Diệp Vĩnh Khang vỗ ngực bôm bốp.
Sáng hôm sau, anh lái xe đến một cơ sở điện ảnh và truyền hình ở khu phía Tây.
Advertisement
Cơ sở điện ảnh và truyền hình này đã có từ nhiều năm trước, và cũng là nơi Quách Thụy Hoa làm nên cơ nghiệp.
Khi đó, các phương tiện truyền thông mới bắt đầu hình thành, trên mạng bắt đầu xuất hiện nhưng bộ web drama với chi phí sản xuất thấp.
Nhưng khi đó tư bản không quá coi trọng ngành này, cho rằng đây là những bộ phim vớ vẩn, những bộ phim bom tấn chiếu rạp mới là đúng đắn.
Tuy nhiên, Quách Thụy Hoa nhạy bén đã nắm bắt được cơ hội kinh doanh này, xây dựng cơ sở điện ảnh và truyền hình chuyên quay web drama dưới áp lực và khoản nợ khổng lồ.
Khi đó mọi người đều chế nhạo ông ta, cho rằng ông ta bị đầu kẹp vào cửa, tất cả đều chờ đợi xem trò cười của Quách Thụy Hoa.
Kết quả là chưa đầy một năm, ngành truyền thông mới đột nhiên bùng nổ, Quách Thụy Hoa kiếm được bộn tiền nhờ mảng điện ảnh và truyền hình này.
Sau đó tận dụng cơ hội này để phát triển nhanh chóng, cuối cùng trở thành ông hoàng truyền thông mới hàng đầu ở Giang Bắc.
Giờ đây, công ty của ông ta đã sáp nhập vào tập đoàn Hạ Trúc, Hạ Huyền Trúc đã trở thành chủ sở hữu thứ hai ở đây.
Cơ hội kinh doanh sợ nhất chính là sự trì hoãn, cho nên khi Hạ Huyền Trúc sáp nhập cơ sở điện ảnh và truyền hình, cô không dừng lại một phút giây nào, nhanh chóng bắt đầu quay web drama ở đây.
Nhưng trong công ty còn có quá nhiều việc, Hạ Huyền Trúc không có thời gian để xoay sở, còn Quách Thụy Hoa cũng bận rộn với việc mua bán và sáp nhập nên việc quản lý cơ sở điện ảnh và truyền hình bỗng chốc bị trống.
Nhất thời không tìm được quản lý chuyên nghiệp nào, cuối cùng Hạ Huyền Trúc đột nhiên nghĩ đến việc để Diệp Vĩnh Khang đến đây tạm thời với tư cách người phụ trách.
Cô biết tính cách của Diệp Vĩnh Khang khá bốc đồng, bình thường cô cũng lo lắng chuyện này nhất, vì vậy tối qua mới tốn nhiều công sức và còn phải trả giá bằng việc đồng ý mở khóa một ‘kỹ năng’ mới khiến người ta đỏ mặt mới khiến anh chàng này chịu đồng ý.
Quy mô của cơ sở điện ảnh và truyền hình này rất nhỏ, chắc chắn còn lâu mới sánh được với nơi nổi tiếng như Hoành Điếm. Nhưng ở đây cũng được trang bị đầy đủ để có thể quay một vài bộ web drama kinh phí thấp.
“Sếp Diệp, chào anh, tôi là Hoàng Đào, từ nay về sau tôi sẽ là trợ lý của anh ở đây. Nếu anh cần gì thì cứ dặn dò bất cứ lúc nào”.
Diệp Vĩnh Khang vừa dừng xe lại liền có người vội vàng chạy tới giúp mở cửa xe.
Quay đầu lại nhìn, anh thấy đó là một người đàn ông trung niên gầy gò khoảng bốn mươi tuổi, cắt đầu đinh, hình tượng giống với một kẻ hán gian.
“Chào ông, sau này đừng gọi tôi là sếp này sếp kia, tôi không thích gọi như vậy, cứ gọi tên tôi là được rồi”.
Diệp Vĩnh Khang khẽ gật đầu với người bên kia như một lời chào hỏi, trước khi đến Hạ Huyền Trúc đã nói rằng sẽ sắp xếp cho anh một trợ lý ở đây.
“Vâng, anh Diệp, sau này anh cứ gọi tôi là Tiểu Hoàng. Anh muốn đi ăn hay là đi thăm thú trước?”
Hoàng Đào nhìn hơi luộm thuộm nhưng lại rất biết cách nói chuyện, thấy Diệp Vĩnh Khang không có động thái gì, ông ta nheo mắt cười nói: “Hay là đưa anh đến thẳng trường quay, hôm nay công ty đang quay một bộ phim lớn, hoành tráng lắm”.