Nghe cô bạn nói Tán Đình Mặc bị người ta cắt mất của quý, Ỷ Thanh Lan vô cùng kinh ngạc.
Đúng là anh ta có chút dâm dê, đê tiện thật.
Nhưng mà cắt mất giống lòi của anh ta thì hơi quá rồi.
Ai mà lại chơi ác vậy?
Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, Tán Đình Mặc ngay cả cô cũng dám bắt cóc, không biết chừng trước đây anh ta từng cưỡng bức cô gái khác rồi.
Bây giờ, có người triệt luôn khả năng quan hệ tình dục của anh ta, cũng vừa lắm!
Chắc có lẽ là do những người từng bị anh ta chà đạp, làm ra chuyện này để trả thù đây mà.
Hỏi cũng chỉ để biết thế thôi, chứ Ỷ Thanh Lan cũng không có ý định lên tiếng phán xét anh ta.
Cho dù là mới cách đây hai ngày, Tán Đình Mặc cho người bắt cóc cô.
Nhưng anh ta bị như vậy cũng coi như là gặp quả báo rồi.
Cô không muốn tự biến bản thân thành kẻ độc mồm, độc miệng.
- À, thôi mọi người đến phòng luyện kỹ năng đi, không thôi Chuyên viên lại mong.
- Bây giờ,có lẽ vợ chồng tớ phải lên phòng Tổng Giám đốc một chút.
Dù sao bây giờ cô cũng là Diễn viên độc quyền của Xuân Loan, cái chuyện để Dương Đổng Triệt làm Quản lý riêng, cô thấy vẫn nên báo cho bên phía Tập đoàn một tiếng.
Dương Đổng Triệt đưa tay lên gõ ba cái vào cánh cửa gỗ, trong phòng lập tức vọng ra giọng nói của một người đàn ông.
- Mời vào!
Hắn vặn núm đẩy cửa vào trong, rồi dẫn theo cô bước vào trong phòng làm việc của Tổng Giám đốc, lại lịch sự lên tiếng chào hỏi trước.
- Chào anh!
Người đàn ông trong phòng nhìn thấy Dương Đổng Triệt thì vô cùng sửng sốt, nhưng qua vài giây rất nhanh khôi phục lại biểu cảm trên mặt, vội vàng nói.
- Mời hai người ngồi!
Anh ta chỉ tay về phía bộ bàn ghế sofa dùng để tiếp khách trong phòng, rồi tự mình bước lên trước rót trà để mời bọn họ dùng.
Thấy Dương Đổng Triệt điềm nhiên ngồi xuống ghế, Ỷ Thanh Lan cũng bước tới ngồi xuống bên cạnh hắn.
Tên Tổng Giám đốc Tạ Vũ đẩy hai chén trà, đến vị trí trước mặt cô và hắn trên bàn kính, rồi cũng ngồi xuống vị trí đối điện bọn họ.
- Thật ra... hôm nay em đến tìm anh là có chuyện muốn nói.
Cô nhìn qua người chồng của mình, ngập ngừng một chút rồi lại hướng đến Tạ Vũ mà nói.
- Hiện tại, em cũng sắp debut, nhưng mà em lại chưa có Quản lý riêng của mình.
- Thì chồng em cũng có đề nghị làm Quản lý riêng cho em, thì bọn em cũng muốn thông qua ý kiến của anh, xem có được hay không.
Tạ Vũ len lén nhìn biểu cảm trên mặt Dương Đổng Triệt, rồi rất nhanh cười đáp.
- Còn tưởng là chuyện gì. Dương thiếu ở trong cái thành phố này cũng là người có quyền có thế.
- Tuy cậu ấy trước đây không hoạt động trong lĩnh vực Truyền thông, nhưng ít nhiều cũng sẽ có kinh nghiệm đối phó với dư luận.
- Nếu Dương thiếu đồng ý làm Quản lý cho em thì quá tốt rồi!
Về sau, Tạ Vũ lại lên tiếng khẳng định Scandal liên quan đến Tán Đình Mặc.
- Đáng lẽ ra bốn ngày nữa là bộ phim Nợ Tình chính thức được khai máy, nhưng tự nhiên Đình Mặc lại gặp chuyện không hay.
- Cho nên, đành phải tạm hoãn lại để chờ ý kiến từ Hội đồng Quản trị.
- Thời gian tới em với Kiến Đằng vẫn luyện tập như bình thường nhé!
Giờ nghĩ lại Ỷ Thanh Lan mới chợt nhận ra rằng, gần không chỉ người của Tập đoàn liên tiếp bị hành hung.
Mà trùng hợp là cả hai người đó, đều là người được chọn thủ vai cho dự án Nợ Tình.
Chắc không phải tiếp theo đây người gặp nạn sẽ là cô đấy chứ?
[...]
Cô và hắn sau khi rời khỏi phòng làm việc của Tạ Vũ, thì liền đi tới phòng luyện kỹ năng diễn xuất.
Vừa bước vào trong phòng thì đã thấy Phó Kiến Đằng ở đấy, Ỷ Thanh Lan lại trộm nhìn biểu cảm trên mặt Dương Đổng Triệt.
Hôm kia, xảy ra chuyện như thế, cô lo hai người này chạm mặt nhau, e là sẽ có chuyện không hay xảy ra.
Nhưng không làm cho Ỷ Thanh Lan bị mất mặt, Dương Đổng Triệt vừa bước vào gặp cả Phó Kiến Đằng lẫn một vài người nữa.
Hắn chủ động lên tiếng bắt chuyện với bọn họ.
- Xin chào mọi người! Tôi là Dương Đổng Triệt, là chồng của Thanh Lan, đồng thời từ nay về sau tôi sẽ là Quản lý riêng kiêm Vệ sĩ của cô ấy.
- Sau này, mong được mọi người giúp đỡ.
Cơ mà nhân lúc cô quay sang hướng khác, hắn lại nhìn trực diện vào Phó Kiến Đằng, đáy mắt loé lên ba phần khiêu khích.
Hắn bây giờ chính là muốn tuyên chiến với Phó Kiến Đằng.
Phó Kiến Đằng cũng nào phải dạng vừa, anh ta lên tiếng nói với người giảng dạy, lại như thể cố tình muốn chọc tức hắn.
- Chị à! Trong kịch bản có rất nhiều cảnh nam nữ chính thân mật, mà em cảm thấy mình cùng Thanh Lan diễn tập mấy cảnh đó hơi ít, sợ lúc quay sẽ tạo ra một sự gưỡng ép.
- Em muốn được cùng Thanh Lan, diễn thử những cảnh nóng nhiều thêm chút.
Nói đến đây, anh ta quay ra nhìn Dương Đổng Triệt cong môi cười.
- Lần trước gặp, Dương thiếu cũng đã nói rằng bản thân hiểu rõ tính chất công việc của Thanh Lan, ghen tuông chẳng khác nào làm chuyện vô bổ.
- Như vậy, tôi thật sự cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, khi đóng cảnh nóng với vợ của Dương thiếu.
Hắn biết Phó Kiến Đằng rõ ràng cũng đang nghênh chiến với mình.
Nhưng mấy ngày trước hắn quả thật có nói những lời kia.
Bây giờ, lại đang ở ngay trước mặt Ỷ Thanh Lan, Dương Đổng Triệt căn bản không thể lật lọng.
Mặc dù trong lòng đang tức đến mức muốn phát điên lên được, nhưng hắn vẫn phải cố nhịn xuống, mà bày ra vẻ mặt tươi tỉnh.
Chỉ vì không muốn Phó Kiến Đằng có cơ hội đắc ý.
- Việc cậu thân mật với vợ tôi suy cho cùng cũng chỉ là diễn.
- Trên thực tế, người có tên trong giấy đăng ký kết hôn với Thanh Lan, đến cuối cùng vẫn chỉ có thể là tôi.
- Tôi đương nhiên toàn tâm, toàn ý, ủng hộ đam mê diễn xuất của vợ mình.
Dương Đổng Triệt quay sang nhìn Ỷ Thanh Lan, trên môi xuất hiện nụ cười ngọt ngào.
- Em cứ tập cùng cậu Phó đi. Anh qua kia ngồi xem mọi người tập luyện. Có đói hay khát nước thì bảo anh đi mua.
Nói rồi hắn ôm một bụng hằn học, đi tới vị trí ghế trống cuối phòng ngồi chờ.
Nhìn thấy nụ cười ngọt ngào xuất hiện trên môi của Dương Đổng Triệt.
Chẳng hiểu sao Ỷ Thanh Lan bất chợt cảm thấy sống lưng lạnh toát.
Con người này nóng lạnh thất thường.
Tuy ngoài miệng hắn nói không ghen, nhưng muốn biết hắn thật sự nghĩ gì, thì phải chờ tới lúc cô và hắn ở riêng.
Ỷ Thanh Lan cảm thấy bản thân vẫn nên, giữ khoảng cách với Phó Kiến Đằng thì hơn.