Trong Phim Ngoài Đời

Chương 20: Sau khi xâm nhập



Quý Hoài Thịnh lật thân thể mềm như bông của Lâm Chi lại, để cô quỳ trên giường, mông nâng lên, lộ ra hoa huy*t ướt át vừa bị anh làm đến sưng đỏ.

Anh tách hai cánh mông của cô ra để nhìn cho rõ, hoa huy*t màu hồng phấn không ngừng co rút, có chất lỏng trong suốt trào ra từ miệng huyệt.

Hơi thở của Quý Hoài Thịnh lập tức trở nên nặng nề, anh đưa dương v*t đã ngẩng cao đầu cọ xát giữa khe mông cô, lúc quy đầu lướt qua cửa huyệt thì bị hút vào một nửa.

Anh thuận thế thẳng lưng thúc mạnh vào, “phụt” một tiếng, cây gậy màu đỏ tím hoàn toàn đi vào trong hoa huy*t.

âm đ*o của cô chặt khít, nếp uốn mềm mại, bao chặt lấy nơi nóng bỏng của anh. Cứng rắn áp vào mềm mại, da thịt kề vào da thịt, từ trong cổ họng Quý Hoài Thịnh tràn ra những tiếng than nhẹ sảng khoái.

hoa huy*t của Lâm Chi mềm mại, ướt át, lại còn chặt khít, bao lấy anh thật thoải mái, làm anh không nhịn được tăng nhanh tốc độ ra ra vào vào.

Mỗi lần dương v*t rút ra đều sẽ kéo theo một dòng dịch trong suốt, làm ướt đẫm phần lông vùng kín của hai người.

“A… A… Sao anh còn chưa bắn, tôi hết sức rồi.” Nơi riêng tư được lấp đầy, thêm động tác rút ra thọc vào nhanh chóng của anh làm Lâm Chi lập tức phục hồi tinh thần.

Eo Quý Hoài Thịnh đột nhiên dùng lực, đưa dương v*t cắm sâu vào trong hoa huy*t, “bang” một tiếng, hai túi cầu đập vào mông cô: “Em cứ nằm là được, không cần dùng sức.”

Theo từng cú thúc vừa nhanh vừa mạnh, âm mao đen dầy của Quý Hoài Thịnh dính trên dương v*t cũng đi vào hoa huy*t.

Lâm Chi bị âm mao của anh cọ vừa đau vừa ngứa, thân thể bèn co lại, muốn thoát khỏi sự tấn công của anh: “A… Âm mao của anh cắm vào rồi, ngứa quá, mau lấy nó ra đi.”

Quý Hoài Thịnh cười nhẹ, cảm thấy phản ứng của cô ngốc đến đáng yêu.

“Tự em lấy ra đi.”

Anh nắm tay cô đưa đến chỗ kết hợp của hai người, luồn hai ngón tay của cô vào trong hoa huy*t.

hoa huy*t chật hẹp phải chứa một cây gậy thô to đã đạt đến cực hạn, bây giờ lại thêm hai ngón tay nữa nên càng căng chặt, nhục bích bên trong cũng phải dãn ra hết cỡ.

Vừa chặt vừa trướng, trong khoảnh khắc từ miệng hai người đều tràn ra một tiếng thở dài thỏa mãn.

Lâm Chi chưa bao giờ đưa ngón tay vào trong thân thể mình, cảm giác này quá kỳ quái, cô thẹn thùng cử động tay, đi tìm âm mao của anh, muốn kéo nó ra.

Ngón tay mềm mại của cô đè ép dương v*t của Quý Hoài Thịnh, dùng sức kéo âm mao, làm anh vừa đau vừa sướng, thiếu chút nữa là tinh quan thất thủ.

Anh lôi tay cô ra, dỗ dành: “Đừng kéo, cố nhịn chút nữa.”

Nói xong anh lập tức thọc vào rút ra, từng lần từng lần cắm vào chỗ sâu nhất, nghiền nát hoa tâm mềm mại.

Âm mao của anh vẫn còn hoa huy*t, làm Lâm Chi vừa đau vừa ngứa, hoa huy*t co lại chặt khít, thân thể tê dại, khoái cảm liên tục.

Sau mấy trăm cú thúc, cơ thể cô run rẩy, hoa huy*t co rút kịch liệt, xoắn chặt lấy dương v*t của Quý Hoài Thịnh, lên cao trào.

hoa huy*t đặc biệt mẫn cảm, co rút liên tục, hút lấy nơi ấy của anh không chịu buông, vừa chặt vừa nhiều nước.

Da đầu Quý Hoài Thịnh căng lên, anh dùng sức thọc vào rút ra thêm mấy chục cái, suýt chút nữa là bắn ra.

Lâm Chi nhận ra động tác của anh ngày càng nhanh, biết anh sắp bắn, bèn giơ tay đẩy ngực anh, hữu khí vô lực nói: “Đừng bắn vào trong, tôi không muốn uống thuốc.”

Quý Hoài Thịnh dừng lại, hai lần trước ở phim trường, vì trầm mê trong dục vọng, anh chỉ lo làm mà không nghĩ tới vấn đề đó, hại cô xong việc phải uống thuốc.

Anh áy náy nói: “Xin lỗi, lần trước là tôi không tốt, lần sau sẽ không để em phải uống thuốc nữa.”

Cuối cùng anh nhanh chóng thúc vào thêm vài cái, rồi cắn chặt răng rút ra, bắn tinh dịch đặc sệt lên bờ mông đang vểnh cao của cô.

Quý Hoài Thịnh ôm Lâm Chi đang thở hổn hển vào trong ngực, áp sát vào thân thể mềm mại mượt mà. Anh vuốt nhẹ gáy cô, giúp cô bình ổn nhịp thở.

Lâm Chi thất thần nghĩ, còn có lần sau sao?

Quý Hoài Thịnh còn muốn ngủ với cô thêm mấy lần nữa ư? Nhưng cô không muốn tiếp tục dây dưa với anh đâu.

Chẳng qua anh chỉ trầm mê thân thể cô thôi, ngủ chán rồi sẽ hết hứng thú.

Sau khi khôi phục thể lực, Lâm Chi kéo cánh tay của Quý Hoài Thịnh đang đặt bên hông mình rồi rời giường, mở tủ quần áo, lấy ra bộ quần áo lúc nãy bị anh ném vào dưới tình thế cấp bách.

Cô nhìn lướt qua tủ quần áo của anh, quần áo phân loại chỉnh tề thành hàng. Khi đảo qua một loạt quần lót tối màu, đôi mắt sắc bén phát hiện ra một chiếc quần lót màu xanh nhạt, làm mặt cô nóng bừng.

Không ngờ Quý Hoài Thịnh lại treo cái quần lót ren màu xanh nhạt của cô lần trước giữa đống quần lót của anh, màu sáng và màu tối đối lập rõ ràng, làm cô hơi xấu hổ.

Sao anh lại không biết ngại thế chứ?

Lâm Chi mặc váy xong, lấy cái quần lót kia xuống, nắm trong tay, chuẩn bị rời đi.

Lúc đi qua mép giường, lại bị Quý Hoài Thịnh kéo lấy, trọng tâm của cô không vững nên ngã xuống giường.

Quý Hoài Thịnh đè lên người cô, đôi mắt đen nhánh nhìn cô chăm chú, giọng nói khàn khàn sau cơn cao trào: “Chúng ta nói chuyện đi.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv