Trộm Trái Tim, Đoạt Ái Tình

Chương 103: Bị gạt



Lúc Cố Hạ biết mìnhtrúng được giải nhất thì dường như không thể tin được, cầm chặt lấycánh tay của đồng nghiệp Ngụy Tiểu Lâm lay lay, “Là số của tôi sao?”

Ngụy Tiểu Lâm bắt lấycánh tay của cô, vô cùng kích động: “Là số của cô đấy, thật sự làcô, Cố Hạ sao cô lại may mắn vậy hả? Hai mươi vạn đấy, phải làm côngbao lâu…”

Các cô đang tham giamột hoạt động mở rộng kinh doanh địa ốc, hoạt động này rất đượcchú trọng tuyên truyền trên internet, là một hoạt động rất hot trêninternet, chắc hẳn là vì giải thưởng của nó, phần thường theo thứtự được giảm giá mua nhà một vạn, hai vạn, năm vạn…Giải nhất trịgiá hai mươi vạn. Có một đồng nghiệp rất thích nhà ở đây nên lôi kéonhững đồng nghiệp khác cùng tham gia hoạt động này, dù sao cũng chỉcần một cái click chuột, lúc ấy Cố Hạ nghĩ cho dù trúng năm vạn côcũng không mua nhà, nhà trên trăm vạn dù có giảm giá thì cũng có làgì, trừ khi trúng giải nhất, tự nói với mình chỉ chơi cho vui màthôi, thuận tiện thử vận may luôn.

Hoạt động này tổngcộng phải trải qua mấy giai đoạn, giai đoạn thứ nhất là tham gia thiđấu sau đó kiếm một vạn tiền ưu đãi, nhưng mà phải đến nơi bán nhàđăng kí thông tin cá nhân, nộp trước mười vạn trở lên để được thẻ VIPsau đó mới tiếp tục, sau đó lại tham gia thêm các hoạt động khác củachương trình như là một hình thức nâng cấp, cuối cùng vào ngày bắtđầu phiên giao dịch tiến hành rút thăm trúng thưởng, rút từ giảikhuyến khíh đến giải nhất, Cố Hạ vốn chỉ đến cho vui, về sau cũngtham dự tích cực hơn nhưng bây giờ rất vừa ý với ngôi nhà kia, cònchạy tới làm thẻ VIP. Cuốicùng đến ngày bắt đầu phiên giao dịch cô lại trúng được giải nhất.

Reo mừng cùng NgụyTiểu Lâm nửa ngày, nhìn những ánh mắt cực kì hâm mộ, trong lòng CốHạ thấy rất thỏa mãn! Thật là muốn cười thật to, lớn tiếng la lênbà đây ăn ở có đức rốt cuộc cũng được đền đáp! Nhân viên bán hànghỏi, “Tiểu thư, cô muốn mua nhà ở kiểu gì?”

Thật ra Cố Hạ khôngnghĩ đến chuyện mua nhà, trong tay cũng không có nhiều tiền, mà cũngkhông thể nào bỏ đi giải thưởng này, cô hỏi: “Giải thưởng này cóthể nhượng lại không?”

Nhân viên bán hàngcười ngọt ngào, “Không thể, nếu như cô không mua nhà thì chúng tôi xemnhư cô đã từ bỏ giải thưởng.”

Gian thương! Cố Hạ nóithầm, còn tưởng rằng có thể quy ra tiền mà nhượng lại, hai mươi vạnquy ra tiền thành mười vạn có thể có người mua, đáng tiếc không thểbán lại được. Ngụy Tiểu Lâm chọc cô, “Sao có thể bỏ được? Giảm giáhai mươi vạn, mua một căn hộ nhỏ cũng được.”

Cố Hạ thở dài, “Muanhà cần rất nhiều tiền.”

Nhân viên bán hàngthấy cô thật sự không có ý muốn mua nhà, cười nói: “Tiểu thư, côtrúng hai mươi vạn nếu không mua thì chỉ có thể từ bỏ, việc nàykhông thể bàn cãi. Cô có thể mua một căn hộ nhỏ một chút, trừ đi sốtiền giảm giá chắc chỉ cần bỏ ra thêm mười vạn nữa, nhà của chúngtôi bán rất chạy, tháng hai sang năm có thể giao nhà, nếu cô khôngmuốn ở hoặc cảm thấy quá nhiều tiền có thể bán lại, kiếm lời haiba mươi vạn, chờ đến sang năm khu đất này lên cơn sốt giá nhà nhấtđịnh sẽ rất cao, cô nghĩ lại đi, bỏ ra hơn mười vạn là có thể kiếmlời nhiều như vậy, làm gì có cơ hội nào tốt như vậy nữa.”

Hai ba mươi vạn, Cố Hạđi làm công cực muốn chết cũng phải kiếm trong hai ba năm, cơ hội từtrên trời rơi xuống mà không chịu chụp lấy, lúc này Cố Hạ quyếtđịnh, “Mua, giới thiệu cho tôi một căn.”

Nhân viên bán hàng bắtđầu thao thao bất tuyệt giới thiệu, “Cô xem thử căn hộ này đi, giátiền thấp, không gian lại vừa vặn, hướng tốt…”

Cố Hạ cũng muốn cómột căn nhà của riêng mình, không muốn dùng tiền của Triển Thiểu Huymua, cuối cùng vừa ý một căn nhà hai phòng, hướng nhà cũng không tệ,nhân viên bán hàng cầm máy tính lên tính toán cho cô, tổng giá trịsau khi trừ đi hai mươi vạn giảm giá thì phải trả thêm mười tám vạn,Cố Hạ giao luôn tiền đặt cọc trong ngày. Sau đó nhân viên bán hànglàm giấy tờ, “Chứng minh thư, hộ khẩu, chứng nhận độc thân,…”

Ra khỏi trung tâm địaốc cô gọi điện về nhà, mẹ cô nghe thấy cô muốn mua nhà cũng khôngphản đối, chỉ dặn dò cô nhất định phải xem kĩ, ngàn vạn lần đừngđể bị gạt, kêu đồng chí Tiểu Triển đi xem cùng vân vân… Tóm lại lảinhải nửa ngày, sau đó hỏi cô còn thiếu bao nhiêu tiền, Cố Hạ biếtnhà cũng không có sẵn tiền, nói: “Mẹ, tiền cọc có đủ rồi, mẹ giúpcon gửi hộ khẩu đến đây nhanh một chút, hôm nay gửi liền nhá, gửiđến công ty của con, con đi kí hợp đồng giao tiền cọc.”

Cố Hạ mừng thầm tronglòng, tự mình kiếm tiền và lấy tiền trong ngăn kéo của Triển ThiểuHuy là hai chuyện khác nhau, mua nhà được giảm hai mươi vạn, việc nàycũng xem như tự mình trả tiền, nếu như sang năm bán đi, hai mươi vạntới tay, cuối năm sau khu này sốt lên, giá phòng cũng cao lên, Cố Hạđang nhìn thấy nhân dân tệ vẫy tay với cô.

Chuẩn bị xong tiền vànhững giấy tờ cần thiết, Cố Hạ vui mừng chạy đến trung tâm địa ốckí hợp đồng, tiền trôi đi từ thẻ, cầm giấy chứng nhận kiểm tra cácthông tin rồi lại kí hợp đồng và giao tiền, nhân viên bán hàng đưahợp đồng mua nhà cho cô, “Cô Cố, căn nhà cô mua thật sự rất đẹp, saunày còn có vấn đề gì cô cứ trực tiếp tìm tôi.”

“Cảm ơn cô.” Tuy độtngột phải bỏ ra hơn mười vạn nhưng Cố Hạ lại cười như hoa tháng tư,bên cạnh truyền tới một giọng nói thuần hậu, “Mua được nhà vui nhưvậy sao?”

“Đương nhiên là vuirồi, đây là tài sản của mình, hơn nữa tôi cũng mua với giá rất ưuđãi…” Cố Hạ đắc ý cười, lại đột nhiên ngẩng đầu lên, giọng nói nàyhình như rất quen, hơn nữa lại là giọng nam, nhìn sang bên cạnh, quảnhiên là Triển Thiểu Huy không biết đã đứng phía sau cô từ khi nào,Cố Hạ biến sắc, “Anh đến đây lúc nào?”

“Một lúc rồi.” Khóemiệng Triển Thiểu Huy nhếch lên thành một đường cong quỷ dị.

Cố Hạ thầm sợ hãi,chuyện này cô không nói với Triển Thiểu Huy, ba ngày trước giao tiềncọc, hôm nay chỉ tới đây hoàn tất thủ tục, chuyện lớn như vậy khôngnói cho anh biết, nói không chừng Triển Thiểu Huy sẽ tức giận. Nhưngmà cô thấy dáng vẻ của Triển Thiểu Huy không giống như đang tức giận,thở phào một cái, cười ha ha nói: “Em rất may mắn, trúng giải nhất,ưu đãi rất lớn nên mua một căn nhà nhỏ, vẫn chưa kịp nói với anh.”

“Mua thì mua, em thíchtự mua nhà cho mình thì cứ mua, không đủ tiền thì anh có thể giúpem, dù sao đây cũng là tài sản cá nhân của em, anh sẽ không canthiệp.” Triển Thiểu Huy mỉm cười kéo tay cô, “Nếu em đã vui vẻ vì muađược nhà như vậy hay là chúng ta làm thêm một việc vui vẻ nữa đi.”

“Việc gì?” Cố Hạthấy hôm nay anh độ lượng không tức giận, trên mặt còn hiện lên mộtvẻ vui thích, cảm thấy có chỗ nào đó không ổn.

“Đợi lát nữa em sẽbiết.”

Nói xong Triển ThiểuHuy thân mật kéo Cố Hạ ra ngoài, Cố Hạ kéo tay anh lại, “Muốn đi thìlát nữa hãy đi, thủ tục còn chưa làm xong mà, em vẫn chưa cầm giấychứng nhận…”

“Anh sẽ xử lý giúpem, trợ lý anh nuôi đi xử lí chuyện kia chẳng lẽ em còn không tin tintưởng?” Triển Thiểu Huy vừa ôm vừa kéo cô ra khỏi cửa.

Ngồi trong chiếc xeLincoln của Triển Thiểu Huy, trần xe là một ngọn đèn chiếu rọi ánhsáng mê ly, đáy lòng Cố Hạ lơ lửng, chiếc xe này vô cùng xa hoa, nhưngcô biết rõ Triển Thiểu Huy rất ít dùng đến nó, bình thường đi rangoài nghỉ ngơi giải trí hay tham gia các bữa tiệc mới dùng chiếc xedài thế này, Triển Thiểu Huy ngồi đối diện ánh mắt hiện lên một nụcười khó hiểu, nụ cười này pha trộn một chút đắc ý, hưng phấn cùngquỷ dị, anh lấy từ trong tủ rượu một chai rượu vang, rót nửa ly rượuđưa cho Cố Hạ, “Muốn uống một chút không?”

“Không cần.” Thấy anhcàng lúc càng vui vẻ, Cố Hạ thật sự nhịn không được nữa mở miệnghỏi, “Hôm nay anh không đi làm sao?”

“Không phải em cũngkhông đi làm sao?” Khóe miệng Triển Thiểu Huy càng lúc càng rộng ra.

Cố Hạ như bị nghẹn,lại hỏi: “Hôm nay sao lại đi chiếc xe này?”

Triển Thiểu Huy cầm lyrượu ưu nhã uống một ngụm, “Bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt.”

“Đặc biệt cái gì?

“Em mua nhà…” TriểnThiểu Huy ngừng lại một lúc, như là còn có điều gì chưa nói, sau đócười cười, “Tối nay anh đã chuẩn bị bữa tối dưới ánh nến.”

Cố Hạ cảm thấy hômnay Triển Thiểu Huy rất không bình thường, cô hỏi: “Anh muốn dẫn em điđâu?”

“Đến một cơ quan nhànước.” Triển Thiểu Huy nói thản nhiên như mây trôi nước chảy, “Sẽ mấtvài phút, lát nữa xong sẽ dẫn em đi dạo phố mua sắm.”

Xe dừng lại, Cố Hạmở thật to hai mắt nhìn cánh cửa cục dân chính hiện ra trước mắt,bên trên còn có một tấm biển trắng chữ cục dân chính màu đen sángrỡ đến hoa mắt, cô nhìn thấy Triển Thiểu Huy thong dong nhận lấy mộttúi nhựa đựng giấy tờ từ trợ lý, trên trong có vài thứ giấy tờ,còn có chứng minh thư, sổ hộ khẩu, chính là bộ giấy tờ lúc nãy CốHạ cầm đi làm giấy tờ nhà.

