Trời Giáng Hiền Phu

Chương 16



 

 

“Ngốc, cái này cũng không biết kéo, làm ăn cái gì không biết!” Vì để che giấu nội tâm ngổn ngang của mình, Tô Hữu Hữu vừa mắng vừa đưa tay giúp Chung Dực kéo lên, may là không bị cô nhìn thấy gì gì gì đó, nếu không sau này cô không thể nhìn thẳng mặt Chung Dực rồi.

 

Tuy rằng Tô Hữu Hữu không sờ được, thế nhưng Chung Dực lại rõ ràng cảm nhận được dây kéo này, cảm giác dây kéo xẹt qua, tay của Tô Hữu Hữu và nơi đó của anh chỉ cách nhau một lớp vải, mặt Chung Dực liền nóng lên.

 

Kỳ thực anh chỉ là đơn thuần muốn hỏi xem kéo thế nào, ai biết Tô Hữu Hữu lại tự tay kéo…..

 

Tô Hữu Hữu càng ngượng ngùng hơn, không dám nhìn anh, vội vàng đi vòng qua: “Tôi đi siêu thị mua đồ, bye bye.”

 

Cô muốn đi ra ngoài?

 

Lúc chưa đi ra ngoài anh cũng không cảm thấy ở nhà xem TV có chuyện gì, bây giờ đã từng được ra ngoài rồi anh lại càng muốn hiểu hơn về thế giới này, cũng cố gắng không đỏ mặt, theo sau nói: “Tôi có thể đi không?”

 

Tô Hữu Hữu dừng chân quay đầu lại nhìn anh, trên mặt anh rõ ràng có sự chờ mong, cũng không biết bắt đầu từ lúc nào khuôn mặt vẫn luôn đơ ra của Chung Dực lại không che giấu được vẻ mặt nữa rồi.

 

“Anh muốn đi à? Vết thương của anh đã ổn chưa?”

 

Chung Dực vội vàng gật đầu: “Ra ngoài đi dạo thì không sao.”

 

Tô Hữu Hữu trầm mặc nửa ngày, liếc nhìn Chung Dực mặc đồ trắng nhẹ nhàng, cuối cùng gật đầu: “Vậy cũng được, nhưng mà anh chờ tôi một lúc.” Nói xong cô quay về phòng, đến khi trở ra đã thay một thân quần dài trắng, còn trang điểm nhạt.

 

Tô Hữu Hữu không biết tại sao mình lại làm như thế, có thể là về mặt nhan sắc không muốn bị dế nhũi chèn ép?

 

Chung Dực cũng không cảm thấy gì, cảm giác duy nhất chính là: Thê chủ cuối cùng cũng biết xấu hổ, thay đồ thành quần dài che chân, nếu có thể che tay lại thêm một chút thì tốt hơn. ←. ←

 

Vì ngăn chặn sự cố, Tô Hữu Hữu và Chung Dực mang khẩu trang ngồi xe đi tới siêu thị xa hơn một chút, nhà cô ở gần trường học, siêu thị xung quanh đây đương nhiên là toàn người quen, nếu như thật sự bị bắt gặp được cô còn phải giải thích, quá phiền phức.

 

Lần này ra ngoài Chung Dực bình tĩnh hơn rất nhiều, Tô Hữu Hữu lấy xe mua sắm cho anh đẩy, anh liền thành thật đẩy đi bên cạnh, chỉ là mắt đảo loạn khắp nơi, tràn đầy đủ loại mới lạ.

 

“Chúng ta đi đến khu sinh hoạt trước, phải mua vài cái móc áo để anh treo quần áo, sau đó xem xem còn thiếu gì nữa.”

 

Chung Dực đẩy xe mua sắm đi theo bên cạnh cô: “Ừ.”

 

Tô Hữu Hữu liếc nhìn Chung Dực cao lớn bên cạnh, có vệ sĩ, đúng là thoải mái!

 

Tô Hữu Hữu lấy vài cái móc áo rồi lại lấy cái thau, nghĩ đến Chung Dực hình như còn chưa có dao cạo râu, dường như cần mua một cái, lại quay đầu đi đến khu đồ cho nam, Chung Dực tò mò nhìn, phát hiện nơi này lại không có tiểu nhị, muốn cái gì thì bỏ vào xe là được, cũng không cần đưa ngân lượng, hóa ra ở đây tiên nhân mua đồ đều không cần trả ngân lượng sao? Nhưng lần trước anh rõ ràng nhìn thấy Tô Hữu Hữu mua chai nước còn bỏ tiền ra, thế nhưng lúc mua giày hình như cũng không dùng tiền, chuyện gì thế này?

 

Không dùng tiền là bởi vì quẹt thẻ đó!



 

Tô Hữu Hữu không biết Chung Dực đang suy nghĩ gì, cô đứng trước mặt một đôi dao cạo râu trợn tròn mắt, tâm tình giống như là bạn trai giúp bạn gái mua đồ khi bà dì tới, không nhìn thì không biết, vừa nhìn liền giật mình, dao cạo râu của đàn ông sao lại nhiều loại như vậy!

 

Mắt liếc nhìn người đàn ông đang chọn dao cạo râu bên cạnh, Tô Hữu Hữu tới gần, lấy khẩu trang của mình xuống: “Tiên sinh, xin lỗi đã quấy rầy, có thể hỏi anh một chút, loại dao cạo râu nào dùng tốt hơn không?”

 

Người đàn ông nghe vậy quay đầu, vừa thấy là gái đẹp, lập tức nhiệt tình giới thiệu: “Cô mua loại này đi, tự động, dùng tiện lợi mà cạo cũng sạch, mua cho bạn trai sao?”

 

Tô Hữu Hữu vội vã xua tay: “Không phải, là em họ tôi, làm phiền anh, có thể nói cho nó biết cách dùng không? Là lần đầu tiên của nó.”

 

Người đàn ông vừa nghe, em trai à, còn là lần đầu tiên dùng, nhất định là một đứa trẻ: “Được, không thành vấn đề.”

 

Tô Hữu Hữu kéo Chung Dực cao lớn bên cạnh: “Vô cùng cảm ơn! Đây là em họ tôi.”

 

Người đàn ông đối với ánh mắt không tốt của Chung Dực, trong lòng lập tức nói: Cái quái gì vậy? Đùa tôi à? Đây là em trai? Đây là một đôi tình nhân giả trang, vừa nhìn là thấy là học sinh yêu nhau ở chung! Cũng không biết là đang chơi trò chỉnh người gì đây!

 

Cuối cùng người đàn ông vẫn dạy Chung Dực cách dùng, rời đi trong ánh mắt vô cùng cảm tạ của Tô Hữu Hữu.

 

Người đàn ông vừa đi, Tô Hữu Hữu vội tiến đến bên cạnh Chung Dực: “Biết dùng chưa? Không được thì lại tìm ai đó hỏi.”

 

Chung Dực nhíu mày nói: “Biết rồi.”

 

Đàn ông ở đây đều không biết rụt rè là gì, nhìn thấy phụ nữ liền hận không thể lập tức hiến thân, anh còn tưởng rằng Tô Hữu Hữu giống như suy nghĩ của anh không có ai thích, nhưng không nghĩ tới ở đây cô là kiểu người rất được yêu thích, xem ra anh phải tính toán nhiều hơn mới phải.

 

Tô Hữu Hữu có chút không hiểu ra sao, sao anh học được cách dùng dao cạo râu lại không vui vẻ? Thật là khiến người ta không hiểu nổi.

 

Cô cũng không rảnh rỗi đi tìm tòi nghiên cứu Chung Dực, lại kéo Chung Dực lấy một vài bàn chải đánh răng dự phòng, sữa rửa mặt nam, mỹ phẩm dưỡng da gì đó, sẽ có một ngày Chung Dực kiếm được tiền, nhất định phải trả lại số tiền này cho cô!

 

Mua xong đồ dùng hàng ngày, hai người tới khu thực phẩm chín, nơi Tô Hữu Hữu thích nhất, đồ ăn thử khắp nơi: “Anh muốn ăn gì thì lấy bỏ vào trong giỏ hàng.” Nói xong tự mình đi thử một miếng ruột nướng trước, lại lấy một miếng nhét vào miệng Chung Dực: “Ngon không?”

 

Chung Dực lại là lần đầu tiên trong đời được phụ nữ đút ăn trước mặt mọi người, mặt nóng lên cúi đầu, gật gật.

 

“Vậy lấy một túi được rồi, làm bữa sáng.” Bỏ vào trong giỏ hàng xong Tô Hữu Hữu lại một mình đi thử đồ ăn, một chút cũng không nhận ra Chung Dực lúng túng.

 

Chung Dực theo sau cô, vừa nãy không phải là cô nói anh muốn ăn gì thì bỏ vào giỏ hàng sao? Chung Dực nhìn về phía những thứ đồ ăn hoa cả mắt này, anh lại không biết chữ, liền cầm cái có dáng vẻ kỳ lạ bỏ vào trong xe, lặng lẽ liếc nhìn Tô Hữu Hữu, thấy Tô Hữu Hữu không có vẻ mặt gì thì yên lòng, gặp phải thứ làm anh cảm thấy tò mò anh liền bỏ vào giỏ hàng, còn có vài từ nguyên liệu nấu ăn đã gặp trên , cũng bỏ vào trong xe, loại tùy tiện lấy này thật là có sự thỏa mãn không giải thích được.

 

Tim Tô Hữu Hữu liền bị nhéo một cái, Chung Dực cũng thật là không khách khí, chỉ là thức ăn anh mua cô cũng ăn, không tính là thiệt thòi, nói không chừng anh mới học món ăn gì mới, cần nguyên liệu để nấu ăn?

 

“Anh yêu ~ người ta muốn cái đó ~ anh lấy giúp em đi mà ~”

 

Tô Hữu Hữu nhìn về phía đôi tình nhân nhỏ cách đó không xa, cô gái dẩu môi làm nũng, người đàn ông một mặt cưng chiều, lấy đồ ăn thử đút vào miệng cô gái, da gà của Tô Hữu Hữu đều nổi lên, thật sự, sẽ có một ngày nếu vợ chồng cô đằm thắm, tuyệt đối cũng sẽ không như vậy!



 

Tô Hữu Hữu nhìn thấy, Chung Dực đương nhiên cũng nhìn thấy, nam nữ ở đây đều chung sống như vậy sao? Chẳng trách vừa nãy Tô Hữu Hữu lại đút cho anh…. Tuy rằng cảm thán thói đời bạc bẽo, thế nhưng Chung Dực cũng lấy một miếng, cẩn thận từng li từng tí đưa tới bên mép Tô Hữu Hữu.

 

Tô Hữu Hữu nhìn thấy trước mắt đột nhiên nhiều thêm một thứ, đối với vẻ mặt có chút không tự nhiên của Chung Dực, vừa nãy đút cho Chung Dực sao cô không cảm thấy được loại lúng túng này! Tô Hữu Hữu hé miệng, yên lặng mà làm trái lại với quyết định vừa nãy của chính mình, trong không khí bắt đầu tràn ngập ra một loại hơi thở không tầm thường….

 

Mua cũng đủ rồi liền đẩy xe đi tính tiền, vốn chỉ muốn mua móc áo, cuối cùng mua tới nửa xe, siêu thị quả thật là thiên hạ mua mua mua.

 

Thời gian chờ đợi tính tiền tất cả mọi người đều hiểu được, bình thường nơi tính tiền cũng sẽ để vài thứ, kẹo cao su, socola, bao cao su…

 

Chung Dực bây giờ đang là lúc đối với cái gì cũng tò mò, ngược lại nhàn rỗi liền nhìn chằm chằm những thứ đó, mới đầu anh không dám đụng chạm lung tung, thế nhưng trải qua con đường tùy tiện lấy ở khu thực phẩm chín, anh liền bắt đầu chủ động đưa tay ra nghiên cứu.

 

Nói thật, anh lấy kẹo sô cô la gì đó Tô Hữu Hữu thật sự không thấy gì quá đáng, đứa trẻ đáng thương chưa từng ăn thử thì cứ ăn đi, chị đây mua được, thế nhưng anh lấy bao cao su làm gì! Anh có thấy ánh mắt mờ ám của bác gái đứng sau không! Hơn nữa anh nghiên cứu chăm chú như vậy làm gì thế!

 

Móng vuốt của Tô Hữu Hữu túm lấy bao cao su trong tay Chung Dực, thế nhưng bởi vì căng thẳng xấu hổ nên lực lớn làm rách hộp, mẹ nó…. Cô chỉ có thể rưng rưng mua lại, là một người độc thân xưa nay chưa từng mua thứ này, trái tim Tô Hữu Hữu cơ hồ là tan vỡ, lại còn mua 36,9, 36,9 này cho cô thổi bóng bay à!

 

Từ siêu thị đi ra, cả người Tô Hữu Hữu đều không ổn, từ bầu trời trong trẻo chuyển thành mây đen dày đặc, Chung Dực không biết mình đã làm sai điều gì, mơ hồ cảm thấy có liên quan đến cái hộp nhỏ Tô Hữu Hữu mà túm lấy kia, anh xoắn xuýt rất lâu vẫn cảm thấy nên làm rõ nguyên nhân, liền tới gần hỏi: “Cái đó dùng để làm gì? Có phải là không tốt hay không?”

 

Tô Hữu Hữu vừa nghe liền bạo phát, gào lên: “Thổi bóng bay! Lần sau không cho phép mua! Chạm vào cũng không được!”

 

Chung Dực thành thật gật đầu cũng không dám hỏi tiếp, trong lòng đang suy nghĩ: Bóng bay là làm gì?

 

Về đến nhà, Tô Hữu Hữu đi tắm rửa, Chung Dực rất tự giác xuống bếp nấu cơm, lần này mua nhiều nguyên liệu nấu ăn, anh có thể làm nhiều món mới hơn, ở đây chỉ có võ nghệ và bài binh bố trận dường như là không dùng được, lấy sắc dụ dỗ người ta cũng không phải kế hoạch lâu dài, hơn nữa anh cũng không phải người như vậy, chỉ có thể nắm giữ nhiều kỹ năng hơn mới không làm Tô Hữu Hữu mất hứng, đuổi anh ra ngoài.

 

Tô Hữu Hữu tắm xong đi ra, liền thấy Chung Dực buộc tóc lên đang thái rau trong nhà bếp, dáng dấp kia thật sự có cảm giác ở nhà lại ấm áp, Tô Hữu Hữu cũng hết giận, dù sao người không biết không có tội mà.

 

Cô lấy tạp dề trong túi mua sắm ra, là Hello Kitty: “Mang tạp dề vào đi, đừng làm dơ quần áo.”

 

Chung Dực đương nhiên là chưa từng mang thứ này, không biết mang thế nào, Tô Hữu Hữu thấy thế, thở dài: “Cúi đầu, tôi mang giúp anh.”

 

Chung Dực nghe lời cúi đầu, cái cúi đầu xuống này liền không ổn, anh nhìn thấy gì vậy!

 

Quần áo ở nhà của Tô Hữu Hữu đều rất rộng rãi, cổ áo cũng khá lớn, cô thường ở nhà một mình nên không để ý, thế nhưng hiện tại có thêm Chung Dực, cô lại thấp hơn, đương nhiên là không biết Chung Dực nhìn từ trên xuống có thể thấy gì, hai khối trước ngực liền được phơi bày hoàn toàn.

 

←. ←

 

Bản thân cô không chú ý đến, mang tạp dề vào cổ Chung Dực, lại vòng ra sau thắt dây cho anh, vừa thắt vừa cảm thán: Eo của Chung Dực này đúng là nhỏ, chà chà, không làm người mẫu thì quá đáng tiếc, nói không chừng sau này thực sự có thể đi làm người mẫu đấy, mấu chốt là anh có thể khắc phục được chướng ngại dấu diếm da thịt trong lòng hay không.

 

Phía trước Chung Dực đã chảy đầy máu mũi…

 

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv