Trở Về Năm 1988

Chương 140: Xưởng gia công



Ngày hôm sau Cao Lương không tới cửa hàng trang phục hỗ trợ nữa, giao cho Lý Tuấn Nghị lo liệu, vào cuối tuần tiệm ăn của cô cũng là thời điểm bận rộn nhất, không phải bất đắc dĩ thì không bỏ mặc được. Tin tưởng trải qua ngày hôm qua, nhân viên bên cửa hàng trang phục đã dần quen thuộc với công việc.

Buổi sáng thừa dịp còn chưa quá bận rộn, Cao Lương nắm chặt thời gian làm xong cơm trưa, Cao Cường va Cao San đều đi cung thanh thiếu niên học ngoại khóa, trong chốc lát sẽ qua ăn cơm trưa.

Cao San luôn kiên trì cùng nghị lực, cô học múa dân tộc hiện tại đã nhảy ra hình ra dáng. Năm trước trường học tổ chức buổi văn nghệ tết Nguyên Đán, cô còn dẫn dắt nữ sinh cùng lớp múa một bài khổng tước, nghe nói kinh diễm rất nhiều người, trước khi thi cuối kỳ Cao San nhận được vài phong thư tình, bị cô trực tiếp bỏ đi, theo lời cô nói: "Hừ, vào thười điểm mấu chốt còn viết thư tình, rõ ràng chính là muốn phá em học tập!" Cao Lương nghe xong dở khóc dở cười, cô phát hiện Cao San thực thông minh có khả năng, nhưng ở vấn đề tình cảm hơi trì độn, đến nay cũng không có manh mối yêu đương, có lẽ nói đứa nhỏ này đối với bản thân rất nghiêm khắc, cũng mặc kệ chuyện tình cảm, quá mức thành thục hiểu chuyện, điểm này nkhác hoàn toàn với Cao Phán, nếu là hai đứa có thể chia đều cho nhau thì thật tốt. Đương nhiên, đang là học sinh không yêu đương cũng khá tốt, ít nhất không ảnh hưởng học tập.

Cao Cường vốn chỉ là chơi bóng rổ tập thể hình theo yêu cầu của Cao Lương, về sau lại thật sự yêu bóng rổ. Vì đánh bóng rổ, thằng bé cao lên trông thấy, so với những đứa trẻ cùng tuổi cao hơn nửa cái đầu, Cao Lương thực hiện lời hứa, khi nó lên lớp 6 mua cho một chiếc xe đạp để đi học. Cao Cường cũng biết phấn đấu, thi đậu trường cấp 2 tốt nhất khu Thiên Hà —— trường trung học trực thuộc trường đại học Hoa Sư, làm bạn cùng trường của Cao San. Lúc trước Lý Tuấn Nghị cho trường học cho mấy đứa em có lo lắng vấn đề ngôn ngữ không thông, cho nên chọn trường dạy tiếng phổ thông, hiện giờ bọn họ ở Quảng Châu đã sinh sống hơn hai năm, ngôn ngữ đã sớm không phải là chướng ngại, bọn họ mở miệng nói tiếng Quảng Đông với người khác, đều nghe không ra là người tỉnh ngoài. Ngôn ngữ không thành vấn đề nên trường học nào cũng đi học được, chỉ cần có thể thi đậu.

Đối với chuyện học tập của 2 đứa em, Cao Lương 100% yên tâm, cô cơ hồ không cần phụ đạo buổi nào, bởi vì hoàn toàn không có thời gian, tất cả đều là bọn chúng tự giác, không thể không nói Cao San giúp cô rất nhiều, chuyện học tập và sinh hoạt của Cao Cường đều là con bé chăm lo. Cao Cường là con trai, thiên tính nghịch ngợm hơn, tính tự giác cũng không nhiều, nhưng có Cao San luôn đốc xúc nên cũng không quá mức. Hơn nữa có Lý Tuấn Nghị dẫn đường, cũng không sợ hắn ở cùng các chị gái mà thiếu khí khái nam tử. Cao Lương nghĩ đến hai đứa em út liền cảm thấy vô cùng vui mừng.

Hôm nay là chủ nhật, Cao Phán nghỉ ngơi, sáng sớm đã tới trong tiệm hỗ trợ, từ khi chuyển nhà lần thứ hai, cô đã biết suy nghĩ hơn, mỗi khi được nghỉ, chỉ cần không bận chuyện gì khác, đều sẽ thành thành thật thật tới trong tiệm hỗ trợ, ước chừng cảm thấy có lỗi với chị cả, trong lòng cảm thấy băn khoăn. Bà nội cũng tới hỗ trợ, chủ yếu là thời tiết quá nóng, hội múa quạt của các bà tới sáu giờ đã tập hợp rèn luyện, tập đến 8 giờ thì về nghỉ ngơi. Trong nhà không có điều hòa, nên bà tới tiệm ngồi, nơi này có điều hòa, lại có rất nhiều người, không sợ tịch mịch, còn nữa còn có thể giúp đỡ Cao Lương một chút, lão nhân vui vẻ khi mình có thể giúp gì đó.

Lúc này Cao Lương một bên bận rộn, một bên kể cho bà nội và Cao Phán tình huống cửa hàng trang phục ngày hôm qua, bà nghe cửa hàng buôn absn tốt, miễn bàn có bao nhiêu vui vẻ, cười liên tục gật đầu nói: "Buôn bán tốt là tốt rồi."

Cao Phán cũng rất tò mò về cửa hàng trang phục, liền nói: "Chờ ngày mai tan tầm em sẽ đi qua nhìn xem."

Cao Lương liền nói: "Không cần chờ ngày mai, chờ chạng vạng mát mẻ, em dẫn San San và bà đi qua xem." co biết bà rất kiêu ngạo vì cháu trai, rất muốn đi nhìn xem thành quả của cháu trai.

"Thế tiệm ăn không cần bọn em hỗ trợ sao?" Cao Phán nói.

Cao Lương nói: "Không có việc gì, mọi người đều bận rộn ở đây hằng ngày, có mấy đứa ở chỗ này chỉ nhẹ nhàng hơn một chút mà thôi."

Bà nội giống nwh đứa trẻ, trong ánh mắt tràn ngập chờ đợi cùng hưng phấn: "Vậy buổi tối chúng ta cùng đi xem?"

Cao Phán vội gật đầu: "Vâng, bà."

Cao Lương cũng rất muốn được đi lại tự do, không bị trói buộc ở trong phòng bếp nhỏ, hiện tại cô đã bắt đầu tìm kiếm người giúp đỡ thích hợp, cô định dạy phối phương nước kho cho Vương Thu Lan, về sau phòng bếp liền để cô ấy phụ trách, bất quá hiện tại Thu Lan đang yêu đương với Tiểu Chu, một nam phụ bếp, nếu cô ấy có phối phương, hai người có thể tự mở cửa hàng khác không? Có lẽ có thể dùng hình thức cổ phần danh nghĩa giữ cô lại. Cao Lương còn đang suy xét, tính toán lại quan sát một đoạn thời gian nữa, cũng không phải không tin Thu Lan, mà cô chưa quá hiểu Tiểu Chu. Rất nhiều cô gái truyền thống một khi kết hôn, cái gì cũng đều nghe chồng mình, tính cách Thu Lan quá dịu ngoan, trong xương cốt cũng rất truyền thống, tương lai nhất định coi chồng là trời.

Cao Lương còn để ý một chuyện khác, phòng bếp không đủ dùng, ba cái cửa hàng nên nhu cầu số lượng món kho càng lúc càng lớn, hơn nữa cô còn tính toán tiếp tục mở chi nhánh, cho nên cần tìm một địa phương khác chuyên môn gia công món kho, như vậy mới có thể cung ứng mấy chi nhánh. Mặt tiền cửa hàng bên phố cổ tuy rằng không dễ tìm, nhưng nơi khác lại không khó, Cao Lương tính toán mở thêm một chi nhánh. Cô muốn mở rộng Cao Vị khắp Quảng Châu, tương lai mấy năm nữa, cô còn tính toán đem Cao Vị đến Thâm Quyến, Đông Hoàn, Phật Sơn, những địa phương nhiều dân ngoại lai, món kho tuyệt đối có thị trường.

Đương nhiên, những chuyện đó mới trong tưởng tượng thôi. Trước mắt muốn giải quyết vấn đề là mở xưởng gia công món kho, lại mở chi nhánh thứ tư, Cao Lương đã bắt đầu tìm kiếm địa phương, rốt cuộc mấy chi nhánh chỉ dựa vào phòng bếp của tổng cửa hàng, áp lực thật sự là quá lớn. Cao Lương chưa từng có kinh nghiệm xây dựng dây truyền sản xuất thức ăn chín, trước mắt quy mô còn không quá lớn, chỉ cần cô có cơ sở thì sẽ mở rộng quy mô. Đương nhiên, Cao Lương biết, chế biến thực phẩm, quan trọng nhất chính là vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm, vệ sinh đặc biệt phải đủ tư tiêu chuẩn, không thể làm thành hắc xưởng, vì muốn làm thật tốt cô tính toán tìm một nhà xưởng thực phẩm để quan sát học tập một chút.

Lý Tuấn Nghị mới vừa mở cửa hàng, liền nghe Cao Lương nói muốn mở xưởng gia công, trong lòng thập phần ngoài ý muốn: "Em muốn mở xưởng?"

Cao Lương nói: "Trước mắt cũng không xem như nhà xưởng đi, chỉ là một phòng bếp lớn, phòng bếp Cao Vị quá hẹp, không lo liệu được hêt scasc chi nhánh. Bất quá em muốn làm chính quy một chút, nên muốn tìm một xưởng thực phẩm để tham quan học tập, anh có người quen trong ngành không?"

Lý Tuấn Nghị nói: "Anh giúp em hỏi thăm một chút đi."

Không tới hai ngày, Lý Tuấn Nghị nói cho cô: "Tuần sau lãnh đạo khu muốn đi thị sát một xưởng thực phẩm, em đi theo là được rồi."

Cao Lương cảm thấy kinh ngạc vô cùng: "Anh quen lãnh đạo khu?"

"Em quên rồi à? Chính là Triệu Trường Thanh, hắn hiện tại đã là phó khu." Lý Tuấn Nghị có chút buồn cười mà nhìn cô.

Cao Lương nghĩ tới, lúc trước ở xe lửa giúp đỡ cha mẹ Triệu Trường Thanh, kỳ thật chính là chuyện nhỏ không tốn sức gì, tuy rằng đối phương để lại phương thức liên hệ, cô cũng không chủ động đi tìm đối phương. Bất quá Lý Tuấn Nghị hiển nhiên hiểu cách giao tiếp, duy trì quan hệ hơn cô. "Sẽ không phải vì em mà an bài chuyện này đi?"

Lý Tuấn Nghị ha ha cười rộ lên: "Không có chuyện đó, mặt mũi chúng ta có thể lớn đến vậy sao? Chỉ là bọn họ vừa lúc có nhiệm vụ như vậy, chúng ta thuận đường mà thôi." Một lát sau, Lý Tuấn Nghị lại nói, "Văn Võ đã vay tiền mua một miếng đất ở bên Đông Hoàn, chuẩn bị xây nhà máy."

"Động tác anh Chu thật mau!" Cao Lương cảm khái mà nói, "Xài hết bao nhiêu tiền?"

Lý Tuấn Nghị nói: "Hình như rất rẻ, chỗ đó vừa mới khai phá, mới mấy chục vạn đi. Hiện tại hắn đang ở chuẩn bị tiền xây nhà xưởng, có thể sang năm sẽ dọn qua. Làm cho anh cũng muốn mua đất xây nhà xưởng, vẫn là địa bàn của chính mình là tốt nhất, thích lăn lội như thế nào thì lăn lộn thế đó. Em cảm thấy thế nào?"

Cao Lương nói: Tốt ạ. Bất quá chúng ta mua ở Quảng Châu đi, đến lúc đó mua khối đát to một chút, lưu một khối cho em, em muốn xây xưởng chế biến thực phẩm." Dất Quảng Châu phỏng chừng sẽ đắt hơn bên Đông Hoàn một chút, diện tích lại lớn một chút, ít nhất phải tốn trên trăm vạn.

Lý Tuấn Nghị tức khắc cảm thấy đề nghị này của Cao Lương không thể tốt hơn: "Tốt! Nhà máy hai ta ở một khối, đến lúc đó chúng ta có thể cùng nhau đi làm. Để anh đi hỏi phó khu Triệu, nhìn xem gần đây có mảnh đất nào không."

Cao Lương đột nhiên lại nghĩ đến giá cả địa ốc gần đây, liền nói: "Cũng không nóng nảy, năm nay giá nhà tăng đến thái quá, đất khẳng định cũng đắt, chờ giá nhà hàng giảm chút lại nói." Giá nhà cao, đất cùng vật liệu xây dựng đương nhiên cũng tùy theo nước lên thì thuyền lên, hoàn toàn không cần tốn tiền như vậy, nếu không biết thì thôi, biết rồi thì không cần phùng má giả làm người mập.

Lý Tuấn Nghị suy nghĩ một chút, xác thật giá nhà quá cao, căn nhà Cao Lương mua hiện giờ đã tăng đến hơn 7000 đồng 1m2, nói cách khác, giá nhà đó đã tăng lên gấp 3, cho nên thật sư không thể không bội phục tầm nhìn xa của Cao Lương: "Giá nhà còn có thể giảm sao?"

Cao Lương chắc chắn mà nói: "Khẳng định giảm, có người muốn đẩy giá nhà lên cao, chính phủ sẽ không ngồi xem mặc kệ. Với thu nhập của mọi người bây giờ, dân chúng sao mua được phòng?"

Lý Tuấn Nghị gật đầu: "Xác thật như thế. Hy vọng có thể giảm xuống, giá nhà bị đẩy lên quá mức."

Tới ngày lãnh đạo khu đi thị sát, Lý Tuấn Nghị cùng Cao Lương sớm đi tới khu làm việc của chính phủ, có bí thư lại tiếp đãi bọn họ. Cao Lương đi theo sau một đám lãnh đạo, tham quan hai ba nhà xưởng thực phẩm, chủ yếu là khảo sát vấn đề vệ sinh an toàn thực phẩm, Cao Lương thật sự là được mở rộng tầm mắt. Đối phương sẽ chủ động giới thiệu với lãnh đạo các chi tiết an toàn vệ sinh, Cao Lương liền dựng lên lỗ tai lắng nghe, giống như phóng viên lấy vở ra ghi lại các chi tiết vấn đề cần nhớ kỹ, phóng viên đi cùng còn tưởng cô là phóng viên bên báo nào khác. Tham quan một vòng Cao Lương được lợi không ít, tương lai tính mở xưởng gia công, trong lòng cũng có những hiểu biết cơ sở.

Trở về, Cao Lương liền thuê một căn nhà ở khu Thiên Hà, từ trong ra ngoài sửa chữa một phen, sau đó nghiêm khắc dựa theo tiêu chuẩn vệ sinh để bố trí. Dựa theo yêu cầu sức khỏe nghiêm khắc tuyển 3 nữ 1 nam công nhân, chủ yếu phụ trách rửa sạch nguyên liệu nấu ăn, khuân vác hàng hóa.

Thời điểm Cao Lương mở xưởng gia công, Lý Tuấn Nghị tặng cho Cao Lương một phần đại lễ, anh mua một chiếc xe vận tải nhỏ để vận chuyển hàng hóa, nói như vậy, vô luận la mua hàng hay trở hàng đều tiện lợi, với Cao Lương quả thực chính là buồn ngủ tới đưa gối đầu.

Lý Tuấn Nghị nói: "Em không biêt slái xe, anh sẽ giúp em tìm tài xế."

Cao Lương cười: "Cảm ơn! Bất quá em tính đi học lái xe." Cao Lương biết lái xe, nhưng đã lâu không đi, hơn nữa cũng không có bằng lái, cho nên cô cảm thấy cần đi thi bằng lái một lần nữa, có bằng lái, lại có xe, về sau muốn đi đâu cũng tiện, tuy rằng chỉ là cái xe tải, nhưng so với xe máy cùng xe đạp tiện hơn nhiều, hắc hắc, cuối cùng đã có xe.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv