Lúc này, Trương Tịnh cũng bước từ ngoài cửa vào, trên tay cầm một hộp quà tinh xảo, cười nói: “Xin lỗi bà nội, Lợn Con vừa mới báo với cháu, nên cháu đến hơi gấp, món quà cũng được chuẩn bị một cách vội vàng, vài ngày nữa cháu nhất định sẽ gửi bù cho bà một món quà mừng thọ thật lớn!”
“Ai da, là Tịnh Tịnh à, cháu có thể đến bà đã rất mừng rồi!”
Lão phu nhân vừa thấy Trương Tịnh đã tỏ ra vô cùng kích động, vội đứng dậy chủ động kéo ghế cho Trương Tịnh.
Advertisement
Diệp Vĩnh Khang cảm thấy cảnh tượng này khá kỳ lạ, dù sao lão phu nhân cũng là gia chủ nhà họ Trần, sao lại khách sáo với Trương Tịnh như vậy.
“Bà nội, đừng như vậy, cháu tự mình làm là được rồi, bà khách sáo quá”.
Trương Tịnh cũng cảm thấy hơi khó xử, vội vàng tự mình kéo ghế qua, sau đó dìu lão phu nhân ngồi xuống.
Lão phu nhân kích động đến nỗi mặt mày hồng hào, kéo lấy tay Trương Tịnh cười nói: “Bà không thể nào tưởng tượng nổi, cô chủ nhà họ Lý lại đến chúc thọ bà”.
“Cháu là bạn thân nhất của Lợn Con, bà nội của Lợn Con đương nhiên cũng là bà nội của cháu rồi, hai nhà chúng ta đúng là có chút hiểu lầm, nhưng đây là tình cảm riêng tư của chúng ta”.
Trương Tịnh cũng cười đáp lại.
“Cô chủ nhà họ Lý?”
Diệp Vĩnh Khang khó hiểu nói: “Chẳng lẽ không phải họ Trương sao?”
Trần Tiểu Túy vừa cười vừa giải thích: “Em quên không nói với anh, thân phận của Tịnh Tịnh không hề tầm thường, cậu ấy là con của gia tộc đứng đầu trong ba đại gia tộc ở Thiên Hải, là cô chủ của gia tộc nhà họ Lý, nhưng cậu ấy theo họ mẹ nên mang họ Trương”.
“Ờ ờ, thì ra cô chính là cô chủ nhà họ Lý trong lời đồn à?”
Diệp Vĩnh Khang cười nói: “Nếu nói như vậy, tôi và cô cũng có một cội nguồn sâu xa đấy”.
Trương Tịnh khó hiểu nói: “Hả? Cội nguồn gì cơ, trước đây hình như chúng ta không quen biết mà?”
Diệp Vĩnh Khang xua tay, cười nói: “Là thế này, trước đây tôi có một người quen tìm được một thằng bạn trai lừa đảo”.
“Thân phận mà kẻ lừa đảo đó giả danh lại là cậu ấm nhà họ Lý của Thiên Hải”.
“Kỹ năng diễn xuất đó đúng là không có gì để nói, lừa được người quen của tôi và gia đình cô ta đến mức mơ hồ, nhìn thấy anh ta như nhìn thấy tổ tiên của mình vậy”.
“Nhưng sau khi bị bại lộ, người lại chẳng thấy đâu, cả gia đình người quen đó của tôi tức đến mức mặt mày tái mét”.
Người mà Diệp Vĩnh Khang ám chỉ là Hạ Tuyết Cầm lúc trước, cô ta tìm đâu ra một kẻ lừa đảo, lại còn tưởng rằng người ta thật sự là cậu ấm nhà họ Lý của Thiên Hải, đến cuối cùng cả người và của đều mất hết.
“Ha ha ha, còn có chuyện này nữa sao?”
Trương Tịnh nghe xong không nhịn được cười: “Nhưng cũng không có gì lạ, vì hầu hết những người bên ngoài đều không biết nhiều về những chuyện của gia đình tôi”.
“Cũng không biết là do ai tung tin đồn rằng nhà họ Lý chúng tôi chỉ có một con trai duy nhất, là một cậu ấm”.