Trở Về Năm 1988

Chương 169: Hỉ sự doanh môn



Uông Ngạn Quân bàn giao xong công việc liền rời Quảng Châu, đi thành phố X, bắt tay vào thị trường mới, ở bên kia mở một văn phòng làm việc, tuyển vài chuyên viên thị trường, chia ra phụ trách cửa hàng nhượng quyền của Thanh Mai và mở rộng thực phẩm đóng gói của Cao Vị. Có Uông Ngạn Quân trợ lực, Thanh Mai và Cao Vị mở ra thị trường khuu vực miền trung.

Đúng như dự đoán của Cao Lương, các cửa hàng nhượng quyền của Cao Vị ở Thâm Quyến buôn bán rất tốt, doanh số tiêu thụ bình quân mỗi cửa hàng đều vượt qua Quảng Châu, nhiều dân ngoại lai nên năng lực tiêu dùng xác thật tốt hơn Quảng Châu không ít, có thể thấy được rất có tiềm lực. Cao Lương đặt ra một mục tiêu, trong vòng năm nay muốn mở 15 cửa hàng nhượng quyền trong tỉnh Quảng Đông, mở rộng Cao Vị ra khỏi Quảng Châu và Thâm Quyến, tới Đông Hoàn và Phật Sơn.

Cao Lương còn có một kế hoạch dài hạn hơn, trong hai năm tới cô muốn đưa cửa hàng nhượng quyền của Cao Vị chạy đến các tỉnh khu vực miền trung, đương nhiên không phải vận chuyển hàng hóa từ Quảng Châu, mà muốn mở phân xưởng ở quê, như vậy là có thể bảo đảm nguồn cung cấp hàng hóa, nguyên liệu nấu ăn cũng là mua từ bản địa, cũng có thể giúp đỡ một bộ phận người ở quê làm giàu.

Thanh Mai phát triển mnahj mẽ hơn nhiều, vào mùa đông năm trước Thượng Hải tổ chức triển lãm thời trang cả nước, Thanh Mai lại tỏa sáng rực rỡ, hấp dẫn hơn ba mươi thương gia xin gia nhập, mới hơn một năm, Thanh Mai đã có hơn 60 cửa hàng trên cả nước, trải rộng các thành thị, rất nhanh trở thành nhãn hiệu nổi tiếng cả nước. Trừ bỏ quần áo Thanh Mai, váy cưới Thanh Mai cũng mở chi nhánh ở Bắc Kinh cùng Thượng Hải, chuyên nhận may riêng váy cưới.

Xưởng quần áo Tuấn Dật hiện có hơn 1500 công nhân, hơn một nửa nhà xưởng là sản xuất cho nhãn hiệu riêng, dựa theo tốc độ này, không tới hai năm nữa, xưởng quần áo Tuấn Dật không cần nhận đơn gia công nữa, chỉ sản xuất cho nhãn hiệu trang phục nhà mình. Huống chi trước mắt Lý Tuấn Nghị đang chuẩn bị thành lập bộ phận thiết kế thời trang nam, đến lúc đó quần áo nhà mình còn làm không xong, còn muốn thuê ngoài.

Tết Thanh Minh, Cao Lương không có trở về tế tổ, Lý Tuấn Nghị mang theo Cao Cường trở về, tuy rằng Cao Lương rất muốn về, nhưng tình huống hiện tại của cô thật sự không thích hợp đi lại nhiều, chờ về sau con lớn chút, lại dẫn nó trở về cúng mộ ông ngoại bà ngoại vậy.

Hôm nay Cao Lương đang ở công ty, thư ký tới gõ cửa: "Cao tổng, có một vị Lưu tiên sinh tìm ngài."

Cao Lương đang xem báo cáo, nghe thấy vậy liền ngẩng đầu lên: "Lưu tiên sinh nào?"

Thư ký nói: "Nói là bằng hữu ở quê của ngài."

Cao Lương vẫn không nhớ là ai, nhưng nghe nói là ở quê, liền nói: "Mời vào đi."

Cô gấp báo cáo lại, ngẩng đầu vừa thấy, phát hiện là Lưu Bưu đi theo thư ký vào, cô có chút kinh hỉ mà nói: "A Bưu, là cậu sao!" Cô vẫn luôn gọi Lưu Bưu là A Bưu, thậm chí quên cả họ hắn, cho nên trong lúc nhất thời không nhớ ra.

Lưu Bưu đi vào, hắn cắt đầu đinh, mặc áo phông màu xám nhạt ngắn tay, phía dưới mặc quần túi hộp kaki, đi một đôi giày da màu nâu, quần áo đơn giản, lại tạo cảm giác ổn trọng, tự tin. Hắn nhìn Cao Lương đứng dậy khỏi bàn làm việc, hơi hơi lắp bắp kinh hãi, Cao Lương mặc một chiếc áo rộng thùng thình màu trắng, và váy dài màu xanh nhạt, cô cười nói: "Mau ngồi đi. Tiểu Vương, giúp tôi đun ấm nước" Nói xong thì cẩn thận ngồi xuống sô pha.

Lưu Bưu nhìn chằm chằm vào cô, cuối cùng tầm mắt dừng trên bụng cô, thấy cô ôm bụng cẩn thận ngồi xuống, lúc này mới có chút không xác định hỏi: "Cô mang thai?"

Trên mặt Cao Lương lộ ra nụ cười hạnh phúc, khẽ vuốt bụng: "Đúng vậy, mới có lúc trước tết, được bốn tháng. Sao cậu có thời gian lại đây? Không về nhà sao?" Trước khi Lưu Bưu rời Quảng Châu có tới chào Cao Lương, về sau cũng chưa gặp lại, năm trước hắn tới tìm Lý Tuấn Nghị vay tiền, cũng không gặp Cao Lương, chỉ vào lúc ăn tết có gọi điện thoại chúc tết.

Lưu Bưu nhìn khuôn mặt Cao Lương mượt mà, Cao Lương béo hơn, nhưng vẫn rất xinh đẹp, hắn nói: "Tôi tới trả tiền cho anh Nghị, nhưng hiện anh Nghị không ở xưởng nên tôi thử tới đây tìm cô, không nghĩ tới gặp được cô thật. Nhà xưởng hai người ở một chỗ, thật đúng là rất tiện."

Cao Lương cười gật đầu: "Anh ấy trở về tảo mộ, tôi mang thai cho nên không đi cùng. Cậu không cần trả gấp như vậy, chúng ta cũng không thiếu tiền dùng, nếu cậu cần dùng tiền, cứ cầm dùng trước đi."

Lưu Bưu cười cười: "Năm trước khi vay tiền của anh Nghị đã nói sẽ trả hết trong năm nay, tối nay tôi lên xe lửa về quê, thuận đường lại đây đưa tiền. Số tiền này tạm thời tôi không cần, vẫn nên trả trước đi. Cô kiểm tra lại xem." Hắn nói xong đặt hai tập nhân dân tệ lên bàn.

"Không cần đếm." Cao Lương tiếp nhận ấm nước trà từ thư ký, bị Lưu Bưu đoạt lấy: "Để tôi tự rót."

Cao Lương nói: "Cậu uống đi, tôi không uống trà, chỉ uống nước sôi để nguội. Đúng rồi, gara sửa cxe của cậu thế nào?"

Lưu Bưu gật gật đầu: "Cũng không tệ lắm. Hiện tại người có xe chậm rãi nhiều lên, làm ăn càng ngày càng tốt."

"Đúng, về sau sẽ càng ngày càng nhiều người mua được xe." Cao Lương cảm thấy có tay nghề khá tốt, mặc kệ thời đại nào cũng sẽ không bị đào thải, hiện tại Lưu Bưu mở tiệm sửa xe, về sau thậm chí có thể mở cửa hàng 4S, cũng là một hướng phát triển khá tốt, "Nếu về sau cần dùng tiền, cứ việc tới tìm chúng tôi, chúng tôi sẽ tìm cách giúp cậu."

Lưu Bưu gật đầu: "Cảm ơn. Tôi nghe nói Cao Phán đã kết hôn?" thời điểm nói lời này, biểu tình trên mặt hắn có chút như trút được gánh nặng.

Cao Lương cười nói: "Đúng vậy, tháng trước kết hôn, tôi mang thai cũng không tham gia hôn lễ được."

Lưu Bưu gật gật đầu: "Vậy là tốt rồi. Cao Vị chạy đến Thâm Quyến rồi đúng không, tôi thấy rồi, buôn bán không tồi."

"Hì hì, cũng không tệ lắm. Tiểu Quân cũng qua bên đó mở chi nhánh, cậu gặp hắn chưa?"

"Tôi gặp rồi, tên nhóc đó có bạn gái rồi, cũng không tồi." Lưu Bưu nói tới đây nở nụ cười.

"Hắn có đầu óc kinh doanh, gần đây còn gọi điện thoại cho tôi nói muốn mở thêm một cửa hàng nữa đó."

Buổi tối Lưu Bưu lên xe lửa, không ở chỗ Cao Lương lâu, trả xong tiền, lập tức muốn đi nhà ga xe lửa, Cao Lương nói lái xe đưa hắn đi, nhưng Lưu Bưu không muốn, nói tự mình ngồi xe đi là được, cuối cùng Dương Tư Hoa lái xe đưa hắn đi, bởi vì bên này hơi hẻo lánh, không dễ gọi xe.

Lý Tuấn Nghị từ quê trở về mới biết được Lưu Bưu tới trả tiền: "A Bưu này biết nói chuyện giữ lời, trả đúng hẹn. Đúng rồi, hắn có bạn gái chưa?"

"Không hỏi, nói vài phút liền đi ngay, phải ra ga xe lửa."

Lý Tuấn Nghị nhỏ giọng nói thầm một câu: "Cũng nên có bạn gái rồi, già đầu rồi."

"Anh nói cái gì?"

"Không có gì." Lý Tuấn Nghị lắc đầu.

Bên Lý Tuấn Vĩ truyền đến tin vui, hắn đã thông qua kỳ vòng hai, tháng chín có thể nhập học. Cao Lương thổn thức không thôi, năm nay cô với Lý Tuấn Ngh mới lấy được văn bằng đại học, chú em cũng đã là nghiên cứu sinh, khác biệt hơi lớn, Cao Lương nói: "Chúng ta tiếp tục thi khoa chính quy đi, đến lúc đó cũng thi bằng MBA."

Lý Tuấn Nghị duỗi tay ôm khuôn mặt vợ: "Em học tới nghiện rồi đúng không?"

Cao Lương cười hì hì nói: "Tuấn Vĩ đã là nghiên cứu sinh, khẳng định còn muốn học tiến sĩ, chúng ta cũng không thể quá kém phải không? Đến lúc con mình hỏi, ba mẹ, chú là tiến sĩ, ba mẹ là gì nhà? Chúng ta nói với con kiểu gì?" Kỳ thật Cao Lương cảm thấy lợi ích lớn nhất của việc học MBA là kết bạn, mở rộng quan hệ, làm buôn bán chính là như vậy, quan hệ cũng là một loại năng lực.

Lý Tuấn Nghị đặt tay lên bụng nhỏ hơi phồng lên của Cao Lương: "Anh thì không sao, nhưng em đang mang thai, về sau còn phải nuôi, không mệt sao?"

"Không có việc gì, em học chậm một chút, một năm thi không xong thì hai năm, hai năm không xong thì ba năm, một ngày nào đó sẽ học xong." Cao Lương thật sự không định một miếng béo ngay, có mục tiêu là tốt rồi, không ngừng học tập mới tiến bộ.

"Được, đừng để vợ anh mệt là được." Lý Tuấn Nghị thích sự kiên trì này của Cao Lương, không biết vì sao thân thể nho nhở như vậy sao lại nhiều năng lượng tới thế, hơn nữa còn đang mang sinh mệnh mới, anh cảm thấy Cao Lương thật quá vĩ đại.

Cao Lương rúc vào người Lý Tuấn Nghị: "Năm nay không sửa nhà ở quê à?"

Lý Tuấn Nghị ừ một tiếng: "Không phải bà nội nói, có thai mà động thổ thì không tốt sao, lão nhân gia kiêng kị nhiều, chờ sang năm lại sửa đi."

"Ừm." Cao Lương lên tiếng, nhẹ nhàng vuốt v e bụng mình, đứa nhỏ này đúng là bảo bối, hết thảy đều vì nó mà nhường đường.

Lý Tuấn Nghị nói: "Đúng rồi, hôm nay Ngạn Quân gọi điện thoại, nói hắn tính toán mua phòng ở."

"Nhanh như vậy? Anh ấy mới đi được nửa tháng, đã quyết định mua nhà?" Cao Lương giật mình nói.

Lý Tuấn Nghị cười: "Con chúng ta sắp sinh rồi, hắn còn chưa kết hôn, phỏng chừng có điểm sốt ruột. Mua nhà sớm một chút cũng tốt, trang hoàng một chút, cuối năm có thể kết hôn, đến lúc đó cả nhà chúng ta đi tham gia hôn lễ."

Cao Lương có chút hưng phấn mà nói: "Được, đến lúc đó chúng ta lại có thể tụ tập." Từ khi mọi người kết hôn, mỗi người một nơi, bọn họ ở Quảng Châu, Chu Văn Võ ở Đông Hoàn, Uông Ngạn Quân ở thành phố X, Dương Trung Hoa ở quê, Vương Song Hỉ thì ở nhà đơn vị phân phối tại thành phố, không có chuyện gì đặc biệt thì rất ít cơ hội gặp nhau, cho nên mỗi một lần tụ hội đều rất trân quý, Cao Lương phá lệ chờ đợi hôn lễ của Ngô Xuân Mai.

Lý Tuấn Nghị cười nói: "Không cần đến lúc đó, nhất muộn tháng 10, chúng ta có thể tụ họp. Con của chúng ta đầy tháng, bọn họ có thể không tới sao?"

Cao Lương nghĩ, cũng không sai, đây là bảo bối đầu tiên nhà bọn họ, khẳng định muốn bầy rượu, đến lúc đó sẽ mời mọi người tới.

Nửa đầu năm là mùa thịnh vượng, xưởng Lý Tuấn Nghị không làm hết đơn hàng, liền chuyển cho Chu Văn Võ làm. Hiện Chu Văn Võ chuyên gia công, trước mắt đã có hơn bảy trăm công nhân, phát triển rất nhanh, hắn vốn dĩ lo phương diện tiêu thụ, cơ bản không cần lo thiếu đơn đặt hàng, hiện tại lại có Lý Tuấn Nghị thỉnh thoảng giúp đỡ, cho nên làm ăn cực kỳ rực rỡ.

Điều duy nhất làm mọi người cảm thấy tiếc nuối, chính là Chu Văn Võ còn chưa có bạn gái, Cao Lương cho rằng hắn sẽ thành đôi với cô kế toán kiau, bất quá đến bây giờ còn chưa nghe được động tĩnh nào. Cao Lương cảm thấy, khả năng vì trong tình cảm Chu Văn Võ đã bị thương nặng, lần này liền cẩn thận hơn rất nhiều. Lý Tuấn Nghị và hắn trước có thanh danh lãng tử ở quê, trên thực tế mọi người đều rất nghiêm túc trong tình cảm, cũng không phải là lãng tử chân chính, hiện tại Uông Ngạn Quân cũng đã xác định, hy vọng Chu Văn Võ cũng có thể hạnh phúc.

Trước ngày 1/5, Cao Lương tổ chức sinh nhật, Lý Tuấn Nghị nghỉ ngơi một ngày, cố ý ở nhà cùng Cao Lương. Hai vợ chồng Cao Phán cũng lại đây, Cao Phán và bà nội xuống bếp, cùng nhau chuẩn bị cơm trưa. Điện thoại vang lên, Cao Lương tiếp điện thoại: "Anh Chu, anh tới Quảng Châu? Vâng, chúng em đều ở nhà, anh nhanh lại đây."

Lý Tuấn Nghị đang nói chuyện phiếm với Hà Xuyên, nghe thấy Cao Lương nói, ngẩng đầu hỏi: "Văn Võ tới?"

Cao Lương gật đầu: "Đúng vậy, anh ấy nói phải về quê một chuyến, thuận tiện lại đây thăm chúng ta."

Không bao lâu sau, Chu Văn Võ liền tới đây, không chỉ có hắn, còn có cô kế toán Liêu Phương. Lý Tuấn Nghị nhìn Chu Văn Võ, chớp mắt, phảng phất như hiểu ra: "Hai người về nhà là có chuyện tốt gì à?"

Chu Văn Võ không nói chuyện, thấy có khách, Cao Phán cũng ở đây, liền nói: "Hôm nay là ngày gì vậy, biết tôi tới, cố ý hoan nghênh à?"

Lý Tuấn Nghị trừng hắn một cái: "Thật biết rát vàng lên mặt, hôm nay là sinh nhật Cao Lương, ông tới đúng lúc có lộc ăn."

Chu Văn Võ nói: "Thật sự? Sinh nhật em dâu mà tôi không biết, tội lỗi tội lỗi, Liêu Phương em vào trước đi, anh đi xuống mua ít đồ."

Cao Lương gọi hắn lại: "Anh Chu, đừng đi, mua cái gì, có thể tới là tốt rồi. Anh còn chưa nói anh về nhà làm gì đâu?"

Lý Tuấn Nghị cũng kéo Chu Văn Võ lại, không cho hắn đi xuống: "Có trái cây là đủ rồi, ông còn tính toán mua cái gì. Nhanh đi vào, thành thật khai báo, về quê làm gì?"

Chu Văn Võ nhìn Liêu Phương một cái, có chút ngượng ngùng mà nói: "Chúng tôi trở về đăng ký kết hôn."

"Thật sự?" Cao Lương vui mừng khôn xiết, "Vậy thật tốt quá, đây là quà sinh nhật tốt nhất rồi. Mau tiến vào ngồi!" Nói xong kéo Liêu Phương vào phòng.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv