Ngày hôm sau, vừa mới tờ mờ sáng, Diệp Vĩnh Khang và Hạ Huyền Trúc cũng thực hiện “nghi thức” trước khi thức dậy như mọi khi, để bắt đầu một ngày mới.
Reng…
Advertisement
Vào thời điểm hương hoa tràn ngập, điện thoại di động đặt ở đầu giường đột nhiên đổ chuông.
“Anh nghe điện đi”.
Trên trán Hạ Huyền Trúc mồ hôi đầm đìa, thở hổn hển nói.
“Kệ nó đi, đợi lát nữa hãng nói, nào, quay lưng qua…”
“Ôi, đừng làm loạn, mới sáng sớm đã gọi điện thoại nói không chừng là có chuyện gì gấp đấy”.
Hạ Huyền Trúc – người đã “tu luyện” đến mức cuồng công việc, đẩy Diệp Vĩnh Khang sang một bên, đưa tay lấy điện thoại từ tủ đầu giường và mở luôn loa ngoài.
"A lô..."
“Sếp Hạ, cô thật sự quá thần kỳ!”
Hạ Huyền Trúc mới vừa a lô một tiếng, đầu bên kia điện thoại đã truyền đến giọng nói vô cùng phấn khích của đạo diễn Quách: “Thật không ngờ, vậy mà cô lại mời được một trong ba đoàn đội quay phim hàng đầu đến đây!”
“Chuyên viên ánh sáng, nhiếp ảnh gia, kỹ xảo đặc biệt, cả đoàn đội, chọn bừa một người cũng đều là người giỏi trong nghề, tiếng tăm toàn cầu!”
“Sếp Hạ, cô thật quá thần kỳ, tới giờ tôi cũng còn nghi ngờ mình đang nằm mơ đấy!”
Nghe Quách Đào ở đầu bên kia điện thoại ồn ào rêu rao, Diệp Vĩnh Khang khẽ cau mày: “Râu quai nón, não ông có phải bị cửa kẹp rồi không, đoàn đội này rõ ràng là do tôi gọi đến mà, ông không sùng bái tôi lại chạy đi sùng bái vợ tôi làm gì?”
“À, cậu Diệp, cậu cũng ở đó à, ha ha ha, cậu Diệp cậu thật sự quá thần kỳ rồi, tôi đã biết cậu chắc chắn là người đặc biệt có năng lực!”
Quách Đào ở đầu bên kia điện thoại cười ha ha nói.
“Ừ, cái này cũng tạm được, thật ra thì chuyện này…”
Diệp Vĩnh Khang vừa mới chuẩn bị khiêm tốn đôi câu, lại nghe thấy Quách Đào ở đầu điện thoại bên kia nói tiếp: “Cậu Diệp, cậu có thể lấy được một người vợ tốt như sếp Hạ, thật là có bản lĩnh, trước mắt không nói nữa, tôi đi sắp xếp công việc!”
Tút tút…
“Mẹ kiếp, chết tiệt, ông nói rõ ra xem, a lô a lô, tổ sư nhà ông!”
Diệp Vĩnh Khang giận đến mức chửi tục, rõ ràng là công lao của mình, tại sao lại được tính trên đầu của vợ chứ.
“Ha ha, được rồi anh, anh còn cần phải tranh với em sao?”