Diệp Vĩnh Khang rõ ràng hơi chần chừ.
Trần Tiểu Tuý cười nói: “Không tiện thì thôi, em cũng chỉ tiện miệng hỏi thế thôi”.
Diệp Vĩnh Khang nghĩ ngợi, sau đó gật đầu nói: “Được rồi, vậy anh sẽ dẫn em theo, dù sao em cũng là người hiểu rõ thân phận của anh nhất ở Giang Bắc, cũng chẳng cần thiết phải giấu giếm em”.
“Chỉ có điều chuyện mà anh phải đi xử lý, cảnh tượng có thể hơi máu me, em phải chuẩn bị tâm lý thật tốt”.
Advertisement
Trần Tiểu Tuý cười nói: “Yên tâm đi, sức chịu đựng của em không yếu tới vậy, hơn nữa anh càng nói thế em lại càng mong đợi, vừa hay có thể để em thấy được khí chất anh hùng chém giết bốn phương của anh!”
Diệp Vĩnh Khang ngơ ngác, trong lòng thầm nghĩ sao mà phụ nữ bây giờ ai ai cũng mạnh mẽ như thế, lại có thể nói ra mấy lời này.
Hai người lái xe đến phòng bao một quán trà.
“Anh Diệp, cô Tiểu Tuý”.
Phương Nhất Minh mặc một chiếc áo sơ mi màu trắng tinh, chân mày nhíu chặt, vội vàng đứng dậy chào hỏi khi nhìn thấy hai người bước vào.
“Không cần suốt ngày khách khí như thế, ngồi xuống rồi nói”.
Diệp Vĩnh Khang xua tay với đối phương, sau đó kéo một cái ghế ra cho Trần Tiểu Tuý ngồi xuống, tự mình cũng ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh.
“Nói đi, cụ thể đã xảy ra chuyện gì”.
Diệp Vĩnh Khang cầm ấm trà lên, vừa rót trà cho Trần Tiểu Tuý vừa nói.
Phương Nhất Minh lo lắng nói: “Tôi vừa nhận được tin từ phía An Dương, Sư Tử Hà Đông đã phát điên rồi, bây giờ đang triệu tập người”.
“Hơn nữa đã đánh tiếng, trước sáng ngày mai nhất định phải khiến cho cả Giang Bắc máu chảy thành sông, ngoài ra…”
“Ngoài ra còn nói sẽ giết chết anh Diệp và tất cả những người có quan hệ ở bên cạnh anh nữa!”
“Còn nói... còn nói muốn bắt nhốt vợ con anh lại, coi như gia súc…”
Rầm!
Diệp Vĩnh Khang đột nhiên giơ chân đạp thẳng lên trên bàn trà: “Muốn chết hả?”
Bất kể trong tình huống và thời gian nào, vợ và con gái mãi mãi là giới hạn cuối cùng tuyệt đối không thể chạm tới của Diệp Vĩnh Khang!
Bắt đầu từ khi Sư Tử Hà Đông nói ra câu này, kết cục của ông ta đã được xác định!
“Anh Diệp, anh bình tĩnh lại đã!”
Phương Nhất Minh vội vã đứng dậy nói: “Xem ra lần này Sư Tử Hà Đông đã nổi điên thật rồi, ngoại trừ người trong trang viên của ông ta ra, khắp nơi đều là môn sinh và đệ tử bên ngoài của Sư Tử Hà Đông”.
“Chỉ cần ông ta ra lệnh, những người này sẽ tập trung đến bên cạnh ông ta với tốc độ nhanh nhất”.
“Hơn nữa tôi còn biết, trong số những môn sinh đệ tử này của ông ta, có vài người là cao thủ hàng đầu với thực lực vô cùng mạnh mẽ”.
“Tôi biết anh Diệp cũng rất có năng lực, tuyệt đối sẽ không sợ bọn chúng, nhưng có câu nói quân tử trả thù mười năm chưa muộn”.
“Bây giờ là lúc Sư Tử Hà Đông mạnh nhất, biện pháp tốt nhất là tạm thời tránh ông ta trước đã, chờ sau khi yếu đi, sẽ từ từ nghĩ biện pháp chờ cơ hội hành động”.
“Anh Diệp, tôi có một nơi rất bí ẩn ở An Dương, thậm chí ngay cả người nhà tôi cũng không biết, bây giờ anh qua đó…”
“Được rồi, đừng phí lời, chuyện này không liên quan đến anh”.