Tới quán của anh Lâm rồi, mấy chị em cô cháu ngồi luôn tầng 1 để ôn bài cũ. Cô khen Đức rất chăm luôn đấy khi bài về nhà cô giao là viết lại từ mới mỗi từ nửa aftrang, kiểm tra từ nào từ nấy là cũng được luôn. Cô lại dậy thêm vài từ nữa cho Đức.
Trung ở nhà học xong chẳng biết làm gì, nhớ lại đêm 13/2 đó, Trung lại không cưỡng được nổi. Hôm đó mà quay video lại, chắc chắn nó sẽ là video hot nhất của 2 người. Thỉnh thoảng buồn buồn lấy ra xem lại thì sẽ vui lắm. Lấy điện thoại ra gọi cho cô,
- Tút.... tút.... tút.... Thuê bao quý khách vừa gọi hiện đang bận hoặc không nhấc máy. Xin quý khách vui lòng gọi lại sau.
Mở con macbook của mình ra dò tìm định vị điện thoại của cô, định vị hiện lên cô đang ở quán cafe sách L2. “Sao em ấy lại ở đó?” Nhớ lại sáng nay, bánh và nước ép táo đó, đều là đồ của L2 Cafe, cô đây là... đang nhìn cảnh nhớ người hay sao? Trọng Lâm đi Mỹ rồi, cô nhớ Lâm cho nên tới đó để hồi tưởng quá khứ à? Đó là những gì mà Trung nghĩ ra trong đầu, cậu ta liền lấy quần áo vào nhà vệ sinh tắm rửa.
10’ sau trở ra ngoài, Trung không xem lại định vị nữa mà nhanh chóng xuống nhà lấy xe. Bà Mary cũng vừa vặn lái xe từ Spa về nhà, thấy con trai mình nổ máy xe định phóng đi:
- Con đi đâu thế Trung?
- Con đi có chút việc ạ mẹ. Mẹ yên tâm con không đi nhậu đâu.
- Ở nhà cho mẹ! TRUNG! ĐỨC TRUNG!
Trung lái xe phóng vọt đi mặc cho mẹ mình đang quát gọi giật lại. Vì Trung không kiểm tra định vị, tới quán cafe của Lâm rồi liền chạy vào, không có order nước nôi bánh trái gì mà chạy đi tìm cô ở cả tầng 1 lẫn tầng 2 của quán. Đi ra ngoài hỏi anh Tính bảo vệ của quán:
- Anh ơi cho em hỏi.
- Chào cậu Trung. Cậu muốn hỏi gì?
- Anh biết em rồi thì em xin hỏi thẳng, Thục Linh của em có tới đây không ạ?
- Cô chủ có tới đây ngồi 2 tiếng, đã đi từ 15’ trước.
- Anh biết Thục Linh đi hướng nào không ạ?
Tính lắc đầu nói mình không để ý lắm, vì nay quán đông khách nên cô chủ đi xong anh vào dọn dẹp bàn luôn. Trung gọi điện cho cô 1 lần nữa:
- Linh à. Em đang ở đâu vậy?
- Chào cậu. Tôi là Ninh.
Trung lập tức thay đổi thái độ, từ vui vẻ sang tức giận:
- Sao anh lại cầm máy em ấy?
- Cô chủ đang chơi đu quay và tàu lượn cùng với Ngọc Trân, Đức và Gia Bảo ở công viên, thưa cậu Trung.
- Công viên nào? Alo! Alo!
Cô với Ngọc Trân nay vui quá trời luôn, cười suốt thôi. Đi tàu lượn xong xuôi rồi cô đi lấy điẹn thoại từ chỗ anh Ninh vệ sĩ. Ninh nói là Trung có gọi cho cô, anh nghe máy giùm luôn rồi nói với Trung là cô đang ở công viên chơi.
- Dạ vâng. Để em gọi lại cho Trung. Cảm ơn anh ạ.
Cô gọi lại cho Trung luôn ngay sau đó:
- Em đang ở công viên nào vậy công chúa?
- Dạ em đang ở công viên
- Tút tút tút...
“Ơ hay. Đang gọi mà lại tút rồi.” Cô gọi lại cho Trung nhưng không thấy Trung nhấc máy nữa, toàn thuê bao thôi. 3 4 cuộc rồi khong thấy Trung nghe máy nữa, chắc là tới đây đón cô rồi. Haizz... vậy là cô phải dừng cuộc chơi à.
Ở bên Trung, khổ ghê cơ hết xừ pin rồi, cậu ấm con ông Kiên đang hậm hực dậm tay dậm chân ngoài đường, nhanh lên xe phóng về nhà, trên đường đi bực dọc Ninh ra mặt. “Anh ta sao lại rảnh rang đi chơi với em ấy vậy chứ?”
Về nhà, vừa dựng chân chống xe xuống 1 cái, chạy vào trong nhà thì thấy mẹ mình đang lau nhà:
- Con đi đâu giờ mới về? 3 tiếng đồng hồ. Lại đi nhậu phải không?
- Không có. Mẹ ngửi xem có mùi bia nào không?
Đúng là không có mùi bia thật, chỉ có mùi nước hoa thôi. Bà Mary hỏi thì Trung mới trả lời rằng Trung nhớ cô lắm, không chịu được nữa nên có gọi cho cô nhưng cô không bắt máy, định vị thì thấy cô ở quán cafe L2, nghĩ cô nhìn vật nhớ người nên Trung lái xe tới đó, khi lái tới thì cô đi rồi. Lang thang lòng vòng chán chê gọi cho cô 1 lần nữa thì Ninh vệ sĩ của Lâm nghe máy, bảo là cô đang ở công viên chơi. Cô chơi xong rồi gọi điện cho Trung, chưa kịp nói tên công viên thì máy Trung sập nguồn. Đen thế chứ lị.
- Mẹ ơi. Hay hay con bắt em ấy tới đây nhé?
- Làm sao bắt đây con. Đó là cưỡng ép con hiểu chưa!
- Chứ bây giờ... bây giờ con phải làm sao? Con nhớ em ấy lắm mẹ à.
Phải làm sao? Haha Trung có kế hoạch rồi còn đi hỏi mẹ mình nữa à. Kevin ở nhà vừa nghe vừa lẩm bẩm chửi Trung giả tạo, giả vờ, giả nhân giả nghĩa.
{Gớm. Đại ca anh trước đây chả thế. Nói gì thằng Trung.}
- Mẹ ơi! Con hứa con không nhậu đâu. Mẹ xem có còn chỗ nào gần trường học không?
- Chú Thuận đưa đón con đi học rồi con còn muốn gì nữa?
- Vâng thì con biết là như vậy. Nhưng mà con muốn tan học được về nhà em ấy chơi. Mẹ! Mẹ để cho con tự do đi, chứ mẹ cứ cấm con thế này con chết mất.
Ông Kiên đi về nhà, hôn vợ và con trai mình xong xuôi ông đi tới xem lịch xé ngày treo trên tường. Ông tìm ngày hoàng đạo, đẹp nhất có thể để cho 2 đứa con ông có thể trao nhẫn. Hôm nay là ngày 1/3 rồi, xem nào..., ông lật từng trang lịch lên và....
- A đây rồi. 2 mẹ con! Thay đồ đi thôi!
- Đi đâu ạ bố.
- L2 Luxury!
- Gì cơ? Cửa hàng của hắn ta?
- Ở đó có ông chế tác người Mỹ gốc Việt. Bố muốn đặt cho con và bé Linh 1 cặp nhẫn. Đi!
- Con không đi. Con tự hứa với lòng mình, sẽ không tới cửa hàng của hắn ta mở dù chỉ 1’.
- Thì tới đó xem 1 chút có sao đâu con. Chuyện gì ra chuyện đấy con ạ.
Nào thì đi, Trung thay đồ sẵn rồi chỉ có bà Mary thôi. Trung nhanh chân chạy lên trên phòng mình lấy 2 sấp đô, mỗi sấp là 20 nghìn đô, tổng là 40 nghìn. Bảo Kiên nhận được cuộc điện thoại của Kevin, nói rằng gia đình bà Mary sắp tới đó đấy, mục đích là đặt nhẫn cho cô và Trung.
- Gì cơ anh? Nhà nó tới đây á?
- Ừ. Máy nghe lén đã báo về. Mày với thằng Sang trên tầng 2, hãy cứ phục vụ như bình thường, nhớ chưa?
- Dạ vâng anh. Để em báo cho anh Sang.
Kiên nghe xong nhắn tin cho Sang trên tầng 2, nói rằng nhà thằng Trung sắp tới, cứ phục vụ như khách hàng bình thường khác.
30’ sau gia đình ông Kiên ngồi trên con Range Rover tới nơi, đi vào trong được Kevin rót nước phục vụ, hôm nay là nước ép dứa và nướp ép dưa hấu, bánh thì vẫn là bánh macaron như bình thường nhưng có thêm bánh chà là hạnh nhân.
- Dạ mời cô chú. Mời em.
- Quầy trang sức ở trên tầng 2 à em?
- Dạ vâng ạ thưa chú, cháu mời cô chú và em lên tầng 2 thăm quan và mua hàng ạ.
Trên tầng 2 cũng được phục vụ bánh và nước, quầy Tiffany đập ngay vào mắt bà. Đúng là chủ tịch Casino có khác, giàu nứt đố đổ vách ra nhập trang sức đắt đỏ bạc nhất nước Mỹ về bán mới ăn chơi. Còn có 1 quầy đựng 4 bộ trang sức vàng, đúng ra là 6 bộ đó nhưng bà khách trước đây hồi sáng đã tới lấy 2 bộ sen vàng đá Citrine mang đi rồi.
- Ờ em ơi. Chỗ mình có bán nhẫn đôi không?
- Dạ có ạ chú. Cháu mời chú qua bên này ạ.
Chị Quỳnh vợ anh Bảo mời gia đình bà Mary tới bên chỗ mình, chị hỏi rằng có phải ông Kiên mua tặng cho mình và bà xã nhân kỷ niệm ngày cưới không, thì ông Kiên nói là mua cho 2 đứa nhỏ.
- Dạ vâng ạ chú. Mua cho đôi trẻ thì mình chọn những mẫu nó trẻ trung thanh lịch 1 tí nhé ạ. Trung qua đây xem nhẫn đi em. Thích cặp nào chị thay mặt Lâm giảm giá cho.
- Chị không cần giảm. Cứ bán đúng giá.
- Ồ... à vâng.
Sau 30’, tư vấn hết cặp này tới cặp nọ mà Trung khó tính không ưng ý. Điệu này là muốn thách thức tính kiên nhẫn của chị Quỳnh đây.
- Sao xấu quá vậy chứ hả. Cái cửa hàng này sao
- Nào Trung! Con hơi quá đáng rồi đấy. Không ưng thì chúng ta đặt, có làm sao đâu con. Em ơi, có thể đặt trang sức theo yêu cầu hay không?
- Dạ có ạ chú. Đằng sau chú là quầy trang sức chế tác, chú có thể đặt trang sức theo yêu cầu ở đó ạ.
Ông chế tác đang lúi húi cặm cụi làm thủ công, made by hand 1 chiếc nhẫn kim cương tự nhiên tinh xảo, phải dừng lại ngay khi có người gọi tên mình. Bệnh nghề nghiệp rồi, những ai hỏi ông là ông đứng dậy cầm theo 1 quyển đơn đặt hàng và bút chì gỗ 7b.
- Dạ vâng, quầy trang sức thủ công của L2 Luxury xin chào quý khách. Quý khách muốn đặt mẫu trang sức nào ạ?
- Chúng tôi muốn đặt 1 cặp nhẫn đôi ạ.
- Dạ mình muốn làm chất liệu nào ạ? Chỗ chúng tôi có tất cả các loại chất liệu cần có ạ.
- Chất liệu nào là đắt nhất ạ ông?
- Dạ là bạch kim nhé ạ. 1 cặp nhẫn đôi bạch kim đính kim cương tự nhiên bây giờ là rất hot trong ngày cưới đó ạ. Bạch kim thì gia đình mình đeo sáng vĩnh viễn luôn nhé ạ.
Ông Kiên chốt luôn 1 cặp nhẫn bạch kim luôn, nhưng mẫu thì chưa chọn được. Ok chưa chọn được thì lại quá ư đơn giản đi. Ông chế tác đưa vài bản vẽ cho gia đình ông Kiên xem, đều được vẽ bằng chì gỗ, rất tinh xảo và đầy tính nghệ thuật.
- Nếu mọi người không ưng được bản nào thì có thể nói ra mẫu mình mong muốn nhé. Tôi sẽ phác thảo ngay cho mọi người tại cửa hàng.
Ông chế tác trang sức người Mỹ gốc Việt này hiện tại đã 56 tuổi, đã có thâm niên hơn 30 năm trong nghề thiết kế và chế tác trang sức, thì Ngọc Sơn con trai ông Khải không đọ được với ông đâu, làm sao mà đủ trình.
- Ờ dạ. Đá đính trên này màu vàng ạ anh?
- Đó là tôi tô màu tượng trưng theo màu đá thạch anh tóc vàng Citrine ạ. Quý khách có thể chọn loại đá mà mình mong muốn nhé ạ. Ở cửa hàng chúng tôi hiện nay có kim cương, hồng ngọc, thạch anh tóc vàng và saphirre màu xanh lam.
Ông Kiên đưa cho Trung bản vẽ mà ông thấy đẹp nhất, Trung cũng thấy khá đẹp đấy, nên gật đầu đồng ý bản đó.
- Dạ vâng. Vậy tôi sẽ làm dựa theo bản này. Cho tôi được xin size tay của quý khách ạ.
Trung đưa bàn tay trái của mình ra, nói với ông chế tác là mình muốn đeo nhẫn ngón áp út. Còn size tay của cô, theo như Trung nhớ thì nó là size 12.
- Dạ vâng. Cảm ơn quý khách ạ. Quý khách có yêu cầu gì thêm như là khắc tên lase hay đính thêm đá quý khác không ạ?
- Dạ khắc tên lase ạ chú.
- Dạ vâng. Mình muốn khắc chữ gì lên nhẫn ạ?
Trung mượn giấy nhớ và bút chì của ông chế tác viết chữ cái của mình và cô, nói với ông chế tác rằng là khắc cả ở 2 chiếc nhẫn.
- Dạ vâng tất nhiên rồi ạ. Vâng, vậy là gia đình mình đặt 1 cặp nhẫn bạch kim đính kim cương, khắc tên lase đúng không ạ?
- Dạ vâng đúng rồi ạ. Ông Kiên vui vẻ nói.
- Dạ vâng. Vì là trang sức đặt theo yêu cầu, theo quy định của cửa hàng, gia đình mình cọc trước cho cửa hàng 5 triệu nhé.
Ông Kiên ok, đưa ra cho ông chế tác 5 triệu, ông chế tác hẹn 3 tới 5 ngày sau có hành và xin số điện thoại của ông Kiên để gọi khi có hàng.
- 0906******. Tôi là Kiên.
- Dạ vâng, Mr Kiên. Tôi xin gửi gia đình biên lai, khi nào có nhẫn, gia đình mang biên lai tới xác nhận ạ. Của quý khách đã xong ạ.
Bà Mary tới quầy trang sức nhập khẩu để xem, Sang thấy bánh nước họ đã ăn hết rồi nên có mang thêm ra. Nước ép và bánh cũng như bên dưới tầng 1.
- Quầy này có giá từ bao nhiêu vậy cháu?
- Dạ thưa cô, quầy trang sức nhập khẩu hiện tại có giá từ 850 triệu cho tới 2 tỷ 180 triệu ạ.
Bà Mary gật đầu, hoá ra Trọng Lâm anh chỉ nhập về bán căng lắm là trên 2 tỷ 1 chút, không có đắt lắm. Bà Mary hỏi chị Thảo 1 ngày ở quầy này có khách mua nhiều không?
- Dạ quầy trang sức nhập khẩu thì mỗi ngày có từ 2 tới 3 khách mua ạ. Chủ yếu khách hàng đều mua trang sức kim cương ở quầy bên cạnh. Vì thương hiệu này nói chung là khá đắt đỏ ạ.
Bà Mary ừm 1 tiếng xong chọn 1 chiếc lắc tay, trong lúc bà Mary đang xem hàng thì 2 mẹ con Bạch Yến cùng với vài ba người bạn của bà Hải đi lên xem nhẫn.
- Quầy trang sức kim cương của L2 Luxury xin chào quý khách ạ. Chị chào Yến nha!
- Hihi em chào chị. ( nhồm nhoàm)
- Cái con này suốt ngày thấy mày hốc.
- Kìa mẹ. Tại bánh ngon mà.
Các bà bạn của bà Hải ai cũng lắm tiền, thấy nhẫn bà Hải đeo đẹp quá liền hỏi chỗ mua, thế là bà Hải kéo tới đây xem nè.
- Công nhận hàng nhập khẩu đẹp quá hơn thật. Em gái à!
- Dạ vâng thưa quý khách.
- Giá trang sức trong quầy này có giá từ bao nhiêu em?
- Dạ thưa, quầy trang sức nhập khẩu có giá từ 850 triệu tới 2 tỷ 180 triệu ạ.
- Ứ. Rẻ vậy mà kêu là đắt á bà nội.
- Thì đắt với tôi nhưng nó rẻ với các bà.
Có bà hỏi món đồ giá 2 tỷ 180 triệu, vâng, đó là 1 sợi dây chuyền kim cương, viên chủ ở giữa to bực chảng được cắt theo hình giọt nước, tinh tế trang nhã và lịch sự. Bà khách đeo vào rồi soi gương, nhìn kìa, nó sáng lấp lánh luôn.
- Hải ơi nhìn con Lợi này!
- Ôi trời đẹp thế chứ.
Bà Lợi hiện đang mặc 1 chiếc đầm đỏ, da trắng hồng căng mịn do uống collagen, đeo vào đẹp không sao kể xiết, bà Mary nhìn cũng còn bị mê.
- Cái này đi riêng hay có theo bộ hả em gái?
- Dạ, sợi dây chuyền này có đi theo với 1 nhẫn và 1 lắc tay ạ.
- Ừ cho chị xem đi em.
Chị Thảo lấy nhẫn và lắc tay ra, 2 cái đó nó cũng có viên kim cương to chà bá cắt hình giọt nước y như sợi dây chuyền. Tay bà khách hơi to quá so với chiếc nhẫn, tiếc quá.
- Chị lấy sợi dây chuyền này với lắc tay. Nhẫn không vừa.
- Dạ vâng ạ. Sợi dây chuyền có giá 2 tỷ 180 và chiếc lắc tay 920 triệu. Tổng là 3 tỷ 100 triệu ạ thưa quý khách.
Bà Lợi đưa thẻ đen ra cho chị Thảo quẹt, chị Thảo đưa 2 voucher 20 triệu cho bà Lợi.
- Có voucher luôn á em?
- Dạ voucher này áp dụng cho khách lần đầu tới với L2 Luxury ạ. Chị là người mua hàng với giá trị số tiền lên tới 3 tỷ. Đó là chính sách của cửa hàng chúng em ạ. Ngoài ra chị được tặng thêm 1 chai nước hoa nữ chính hãng full size 100ml ạ.
Công việc của Sang tới rồi hehe, Sang mời bà khách ra bàn chọn nước hoa.
- Ôi dời ơi có Kilan rắn luôn. Nước hoa chính hãng à em?
- Dạ vâng ạ, đều là nước hoa nhập khẩu chính hãng đó ạ.
Bà Lợi thích Kilan rắn màu trắng, ok xong 1 bà, các bà khác, tổng có 4 bà, chiếc nhẫn mà bà Lợi đeo không vừa, bà Mary mua luôn nó với giá 900 triệu tròn. Bà cũng nhận được 1 voucher 20 triệu và ra chọn nước hoa.
- Em ơi. Chiếc nào đắt sau sợi dây chuyền kim cương đó vậy?
- Dạ đắt nhì thì quầy trang sức có sợi dây chuyền, cũng là kim cương luôn ạ.
- Cho chị xem chiếc đó đi.
Sợi này có giá 69 nghìn đô, chẵn tròn 1 tỷ 725 triệu, ok thế là bà khách chốt luôn rồi. Cũng được voucher 20 triệu và nước hoa. Các bà kia cũng xúm vào mua.
Chuông điện thoại bàn treo ở tường vang lên:
- Alo L2 Luxury xin chào ạ.
- Có phải cửa hàng mình có trang sức nhập khẩu không ạ?
- Dạ vâng đúng ạ thưa quý khách.
- Cửa hàng mình mấy giờ đóng cửa vậy ạ?
- Dạ 11 rưỡi ạ thưa quý khách.
Chị khác gọi qua hotline hỏi giờ đóng cửa của L2 Luxury, sau khi các bà cùng với gia đình ông Kiên về hết rồi thì có 1 con G63 đi tới đỗ xịch lại ngay trước cửa hàng, 1 chị mặc đồ đen từ trên xuống dưới bước xuống từ ghế lái.
- Anh ơi cho em hỏi quầy trang sức nhập khẩu ạ.
- Dạ L2 Luxury xin chào ạ. Quầy trang sức ở trên tầng 2 ạ, em mời chị.
Chị khách không lấy bánh ngọt ở tầng 1, nên lên tầng 2 chị bị thu hút bởi bánh chà là và 1 cốc nước ép dưa hấu.
- Dạ vâng em cảm ơn ạ.
Chị khách đi G63 cầm cốc nước ép và 1 đĩa bánh có 3 chiếc bánh chà là, chị nói rằng mình là người vừa gọi tới số hotline, chị muốn xem nhẫn kim cương 2 carat, còn đề nghị mình muốn xem cả lô nhẫn đó và không cần tư vấn. ( Chị đi G63 này không có gì ngoài tiền)
- Dạ vâng ạ. Em mời chị xem hàng ạ. 1 lô những chiếc nhẫn kim cương 2 carat này đều đang đồng giá 1 tỷ 7 1 chiếc.
- Ôi sao rẻ quá vậy chị?
- Chuyện là những chiếc nhẫn này đều được đặt qua website của Tiffany chị nhé. Chúng em bán theo giá web ạ.
- Ôi trời đất. Vậy sao mà có lãi ạ.
Chị khách đi G63 này có nghe tới cửa hàng L2 Luxury này của anh Lâm, cũng đã xem trên mạng rồi, feedback tốt về cửa hàng này nhiều lắm, ưu đãi nhiều, tặng nhiều, và bánh cũng ngon. Tay chị khách này cũng đẹp lắm, thon dài búp măng, đeo cái nào cũng đẹp hết trơng.
- Những chiếc nhẫn này có đi theo bộ trang sức không ạ hay là riêng lẻ ạ?
- Đều là riêng lẻ hết nhé chị.
Chị khách lấy hẳn 2 chiếc nhẫn 3 tỷ 4, lấy voucher rồi liền hỏi chị Thảo ở đây có bán trang sức theo bộ hay không, chị muốn mua tặng mẹ.
- Dạ vâng ạ. Bộ trang sức em mời chị qua quầy trang sức bên kia tay trái đây hoặc chị có thể đặt trang sức theo yêu cầu ở hướng bên tay phải nhé chị.
Trong lúc cửa hàng bán trang sức đã tay thì Trọng Lâm ở bên Las Vegas đang họp hành với các thành viên hội đồng quản trị, anh muốn họ cho ý kiến về việc nên kinh doanh lĩnh vực gì ở bên Campuchia, tính cả xưởng gạo và nhà của lão Santichai, tất tần tật là 2,2 hecta, rất là rộng, đó là chưa kể các thửa đất của lão. Bà Emily nói anh nên mở 1 khách sạn 5 sao, bởi rộng như thế thì chỉ có xây khách sạn hoặc biệt thự nghỉ dưỡng.
- Anything else?
Ông Anthony đưa ra ý kiến của mình, đó là:
- What do you think about a farm?
- FARM?
- Yes. A farm raises cows for meat or chickens for eggs and meat.
Ngài ấy có đưa ra đề xuất, rằng trong lúc này mình nuôi gà trước lấy thịt và trứng đi, nuôi gà, trong khi nuôi gà thì mình tranh thủ trồng cỏ, khi có 1 số lượng cỏ tương đối rồi thì có thể nuôi bò giống ở đó.
- Ưm.... I would like to acknowledge your contribution, very good idea. Anyone else have any other ideas?
Nuôi bất cứ 1 con vật nào, nhất là bò thì đầu cần phải cẩn thận từng ly từng tí chứ không phải cứ muốn mà nuôi được. Đúng là ý tưởng đó rất hay, nhưng vệ sĩ của anh đều chỉ có kinh nghiệm trong việc bảo kê quán bar vũ trường thôi.
- Mr president!
- Yes mrs Jane.
Bà Jane uống 1 ngụm nước ở trong bình giữ nhiệt của bà xong bà nói:
- I quite like Mr. Anthony's idea. But I agree to raise chickens only. Because of cows, I heard that I have to be very careful, because Cambodia is a land of drug lords.
Trọng Lâm gật đầu, anh đáp lại lời bà Jane:
- Yes, that's right, Mrs. Jane. I like that idea too. Cambodia, Laos and Thailand are all areas where drug traffickers live. Raising any animal is the same, must be very careful to produce products.
Anh cũng uống 1 ngụm lavie lạnh, cuộc họp này khá căng đấy. Bởi đùng 1 cái mà suy nghĩ được ra ý tưởng thì tất cả đều là thánh nhân hết rồi. Ý tưởng trang trại chăn nuôi cũng rất hay.
- Does anyone agree with Mr. Anthony's idea? Anything else?
Cuộc họp kéo dài 3 tiếng rồi, cũng có vài ý kiến được đưa ra, anh Lâm đều ghi nhận tất cả vào sổ tay. Về phía cô, nuổi trưa ở Nevada thì là buổi tối muộn, đêm ở Việt Nam rồi, cô vẫn còn sáng đèn bàn học làm đề Anh, ngày hôm nay cô đã đi chơi quá nhiều rồi. Làm đề tới mụ mị đầu óc, cô đưa tay day day trán 1 chút rồi tựa lưng ra ghế nghỉ ngơi. Cách đây 30’ tức 11h15, chị Thảo có nhắn tin cho cô nói rằng ông Kiên, bà Mary và Trung có tới cửa hàng, đặt 1 cặp nhẫn cho cô và Trung.
- Trời ơi. Sinh ra con đàn ông này thì còn sinh ra tình yêu làm cái gì nữa chứ trời.!