Cố Hạ biết đây làđâu, cô còn đang tự hỏi sao cô lại may mắn như vậy, trúng giải nhất,thiên hạ này quả nhiên không có bữa cơm trưa miễn phí, nhất định làdo Triển Thiểu Huy sắp xếp. Cô nhìn Triển Thiểu Huy chằm chằm, TriểnThiểu Huy vẫn mang dáng vẻ thoải mái sung sướng, đi tới giữ chặt taycô, “Đi thôi.”

“Không cần mà.” Cố Hạngượng ngùng cười, “Việc này quá đột ngột.”

“Dỗ dành không bằngbạo lực, nếu đã chuẩn bị xong hết thì cứ đến thẳng đây đăng kí choxong, hơn nữa hôm nay hình như cũng không đông người.” Triển Thiểu Huynói đơn giản như là đang đi vào trung tâm mua sắn mua một bộ quần áo.

Cố Hạ nhìn anh, nóithẳng: “Anh gạt em?”

“Không có nha, chính emmuốn mua nhà mà.” Mặt Triển Thiểu Huy tràn đầy vẻ vô tội, lại nghiêmtúc nói: “Anh nhớ em nói phải có hộ khẩu mới đi đăng kí kết hônđược, nếu đã lấy được rồi thì còn chần chờ gì nữa?”

“Em có nói sao?” CốHạ hỏi xong rồi mới thấy chột dạ, hình như cô có nói như vậy, bịTriển Thiểu Huy thúc giục nên ném vấn đề này sang cho mẹ, tỏ ra mìnhrất vô tội, không giữ hộ khẩu, không thể làm chủ được, Triển ThiểuHuy có bản lĩnh thì cứ tìm mẹ cô mà đòi…

“Em đã nói vậy.” TriểnThiểu Huy khẳng định, “Làm người phải nói đến chữ tín.”

Cố Hạ chột dạ, didời trọng điểm đi, “Sao anh có thể lừa gạt em chứ? Có phải anh đãđộng tay động chân vào chuyện trúng thưởng không? Làm như anh thật làkhông hề có đạo đức…”

“Không có ai ép em đimua nhà cả, là tự em cam tâm tình nguyện đi mua. Hơn nữa…” Ánh mắtTriển Thiểu Huy hàm chứa một chút sắc bén, “Chuyện này là do em cốý gạt anh mà.”

Cố Hạ cố ý gạt anhchính là lo Triển Thiểu Huy sẽ kéo cô đến cục dân chính, kết quảlại chính là do anh đào hố chờ cô nhảy vào, Cố Hạ không muốn anhgạt cô một cách không minh bạch như vậy, cầu hôn còn chưa ra cần hôn,cô cãi lại anh, “Chính ta gạt em trước, em cảm thấy cực kì tổnthương…”

“Em tổn thương? Em cònmượn Nghiêm Hướng Vĩ năm vạn tiền đặt cọc. Em không lấy tiền của anhmà lại tìm đến anh ta nữa đấy?” Giọng điệu của Triển Thiểu Huy ngàycàng dồn dập, Cố Hạ không đủ tiền cọc nên mượn tiền Nghiêm HướngVĩ, cũng lấy một ít của Triển Thiểu Huy nhưng sợ lấy nhiều quá anhsẽ nhận ra mánh khóe của cô.

Cố Hạ cảm thấy bìnhthường nhất định anh sẽ nổi giận, một khi Triển Thiểu Huy nổi giậnthì sẽ rất đáng sợ, Cố Hạ thật sự không dám động đến anh, một látsau nghe thấy Triển Thiểu Huy rộng lượng nói: “Không nói mấy việc đónữa, hôm nay là ngày tốt, tất cả đã chuẩn bị đủ, anh cũng khôngmuốn làm mất vui, dù sao lúc trước chính em đã nói vậy, em không thểnuốt lời với anh.”

Triển Thiểu Huy nắmchặt tay cô, “Đi thôi, lên lầu đăng kí, lát nữa chúng ta sẽ đi ănmừng.”

Chiều hôm nay quả nhiêncục dân chính không có người nào, ngay cả ảnh chụp Triển Thiểu Huycũng chuẩn bị xong, tích cực điền vào đơn, đưa cho Cố Hạ kí tên, CốHạ do dự nửa ngày, Triển Thiểu Huy bất mãn nói, “Nhanh lên, em đừnglàm mất thời gian của người ta.”

Cố Hạ run rẩy kí tên,nhân viên công chứng cầm đơn cùng giấy chứng nhận đánh thông tin vàomáy tính, tay chỉ sang bên phải, “Qua bên kia tuyên thệ, sau đó có thểlấy giấy hôn thú.”

Triển Thiểu Huy kéoCố Hạ đi sang căn phòng bên cạnh, cầm lời thề đọc, nhân viên công chứcnói với Triển Thiểu Huy đây là thời khắc đặc biệt ý nghĩa, TriểnThiểu Huy đưa cho người đo tờ tiền mệnh giá lớn, vẫn không quên nóiđối phương thối lại tờ tiền may mắn thiên trường địa cửu, Cố Hạnhịn không được nhỏ giọng nói thầm: “Thật ra tôi bị ép tới đây.”

Một cánh tay vỗ vỗlưng cô, “Tuyện thệ đi, lát nữa làm thêm bản sao, cho dù em không chịuthề thì giấy hôn thú cũng đã làm xong.”

Đến khi tờ giấy màuđỏ có đóng dấu nổi được đưa tới tay, mặt mày Triển Thiểu Huy hồnghào, ra khỏi cục dân chính anh lại thở dài: “Hôm nay ánh nắng tươisáng, hoa cỏ cũng nở rộ kiều diễm!”

Anh ôm eo Cố Hạ, đivào trong xe, “Bây giờ chúng ta đã là vợ chồng hợp pháp rồi, chúngta đi mua mấy bộ quần áo đi, à đúng rồi, hẳn là phải đi mua một đôinhẫn cưới nữa, mang vào tay để cho người khác hâm mộ chơi.”

Lúc ra về vẫn ngồitrên chiếc xe rộng rãi thoải mái, Cố Hạ cầm túi hồ sơ của mình,túi rất dày, còn có vài thứ giấy tờ kèm theo, bây giờ có thêm mộttờ giấy hôn thú nữa, lấy giấy chứng nhận độc thân kia từ trong túihồ sơ ra lại nhịn không được mà thở dài, vừa rồi lúc mua nhà vẫncòn độc thân, bây giờ đi làm gì cũng phải đưa giấy hôn thú ra. Giảithưởng hạng nhất này thật là lớn, thoáng chốc đã biến cô thànhngười phụ nữ đã kết hôn, bây giờ chỉ còn có thể nhìn tờ chứng nhậnđộc thân này mà than thở.

Triển Thiểu Huy quéthai mắt qua cô, ngồi bên cạnh cô cười, “Cái này có thể chứng minh ngôinhà là tài sản trước khi kết hôn của em.”

Cố Hạ trừng mắt liếcanh, vốn không muốn để cho Triển Thiểu Huy thừa dịp mà đắc ý như vậynhưng mà đến cửa ra vào của cục dân chính, nếu hôm nay cô không đăngkí kết hôn thì cuối cùng sẽ khiến cho hai người ra về không vui vẻgì. Có mấy thứ giấy tờ này trong tay, vài ngày nữa sớm muộn gìTriển Thiểu Huy cũng nghĩ ra cách bắt cô kết hôn, không bằng cứ đểcho mọi người cùng vui vẻ. Cô ném túi hồ sơ sang bên cạnh, hỏi anh:“Khu nhà kia rõ ràng không phải do công ty anh xây dựng, sao anh có thểkhiến cho bọn họ tổ chức hoạt động kia? Làm sao anh biết em sẽ thamgia rút thăm?”

“Hoạt động này vốnchính là như vậy, ông chủ công ty địa ốc kia anh cũng rất thân, nướcphù sa không thể chảy ra ruộng ngoài, tự em muốn mua nhà chứng tỏ emcó lòng tham.” Ngược lại Triển Thiểu Huy có chút bất mãn nói: “Nếuem không mua nhà thì làm sao có thể mang hộ khẩu tới? Rõ ràng chỉcần là người nhà sẽ đưa cho em lại còn ba lần bồn lượt gạt anh.”

Ba lần bốn lượt cuốicùng vẫn bị anh lừa gạt, Cố Hạ hừ một tiếng từ trong mũi, gianthướng đúng là gian thương.

Triển Thiểu Huy dịchngười sát vào Cố Hạ, ôm lấy eo cô, ghé sát lại hôn một cái thật kêulên mặt cô, “Từ nay về sau em phải gọi anh là ông xã, có nghe thấykhông?”

Tác giả nói: rốtcuộc cũng đăng kí kết hôn, Triển thiếu thật là hèn hạ, đã lặnxuống nước còn ngoi lên lấy phao!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv