Ngay khi Vương Huyền Sách sắp bắn hết cả hộp đạn, Diệp Vĩnh Khang khẽ nhấc một ngón chân lên trong lúc làm động tác né tránh quân sự, một hòn đá to bằng nắm tay lập tức bay thẳng đứng lên độ cao hơn mười mét!
Trong lúc mọi người đều thắc mắc rốt cuộc Hầu quân tướng muốn làm gì, đột nhiên nghe thấy một tiếng súng giòn giã.
Viên đá bay lên không trung lập tức nổ tung!
Advertisement
Ngay sau đó Diệp Vĩnh Khang thực hiện hai động tác né tránh quân sự nhanh như chớp, hoàn toàn né được khe hở giữa làn mưa đá trút xuống như mưa này.
Pằng pằng!
Trong số những mảnh đá phát nổ giữa không trung, hai mảnh vỡ lớn hơn một chút lại phát nổ cùng lúc!
Cùng lúc đó, tiếng súng đột ngột dừng lại.
Vương Huyền Sách cầm khẩu súng máy tốc độ cao còn bốc khói xanh, sắc mặt đông cứng, trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc và sợ hãi!
Cả người đơ ra tại chỗ, như thể bị trúng bùa cố định cơ thể vậy.
Không chỉ Vương Huyền Sách mà tất cả Thiên Long Vệ bên cạnh cũng trợn mắt há mồm, thời gian xung quanh như đông cứng lại.
“Lâu lắm rồi chưa chơi trò này, động tác có chút cứng ngắc”.
Diệp Vĩnh Khang ngược lại lại rất thoải mái, đến thở dốc cũng không có, vươn tay vỗ nhẹ bụi trên người, sau đó đi tới chỗ Vương Huyền Sách, nhét lại khẩu súng vào thắt lưng của đối phương, cười nói: “Súng được đấy”.
Nói xong anh xoay người lại, thong thả đi về phía trước, đút hai tay vào túi quần huýt sáo, không buồn nhìn lại: “Lục Phong Thần, tôi đói rồi”.
“Vâng ạ, để tôi bảo đầu bếp chuẩn bị đồ ăn cho anh!”
Lục Phong Thần vội vàng cười hi hi nịnh nọt rồi chạy theo.
“Tay nghề của đầu bếp chỗ các anh thế nào, anh có biết tôi kén ăn lắm không?”
“Yên tâm đi, đều là đầu bếp hạng nhất, đảm bảo sẽ làm anh hài lòng!”
“Thế còn được, à đúng rồi, ở đây có rượu ngon không?”
“Có, thiếu gì chứ sao thiếu được rượu, đây nhất định là loại mà anh thích nhất!”
Hai người vừa đi vừa nói chuyện.
Còn Vương Huyền Sách và đám Thiên Long Vệ vẫn đứng bất động chôn chân tại chỗ.
Mãi cho đến khi bóng lưng của Diệp Vĩnh Khang và Lục Phong Thần hoàn toàn biến mất, Vương Huyền Sách mới phản ứng lại đầu tiên, toàn thân run lên không ngừng.
Và hàng trăm Thiên Long Vệ ở bên cạnh cũng nuốt nước bọt, đổ mồ hôi lạnh.
Một cảm giác áp lực vô cùng mạnh mẽ tràn ngập khắp lồng ngực họ, thậm chí hít thở cũng có chút khó khăn.
Không ai nói gì, cũng không cần phải nói gì.