Đào Đứ c bị kích thích như vậy ngược lại không biết nên xuống tay như thế nào, hơn nữa lương tâm trổi dậy phát hiện từ lúc mình quen Terrence tới giờ toàn là mình tác oai tác quái, cảm thấy chính mình chủ động mở miệng cũng không phải không được, chỉ là thật sự có hơi ngượng ngùng, có lẽ còn hơn cả lúc làm rõ với Á Lai.
Á Lai tâm tĩnh lại cũng biết công việ c của mình còn chưa hoàn thành, nhận được thư của Tế ti đại nhân y thật không biết nói gì, nhưng nếu muốn nói chuyện rõ ràng với Terrence cần phải có thời cơ tốt, bởi hiện tại người bên cạnh mà Terrence có thể tin tưởng được sợ chỉ có mỗi mình đứa em trai là y thôi, vẫn nên giữ nguyên trạng vậy.
Chuyệnnày đương nhiên không nên lộ ra, bất quá Đào Đức đã chuẩn bị tốt, chỉ cần Terrence tỏ ý thì y sẽ lập tức thẳng thắn với thành chủ.
Mà Terrence nghĩ đến tất cả mọi chuyện đều đã qua, vì thế vẫn giống như trước kia cẩn thận che giấu tình cảm thầm mến của mình đối với Tế ti đại nhân.
Đào Đức hiện tại lòng có suy nghĩ tự nhiên cũng sẽ chú ý đến người ta nhiều hơn, rất nhanh liền tìm được dấu vết chứng minh Terrence thật tâm với mình.
Sau khi vui mừng thì y lại phát sầu, làm sao để khiến người như thế biểu đạt suy nghĩ trong lòng ra đây, vì thế thư từ tờ này đến tờ khác lại gửi đến cho Á Lai.
Garlock phát điên đuổi tới cửa cấm y tiếp tục gây rối Á Lai, nếu không sẽ không quan tâm hậu quả trực tiếp hỏi Terrence có nguyện ý hay không.
Đào Đức thở dài nói: ―Cậu là muốn dọa người ta chạy mất sao? Nhiều năm như vậy lòng tôi mới rung động ~‖
Garlock chịu đựng cái giọng điệu hắn ghét nhất kia, nói: ―Vậy anh ngoan ngoãn đợi vài ngày nữa, tương lai không ít chuyện cần phải chuẩn bị ổn thỏa đâu.‖ Đào Đức ra vẻ bất đắc dĩ gật đầu, ―Kỳ thật tôi chuẩn bị tốt hết cả rồi, không phải chỉ còn chờ người ta nói một câu cho thống khoái thôi sao, haiz ~‖
Garlock nhấc chân bước đi, bởi vì hắn hiểu Đào Đức không cần an ủi, người của Eden bảo chỉ cần làm tốt công tác ủng hộ là được.
Đào Đức cười nhìn theo người đi ra ngoài.
Không lâu sau, hành lang triển lãm tranh của Á Lai De Vince tiên sinh khai trương tại Eden bảo.
Ngày đó, mọi người ở khắp nơi tập trung về, lúc này ngựa xe như nước, quảng trường trung tâm càng náo nhiệt hơn so với ngày thường.
Người đó mặt mũi sao, có bối cảnh gì, cửa hàng nhà ai mà để đại Tế ti cắt băng khánh thành?
Á Lai lúc trước cũng không biế t hội trưởng Barret sắp đặt phô trương như vậy, nhưng mà hôm nay chính y cũng bị yêu cầu phải tươi cười ngồi ở chỗ mọi người có thể dễ thấy nhưng khó tiếp cận, chỉ cần ngồi yên đó tiếp khách là được, chiêu đãi tân khách còn lại thì đã có người chuyên xử lí.
Terrence nhàn rỗi mới có thời gian lại nhìn Á Lai.
Hai tên không giỏ i giao tiếp thì có chuyện gì để nói, chỉ lẳng lặng ngồi cùng nhau uống trà như vậy cũng đủ rồi, huống hồ người thân thì cũng chẳng cần phải mở màn lộng lẫy làm gì.
Á Lai ngẫ m lại nói: ―Terrence, anh thích một người nhưng người nhà của anh phản đối, như vậy anh sẽ làm gì?‖ Thú nhân cùng thú nhân, cái gia đình luôn muốn theo đuổi danh lợi kia làm sao đồng ý cho được.
Terrence lúc này mớ i nhận ra hình như Á Lai đã biết điều gì đó, vụng về nói tránh đi: ―Em không muốn gọi chú và anh trai sao? Kỳ thật mọi người đều thấy có lỗi với em.‖
Á Lai uố ng một ngụm nước trà ấm, nói: ―Xin lỗi có ích sao? Đối với em mà nói thì không có quá khứ, chỉ có hiện tại và tương lai, còn anh?‖ Thật vất vả có cơ hội, y muốn nói rõ một lần.
Nghe được Á Lai vẫn không có ý tha thứ trong lòng Terrence khổ sở vô cùng, cũng chỉ đành đổi đề tài, ―Á Lai, vấn đề vừa rồi của em anh không biết phải trả lời ra sao.‖
Á Lai hiểu đượ c vấn đề khó khăn mà Terrence phải đối mặt bây giờ cũng như chuyện đồng tính của kiếp trước, mình may mắn nên mới trọng sinh làm một phi thú nhân coi trọng một thú nhân, ―Anh là người tốt, nhưng không thể kì vọng rằng mọi người xung quanh cũng tốt giống anh, anh hi vọng tất cả mọi người quanh mình có thể chung sống hòa bình bên nhau, đã trải qua chuyện này giờ chắc anh cũng đã hiểu chuyện đó không thể nào xảy ra, cho nên anh cần phải trả lời vấn đề em hỏi, nếu người nhà anh vì chuyện này muốn đoạn tuyệt quan hệ thì sao?‖
Ki ểu nói chuyện này không khiến Terrence phản cảm, bởi vì hắn biết Á Lai đang suy nghĩ cho hắn, cho nên ngược lại cảm thấy Á Lai đã trưởng thành, ngay cả vấn đề muốn hỏi cũng rất thực tế và sâu sắc.
Th ấy Terrence bắt đầu nghiêm túc tự hỏi, Á Lai đột nhiên cười, ―Sau này em chỉ thừa nhận một người thân Ưng tộc là anh, Terrence, không thể không nói rằng anh rất trong sáng, em nói rồi, người Eden bảo sẽ không để người mà mình quan tâm bị tổn thương dù chỉ một chút, hay nói cách khác người nào bị người của Eden bảo nhìn trúng không có khả năng trốn thoát.‖ Bản thân mình cũng là một ví dụ rõ ràng.
Terrence trong lòng lậ p tức bồn chồn, ngẫm lại tác phong làm việc của Tế ti đại nhân, Á Lai nói vô cùng có khả năng, nhưng Tế ti đại nhân thật sự cũng có loại tình cảm này với mình sao?
Á Lai cả m thấy người trước mắt đã hiểu ra, ―Một người vì một người khác đột nhiên thay đổi nhiều như vậy không phải không có lý do, nếu chỉ là bệnh nhân tốt nghe theo lời bác sĩ, thì Tế ti đại nhân trước kia sẽ không thường xuyên đổi bác sĩ riêng nhiều như vậy.‖ Giống như là đứa nhỏ vốn thích thế giới thần thoại đầy màu sắc bỗng một ngày không còn thích phòng ngủ tràn ngập sắc màu cổ tích nữa, bởi vì đứa nhỏ trưởng thành, chẳng qua là tình cảm của Tế ti đại nhân trưởng thành có liên quan đến vị thú nhân trước mắt này.
Terrence hai mắt sáng bừng lên, nhưng vẫn không thể tin được, đột nhiên phản ứng lại một vấn đề, ―Á Lai, làm sao mà em biết được?‖
Á Lai chỉ chỉ hai mắt của mình, ―Trực giác của nghệ thuật gia, em đề nghị anh nên nhanh chóng bày tỏ rõ ràng với Tế ti đại nhân đi, bằng không người bị tra tấn trong lòng khi tâm ý chưa tương thông sẽ chính là anh đó.‖ Nghe được nhiều chuyện xưa của Tế ti đại nhân, y thực dễ dàng hiểu được Đào Đức tuyệt đối là tên nhận vui sướng từ sự thống thổ của người khác, y cũng không muốn người thành thật như Terrence bị người ta lấy làm thú vui mà ức hiếp.
Terrence nh ớ kĩ lời Á Lai, rất tin tưởng Á Lai sẽ không lừa mình, nhưng mà mình bày tỏ rồi, vậy còn sau đó, làm sao đối mặt với người nhà đã đặt sự kỳ vọng rất lớn vào mình ngay từ khi mình còn nhỏ, đợi đã, ―Á Lai, em, em nói là, em vẫn cùng anh, là……‖
Á Lai biết người này không có khả năng mặt dày nói được hết lời, mỉm cười gật gật đầu, xem ra Terrence đối với Tế ti đại nhân cũng là tình cảm như vậy, thân là đại Tế ti, Đào Đức có năng lực bảo vệ phần cảm tình này, cho nên Terrence được bảo vệ cũng không chịu thiệt, tình yêu vốn thật mạc danh kỳ diệu, gặp gỡ rồi thì làm sao có thể thoát được ―Tóm lại em sẽ ủng hộ quyết định của anh, nhưng cũng không muốn anh bị tổn thương.‖ Nghĩ nghĩ tiếp tục nói: ―Thật racon người Đào Đức cũng không tồi.‖
Tế ti đại nhân sớm đã ở lại nghe lén gật đầu với đại tướng quân cũng đang nghe lén, cậu chọn bạn lữ cũng đặc biệt thật.
