- Kikyou chết rồi Inuyasha- Kagome rất đau khi nói nhưng cô vẫn phải nói - Kikyou không hề kết hôn với một ai cả, mà cô ấy chết vì muốn cứu cậu Inyasha
Inuyasha suy sụp quỳ xụm xuống đất
- Kikyou tại sao? Tại sao cô ấy lai làm như thế?
- Lí do đơn giản mà vì Kikyou yêu cậu nhiều hơn mạng sống của bản thân mình Inuyasha à.
- Kikyou hi sinh vì tôi mà suốt bấy lâu nay tôi đã hiểu lầm cô ấy tôi thật là một kẻ tồi tệ mà
- Không phải lỗi của cậu mà Injuyasha tất cả vì cậu không biết mà thôi. Tôi rất đau lòng khi kể chuyện này cho cậu nhưng tôi tôi không thể giấu chuyện này Inuyasha - Những giọt nước mắt Kagome vô thức từ từ rơi xuống - Tôi không muốn người mình yêu hiểu lầm và căm hận người con gái cậu ấy yêu, tôi không muốn người tôi yêu là một kẻ phụ bạc trong khi người ta hi sinh vì mình còn bản thân lại mang một nỗi căm thù, tôi không muốn Inuyasha hiểu lầm Kikyou và mất niềm tin vào thế giới này. Tôi không muốn người ấy nghĩ xấu cho một ngườu cả đời. Và quan trọng hơn tôi không muốn Inuyasha quên Kikyou người đã yêu cậu ấy bằng cả trái tim
- Kagome tại sao cô... Inuyasha ngạc nhiên cộng giật mình - Cô không ghen à, bình thường ai cũng muốn người mình yêu quên đi người cũ mà Kagome cô lại... Không lẽ cô từ bỏ? Cô không muốn yêu tôi nữa?
- Không! Không phải Inuyasha- Kagome lắc đầu quả quyết - Tôi nghĩ rằng mình thực sự rất thích Inuyasha điều đó không bao giờ thay đổi dù tôi muốn hay không muốn đi chăng nữa. Tôi từng rất muốn Inuyasha quên đi Kikyou người làm trái tim Inuyasha bi tổn thương sâu sắc nhưng tất cả chỉ là đã từng mà thôi. Hiện tại tôi không muốn Inuyasha quên Kikyou vì nếu Inuyasha quên đi Kikyou thì tôi sẽ đánh mất người con trau mình yêu, nếu quên đi Kikyou Inuyasha sẽ chẳng còn Inuyasha mà tôi biết nữa rồi. Tôi sẽ chẳng còn thấy một Inuyasha trẻ con nhưng đôi lúc thần thờ nghiêm túc nhìn về đâu đó, sẽ chẳng còn thấy một Inuyasha biết quý trọng một món đồ đến mức dầm mưa cả chiều tìm nó trong vô vọng nữa. Sẽ chằng còn thấy đôi mắt lấp lánh của Inuyasha khi tìm ra món đồ của Kikyou nữa. Tôi yêu tất cả mọi điều về con người Inuyasha kể cả việc Inuyasha còn nhớ nhung Kikyou sâu đậm
Inuyasha chợt cảm động vô cùng, trái tim cậu nhưng được sưởi ấm bởi giọng nói ấm áp ấy. Từng câu từng chữ Kagome nói ra đều ảnh hưởng tích cực đến tinh thần của cậu. Đã quá lâu rồi Inuyasha chưa cảm thấy ấm áp như thế.
Rồi đột nhiên từ Kagome cậu nhìn thấy Kikyou. Cô ấy đang mỉm cười với cậu, nụ cười đã cứu rỗi cậu. Bất thình lình cậu ôm chằm lấy Kagome làm Kagome đỏ mặt
- Inuyasha cậu... Cậu đang làm cái gì thế- Vừa đỏ mặt vừa hạnh phúc Kagome muốn vòng tay ra sau ôm lấy tấm lưng rộng của Inuyasha. Cô vừa được lên thiên đường một chút thì Inuyasha cất tiếng gọi
- Kikyou, tôi muốn làm em hạnh phúc. Tôi muốn giây phút này kéo dài mãi mãi, chỉ cần được ở bên em thì bắt tôi đánh đổi gì tôi cũng vừa lòng
Nghe xong câu đó Kagome như vừa bị Inuyasha kéo xuống địa ngục vậy. Cảm giác vừa được hạnh phúc thì bị kéo xuống địa ngục nó thật chua chát. Bàn tay ấm áp của Inuyasha đang ôm lấy cô, nó thật ấm áp và đem lai cảm giác an toàn nhưng cái ôm này vốn dĩ không dành cho cô. Nó là dành cho kikyou người con gái mà Inuyasha yêu rất rất nhiều chứ không phải cô Kagome. Được vòng tay Inuyasha ôm lấy là một niềm hạnh phúc nhưng cũng thật chua chát vì nó không dành cho cô.
"Inuyasha à tôi cũng muốn giây phút này dừng lại mãi mãi để tôi có thể tận hưởng niềm hạnh phúc trong vòng tay của cậu nhưng Inuyasha à. Tôi không phải là người có quyền được nhận cái ôm này, nó không dàn cho tôi. Nên tôi không muốn nhận nó thay vào đó tôi sẽ cố gắng tạo ra một cái ôm của cậu dành riêng cho tôi. Tới khi đó tôi sẽ mỉm cười trao lại cho cậu cái ôm ấm áp nhất còn bây giờ tôi không thể, vì tôi chưa xứng đáng Inuyasha"
Kagome mỉm cười chua chát mọi nhẹ nhàng và đẩy Inuyasha ra
- Tôi không phải là Kikyou, tôi là Kagome
Nghe vậy Inuyasha bừng tỉnh khỏi u mê
- Xin lỗi, tôi nhìn lầm
- Không sao, tôi chỉ mong lần sau Inuyasha đừng nhìn tôi với đôi mắt như đang nhìn Kikyou. Tôi là Kagome chứ không phải ai khác - Nói xong Kagome chậm rạ bước đi, nhìn cô dịu dàng bình tĩnh thế thoi nhưng trong trái tim co bây giờ nó đang bị thương nặng. Đau đau lắm cái cơn đau mà cô chưa bao giờ trải qua. Tình yêu là một trò đùa của số phận
"Kagome chắc hẳn đang rất tổn thương nhưng mình thực sự không thể quên Kikyou. Nhưng tình cảm mình dành cho Kagome là gì? Mình thực sự không biết?"
----------------------
Inuyasha bước về nhà với vẻ mặt suy tư, cậu thật đay buồn khi biết Kikyou đã chết. Nhưng cái quan trọng là vì sao cậu không biết gì lại có thư của Kikyou nữa chứ. Mình cậu không biết còn được sao mẹ cậu gia đình cậu cũng không biết. Sự thật là ở đâu?
Inuyasha mở cửa bước vào nhà cả dàn người hầu chào kính trọng
- Cậu chủ nhỏ đã về
Bình thường cậu sẽ đáp lại với từng người một đầy thân thiện nhưng hôm nay cậu không có dù chỉ một chút tâm trạng làm điều đó. Mọi người thấy cậu không nói gì lấy làm lạ nhưng chỉ biết im lặng quay trở lại công việc của mình
- Inuyasha hôm nay con sao vậy? -từ trong nhà Izayoi bước ra hỏi với giọng nói dịu dàng. Hôm nay Izayoi đẹp một cách lạ lùng, tại sao lại thế? Một lúc sau Inuyasha mới nhớ lại hôm nay cha cậu về. Là một đứa con trai bất kì đứa nào cũng sẽ vui khi cha mình về nhưng chưa một lần nào Inuyasha vui hôm nay lại càng không thể
- Hôm nay mẹ đẹp như thế là vì ông ta à?- Inuyasha hỏi với vẻ khó chịu
- Inuyasha à, ông ấy là cha con và là chồng cua mẹ. Mẹ muốn ông ấy thấy mẹ trong vẻ đẹp nhất điều bất cứ phụ nữ nào cũng sẽ làm. Ai cũng muốn mình thật đẹp trước chồng và người mình yêu
- Kikyou rất yêu con nhưng tại sao cô ấy lại chẳng bao giờ cố làm đẹp trước mặt con? - Inuyasha buồn rầu nói
- Kikyou? Tại sao con lại nhắc đến cô ta, với lại không phải con cũng biết cô ta không yêu con nhiều như thế à.
- Không, con biết hết sự thật rồi. Kikyou đã chết vì muốn cứu con đúng không?- Inuyasha dù không muốn nhắc lại nhưng cậu bắt buộc phải nói
Izayoi giật mình cô không ngờ Inuyasha lại biết. Tại sao con trai cô lại biết sự thật đau lòng này? Ai đã nói cho Inuyasha biết?
- Vậy là con đã biết mọi chuyện sao Inuyasha?- Izayoi buồn rầu nói
Nghe vậy Inuyasha đã hiểu mọi chuyện cậu không biết là vì mẹ cậu đã giấu cậu thay vào một câu chuyện khác làm cậu nghĩ xấu về Kikyou
- Tại sao mẹ là nói dối con? - nếu là người khác cậu đã giận giữ quát mắng nhưng đây người phụ nữ đã sinh ra cậu, người phụ nữ đã nuôi lớn bằng tất cả những gì cô ấy có, cũng là người phụ nữ cậu yêu thương hơn cả bản thân mình. Đây chính là mẹ cậu
- Mẹ chỉ muốn tốt cho con thôi Inuyasha- Izayoi nói nhẹ với đôi mắt đượm buồn
- Muốn tốt cho con mà để con căm hận người mình yêu? Con biết mẹ làm gì cũng muốn tốt cho con nhưng lần này mẹ sai rồi. Nó không tốt cho còn dù chỉ một chút nào đâu mẹ à
- Đó là ước nguyện của Kikyou trước khi ra đi con à
- Ước nguyện của Kikyou?
- Đúng, kikyou đã nói rằng đừng để con biết sự thật Kikyo không muốn con đau khổ.
- Kikyou noi vậy và mẹ đã làm theo mà không nghĩ đên cảm nhận của con?
- Mẹ xin lỗi Inuyazha, mẹ thật có lỗi với con.- trên măt izayoi rung rung những giọt lệ
Inuyazha đau lòng vô cùng, cậu không muôn nhìn thây mẹ mình khóc vì cậu, cậu thật là đứa con bất hiếu
- Mẹ con xin lỗi, con không cố ý...
- Không phải do con mà, do mẹ thôi
- Con muôn nghỉ ngơi một chút- Inuyazha lặng lẽ bươc lên lầu
Izayoi chỉ biêt nhìn Inuyazha đau khổ còn lại cô không biêt mình phải làm gì
Tối đến Inuyasha không hề về ăn cơm hay rời phòng. Thậm chí còn không chịu bật điện người hầu kêu thì cũng chỉ nói họ đi đi và không làm gì khác
Izayoi đã hết sức lo lắng bà đã ngồi trước cửa Inuyasha khuyên nhủ cậu ta cuối cùng cậu cũng mở cửa nhưng chỉ để nói "mẹ về phòng ngủ đi, muộn rồi" và đi lại vào phòng không nghe Izayoi nói gì
Bà biết sớm muộn gì thì cuộc chuyện này cũng xảy ra nếu Inuyasha biết Kikyou chết vì cứu nó mà. Inuyasha là một người tốt, nó quá tốt để quên đi người hi sinh cả mạng sống để cứu nó. Cuộc đời của Inuyasha sau này ra như thế nào đây? Nó sẽ cứ ân hận như thế nod sẽ không thể cười được nữa ư? Nó sẽ ra sao?
------
Trong căn phòng tối tăm Inuyasha ngồi một góc cạnh chiếc tủ đồ của mình cầm một khung hình ở đó là tấm ảnh của Kikyou. Khung hình được đống rất là cẩn thận và đẹp măt. Nó là khung hình mà Inuyasha đặc riêng cho tầm ảnh của Kikyou. Nó từng là khung ảnh được đặt ngay đầu giường để khi tỉnh dật cậu có thế nhìn thấy, khi bước vào phòng cậu vẫn nhìn thấy được. Nhưng sau khi nghĩ tằng Kikyou bỏ cậu cậu đã giận dữ và muốn vứt nó đi nhưng không thể. Cứ lần nào muốn vứt hoặc đập vỡ nó là lại có gì ngăn cản cậu lại. Giờ khi đã biết sự thật cậu lấy lại nó ra nhưng sao lại đau như thế. Nó là thứ khiến cậu hạnh phúc khi nhìn vào một thời gian dào con giờ khi nhìn nó cậy lại đau đớn vô cùng vì người trong tấm ảnh đã không còn. Người cậu yêu bằng trái tim chán thành và ngây thơ nhất đã không còn là vì cậu. Trong căn phòng tối không một ánh đèn chỉ có một chú ánh sáng nhỏ của mặt trác chiếu qua cửa sổ, có một người con trai ôm một khung hình vào lòng với khuôn mặt bi thương. Một khung cảnh buồn vô cung