."
Nam Kính sắp xếp lại ngôn ngữ một chút, luôn cảm thấy nói thẳng việc hoài nghi Sidya đối với cậu ghi hận trong lòng thậm chí muốn gϊếŧ cậu có chút giả tạo.
"Sidya Faranda?"
Hi Lâm vừa nhấc lông mày, đôi mắt đẹp lưu quang diễm diễm, tâm tư thông suốt: "Ngươi hoài nghi hắn và chuyện này có liên quan?"
Theo kết quả hắn điều tra, Sidya lại có thể đem mình bôi sạch sành sanh, bao gồm cả người làm chứng kia, chỉ đến hung thủ cũng bất quá là một người khác.
Nam Kính liếc mắt nhìn hắn, tuy rằng mỹ nhân này trong lúc vung tay nhấc chân đều là ngạo khí, còn là vợ chưa cưới của Lantis, nhưng nếu bọn họ đều cho rằng hắn có thể tin, đơn giản cũng là tin.
"Đúng, bởi vì một số sự tình, quan hệ giữa tôi và hắn còn không nhỏ."
Hi Lâm nghe vậy ý tứ hàm xúc không rõ nở nụ cười, nói: "Quan hệ giữa ngươi và Sidya? ngươi là người đào góc tường nhà hắn, tuy rằng ngày đó lời Mục Hoài An nói không thể tin hết, nhưng ngươi và hắn từng có quan hệ tình nhân thậm chí đã đến mức độ nói chuyện cưới gả không phải là thật sao? Sidya đối với Mục Hoài An nhất định là muốn lấy được, ta biết được tin tức là, hai nhà bọn họ từ nhỏ đã xác định thông gia từ bé, ngươi bây giờ thò một chân vào, Sidya đương nhiên đối với ngươi hận thấu xương."
Dừng một chút, Hi Lâm câu môi nói: "Ta phát hiện ngươi rất thích đào góc tường nhà người khác a?"
Phong Tiệm Ly lạnh mặt nói: "Ngươi nên lưu lại chút đức."
Hi Lâm sắc mặt nhất thời sững sờ, ly sứ trong tay lập tức liền đập tới, mạnh mẽ đập lên vai Phong Tiệm Ly, rơi xuống vỡ nát tại chỗ.
Phong Tiệm Ly ngay cả dự định né đều không có, tiếp tục thần sắc lạnh lùng nhìn hắn.
"Thế nào, che chở cậu ta như thế a? Lantis còn không có hé răng a ngươi ngược lại là đau lòng. Chẳng lẽ cậu ta thật sự có cái tuyệt kỹ gì, ngay cả Phong đại thiếu gia tâm địa sắt đá vạn năm không thay đổi của chúng ta cũng bị câu hồn?"
Hi Lâm cong đuôi mắt xì cười một tiếng, quay đầu không nhìn Phong Tiệm Ly nữa, ung dung hướng Nam Kính nói: "Được rồi, xem như là bổn đại gia nói sai. Bất quá ngươi yên tâm, bổn đại gia cũng không như Sidya không lộ ra như vậy, cho dù ngươi câu nam nhân của ta, cũng không cần phải lo lắng ta sẽ muốn mạng của ngươi."
Ta chính là thích... Khiến người khác sống không bằng chết.
Dĩ nhiên, một ít người trên phương diện thầm mến đều không đáng tin.
Hi Lâm khinh bỉ nhìn Phong Tiệm Ly liếc mắt một cái.
Con ngươi đen của Phong Tiệm Ly chìm không thấy đáy chợt lóe vẻ bất nhẫn, tay đặt ở trên đùi giật giật, môi nhạt sắc mím mím, nhìn Nam Kính.
Weinman đem tất cả những thứ này thu vào đáy mắt cảm thấy có chút không khỏe, nhưng nơi nào không đúng lắm thì hắn cũng không nói lên được, liền đơn giản ngồi ở một bên uống rượu.
Bị châm chọc khiêu khích một phen, Nam Kính nhưng cũng không có phản ứng gì, những câu nói kia đều là không đến nơi đến chốn mà thôi, có lẽ là thân phận Lantis quá kích thích, cũng có vẻ tất cả cái khác đều không trọng yếu như vậy.
Làm cho cậu có chút lưu ý là Hi Lâm cư nhiên đem cậu điều tra đến rõ ràng như vậy, đến cùng có còn gì là quyền riêng tư hay không?
"Ân, anh nói đúng, tôi và Mục Hoài An từng có một đoạn tình cảm, hắn là mối tình đầu của tôi."
Nam Kính không chớp mắt nhìn nam nhân là tình địch hư hư thực thực, thản nhiên phân tích một đoạn cố sự khiến chính mình nghĩ lại mà kinh.
Lantis nhíu mày, nắm chặt tay Nam Kính, không muốn cho cậu nói tiếp.
Chuyện này, anh biết rõ là một vết sẹo ở đáy lòng Nam Kính, để Nam Kính đem vết sẹo xé ra không khỏi quá mức tàn nhẫn.
Nhưng Nam Kính lại cự tuyệt, không có ai so với cậu hiểu rõ hơn giữa cậu và Mục Hoài An xảy ra chuyện gì.
Cậu thẳng thắn bày tỏ, đem Mục Hoài An lúc trước như thế nào 'ngẫu nhiên gặp' cậu, theo đuổi cậu ra sao, rồi dùng một cái công ty thu mua vợ chồng Nam gia như thế nào, làm sao cầu hôn chính mình rồi lại làm sao đào hôn đều nói ra.
"Chính là như vậy, tôi phát hiện Mục Hoài An cùng vợ chồng Nam gia giao dịch, liền nuốt không trôi cơn giận này, trực tiếp tới trường quân đội Sifal học, cũng là muốn thoát khỏi Mục Hoài An. Còn Sidya, lúc trước tôi cùng hắn chưa từng gặp nhau, nhưng tôi biết hắn sẽ không bỏ qua cho tôi."
Lantis ôm người vào trong lòng, nói: "Faranda gia tộc và Mục gia, cũng sớm đã bị chúng ta theo dõi. Thời điểm anh lần đầu tiên nhìn thấy em, chính là đang tra bên trong công ty trên danh nghĩa của Mục Hoài An hoạt động cái gì. Chỉ là bọn hắn làm việc quá mức bí ẩn, trong gia tộc cũng không có chủ ý đánh vào người của chúng ta, cho đến bây giờ đều không bắt được nhược điểm của bọn họ."
"Mục Hoài An lại thâm tàng bất lộ, muốn bắt nhược điểm hắn quá khó, còn không bằng bắt đầu từ trên người Sidya, ta nhìn người này nhìn liền phiền liền không nén được tức giận muốn đạp hắn một cái."
Hi Lâm nói chuyện khó nghe, tính chất công kích tuy hai mà một, bất quá nghe ra được hắn đối với Sidya ấn tượng cũng không tốt.
Nam Kính đột nhiên cảm thấy Hi Lâm thoạt nhìn còn thật vừa mắt.
Người phụ trách quản chế và điều tra Mục gia và Faranda gia tộc vốn là Lantis và Phong Tiệm Ly, nhưng từ khi Hi Lâm đến Solo tinh cầu, hắn đều thuận tiện tiếp nhận tất cả —— đây là hai người có quyền thế nhất đế quốc cho hắn đặc quyền.
Bất quá Hi Lâm xác thực có thủ đoạn cũng có năng lực, hơn nữa quân công đầy rẫy, địa vị ở quân bộ cũng là cao nhất trong ba người bọn họ, đặc biệt là Phong Tiệm Ly, thấy Hi Lâm còn phải kêu một tiếng "Trưởng quan".