Mặc dù đời trước Ngô Nông đã từng vì một tay rubik tuyệt học của Sở Giang Đông mà quỳ gối dưới quần tây của y, nhưng đời này Ngô Nông tự nhận tuyệt đối sẽ không lại bị y mê hoặc. Hắn ôm ý nghĩ binh tới tướng chắn không biết sợ, sau khi cười lạnh một tiếng, túm lấy Tử Vi rồi chủ động đi tới vị trí hội rubik .
Xa xa, Tử Vi liền nhìn thấy trên ti vi kia đang phát hình quá trình giải rubik, hơn nữa y như đời trước, trong tay Sở Giang Đông cầm một khối rubik hình tròn. Tử Vi lúc này liền”Oa” một tiếng kinh hô, hai tay cứng như thép nắm cánh tay Ngô Nông thật chặt: “Kia kia kia kia kia cái kia là rubik sao?”
Không trách Tử Vi kinh ngạc như thế, đây hoàn toàn là do Tử Vi từ nhỏ đã sùng bái người chơi rubik giỏi. Nói về rubik này, vốn chính là một loại đồ chơi rèn luyện năng lực tư duy không gian, người chơi rubik giỏi, tất cả hình học đều giỏi . Nhưng hết lần này tới lần khác Tử Vi một chút thiên phú số học cũng không có, đừng nhắc tới hình học, ngay cả đại số cũng rối tinh rối mù, mỗi lần chơi rubik đều lấy thất bại chấm dứt — Tử Vi từ nhỏ làm việc cho người nhà, trên người nhưng một cỗ khí lực dùng không hết, thường thường một khối rubik mới vừa tới trong tay cô trong chốc lát, đều sẽ bị cô! ! bóp thành khối vụn. . . . .
Hiện nay ở trong đầu Ngô Nông hai mươi tám tuổi, đã thật nhiều năm chưa từng thấy qua Tử Vi bóp rubik, cho nên vậy mà quên hoàn toàn lực hút của rubik đối với Tử Vi . . . . . như thế rất tốt, Sở thiên nga một tay tuyệt học chưa giải quyết Ngô vịt con, ngược lại xử xong con gà Tử Vi nhà quê này.
Tử Vi kéo Ngô Nông vọt tới hội rubik, Trương Tuyết Kỳ, Lưu Vũ Đình hai người dưới chân bước sao cũng không đuổi kịp. Đợi Tử Vi kéo Ngô Nông bất đắc dĩ đến trước mặt Sở Giang Đông, cô liền không thể chờ đợi mà mở miệng nói: “Cái này . . . . . . cái này là rubik sao?”
Sở Giang Đông vốn giao nhiệm vụ cho hai vị tiểu thư mang Ngô Nông tới đây, nhưng không biết sao, thời điểm khi y xa xa thấy Ngô Nông, trong nháy mắt nhịp tim mất cân bằng, vốn ở trên mặt làm ra nụ cười vân đạm phong khinh cũng có chút nhịn không được, chỉ có thể vội cúi đầu chơi rubik che giấu hốt hoảng trong lòng không biết tới từ nơi nào. Y vốn hoàn toàn vô ý thức chơi rubik, nhưng khi bên tai y nghe tiếng bước chân của Ngô Nông càng ngày càng gần, trong lòng thế nhưng dần dần ổn định lại.
Y cho rằng mở miệng trước chính là vịt con luôn tràn đầy tức giận kia, không nghĩ tới là một con gà mẹ có chút sợ hãi.
Bất quá Sở Giang Đông dù sao cũng là quý ông, hơn nữa lại ở trước mặt Ngô Nông, y đè xuống kinh ngạc nhàn nhạt trong lòng, vô cùng tự nhiên ngẩng đầu lên, đối với Tử Vi tao nhã lễ độ cười : “Đúng vậy .”
Ngô Nông rõ ràng cảm giác thân thể Tử Vi bên cạnh mình nghiêng về phía sau, Ngô Nông nhanh đưa tay đỡ cô, hắn biết Tử Vi từ trước đến nay đối với mấy anh chàng đẹp trai không có bất kỳ sức chống cự, hơn nữa lần này còn là Sở Giang Đông vừa chơi rubik có phong độ bộ dáng cũng anh tuấn, hiển nhiên câu mất hồn Tử Vi.
Trong lòng Ngô Nông một trận căng lên, một loại chua chua khó nói lên lời xông lên trong lòng, hắn nhất thời phân không rõ cỗ chua này rốt cuộc là phát tới người nào.
Sở Giang Đông quay đầu cười với hắn, cái nụ cười này có thể so với Tử Vi còn chân thành hơn, rực rỡ hơn, câu dẫn người (? ) hơn, Ngô Nông bị nụ cười trước mặt này của hắn khiến nhịp tim không thể khống chế tăng nhanh một giây, bất quá cũng chỉ trong nháy mắt, hắn liền khôi phục lại bộ dáng không quan tâm tới người, hừ một tiếng với Sở Giang Đông liền nghiêng đầu rời đi.
Tử Vi vẫn ở bên kia lôi kéo Sở Giang Đông, Sở Giang Đông ngoài miệng mặc dù đáp ứng , nhưng đôi mắt lại nhìn Ngô Nông, trong tay của y cũng không dừng, thật nhanh đem khối rubik đó hợp lại thành một hình — đó là trái tim màu đỏ giống y như đúc kiếp trước . Sau đó Sở Giang Đông đứng lên, cánh tay thẳng tắp giơ lên, đem rubik kia đưa tới trước mặt Ngô Nông.
—kính nhờ, ta ta ta ta bên kia còn có “Vợ ta ” nhìn đây!
Đầu Ngô Nông vẫn quay sang một bên, nhưng khóe mắt đã sớm thấy được rubik hình trái tim màu đỏ đưa đến trước mặt mình. Rõ ràng hắn cũng lo lắng khiến Tử Vi nhìn ra quan hệ bất thường giữa hai người, nhưng mặt của hắn vẫn đỏ lên, trong lòng hắn tức giận oán hận mình thế mà bị Sở Giang Đông lần nữa câu dẫn trong lòng nhảy loạn, lại oán giận Sở Giang Đông không nhìn tình huống khiến hắn thêm phiền.
Bất quá trong tay người ta có vật đưa đến trước mặt mình, hắn không cầm cũng không thích hợp, hắn chỉ có thể không được tự nhiên trợn mắt nhìn Sở Giang Đông một cái, sau đó đưa tay đem khối rubik hình tròn kia cầm lên.
Còn không chờ trong lòng Sở Giang Đông ổn định, Ngô Nông thế nhưng chuyển tay một cái liền đem rubik nhét vào trong tay Lý Tử Vi bên cạnh trừng mắt to nhìn mình.
“A? Tiểu Nông anh sao lại cho em? . . . . . cái này, cái này không thích hợp đi.” Tử Vi ngơ ngác cầm rubik có hình trái tim đỏ ở chính giữa, vừa vui vẻ vừa ngượng ngùng.
Ngô Nông thấy Sở Giang Đông ức chế không được khóe miệng run lên, trong lòng vui vẻ: “Nếu vị học trưởng này cho anh, vậy anh đem rubik này cho ai cũng được mà ?” Hắn vừa nói, còn vừa chớp chớp mắt với Sở Giang Đông như kẻ trộm.
Sở Giang Đông nhíu mày, đối với cách làm của Ngô Nông vừa có chút bất đắc dĩ, còn có một chút cưng chìu. Y gật đầu với Tử Vi một cái, sau đó ngồi xuống lại cầm lên một khối rubik hình Kim Tự Tháp chơi tiếp, bất quá lần này y không hợp lại thành trái tim, mà chỉ đơn giản hợp lại thành một hình tam giác lớn bao hình tam giác nhỏ. Dĩ nhiên, khối rubik này vẫn bị y đưa đến trước mặt Ngô Nông.
Ngô Nông nhận lấy rubik cười một tiếng như kẻ trộm, ở thời điểm Sở Giang Đông còn chưa phản ứng kịp, vung tay ở phương xa, rồi đem khối rubik hình tam giác ném tới trong tay Lưu Vũ Đình đang chạy tới bên đây.
âA. . . . . . ? Sao lại cho tôi?â LÆ°u VÅ© Äình trên thá»±c tế có chút ngây ngô, mang mắt kiếng có vẻ rất thông minh, bất quá nói uyá»n chuyá»n thì cô nà ng mang kÃnh dá»
thÆ°Æ¡ng, nhÆ°ng nói thẳng thì chÃnh là con má»t sách.
Cô cầm khá»i rubik kia ngÆ¡ ngác Äi tá»i, ná»a ngà y chÆ°a cảm nháºn Äược dòng nÆ°á»c xiết gợn sóng giữa Sá» Giang Äông cùng Ngô Nông, dáng vẻ ngây ngô nói bao nhiêu ngây thÆ¡ thì có bấy nhiêu.
Sá» Giang Äông nhìn Ngô Nông, vẫn không nói gì, chẳng qua lại yên lặng cầm tá»i rubik hình há»p cấp bảy, ngón tay chuyá»n Äá»ng tháºt nhanh. Lần nà y y hao tá»n thá»i gian so vá»i trÆ°á»c lâu hÆ¡n, Tá» Vi, TrÆ°Æ¡ng Tuyết Kỳ, LÆ°u VÅ© Äình ba cặp mắt to vẫn nhìn chằm chằm tay của y, Äoán lần nà y y có thá» là m ra hình gì .
Ngô Nông bÄ©u môi, khoanh hai tay nghiêng Äầu nhìn cây cá» hoa lá bên cạnh, nhÆ°ng khóe mắt vẫn không kìm Äược phiêu tá»i bên Sá» Giang Äông.
Lần nà y qua nÄm sáu hình dạng, Sá» Giang Äông má»i thu tay lại, Äem rubik hợp lại tá»t Äặt tá»i trÆ°á»c mặt Ngô Nôngâ lần nà y trên rubik cấp bảy, má»i má»t mặt Äá»u là má»t trái tim tháºt lá»n, mà u sắc diá»
m lá» rá»±c rỡ, khiến Ngô Nông muá»n sao lãng cÅ©ng không Äược.
Ngô Nông vẫn giá»ng nhÆ° hai lần trÆ°á»c cầm lên rubik, muá»n ÄÆ°a qua tay cho TrÆ°Æ¡ng Tuyết Kỳ. NhÆ°ng TrÆ°Æ¡ng Tuyết Kỳ cÅ©ng là ngÆ°á»i thông minh, khoát khoát tay nhanh lui vá» sau và i bÆ°á»c. Ngô Nông chá» Äà nh phải Äem rubik nắm tháºt chặt trong tay thâm má» hôi, trên mặt má»t tráºn há»ng, má»t tráºn trắng, nhÆ°ng trong lòng ấm áp kỳ dá».
Bên kia Tá» Vi Äã cùng Sá» Giang Äông tán gẫu : âVá» nà y. . . . . . Ãch, anh gá»i sao váºy a?â
Sá» Giang Äông ôn vÄn nhÄ© nhã cÆ°á»i, ÄÆ°a ra bà n tay thon dà i khô mát của mình cùng Tá» Vi nhẹ nhà ng nắm má»t cái: âAnh há» Sá», Sá» Giang Äông.â
âSá» Giang Äông?â Tá» Vi cầm rubik hình cầu kia, thân thá» Äá»u muá»n bay lên : âTên tháºt hay . . . . . .â Tá» Vi cÅ©ng không biết là m sao khÃch lá» ngÆ°á»i khác, chá» biết ngây ngá»c nói tên ngÆ°á»i khác hay, bá» dạng Äẹp trai â¦.
Ngô Nông vừa nghe, khóe miá»ng ức chế không Äược toát ra hừ lạnh má»t tiếng, hắn không kìm Äược muá»n trêu chá»c Sá» Giang Äông : âSá» Giang Äông? Há»c trÆ°á»ng à , anh là không phải còn có em trai gá»i là Sá» bá vÆ°Æ¡ng gì sao?â Äến nay nhá» Hạng VÅ©, không chá»u qua Giang Äông sao!â Dứt lá»i Ngô vá»t con khiêu khÃch cÆ°á»i hai tiếng, tháºm chà còn mân mê cái mông trụi của mình, bá» dáng kia muá»n bao nhiêu Äắc ý có bấy nhiêu Äắc ý.
âEm trai của y không gá»i Sá» bá vÆ°Æ¡ng.â
Má»t thanh âm từ phÃa sau Ngô Nông vang lên, hết lần nà y tá»i lần khác Ngô vá»t con ngây ngá»c má»t chút cảm giác nguy hiá»m cÅ©ng không có, vẫn tiếp tục vẫy cánh khiêu khÃch Sá» Giang Äông: âA, em quá suy nghÄ© nhiá»uâ anh tên là Sá» Giang Äông, em trai anh không phải là kêu Sá» Giang Tây sao? Ha ha ha!â
âEm trai y cÅ©ng không gá»i Sá» Giang Tây.â Thanh âm phÃa sau cao hÆ¡n má»t chút.
Tiếp theo, Ngô Nông cảm giác trên ngÆ°á»i mình trầm xuá»ng, má»t cánh tay tháºt dà i xẹt qua sau cá» hắn, má»t phen khoác lên trên bả vai của hắn, là m cho toà n thân hắn trÄ©u xuá»ng.
âTháºt ngại tiá»u há»c Äá», â ngÆ°á»i tá»i Äem miá»ng dÃnh và o bên tai Ngô Nông, giá»ng nhÆ° là ná» non thì thầm giữa tình nhân.
ââTên của anh, gá»i là Sá» Giang Thiên.â