―Tuy rằng có chút trêu hoa ghẹo nguyệt, chút tùy hứng, hơi thích ép buộc, nghe nói còn có chút biến thái……‖
Đào Đức lập tức bắn sát khí về phía Garlock.
Garlock bình thản ung dung chỉ hướng con gấu thế mạng cách đó không xa đang gãi tóc nói chuyện với khách, đều là nó nói cho Á Lai!
Barret thấy thời gian đã tới, tự thân lại mời nhân vật chính đi ra, bất quá nhìn đại Tế ti cười tủm tỉm nhìn mình sao lại thấy dọa người như vậy?
Người đến đây hôm nay cũng không ít, bất quá Barret không hổ có bản chất thương nhân, hết thảy an bài hợp lý có trình tự.
Sau m ột tràng pháo tay nhiệt liệt, Á Lai được người đưa lên sân khấu dựng sẵn cho y, đám người nháy mắt nhìn về đây, nhìn nhiều người ủng hộ như thế này khiến y cảm thấy mình cũng là người nổi tiếng.
Đừng tưở ng rằng những người này đều là đến cổ động, phá hoại thì không dám, nhưng mà vẫn muốn nghiệm chứng ngôi sao mới này có thực tài so với danh tiếng hay không.
Á Lai cũng không nghĩ nhiều, ngườ i chủ trì nói y sẽ khắc một đóa hoa xà phòng, hắn liền vô cùng thuần thục cầm lấy công cụ, mỗi một động tác đều là cảnh đẹp ý vui.
Thường nói trên sân khấu 1 phút bằng dưới sân khấu 5 phút, vì thế Á Lai cũng không thiếu kiên nhẫn tạo hình hoa tinh xảo hay ngọn nến lung linh gì đó.
Ch ỉ chốc lát sau, một đóa hoa xà phòng hồng nhạt hình thành, lát cắt yếu ớt dễ vỡ tạo thành những cánh hoa rõ ràng, xinh đẹp động lòng người, hơn nữa trước mặt mọi người trong thời gian ngắn như vậy có thể hoàn thành, có thể thấy được tài năng cao cỡ nào.
Chung quanh tiếng vỗ tay vang lên, dưới sự sắp đặt của Barret hội trưởng, ở đây bắt đầu có người ra giá.
Khách thấy cái mà Tế ti đại nhân và bác sĩ của mình thích thì không ai dám ngả giá, họ ra tay, không người dám cướp.
Barret vui sướng cườ i ha ha, nhân cơ hội để người làm công kéo quầy ra, theo đó âm nhạc dịu dàng vang lên, đủ loại thủ công tinh mĩ đặc sắc được trưng bày trước mặt mọi người, trong suốt, xinh đẹp, đáng yêu, chân thật…… Thật sự là cái gì cần có đều có, sau khi giải thích xong, cũng không quan tâm có phải Á Lai tự tay làm hay không, lập tức bị mua ngay.
Sau đó, Á Lai lại dùng dao nhỏ khắc một tấm bảng chúc mừng, kết quả cuối cùng vẫn là rơi vào tay đại Tế ti.
Ngay sau đó Barret lại kéo ra một quầy quà tặng.
C ứ như vậy, tất cả trên quầy đều được bán đi, thật sự là buôn bán như cuồng phong, bởi vì Á Lai chế tác ngay tại đó rất nhiều tác phẩm, hành lang triển lãm tranh của Eden bảo không có gì bất ngờ khi vừa mở cửa đã nổi danh.
Barret vốn đang muốn cho Á Lai tiếp tục vẽ tranh ngay tại đây thì Garlock thấy Á Lai có hơi mệt, trực tiếp đoạt người đem về.
Trở lại Tế ti phủ, Đào Đức đem những thứ Á Lai tự tay chế tác vừa rồi toàn bộ đưa cho Terrence.
Terrence cảm động không thôi, cười cảm ơn rất rất rất nhiều lần.
Đào Đức chỉ nói một câu, ―Tôi muốn có thứ gì thì rồi cũng sẽ có được, muốn người thì cũng giống vậy thôi.‖
Terrence yên lặng đi ra ngoài, hắn tạm thời không thể hạ quyết tâm cho đại Tế ti một câu trả lời thuyết phục, bởi vì chuyện cần nghiêm túc suy nghĩ còn rất nhiều.