“Mặc dù chuyện này em đã không còn ôm hy vọng gì nữa, nhưng vẫn muốn cố hết sức thử xem sao, vừa khéo em có khách hàng ở khu sản nghiệp có vài mối quan hệ”.
“Em bảo anh ấy giúp đỡ tìm mối quan hệ, xem có thể liên hệ một đoàn đội quay phim nhanh nhất có thể hay không, giá có cao hơn một chút cũng được”.
Advertisement
“Kết quả sau khi người ta bắt máy, nói với em rằng đoàn đội có chút danh tiếng kia, vừa nghe thấy tên công ty Huyền Trúc thì lập tức tìm các kiểu lý do từ chối”.
“Hơn nữa còn có người nhắc nhở người đó, bảo họ đừng dính vào đầm nước đục này, vì người ở sau lưng những chuyện này chính là cô hai của nhà họ Kiều ở Ninh Bắc!”
“Hôm nay em mới biết, khó trách Kiều Tử Huyên có năng lượng lớn như vậy, không ngờ cô ta lại là người của nhà họ Kiều ở Ninh Bắc!”
“Nhà họ Kiều ở Ninh Bắc?”
Diệp Vĩnh Khang khẽ nhíu mày: “Anh có biết thành phố Ninh Bắc, nhưng không biết bên đó có nhà họ Kiều, rất ghê gớm sao?”
Hạ Huyền Trúc hít sâu một hơi, cô biết Diệp Vĩnh Khang vừa về nước không bao lâu, vả lại bình thường cũng không quan tâm đến phương diện này lắm, nên không biết đến nhà họ Kiều là rất bình thường.
“Nói với anh thế này đi, anh còn nhớ nhà họ Hàn ở Giang Bắc không?”
Hạ Huyền Trúc nói.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu đáp: “Đương nhiên nhớ rồi, lúc đó Hàn Phong của nhà bọn họ suýt nữa ép chết em, cũng suýt chút nữa thì khiến Tiểu Trân tàn phế, nếu không phải anh trở về kịp thời, hậu quả căn bản không cách nào tưởng tượng nổi!”
Nhắc tới chuyện của nhà họ Hàn lúc đầu, đến bây giờ trong lòng Diệp Vĩnh Khang vẫn còn sợ hãi.
Ban đầu người nhà họ Hàn cướp Tiểu Trân đi, ép Hạ Huyền Trúc uống thuốc độc tự vẫn, lúc đó Diệp Vĩnh Khang gần như suýt chút nữa là suy sụp.
Cũng may anh trở về kịp thời, nếu không, chỉ sợ hôm nay là cảnh tượng khác rồi.
Trước khi nhà họ Hàn bị Diệp Vĩnh Khang tiêu diệt là gia tộc lớn số một của cả Giang Bắc, lớn mạnh hơn rất nhiều so với hai nhà họ Tiền và nhà họ La cũng bị Diệp Vĩnh Khang tiêu diệt sau đó.
Hạ Huyền Trúc gật đầu nói: “Trong mắt người Giang Bắc, nhà họ Hàn không khác gì thần linh ở tít trên cao”.
“Gia chủ nhà họ Tiền và nhà họ La thậm chí còn không bằng quản gia khi đứng trước mặt người nhà họ Hàn”.
“Nhưng cho dù như vậy, nhà họ Hàn cùng lắm cũng chỉ là ông trùm của vùng đất Giang Bắc”.
“Còn Ninh Bắc thì không giống như vậy, tuy rằng cũng không được coi như đô thị lớn hạng nhất, chỉ có thể coi như một thành phố hạng hai, nhưng quy mô cũng lớn hơn Giang Bắc – thành phố nhỏ hạng ba này không biết bao nhiêu lần”.
“Mà địa vị của nhà họ Kiều ở Ninh Bắc, tương đương với địa vị của nhà họ Hàn ở Giang Bắc lúc trước, một cái chỉ tay có thể khiến trời đất rung chuyển”.
“Nhưng cho dù là nhà họ Hàn ở thời kì cường thịnh nhất lúc ban đầu, trước mặt nhà họ Kiều cũng chỉ có thể xem như một con kiến hôi”.
“Trước kia có lời đồn, không biết thật hay giả, có một lần lão quản gia của nhà họ Kiều mừng sinh nhật, gia chủ nhà họ Hàn Giang Bắc bởi có chút quan hệ nên cũng nhận được thư mời”.