Trên đường đi Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa nói đùa với Hạ Huyền Trúc: “Đã nhớ lời mẹ nói chưa, dù sao anh cũng không có vấn đề gì đâu, cuối tuần này em nhớ tự mình đi kiểm tra sức khỏe đấy!”
“Kiểm tra cái đầu nhà anh”.
Advertisement
Hạ Huyền Trúc đỏ mặt, hậm hực nói: “Không phải tại anh, không biết học được mấy thói xấu ở đâu, lần nào cũng ép em…”
Những lời phía sau Hạ Huyền Trúc khó mà nói tiếp được, chỉ đành tức giận véo mạnh vào eo Diệp Vĩnh Khang một cái.
“Anh làm vậy không phải vì muốn tốt cho em sao, ngày nào em cũng làm việc cực khổ như vậy nên anh mới bổ sung protein cho em. Thứ đó bổ dưỡng hơn vi cá mập, tổ yến nhiều, ha ha!”
Diệp Vĩnh Khang phá lên cười, thấy Hạ Huyền Trúc lại sắp nổi điên, anh vội vàng chuyển chủ đề nói: “Đừng quậy nữa, anh đang lái xe đấy, à đúng rồi, nói với em chuyện này, gần đây Tiểu Mã hình như khá nổi nhỉ”.
Nhắc đến Tiểu Mã, sắc mặt Hạ Huyền Trúc đột nhiên đanh lại, thở dài nói: “Không phải chuyện ngày một ngày hai nữa rồi, từ sau buổi hòa nhạc một đêm bạo hồng, Tiểu Mã càng lúc càng không đúng”.
“Chuyện này em cũng đã nói riêng với cậuta mấy lần rồi, nhưng lần nào cậu ta cũng như đàn gảy tai trâu, em còn nghi ngờ rằng Tiểu Mã trước đây và Tiểu Mã hiện giờ là hai người hoàn toàn khác nhau”.
Diệp Vĩnh Khang vừa lái xe vừa nói: “Cứ để cậu ta tiếp tục như vậy thì không được, nếu như thật sự không được thì cứ loại cậu ta ra. Đừng để một mình cậu ta phá hỏng bầu không khí của cả công ty”.
Hạ Huyền Trúc thở dài nói: “Chuyện anh nói em cũng nghĩ qua rồi, nhưng đây là bộ phim đầu tiên chúng ta quay sau khi sáp nhập công ty”.
“Vì vậy bộ phim này rất quan trọng, Tiểu Mã là nam chính, lúc này nếu như cậu ta bị thay thế, toàn bộ bộ phim đều sẽ phải quay lại, hơn nữa bây giờ cậu ta được coi là ngôi sao lưu lượng, cũng coi như một sự bảo đảm sau khi bộ phim chiếu sẽ thu về một lượng view lớn”.
Diệp Vĩnh Khang gật đầu, lại hỏi: “Đúng rồi, cô gái Tô Tô hay đi cùng với Tiểu Mã đâu?”
Vừa nhắc tới Tô Tô, biểu cảm của Hạ Huyền Trúc hoàn toàn trái ngược với lúc nhắc đến Tiểu Mã.
Trên mặt tràn đầy tán thưởng và vui mừng, nói: “Cô gái Tô Tô đó thật sự rất giỏi luôn, sau buổi biểu diễn ấy, thực ra danh tiếng của cô ấy đã hơn Tiểu Mã rất nhiều, bài hát đó sở dĩ thành công như vậy, phần lớn là nhờ giọng hát độc đáo và ca từ do cô ấy đích thân viết”.
“Sau khi buổi biểu diễn kết thúc, vô số nhà quảng cáo và công ty quản lý đã tìm đến cửa, gần như đạp nát cả cửa”.
“Nhưng Tô Tô không vì nổi tiếng sau một đêm mà kiêu căng tự đại. Đối mặt với những cám dỗ này, cô ấy vẫn duy trì được sự tỉnh táo”.
“Cô ấy cho rằng khả năng chuyên môn hiện giờ của mình vẫn còn rất nhiều chỗ chưa đủ, hơn nữa ca hát mới là nghề nghiệp chính của cô ấy, về phương diện diễn xuất cô ấy hoàn toàn không có kinh nghiệm gì”.
“Vì vậy cô ấy hiện đang dành hết tâm trí cho việc luyện tập âm nhạc. Công ty đã xây dựng một phòng thu âm cho cô ấy, để cô ấy có thể tập trung vào âm nhạc. Khi thời điểm đến thì sẽ phát hành album cho cô ấy”.
Diệp Vĩnh Khang nghe xong cũng khen ngợi: “Xem ra cô gái Tô Tô đó thật sự rất giỏi. Xuất phát điểm thấp luôn cố gắng kiên trì. Thành danh sau một đêm nhưng vẫn giữ vững được sơ tâm ban đầu, người như vậy, sớm muộn rồi cũng làm nên thành tựu lớn!”
Hai người nói chuyện với nhau, bất giác đã tới cửa công ty từ lúc nào, vừa xuống xe đã nghe thấy một giọng nói ngọt ngào: “Chị Huyền Trúc, anh Diệp”.
Quay đầu lại nhìn, thấy Tô Tô đang mỉm cười tươi rói đi về phía này.
Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy trơn đơn giản, buộc tóc đuôi ngựa phía sau, cùng với một nụ cười ngọt ngào, cô ấy trông trẻ trung và xinh đẹp lạ thường.