Từ sau cái nắm tay của Trương Dạng, cả người Trường Mạn Đường giống như đã biến đổi hoàn toàn, máu ở trong cơ thể giống như những dòng dung nham chỉ chờ thời gian chuẩn bị phun trào, vật nam tính ở giữa hai chân căng cứng sắp nổ tung, cả người khô nóng chẳng khác gì đang trên sa mạc cạn nước, may mắn chỗ này khá tối cho nên không ai nhận ra được sự khác thường của cậu.
Chẳng biết Trương Tu đã ngủ từ bao giờ, hiện tại nhóc con tóc vàng kia đang ôm trong lòng chiếc cúp của cậu, bây giờ cũng đã hơn 10 giờ rồi, có lẽ hôm nay đã quá sức với nhóc con. Trương Mạn Đường thoáng đau lòng, rất muốn ôm Trương Tu quay trở về nhà để nhóc con nghỉ ngơi cho thoải mái, nơi này ồn ào như vậy chỉ sợ một lát nữa sẽ khiến cho nó giật mình.
Trương Mạn Đường cũng muốn quay trở về để giải quyết nhu cầu cá nhân, cậu sắp không thể chịu nổi nữa rồi, cậu muốn lột sạch quần áo trên người, muốn lao vào ôm lấy Trương Dạng, muốn được Trương Dạng mạnh mẽ trừng phạt, muốn nghe thấy hơi thở gấp gáp của hắn phát ra theo từng nhịp chuyển động ra vào mãnh liệt.
Điện thoại của Trương Mạn Đường cuối cùng cũng reo lên, là tin nhắn của Trương Dạng. Hắn nói hắn đã đang ở bên ngoài đợi cậu, cho cậu thời gian 3 phút để xuất hiện. Trương Mạn Đường không dám chậm trễ, lại càng không muốn chậm trễ, cậu xoay người nói với Tịnh Kỳ một tiếng rồi nhanh chóng ôm lấy Trương Tu đi về phía sau khán đài để ra ngoài.
Bên ngoài có một chiếc xe Ferrari màu xám bạc hai chỗ vô cùng sang trọng và đắt tiền đang dừng ở đó, lúc đầu Trương Mạn Đường không nghĩ đó là xe của Trương Dạng bởi vì bình thường hắn vẫn được chở đến bởi một chiếc limousine có tài xế riêng, mãi cho đến khi chủ nhân trong chiếc xe có vẻ mất kiên nhẫn bíp còi một tiếng thì cậu mới nhận ra được đó là xe của Trương Dạng. Tiếng bíp còi kia làm cho Trương Tu đang được ôm trong lồng ngực cậu cũng phải giật mình nhăn mày, cậu vội vã vỗ vỗ vai của nhóc con một chút rồi bước nhanh đến chỗ của Trương Dạng.
Trương Dạng ở trong xe nhìn thấy cảnh này, ánh mắt dịu dàng đi rất nhiều, sự tức giận vì phải chờ đợi cũng tiêu tan đi không ít.
"Hôm nay anh tự lái xe đến sao?"
Trương Dạng nhàn nhạt hỏi.
"Em không thích hả?"
Trương Mạn Đường lắc đầu.
"Không phải, chỉ là em thấy lạ mà thôi, bình thường anh hay có tài xế đưa đón."
Trương Dạng cười tà.
"Đấy là chỉ có tôi và em, hôm nay có thêm Tiểu Tu rồi em còn muốn cùng tôi làm trò gì?"
Trương Mạn Đường đỏ mặt, mặt cậu vốn dĩ đã đỏ từ lúc Trương Dạng nắm tay cậu rồi, cậu hiểu ý trong lời nói của Trương Dạng, ý của hắn là hắn ngồi trong chiếc xe kia là vì muốn làm chuyện ân ái với cậu, mà ngẫm lại cũng đúng là như thế thật, lần nào ngồi vào đó cũng là một hồi triền miên nóng bỏng.
Trương Dạng cứ nhìn Trương Mạn Đường như vậy mà không có ý định lái xe rời đi, hắn đột nhiên nghiêng người qua ngậm lấy vành tai của cậu, một tay cẩn thận đặt ở trước mắt của Trương Tu, ngăn cho nhóc con này nếu đột nhiên tỉnh dậy cũng sẽ không thấy cảnh không nên nhìn.
"Tiểu Đường Tử đang nghĩ cái gì?"
Nóng quá, vậy nam tính của cậu sắp nổ tung lên rồi, bây giờ cậu đang ôm Trương Tu ở trong lòng lại nảy sinh ra phản ứng đáng xấu hổ như vậy, cậu cũng tự cảm thấy rất có lỗi với Trương Tu.
"Trương Dạng, anh lái xe về nhà có được không?"
Trương Dạng vô cùng bá đạo, hắn hôn lấy đôi môi của cậu, đầu lưỡi tiến vào khoang miệng cậu cắn mút bừa bãi, nụ hôn này phát ra tiếng động ướt át trong không gian chật hẹp còn có nhóc con đang ngủ khiến cho Trương Mạn Đường vừa bị kích thích lại vừa hoảng sợ.
"Ưm... Tiểu Tu đang ngủ..."
Trương Dạng buông Trương Mạn Đường ra, tạm thời tha cho cậu, hắn bắt đầu khởi động xe, tốc độ này có lẽ không phù hợp với tuyến đường trong thành phố, rất nhanh giống như là chính bản thân hắn cũng muốn gấp gáp trở về nhà vậy.
Chiếc xe Ferrari lướt nhanh trong thành phố, không quá mất thời gian đã có thể trở về căn biệt thự quen thuộc. Gương mặt của Trương Mạn Đường đỏ như say rượu, không phải là bởi vì cậu đang xấu hổ mà là bởi vì thân thể cậu có phản ứng gì đó vô cùng mãnh liệt, cậu đang nghi ngờ bản thân mình có phải là vì không được thân mật với Trương Dạng một thời gian dài cho nên vừa gặp hắn đã cơ khát như vậy hay không.
Trương Mạn Đường nhanh chóng bề Trương Tu vào phòng ngủ, động tác gấp gáp giúp nhóc con thay quần áo ngủ mặc ở nhà cho thoải mái, mà Trương Dạng lại đang đứng rất gần cậu, gần đến mức cậu cũng cảm nhận được vật nam tính thô lớn của hắn đang chọc vào mông cậu.
Trương Mạn Đường cũng rất là khổ sở, người đàn ông này bị làm sao vậy, cứ đứng gần cậu như thế lại không có hành động gì tiếp cả, với cả đây là phòng ngủ của con trai hắn sao mà hắn lại lưu manh trêu chọc cậu như vậy.
"Cẩn thận một chút, đừng làm cho Tiểu Tu tỉnh giấc." Trương Dạng ghé sát vào tai cậu nói, hơi thở của hắn như đang trêu đùa vành tai mẫn cảm của cậu vậy.
Trương Mạn Đường khàn giọng khẽ nói.
"Vâng."
Thay quần áo cho Trương Tu xong, Trương Dạng chậm rãi khoác lấy eo của Trương Mạn Đường quay trở về phòng ngủ của hắn ở trên lầu. Căn phòng quen thuộc ngập tràn mùi hương nam tính quyến rũ của hắn khiến cho cậu cảm thấy khắp người nhộn nhạo muốn được ôn lại bài cũ với hắn.
Trương Dạng đưa Trương Mạn Đường đến xem đồ chơi hắn chuẩn bị cho cậu, trong căn phòng ngập tràn hương vị tình dục kia có một chiếc lồng chim khổng lồ được treo lơ lửng trên trần nhà, lồng chim có khung sắt mạ vàng sáng bóng sang trọng, những khe hở kia tuy lớn nhưng một người đàn ông trưởng thành sẽ không thể nào chui ra được, trong lồng còn được đặt một chiếc đệm tròn đã trải sẵn lên một chiếc ga lông vũ vô cùng êm ái và đắt đỏ.
"Cởi đồ."
Một giọng nói giống như mệnh lệnh của cấp trên, Trương Mạn Đường bắt buộc phải phục tùng, nhanh chóng cởi ra toàn bộ quần áo trên người mình không sót một thứ gì, rất nhanh cả thân thể hoàn mỹ thon gầy kia của cậu đã lõa lồ trước mắt của Trương Dạng.
Trương Dạng hài lòng, nhìn chằm chằm cơ thể cậu một lướt, ngón tay trỏ của hắn đưa về phía trước chỉ đến một chiếc máy quay phim lớn có chân đỡ đang để ở góc phòng. Nhìn qua chiếc máy quay phim này đã biết là dòng chuyên dụng, ống kính rất lớn, còn có cả micro được lắp chung để khuếch đại âm thanh.
"Mang đến đây, tôi muốn quay lại."
Trương Mạn Đường theo hướng chỉ tay của Trương Dạng nhìn về chỗ đó, lúc này cậu mới phát hiện ra Trương Dạng còn mua cả một chiếc máy quay lớn như thế nữa, hắn muốn quay lại quá trình ân ái của hai người sao. Trương Mạn Đường xấu hổ, lại rất e sợ, cậu có cảm giác mình giống như bị lừa vào đóng một bộ phim 18+ vậy.
"Mau lên."
Trương Mạn Đường cúi đầu nhìn xuống mũi chân rồi hít một hơi thật sâu, sau đó xoay người đi về phía chiếc máy quay kia mang đến chỗ của Trương Dạng. Trương Dạng đặt máy quay ở đúng vị trí chiếc lồng chim kia rồi nói Trương Mạn Đường đi qua đó.
Trương Mạn Đường rất xấu hổ, căn phòng này không những có rất nhiều gương lớn có thể phản chiếu lại hình ảnh của cậu mà còn có một chiếc máy quay đang ở chế độ đang quay phim hướng thẳng về phía cậu nữa.
Đợi cho đến khi Trương Mạn Đường đã leo vào trong chiếc lồng chim kia rồi, Trương Dạng cũng đã mang ra một vài chai gel bôi trơn đi tới. Hắn mở hẳn ra nắp chai, coi nó giống như một thứ nước lã bình thường đổ thẳng lên khắp người của cậu, đổ hết một chai lại chuyển sang một chai khác, đổ đến khi cả người cậu đều trơn bóng không chừa một chỗ nào mới dừng lại, dưới sàn nhà đã ngổn ngang xác của hơn mười vỏ chai rỗng.
Trương Mạn Đường cảm thấy rất nóng, thứ gel kia đổ ở trên người của cậu càng khiến cho cậu có cảm giác da thịt mình như có hàng vạn con kiến đang cắn xé, vừa ngứa ngáy lại vừa bỏng rát.
"Trương Dạng... em khó chịu."
Trương Dạng đóng cửa chiếc lồng chim kia lại, đi về phía chiếc ghế sô pha cách đó không xa ngồi xuống, đôi chân thon dài của hắn vắt chéo thể hiện ra tư thế vô cùng vương giả mà thưởng thức.
"Nhìn vào máy quay, không được né tránh."
Trương Mạn Đường đã đóng qua một số bộ phim, hơn nữa là nghệ sĩ cậu sẽ không sợ ống kính máy quay nhưng với "bộ phim" bị lừa diễn ngày hôm nay lại khiến cho cậu giống như một diễn viên mới vào nghề không có chút kinh nghiệm diễn xuất nào vậy.
"Tự mình bày ra tư thế chuẩn bị trước máy quay, ngày mai tôi sẽ cho em tự mình xem lại dáng vẻ đó của em có biết bao nhiêu dâm đãng."'
Hai mắt của Trương Mạn Đường đỏ hoe sắp khóc, cậu rất khó chịu lại không muốn bị quay hình, cậu từ xa trở về như vậy, Trương Dạng lại cách xa cậu như thế, khiến cho cậu cảm thấy rất tủi thân.
Trương Mạn Đường không dám làm trái ý của Trương Dạng, hai chân mở rộng, đưa tay xuống chỗ hai cánh mông, một tay làm công tác chuẩn bị phía dưới, một tay lại ngượng ngùng vuốt ve vật nam tính của mình.
"Tiểu Đường Tử, làm thật gợi cảm cho tôi xem, tôi sẽ thích."
Một lời nói của Trương Dạng chẳng khác nào sự kích thích đánh đến đại não của cậu, chỉ cần Trương Dạng nói thích thì cậu sẽ muốn ra sức làm ra những điều hắn thích. Dáng vẻ kia lúc đầu còn ngượng ngùng chậm rãi, lúc sau lại quả thật vô cùng gợi cảm, cả người cậu trơn bóng dưới ánh đèn, động tác mãnh liệt chà sát hai nơi nào đó, tiếng thở dốc không ngừng truyền đến khắp cả căn phòng.
Việc Trương Mạn Đường đánh mất lý trí như vậy là do viên thuốc mà Trương Dạng ép buộc cậu uống trong phòng vệ sinh. Hắn có rất nhiều đồ chơi liên quan đến vấn đề tình dục này, mà thuốc kích dục thì cũng không hề thiếu, viên thuốc đó có liều lượng khá mạnh, bình thường muốn chơi kích thích một chút chỉ cần uống nửa viên là được nhưng mà Trương Dạng đã cho Trương Mạn Đường uống tận một viên, lúc này hắn còn cho cậu sử dụng rất nhiều gel nóng khiến cho cả người Trương Mạn Đường bị mất khống chế, cả người dằn vặt cho nên động tác cũng càng ác liệt chà sát hơn.
Cậu cảm thấy cho dù mình có mạnh tay chà đạp cơ thể bao nhiêu cũng không bằng Trương Dạng chạm vào người cậu, cậu bật khóc hu hu, động tác hai tay vẫn mạnh mẽ điên cuồng không có cách nào dừng lại, ánh mắt đỏ hoe khổ sở nức nở cầu xin Trương Dạng.
"Daddy... daddy... cầu xin daddy giúp cún con, cún con rất khó chịu hu hu."