Trương Mạn Đường không dám nghe những lời kia của Trương Dạng, cậu vội vàng lấy tay đặt lên môi hắn, ấp úng giải thích mọi chuyện.
"Em... là do em... có lẽ là do lâu ngày không gặp anh, cho nên..."
Trương Dạng buồn cười, cúi đầu gặm cắn đôi môi của Trương Mạn Đường, hôn đến khi người nào đó sắp thở không nổi nữa mới chịu buông tha. Hắn nằm xuống bên cạnh cậu, xoay người ôm cậu vào trong lòng, có lòng tốt nói ra nguyên nhân cho cậu biết.
"Trong WC của Tấn Hoàng Thành, em đã nuốt phải thứ gì rồi? Bởi vì có thứ đó cho nên tôi mới biết được thì ra Tiểu Đường Tử của tôi cũng là người rất bạo gan đấy."
Trương Mạn Đường ngẩn người, Trương Dạng không nói thì cậu cũng không nhớ đến, thì ra lúc đó cậu bị Trương Dạng cho dùng thứ không nên dùng, cậu biết hắn có rất nhiều đồ chơi trên phương diện này bao gồm cả thuốc. Trương Mạn Đường nghĩ lại cũng cảm thấy may mắn, là do cậu dùng thuốc cho nên mới bị thuốc khống chế, thực chất thì cậu không phải là người dâm đãng đến như vậy cho nên cố gắng giải thích cho hắn hiểu.
"Trương Dạng... là do thuốc làm..."
Trương Dạng bật cười ha ha.
"Là do thuốc khiến cho em có thể làm ra những chuyện mà em luôn giấu kín bấy lâu. Tiểu Đường Tử của tôi thực chất là người rất dâm đãng, rất là dâm đãng."
Lời nói kia của Trương Dạng làm cho Trương Mạn Đường cảm thấy rất xấu hổ, đúng là như lời của Trương Dạng nói sao? Là do cậu dùng thuốc nên mới có thể làm ra những chuyện mà bấy lâu cậu luôn giấu kín, sự dâm đãng này sớm đã chảy trong dòng máu cậu, chỉ cần không thể khống chế được là sẽ bùng nổ rất nhanh.
Cún con ngốc nghếch nhà chúng ta luôn bị daddy lừa gạt như vậy đấy, chỉ cần hắn nói cái gì là cậu sẽ giống như bị tẩy não, tin tưởng phục tùng vô điều kiện, không hề có ý nghĩ phủ định phản nghịch nào.
Trương Mạn Đường vòng tay ôm lấy eo của Trương Dạng, gương mặt vùi sâu trong lồng ngực hắn ngượng ngùng khẽ nói.
"Trương Dạng, em đúng là như vậy, anh đừng ghét bỏ em có được không?"
Trương Dạng cúi đầu hôn vào mái tóc cậu, đối với một người thích khống chế như hắn đương nhiên sẽ rất hài lòng với cún con ngoan ngoãn mềm mại thế này.
"Tôi thích.".
Buổi sáng diễn ra dưới ánh nắng ngọt ngào, trên giường có hai thân thể trần trụi quấn lấy nhau. Trương Mạn Đường thích sự đụng chạm thân thiết này của Trương Dạng, ngửi thầy mùi hương quen thuộc nam tính kia của hắn là cả người sẽ sảng khoái, có lẽ cậu đã nghiện người đàn ông này rồi.
Trương Dạng là người cuồng công việc, hắn luôn nghiêm túc trong sự nghiệp, bởi vì ngày hôm qua cùng Trương Mạn Đường làm đến điên cuồng cho nên sáng nay mới dậy muộn, đến buổi chiều hắn sẽ đến công ty tiếp tục làm việc.
Trương Mạn Đường được lấp đầy cái bụng toàn là tinh dịch của Trương Dạng, thỏa mãn nằm ở trên giường nhìn người đàn ông cao lớn kia chậm rãi mặc quần áo. Hắn thật đẹp, thật nam tính, ánh mắt và đôi môi kia đều là kiểu của người đàn ông rất đa tình, nó xấu xa lưu manh như vậy nhưng cậu lại không thể nào thoát khỏi hắn, hoặc cũng có thể nói cậu không tình nguyện thoát khỏi hắn.
"Trương Dạng, tối nay em sẽ nấu cơm, anh về nhà chứ?"
Trương Dạng đứng ở trước gương thắt cà vạt, chẳng mấy chốc đã biến thành người đàn ông kiêu ngạo lạnh lùng, toàn thân một vẻ cao quý đắt tiền.
"Tôi muốn ăn món trứng, chỉ có lòng trắng thôi, hơn nữa phải lỏng một chút."
Trương Dạng xoay người lại nhìn Trương Mạn Đường khẽ nói, lúc đầu Trương Mạn Đường còn thật sự nghiêm túc lắng nghe, suy nghĩ xem lòng trắng trứng có thể nấu món gì mà lại phải lỏng một chút nhưng sau khi nhìn thấy nụ cười lưu manh kia của hắn thì cậu đã biết Trương Dạng chẳng qua chỉ đang trêu chọc cậu mà thôi.
"Trương Dạng, em có thể đi đón Tiểu Tu tan học có được không?"
Trương Dạng mặc đồ xong, đi về phía Trương Mạn Đường, trên tay hắn còn cầm theo một ly nước và một viên thuốc nhỏ.
"Há miệng."
Trương Mạn Đường hơi sợ hãi, chắc không phải lại là thứ thuốc khiến cho cậu phát điên kia chứ, nếu như cậu thật bị nó làm cho day dứt thì phải chạy đi tìm ai đây, chẳng lẽ chạy đến Trương thị tìm hắn hay sao.
Trương Mạn Đường chỉ do dự mất vài giây rồi cũng há miệng để cho Trương Dạng đút thuốc cho mình, sau đó hắn giúp cậu uống nước, Trương Mạn Đường ngoan ngoãn nuốt xuống, trong lòng vẫn còn thấp thỏm không yên.
"Trương Dạng, đây là thuốc gì?"
Trương Dạng rất hài lòng với biểu hiện này của Trương Mạn Đường, người này cho dù có sợ hãi nhưng vẫn nghe lời của hắn, cho dù không biết mình đang uống cái gì cũng vẫn ngoan ngoãn mà nuốt xuống, việc này khiến cho hắn không thể không thưởng cho cậu một nụ hôn thật ôn nhu.
"Thuốc tốt nhưng không thể dùng nhiều. Hôm nay em đến trường học đón Tiểu Tu sớm một chút, sau đó về nhà nấu cơm."
Trương Mạn Đường gật đầu, Trương Dạng cho phép cậu đi đón Trương Tu, còn để cậu nấu cơm cho hai ba con hắn khiến cho cậu rất vui vẻ, quên đi mất chuyện mình vừa uống cái thứ thuốc gì.
Thật ra thứ mà Trương Mạn Đường uống là một loại bổ trợ sức khỏe mà thôi, ngày hôm qua cậu đã bị làm đến mức bắn ra toàn nước trong suốt, nếu như không bồi bổ lại sức khỏe nhất định sẽ không tốt về sau, chỉ có điều viên thuốc này đúng như Trương Dạng nói, uống nhiều thì sẽ không tốt cho nên hắn chỉ cho cậu uống một viên nhỏ mà thôi.
Trương Mạn Đường tắt điện thoại di động, sau khi quay xong bộ phim kia cậu đã nói với Tịnh Kỳ cho cậu nghỉ ngơi một tuần, không nhận bất cứ phỏng vấn hay chụp hình nào cả cho nên bây giờ ở trên mạng đã sôi sùng sục lên như nào thì cậu cũng không biết.
Hình ảnh Trương Tu và Trương Mạn Đường ở trong buổi lễ trao giải được tung lên mạng, hình chụp còn chụp cả Trương Mạn Đường và Trương Tu đều rất đẹp, giống như đã được cố tình chỉnh sửa chứ không phải kiểu chụp trộm mới đăng lên.
Trương Mạn Đường đã dính scandal này với Trương Tu ba lần, hai lần trước đều bị mắng chửi nhưng lần này chẳng hiểu vì sao lại thu về rất nhiều phản ứng tích cực. Tịnh Kỳ còn đang định mua thủy quân dìm chuyện này xuống nhưng cô chưa kịp ra tay thì mọi chuyện đã biến đổi bất ngờ theo chiều hướng tốt rồi.
[Linh Thần]: Nhìn kìa, nhóc con tóc vàng lại xuất hiện nữa rồi, tiểu thiên sứ và đại thiên sứ đúng là xinh đẹp.
[Kim Hỏa Hỏa]: Nhóc con này đáng yêu quá, tôi yêu chết nhóc con mất thôi.
[Hỏa Kim Kim]: Xin lỗi Đường ca, em phải chia sẻ tình yêu của của anh cho nhóc con rồi.
[Liên Thoại Lạc]: Nhìn hai người bọn họ thân thiết quá, có khi nào sắp tới sẽ lại có phim mới của Đường ca và nhóc con hay không?
[Minh Hải]: Tôi ở hiện trường trực tiếp nhìn thấy nhóc con này rất dính Đường ca, cả một quá trình đều ngồi ở trên đùi Đường ca rất thân thiết.
[Thiên Kim Tiểu Thư]: Hai người bọn họ là ba con thì sao mà không thân thiết cho được, Trương Mạn Đường khi nào thì mới công khai vợ đây?
[Lãnh Đoạn]: Ha ha, người ta cũng quên mất chuyện Trương Mạn Đường lừa dối fan hâm mộ có con với người phụ nữ khác rồi.
[25 độ xê có nắng]: Thật ngại quá, nhóc con này là con trai của vị lên sân khấu trao giải cho Đường ca.
[Rớt Mạng Nữa Rồi]: Đúng là vậy, tôi ở hiện trường trực tiếp nhìn thấy nhóc con đó được anh đẹp trai kia dắt đến, nghe được nhóc con gọi anh đẹp trai là ba ba.
[Ngậm Hoàn Sương]: Mọi người nhìn tấm ảnh này đi, tôi lập fan couple cho Đường ca và nam chủ thần bí.
Bên dưới là tấm ảnh Trương Dạng đang trao giải cho Trương Mạn Đường, theo đó còn có rất nhiều hình ảnh chụp lại cảnh hai người ngồi chung với nhau một hàng ghế.
[Kịch Hay]: Xin một vé fan couple
[May May]: Được được, thà để anh ấy bên người đàn ông khác còn hơn yêu cô gái khác.
[Lợi Mịch]: Tôi mới tìm ra được chút thông tin về nam chủ thần bí, người này rất tài giỏi, chính là ông chủ của công ty bất động sản Trương thị đó.
[Nguyên SE]: Đúng là toàn thân dát vàng siêu giàu có, còn dắt theo nhóc con đáng yêu nữa, hy vọng Đường ca của tôi không gặp kết SE.
Tịnh Kỳ liên hệ cho Trương Mạn Đường không được, lại không dám tùy tiện đến căn biệt thự kia tìm cậu, hơn nữa chiều hướng trên mạng cũng không hề tệ, mọi chuyện cứ diễn ra như thế này không biết chừng còn khiến cho Trương Mạn Đường nổi tiếng hơn.
Trương Mạn Đường đến đón Trương Tu khiến cho nhóc con vô cùng vui thích, liên tục nhảy nhót líu díu bên cạnh cậu suốt cả đường đi, nếu như không phải bây giờ cậu đã nổi tiếng rồi thì cậu còn muốn đưa Trương Tu đến siêu thị chọn đồ ăn nữa.
Trương Tu rất thích Trương Mạn Đường bởi vì nhóc con coi cậu là một đồng minh của nó, nếu như nhóc con muốn xin phép Trương Dạng làm cái gì đấy thì nhất định sẽ nói cho Trương Mạn Đường, để cậu đi mở lời thương lượng với ba ba thay nhóc, sau đó mọi chuyện đều sẽ dễ dàng thành công. Trương Mạn Đường biết kể chuyện, biết hát, biết nấu ăn lại còn dịu dàng nữa, mỗi lần ở bên cạnh Trương Mạn Đường thì Trương Tu đều cười đến không khép được miệng vào.
"Chú Mạn Đường ở lâu một chút có được không, không có chú Mạn Đường thì Tiểu Tu rất buồn."
Trương Mạn Đường nghe vậy thì cảm thấy rất hạnh phúc, nhóc con tóc vàng này nói lời nào là có thể ngọt ngào như đường lời đấy.
"Thật không, chú còn sợ cháu đã quên chú rồi."
Trương Tu lắc đầu nói.
"Không thể quên chú Mạn Đường, Tiểu Tu còn rất nhớ chú Mạn Đường nữa là đằng khác. Ba ba nói với cháu rằng sau này sẽ không để chú Mạn Đường đi lâu như vậy nữa."
Trương Mạn Đường hả một tiếng, cậu cũng rất hiếu kỳ xem Trương Dạng có nói cái gì về cậu với Trương Tu nữa hay không, thế cho nên cậu lập tức bế lấy Trương Tu đặt lên đùi mình khẽ hỏi.
"Ba ba còn nói cái gì về chú nữa hay không?"
Trương Tu lắc đầu.
"Ba ba chỉ nói vậy thôi, nói không cho chú Mạn Đường rời khỏi nhà lâu, để chú Mạn Đường ở nhà nấu cơm."
Trương Mạn Đường vừa khó hiểu lại vừa thất vọng, tại sao lại nói cho cậu ở nhà nấu cơm chứ? Cậu nấu cơm cũng bình thường mà thôi, không có cậu thì nhà hắn vẫn có rất nhiều đầu bếp làm món ngon, có thể giữ cậu lại vì mục đích gì đó mà chỉ có mình cậu mới làm được hay không đây.