Sau một hồi im lặng, trên mặt mọi người lập tức lóe lên vẻ hưng phấn tột cùng!
Thậm chí có người còn tự nhéo tay mình, tự hỏi xem đây có phải là mơ hay không!
Vương Huyền Sách có biệt danh là tiểu chiến thần, ở thành phố Hoài Nam có ảnh hưởng không kém gì một vị thần ở tít trên cao!
Advertisement
Ngay cả một gia tộc giàu có bậc nhất như nhà họ Tần có thể hô mưa gọi gió ở Hoài Nam cũng chỉ là một con kiến không đủ tư cách quỳ gối trước mặt Vương Huyền Sách!
Cái tên Vương Huyền Sách này đã tồn tại như một thần tổ ở Hoài Nam!
Người nhà họ Tần thậm chí nằm mơ cũng không thể ngờ được rằng Vương Huyền Sách lại đột nhiên xuất hiện!
Cùng với tiếng bước chân đồng đều, đội Thiên Long Vệ được trang bị đầy đủ vũ trang xông vào, sau đó chia thành hai hàng ở cửa.
Vương Huyền Sách mặc một bộ quân phục uy nghiêm, được hai vệ sĩ hộ tống hai bên, chậm rãi bước vào từ cửa.
“Tướng quân Vương!”
Lão phu nhân kích động đến mức toàn thân run lên, lon ton chạy tới trước mặt Vương Huyền Sách, quỳ phịch xuống: “Tham kiến tướng quân Vương, hôm nay tướng quân Vương tới đây chắc chắn là do tổ tiên nhà họ Tần hiển linh rồi!”
Những người còn lại trong trang viên đều nhanh chóng khuỵu xuống, đồng thanh hô to: “Tham kiến tướng quân Vương!”
Những vị khách quý đến đây ngày hôm nay, chỉ cần chọn bừa một người trong số đó đều là những tinh anh và lãnh đạo ở Hoài Nam.
Nhưng đối mặt với Vương Huyền Sách, được quỳ gối trước mặt anh ta dường như là một chuyện vô cùng vinh hạnh!
“Tướng quân Vương, cứu tôi với!”
Lúc này, Tần Hạo nhân lúc Tần Phong đang ngây người ra, nhanh chóng thoát ra khỏi chân của đối phương, ôm chặt lòng bàn tay đẫm máu, loạng choạng chạy tới quỳ xuống trước mặt Vương Huyền Sách, khóc lóc thảm thiết: “Tướng quân Vương, anh đến thật đúng lúc”.
“Đám người sau lưng tôi, bọn chúng đã giết chết mấy trăm hộ vệ của nhà họ Tần, còn làm tôi bị thương, còn nói rằng hôm nay sẽ khiến toàn bộ người nhà họ Tần chết hết!”
“Tướng quân Vương, bọn họ đều không phải là người ở đây, tất cả đều từ bên ngoài tới, anh nhất định phải làm chủ cho chúng tôi!”
Lão phu nhân cũng vội vàng nói: “Đúng vậy đó tướng quân Vương, cậu xem đám người từ bên ngoài đến này ngông cuồng thế nào, gặp cậu mà cũng không quỳ xuống, đây rõ ràng là không coi cậu ra gì!”
Những người còn lại trong nhà họ Tần cũng hùa theo, cầu xin Vương Huyền Sách tiêu diệt nhóm người này.
Vương Huyền Sách khẽ liếc nhìn đám người Tần Hạo đang quỳ trên mặt đất, sau đó đi thẳng tới chỗ Tần Phong, nhìn cậu ta một lượt từ trên xuống dưới, nhẹ giọng nói: “Anh chính là Tần Phong? Hôm nay tới đây để tiêu diệt nhà họ Tần?”
Tần Phong không hề do dự tiếp đón ánh mắt của đối phương, bình thản nói: “Đúng vậy, tôi chính là Tần Phong, hôm nay người nhà họ Tần, một người cũng không được sống sót!”
“Phản rồi, phản rồi, phản rồi!”
Lão phu nhân vội vàng nói: “Tướng quân Vương cậu nhìn xem, thái độ của nó đối với cậu thật sự quá ngông cuồng, loại người này nếu như không giết thì sẽ làm nhục thanh danh của tướng quân Vương đấy ạ!”