Bộ 3 Trọng Lâm, Đức Trung và Thục Linh cùng với Hương và chị giúp việc đã nấu ăn xong xuôi. Thực lòng đây là ngày mà Hương thấy vui vẻ nhất đấy. Được học nấu vài món ngon lành, chỉ thương cho cô cứ chút chút lại chạy vào nhà vệ sinh để nôn oẹ.
- Ây nhìn Linh thế này, em lại không muốn lấy chồng anh Lâm với Trung ạ.
- Không muốn rồi thì sau này tiểu thư cũng sẽ phải lấy chồng thôi. Thiên chức làm mẹ thiêng liêng và cao cả lắm.
Bà Sáu với ông Trọng đi về cùng nhau, về gần tới nhà thì thấy con prado của ông Kiên bà Mary cũng tới. 4 người bắt tay chào qua lại rồi đỗ xe ở ngoài và đi vào trong nhà.
- Ôi trời. Haha con gái tôi. Hương à, Duy Anh!
- DẠ CON CHÀO BỐ MẸ, CHÁU CHÀO CÔ CHÚ.
- Nhiều người thế này sao con?
- Dạ vâng, họ đều là người quen của nhà anh Lâm với nhà Thục Linh đó bố mẹ. Có cả người nước ngoài nữa đó nha.
- Con mẹ giỏi lắm. Dây chuyền của mẹ đâu?
- Con để trên phòng của mẹ rồi đó.
Ông Trọng cùng với bố mẹ của Trung đi vòng ra phía sân sau. Chỗ này ông Trọng có bày 1 bộ bàn ghế uống trà khá là đẹp. Ông Trọng gật đầu ưng bụng, con gái ông tuy ăn chơi shopping đốt tiền như rác nhưng cũng có hôm lại được việc, thế này thì công việc làm ăn của ông bà có khi phát triển hơn nhiều ấy chứ.
- Sao lại có nước hoa thế này?
- Đó là chính sách ưu đãi dành cho khách hàng mới đó mẹ. Con nè, được anh Lâm tặng nhẫn nè, hơn 1 tỷ. Ấy thế mà còn nhận được tiền mặt 20 triệu này, nước hoa này rồi còn ân bánh uống nước ngập mồm luôn. Anh Lâm nấu ăn cũng ngon, bảo sao mẹ lại bắt con tiếp cận anh ta. Hoàn hảo dễ sợ.
Bà Sáu gật đầu sau đó đeo sợi dây chuyền vào cổ, nó sáng lấp lánh tuyệt đẹp luôn đấy.
- Thằng Lâm nó có nói gì với con về các dự án nó sắp làm không?
- Bên Mỹ thì có nhà hàng L2 Restaurant & Lounge, ở đây thì có L2 Orchid, đó là quán cafe tích hợp cơm văn phòng, L2 entertainment thì mẹ biết rồi nhé, tiếp nữa là L2 Luxury, chuyên trang sức kim cương và đồng hồ nhập khẩu, L2 Cafe. Và cuối cùng là 1 mặt bằng khách sạn 3 sao, khá rộng đấy, con nghe anh ta nói sẽ cho mở cửa kinh doanh 3 tháng, nếu không có khách thì anh ta sẽ cải tạo thành nhà hàng.
- Nhà hàng gì con?
- Anh ta chỉ nói tới đó thôi mẹ.
- Nó không có dự án xây dựng cái gì to hơn à?
- Chưa có đâu mẹ. Nếu có thì anh ta đã nói với Thục Linh và con rồi. Anh ta rất yêu Thục Linh, không có gì mà anh ta không nói với cậu ta. Thứ 7 tuần này anh ta sẽ đi sang Mỹ.
Bà Sáu gật đầu tiếp tục, tháo sợi dây chuyền kim cương ra rồi cùng con gái mình xuống dưới nhà nhập tiệc. Xuống gần tới tầng 1 rồi thì bà Sáu với Hương nghe thấy tiếng kêu ngắt quãng của cô:
- Bu... buông ra. Trung... áaa...
Hương kéo Trung ra khỏi người cô, cô nước mắt đầm đìa, thấy bà Sáu cô cúi đầu chào rồi chạy vào nhà vệ sinh khóc nấc lên:
- Nè đây là nhà tui nha, muốn hôn muốn yêu thì về nhà!
- Dạ cháu chào cô Sáu.
- Cậu làm gì mà Linh khóc vậy hả. Bị người ta lạnh nhạt không oan đâu. Đi ra ngoài kia mau lên! Ừm vớ vẩn.
Bà Sáu nghĩ bụng, con gái mình quan tâm tới Thục Linh, ít nhiều Trọng Lâm có sự tin tưởng đấy. Bà Sáu kéo Trung ra bên ngoài ăn cơm tối. Còn Hương thì gõ cửa phòng nhà vệ sinh gọi cô ra ngoài ăn tối thôi, cô nghe thấy tiếng Hương gọi liền mở cửa ra rồi ôm chầm lấy cô bạn mới quen này:
- Linh à có chuyện gì kể tớ nghe đi.
- Tớ xin lỗi cậu, đã để cậu lo lắng rồi.
- Sao lại ngốc thế. Cậu không có lỗi gì cả, chỉ có thằng cha răng khểnh kia là có lỗi thôi. Tớ cũng không chịu được cái tính nhỏ mọn của hắn nữa. Có chuyện gì kể tở nghe.
Trung muốn cô tới nhà cậu ta để dưỡng thai, Trung như vậy sẽ vừa học vừa chăm sóc cho cô. Thế nhưng bố mẹ cô không còn tin Trung nữa, sợ Trung sẽ lại mang cô đi 1 lần nữa, Trung nghe xong nên kéo tay cô vào đây năn nỉ cầu xin. Cô còn do dự nên thế là Trung mới cưỡng hôn cô.
- Trời đất. Thằng cha này. Thôi lau mặt đi nào Linh rồi ra ngoài ăn cơm đi, tớ đói quá rồi.
Hương vui trong lòng, như vậy là có thể đơn giản chia rẽ 2 người này ra rồi. Hương thực lòng cũng muốn Linh đi nơi khác dưỡng thai. 1 người con gái yếu đuối thế này thì nên được chăm sóc cẩn thận hơn. Còn Hương, cô nàng tin chắc rằng mình sẽ cảm hoá được con quỷ dữ trong lòng Đức Trung thôi.
Cô xong xuôi, đã xinh gái rồi cùng Hương đi ra ngoài ăn tối. Trung thấy cô liền đi ra kéo tay cô đi tới ngồi cùng mình thì Hương nhanh chóng giật tay Trung ra rồi kéo cô ra chỗ mâm Trọng Lâm với Minh Hùng đang ngồi, còn mình thì khoác tay Trung ra ngồi mâm của bà Sáu với bà Mary. Trung gỡ tay Hương ra nhưng không được, cô nàng nói rằng hôm nay nếu thuận lợi thì hành động. Trung cần ngồi cạnh Hương để bàn chiến thuật.
- Ok. Nhưng cô buông tay tôi ra. Tôi không muốn phản bội em ấy đâu.
Ngồi ăn cùng với Hương mà mắt Trung cứ dán vào cô đang ngồi đối diện với Lâm ở bàn bên kia. Nhìn vợ tương lai của mình gần gũi người yêu cũ, máu huyết lại sục sôi. Còn Trọng Lâm lại ngỡ ngàng quá khi cô nói rằng mình sẽ sang Mỹ với anh để chăm sóc thai nhi.
- Em... em nói gì cơ Linh?
- Em nói là em
- Linh ơi! Lại đây bố bảo.
- Dạ vâng ạ.
Ngài Smith gọi cô rồi, cô cầm bát đũa của mình rời khỏi bàn của Lâm để đi tới bàn của ngài Smith cùng các bố mẹ của mình đang ngồi đó. Trọng Lâm vẫn còn đơ ra sau khi nghe cô nói mình sẽ đi Mỹ cùng anh vào cuối tuần này, anh không nghe nhầm đó chứ?
- Lâm! Lâm à.
Minh Hùng gọi anh 3 câu liền nhưng anh không thưa gửi gì cả.
- Thằng ôn này. LÂM!
- Ơi? Hả?
- Ông làm sao thế hả?
- Tôi có nghe nhầm không Hùng?
- Không nhầm đâu.
Ngài Smith cũng khuyên cô là nên ra nước ngoài, bố mẹ cô tuy là không muốn rời xa cô, nhưng trong tình cảnh này, ông Thuận bị giết, ngài Smith không muốn cô dính vào vụ việc nguy hiểm này nữa. Ngài muốn cô đi Mỹ cùng Lâm vào cuối tuần này, ngài thỉnh thoảng cũng có sang bên đó sẽ vào thăm cô.
- Dạ con cũng vừa nói với anh Lâm xong ạ bố.
- Vậy là được rồi, bố cũng yên tâm phần nào. Anh Công à, anh chuẩn bị cho tôi 1 số thứ như tôi đã yêu cầu nhé.
- Vâng thưa ngài.
Anh Lâm rất vui nhưng không hề tỏ ra bên ngoài, anh còn đang bận tâm bởi cái chết của ông Thuận và người bí ẩn to béo kia, ăn gần xong cơm rồi thì điện thoại của anh đổ chuông, là Long, sinh viên đang thực tập ở trụ sở công an.
- Hello.
- Tôi có làm phiền cậu không cậu Lâm?
- Haha không có đâu thưa ngài. Ngài đợi tôi chút nhé, chỗ tôi ngồi đang hơi ồn ào.
Trọng Lâm đứng dậy và đi ra phía ngoài cổng, lúc này anh mới xưng hô chuẩn.
- Có chuyện gì rồi sao?
- Chúng tôi tìm thấy 1 bức thư được cho là bức thư tuyệt mệnh, giám định chữ viết thì nó là chữ của ông Thuận.
- Nội dung thế nào vậy?
- Ông ta nhận hết mọi tội lỗi về mình. Rằng ông ta đã đào số tiền đó lên và thủ tiêu 2 người kia, họ là 2 mẹ con. Chúng tôi tìm được những miếng mút để tạo hình 1 người đàn ông to béo, bộ đồ màu đen có mũ trong tủ quần áo của ông ta, xét nghiệm cho thấy dấu vân tay trên đó đúng là của ông ta.
- Ồ. Thú vị. Mọi người kiểm tra xem còn dấu vân tay của ai nữa ở đó không? Phải kiểm tra tất cả mọi ngóc ngách.
- Chúng tôi vẫn đang tiến hành kiểm tra, chú Huy nhận định tới 95% ông Thuận tự tử. Nhưng tôi thì không.
- Haha cậu đúng là có óc quan sát đấy. Sáng mai rảnh chứ? Tôi muốn mời cậu đi ăn sáng.
- Ồ được thôi. Cậu gửi địa chỉ có tôi rồi tôi sẽ tới đó.
Trọng Lâm anh lại nói đích thân anh và coi sẽ tới đón Long đi, Thục Linh cô cũng muốn xen vào chuyện này. Long cũng đồng ý thôi, nhưng sẽ phải bảo vệ thêm 1 lúc 2 người. Ông Thuận nếu như là bị ai đó giết, thì chắc chắn 1 điều hung thủ vẫn đang nhởn nhơ ngoài vòng pháp luật và sẵn sàng giết hại những người nào cản đường.
Trọng Lâm anh cúp máy rồi phóng tầm mắt về phía người con gái anh yêu nhất. Anh không muốn cô dính vào vụ này 1 chút nào, nhưng anh cũng không muốn giấu giếm cô. 2 người mới chỉ quay lại như trước kia vài hôm thôi, anh không muốn đi theo vết xe đổ của chính mình nữa, không muốn tan vỡ nữa đâu.
Trung ăn xong rồi, đang định đứng dậy thì bà Sáu lại nói cảm ơn cậu ta đã dạy cho Hương nấu món súp gà ngon thế này. Lại còn nói với bà Mary rằng sau khi tan học, bà Mary nếu có tới trường đón Trung thì tiện cho Hương quá giang 1 chút.
- Tôi cũng muốn nhờ chị Mary hướng dẫn cho con bé nó nấu vài món. Gớm khổ lắm vụng thối vụng nát ra chị à. Không như con bé Linh đâu.
- Haha dạ vâng. Được mà chị. Không biết thì mình từ từ học thôi không sao hết chị ạ.
Trung đứng dậy đi tới chỗ cô đang ngồi cùng với các bố mẹ, kê ghế ngồi cạnh cô ôm hôn nhiệt tình. Cô quay ra và nói với Trung rằng đừng có nghịch ngợm, cô muốn nói chuyện với bố mẹ của mình. Cô nói:
- Em muốn uống sinh tố, anh làm cho em 1 ly được không?
- Dạ được. Anh làm được hihi.
Trung đứng dậy để gọn ghế ngồi của mình vào rồi đi tới bàn Hương, thấy cô nàng đã ăn xong rồi thì liền kéo cổ tay Hương vào nhà và hỏi hoa quả để chỗ nào. Hương lấu hoa quả cho Trung, chỉ có táo và chuối thôi.
- Ok cũng được rồi.
- Trung làm nước ép à? Thế thì làm thêm 1 cốc cho hắn đi.
- Ok. Nhưng không.
- Không gì thế?
- Hôm nay không được. Để thứ 6, hắn ta cũng mời cô tới đó ăn tối đúng không?
Hương đập 2 tay vào nhau và rồi nói rằng đúng như vậy, hắn ta lúc đó sẽ ngủ say như chết, Trung hỏi Hương 1 câu rất tế nhị rằng Hương còn trinh chứ?
- Còn. Nhưng mà để làm gì?
- Cô thích hắn ta mà không phải sao. Cô trao thân cho hắn, hắn ta sẽ cho cô tiền thôi. Cô sẽ đổi đời.
- Đúng là tôi thích tiền thật, nhưng tôi chỉ trao thân mình... cho người mà tôi yêu thôi.
Trung cười khẩy châm biếm, không nói gì nữa cả mà tập trung xay sinh tố cho cô cho xong đi rồi mang ra ngoài. Cốc sinh tố đầy ắp kia được mang ra ngoài thế nhưng Trung tìm mãi không thấy cô đâu, hỏi bố mẹ của cô thì họ nói cô vừa đi tức thì ngài Smith với ông Công rồi. Còn Trọng Lâm anh cùng đội vệ sĩ cũng đứng dậy rất vội vã rồi đi.
- Mẹ. Họ có chuyện gì vậy?
- Mẹ nghe ngài Smith nói là ra sân bay đón khách hay đối tác ấy con.
Cốc sinh tố kia Trung lại cầm vào nhà, thấy Hương đang xem tóp tóp Trung liền đưa cốc sinh tố cho Hương uống cho đỡ phí.
- Trung! Linh không uống sao?
- Em ấy đi có việc rồi. Cô uống đi.
- Nhưng nhiều thế này sao mà tôi uống.
- Uống đi, còn bao nhiêu thì tôi uống nốt.
Hương ừ 1 tiếng rồi đứng dậy ra bếp lấy 2 cốc khác, đổ ra cốc cho Trung phần sinh tố nhiều hơn. Sau đó Hương lợi dụng bếp khuất gian phòng khách, đã có xịt thêm 1 chút nước hoa kích dục nam không mùi vào cổ và cổ tay mình rồi cầm 2 cốc sinh tố ra ngoài phòng khách.
- Đây của Trung! Tôi không có thích uống sinh tố lắm.
- Ừ.
Trung cầm cốc sinh tố trên tay, ừng ực phát hết cả cốc mà không nghi ngờ gì hết cả. Hương ngồi cạnh Trung, không xem tóp tóp nữa mà mở quyển sổ tay ra kèm bút, hỏi Trung là Trung ngoài món súp gà ra còn làm được món gì khác không?
- Bò sốt vang.
- Trung nói cách làm đi để Hương ghi. Món đó ăn bánh mỳ là số dzách.
- Ừ. Đầu tiên là, ờ... thịt bò...
Trung cảm giác buồn ngủ, nhưng lạ lùng ở chỗ là ngoài buồn ngủ ra Trung lại có cảm giác rạo rực hưng phấn, ánh mắt lờ đờ u mê nhìn người con gái bên cạnh mình. Hương tắt điện thoại rồi đứng dậy, nhưng đi được có 2 bước thôi thì bị Trung tóm lấy tay kéo lại. Trung cầm chặt lấy cổ tay Hương rồi nói:
- Cô! Có phải cô bỏ thuốc gì cho tôi uống đúng không?
- Nói gì vậy cha nội. Thuốc gì là thuốc gì? Vớ vẩn. Buông tôi ra!
Càng ngồi gần Hương Trung càng rạo rực phát điên, cơ thể Trung như có hàng nghìn con kiến bò, cơ thể nóng bừng, yết hầu menly đang di chuyển liên tục.
- Mẹ kiếp. Chó má thật. Nói! Cô cho tôi uống cái gì?
- Không có mà. Trung làm tôi đau đấy. Trung nói rằng mình sẽ không phản bội Thục Linh mà. Trung nhìn lại bản thân mình xem!
Hương giật mạnh cổ tay của mình ra khỏi Trung nhưng người con trai kia nắm chặt quá, khoẻ vãi chưởng. Thế rồi sau đó chỉ 2’ thôi, Trung dần nới lỏng tay mình ra khỏi cổ tay của Hương rồi ngã vật ra ghế sofa.
Nhìn kìa, con quái vật đang sưng trướng nơi đũng quần, nhô cao tạo thành túp lều nho nhỏ, theo sự chỉ đạo của Hương, 2 anh vệ sĩ của Trọng Lâm (có đeo khẩu trang rồi) đã dìu Trung lên tầng 3 phòng của Hương, sau đó tiêm thêm vào người Trung nửa mũi scopolamin nữa.
- Ơ anh ơi. Đó là gì vậy?
- 1 dạng dung dịch thôi miên thôi, sẽ không có ảnh hưởng xấu tới tính mạng của nó thưa tiểu thư. Chúng tôi về đây.
- Dạ chào các anh ạ.
Hương đóng cửa lại, khoá trái và rồi tụt quần của Trung ra, con quái vật được phóng thích liền dựng đứng lên. đường gân sần sùi kia Hương cũng hơi hãi chứ đừng nói là Thục Linh. Hương nằm lên giường bên cạnh Trung rồi đưa tay áp má hôn lên má Trung chụt 1 cái. Tay còn lại đang vuốt ve âu yếm thứ thô to sần sùi phía dưới.
- Ưm... haaa...
Trung run rẩy, cựa quậy mình 1 chút rồi mở mắt ra nhìn xung quanh mình, người con gái đang mặc áo phông trắng kia là....
- Trung. Anh tỉnh rồi sao?
Bàn tay nhỏ nhắn có sơn móng tay màu sữa kia đang cố gắng vuốt ve phía dưới, Trung sướng quá đè ngửa Mỹ Hương xuống giường mà ôm hôn ngấu nghiến. Ngỡ Hương là Thục Linh, Trung kéo áo phông trắng lên phía trên rồi mạnh tay xoa bóp 2 bầu ngực to to căng đầy của Hương.
- Nào. Từ từ nào Trung.
- Linh à. Em yêu anh không?
- Em yêu anh rất nhiều, hoàng tử của em à.
- Vậy thì tại sao... tại sao em lại giày vò anh, làm cho anh khổ sở thế hả Linh?
Hương lại 1 lần nữa âu yếm *** **** đang nóng rực lửa và giật liên hồi kia, Trung sướng rồi cho nên phải làm cho Hương sướng lại, thế mới công bằng. Lột quần sooc bò của Hương ra rồi vừa hôn môi Hương vừa mơn trớn nơi hạ thân đang tiết nhầy.
- Haa... Linh ơi. Mau lên... mau làm... nhanh lên...
Tốc độ vuốt của Hương theo lời Trung mà mỗi lúc 1 mạnh và nhanh hơn. Trung gầm nhẹ 1 tiếng rồi phóng thích ra ngoài 1 lượng lớn t*** d***. Hương đẩy Trung ra rồi nằm đè lên người Trung, hôn môi Trung, kéo áo phông của Trung lên rồi 1 tay vân vê đầu ti, 1 tay tiếp tục vuốt *** **** vẫn đang ***** ****, Trung sướng rên rỉ từng hồi. Từ hôm bắt cóc cô đó, tới giờ Trung mới được sướng, ánh mắt đỏ ngầu nhuốm dục vọng ham muốn, chỉ mong được “tra chìa vào ổ.”
Đè cô nàng xuống giường trở lại, trung lột nhanh quần chip ren màu đen của cô nàng ra rồi nhỏ giọng cầu xin được tiến vào trong.
- Linh. Anh sẽ nhẹ nhàng, không ảnh hưởng đến con mình. Cho anh nha. Cho anh. Anh yêu em...
- Không được. Bác sĩ dặn ó là không được quan hệ tình dục. Anh quên sao Trung? Em bù cho anh cái khác được không?
Không dùng tay vuốt ve nữa, cô nàng dùng chính miệng của mình liếm nhẹ nơi đ** kh** Trung, Trung rùng mình đón nhận khoái cảm sung sướng, *** **** nóng rực lại chuẩn bị muốn bắn ra.
Nằm trên giường của người ta mà cứ gọi tên Thục Linh là thế nào, y hệt như cái anh chủ tịch kia. 30’ sau bà Mary đi tìm con trai mình, gọi điện thoại cho Trung để đi về thôi ngày mai còn đi học, thì điện thoại Trung kếu lên ở trong 1 căn phòng, bà Hương lịch sự gõ cửa nhưng không có ai ra mở. Để tay lên phần nắm cửa rồi mở cửa ra, thì thấy Trung trần truồng nằm đó tự xử. Căn phòng loáng thoáng mùi cỏ, được bày trí đúng kiểu của con gái, nhà này là nhà bà Sáu, không lẽ đây là phòng của Mỹ Hương?
Bà Mary nghe thấy tiếng khóc thút thít phát ra từ sau rèm, đi tới gần thì thấy Mỹ Hương đang khóc, nước mắt nước mũi tèm lem. Cô nàng không có mặc quần áo gì hết cả, bà Mary nhìn xuống nền đất, quần áo của Trung cùng thắt lưng đang mỗi nơi 1 cái, còn quần sooc bò của Hương thì nằm ngay gần quần của Trung, còn áo phông thì bị xé rách.
- Hương à. Hương. Nói cô nghe, đã xảy ra chuyện gì vậy?
Hương chỉ tay ra phía Trung, vừa khóc vừa nói rằng không biết Trung bị làm sao ấy, tự dưng kéo tay Hương vào trong nhà, cầm chặt lấy cổ tay Hương kìa rồi kéo lên đây, xong tự nhiên Trung cởi quần áo của Trung ra rồi hôn Hương nữa.
- Hự... haa...
T*** d*** 1 lần nữa được Trung phóng thích:
- Linh ơi. Sướng quá, sướng... em đâu rồi? Linh ơi... hưmm...
*** **** vừa bắn ra Trung lại *** *** tiếp tục, vừa làm vừa gọi tên cô, bà Mary cũng không thể hiểu nổi tại sao con trai mình nó lại d** dê tới mức vậy nữa. Bà xin lỗi Hương rồi mau chóng đi tới giường lôi con trai mình dậy thì đập vào mắt bà là dấu máu đỏ chói nhức mắt.
- Ôi trời ơi. Thằng mất dạy này.
Hương cuốn chăn thật chặt quanh người mình rồi chạy vào trong nhà vệ sinh khoá trái cửa lại. Bà Mary khó xử quá, cộng thêm việc ông Thuận bị giết hại nữa, bà không còn đầu óc nào nữa để nhìn ra được vái bẫy của Hương và Lâm dựng nên.
- Trung! Đức Trung! Dậy ngay cho mẹ! Dậy!
Bà Mary xách tai con trai mình lên rồi tát con trai mình lật mặt. Trung vẫn lơ ma lơ mơ gọi tên cô, bà Mary thấy phảng phất mùi cỏ trong khoang miệng của Trung, ôi thôi con trai bà hút cỏ phê quá nhầm tưởng Mỹ Hương là Thục Linh rồi quan hệ tình dục à?
- Sao tôi lại khổ thế này chứ. Trời ơi là trời con với chả cái.
Ông Kiên nhắn tin cho bà Mary xem đã tìm thấy con chưa để còn đi về thôi, mọi người đã về hết cả rồi. Bà nhắn tin lại là ông lên tầng 3 đi, có chuyện rồi. Thế là ông lên tầng 3 phòng của Hương, thấy vợ mình đang mặc quần áo cho con trai, mùi t*** d*** nồng đậm bay vào mũi ông.
- Chuyện này... vợ à. Con Hương đâu rồi?
- Con bé đang khóc trong nhà vệ sinh rồi. Sao chúng ta khổ thế này chứ Kiên? Biết ăn nói sao với anh Trọng chị Sáu đây? Còn bé Linh nữa...
- Nghe anh. Trước mắt là phải dìu con ra xe. Anh thấy vợ chồng chị Sáu đã lấy xe đi rồi, chỉ có giúp việc ở nhà thôi. Rồi mình lựa lời nói với anh chị sau.