“Em yên tâm, sau này anh nhất định sẽ đối tốt với em gấp đôi, khiến em trở thành người phụ nữ hạnh phúc nhất thế giới này!”
Sau những lời bày tỏ thâm tình, cô ta cảm động đến rơi nước mắt.
Sau đó dưới sự chỉ dẫn của Tần Hạo, cô ta từng bước từng bước đưa người đó vào cái bẫy đã được thiết kế sẵn.
Advertisement
Mọi chuyện cũng diễn ra vô cùng suôn sẻ, cuối cùng người đó bị đuổi khỏi nhà, cuối cùng cô ta đã có thể cùng Tần Hạo quang minh chính đại ở bên nhau rồi.
Cô ta nghĩ rằng đây sẽ là khởi đầu của hạnh phúc, nhưng không thể ngờ được đây là bắt đầu cho cơn ác mộng!
Sau khi người đó bị đuổi khỏi nhà, thái độ của Tần Hạo đối với cô ta bắt đầu thay đổi 180 độ.
Không còn những lời ngọt ngào và sự dịu dàng lãng mạn của ngày xưa nữa, thay vào đó là sự ngược đãi và đánh đập dã man.
Mỗi ngày cô ta đều sống trong lo sợ, làm gì nói gì cũng đều phải rất cẩn thận, bởi vì chỉ cần cô ta làm sai một chút sẽ có một trận đánh địa ngục đang chờ cô ta.
Thậm chí có đôi khi không làm gì sai, chỉ vì tâm trạng của Tần Hạo không tốt cũng sẽ đánh cho cô ta một trận để giải tỏa.
Mãi cho đến lúc này cô ta mới hiểu được, mọi thứ chỉ là một vố lừa!
Trước đây Tần Hạo đối xử với cô ta tốt không phải vì yêu cô ta mà chỉ vì muốn lợi dụng cô ta mà thôi.
Nguyên nhân muốn trừ khử người đó cũng không phải vì muốn ở bên cạnh cô ta như lời Tần Hạo nói, chẳng qua là muốn dọn đường cho hắn kế thừa vị trí gia chủ mà thôi.
Và sự tồn tại của cô ta chỉ là một con tốt nhỏ bé trong âm mưu này.
Một lần, không thể chịu đựng nổi sự hành hạ của Tần Hạo, cô ta thu hết can đảm đi tìm lão phu nhân để tố cáo, nói ra toàn bộ âm mưu của Tần Hạo trước mặt bà ta.
Nhưng cô ta không thể ngờ được rằng lão phu nhân sau khi xong lập tức ra lệnh cho người đánh cô ta một trận nhừ từ, Sau đó cảnh cáo cô ta nếu như dám ăn nói lung tung trước mặt mọi người thì sẽ khiến cho cô ta chết không toàn thây.
Sau sự việc này, cô ta đã bị Tần Hạo đánh cho đến mức không xuống được giường suốt một tháng.
Mà lúc này cô ta mới ngộ ra rằng lão phu nhân mới chính là kẻ chủ mưu thực sự đứng sau ván bài này!
Nhưng lúc này mọi thứ đã quá muộn rồi, trên đời này không có thuốc hối hận, cô ta đi đến bước đường này hoàn toàn là do cô ta tự mình chuốc lấy!
Nhưng cô ta có thể làm gì được chứ?
Tự làm tự chịu!
Đúng là nghiệp quật không chừa một ai
“Bây giờ tôi tuyên bố, cô dâu chú rể bắt đầu bái đường, nhất bái thiên địa!”
Khi người dẫn chương trình cao giọng tuyên bố, cô ta chỉ có thể cúi người xuống một cách máy móc.
“Nhị bái cao đường!”
Cô ta lại cúi người xuống như một cái máy.
“Phu thê giao bái!”
Lần này cô ta hơi do dự.