Tờ mờ sáng, chiếc điện thoại di động trên tủ đầu giường reo lên của anh reo lên Âu Dương Thần đang ôm Âu Dương Thi Vy trong lòng nhẹ nhàng rút tay mình ra đỡ đầu cô xuống gối bước xuống giường nghe điện thoại
"tôi nghe" anh đứng trước cửa kính ngắm nhìn trời còn đang tôi kết thúc cuộc gọi là một tiếng "ừ" của anh
Âu Dương Thần nhìn ra ngoài cửa kính với ánh mắt đầy sát khí,hôm qua anh bị hạ thuốc quả thật người đó rất có can đảm gan cũng lớn thu lại ánh mắt anh quay người lại nhìn thấy Âu Dương Thi Vy đang nằm say giấc ngủ anh nhẹ nhàng đi về giường bỏ điện thoại lại kệ tủ đầu giường
Âu Dương Thần nằm xuống ôm trọn Âu Dương Thi Vy vào lòng bàn tay vuốt ve mái tóc dài của cô từ từ nhắm mắt lại
Thật ra anh bị mất ngủ từ lâu,khó có thể chìm vào giấc ngủ mỗi tối Âu Dương Thần chị chợp mắt nghỉ ngơi được một tiếng mấy thôi, hôm nay Âu Dương Thi Vy cũng ngoan ngoãn nằm ngủ trong lòng anh mà không gặp một cơn ác mộng nào cả
7:00
Cũng là lúc Âu Dương Thi Vy lờ mờ tỉnh khỏi giấc ngủ vừa tỉnh dậy thì đã cảm giác đau ở phần dưới ập tới khiến cô không khỏi nhăn mặt,cố gắng dùng sức ngồi dậy cơ thể mệt mỏi tựa vào thành giường ngẫm người nhớ lại chuyện lúc tôi
" Tỉnh rồi, quấn áo của cô" Âu Dương Thần đưa chiếc túi giấy trước mặt cô
Nghe giọng anh nói cô giật mình ngước nhìn túi giấy rồi nhìn anh nhìn sâu vào đôi mắt của anh đôi mắt không có sự áy náy hay tự trách gì mà vẫn uy nghiêm lạnh lẽo nhìn cô
Bây giờ Âu Dương Thi Vy không muốn gặp anh liền lấy túi giấy dùng chiếc chăn bao bọc lại cơ thể cố gắng bước xuống giường,cơ thể mệt mỏi mền nhũn mà ngã xuống sàn Âu Dương Thần ngồi xuống đỡ cô dậy nhưng lại bị cô thẳng thắn gạt tay ra " chủ nhân tôi đúng dậy được" cô lết thân thể mệt nhọc vào nhà tắm
Khi bị cô lạnh lùng cự tuyệt sự giúp đỡ của anh Âu Dương Thần ngẩn người nhìn cô gái nhỏ đang chật vật đi vào nhà vệ sinh sau một lúc định thần lại anh đứng dậy ánh mắt vô tình va vào vệt máu đã khô trên tấm ga giường, trong lòng cảm thấy có gì đó vui vui anh nỡ nhẹ nụ cười
Âu Dương Thi Vy lúc này ở trên phòng nhìn bản thân trong gương những dấu hôn chi chít màu đỏ tím trên làn da trắng nõn của cô,nhanh chóng xả nước bước vào bồn tắm ngâm mình
Vài phút sao cô mở cửa bước ra mỗi lần di chuyển để khiến cô rất đau mà cau mày, Âu Dương Thần ngồi bắt chéo chân ngồi ở sofa chờ đợi cô ra
Âu Dương Thi Vy nhẹ nhàng tiến lại chỗ anh cúi nhẹ đầu xuống
" Cô ngồi đi"
" Sao tôi dám chứ" Âu Dương Thi Vy ngẩn đầu lên nhìn anh cười nhẹ nói,cô tự biết vị trí mình thế nào mình là ai
" chuyện đó..."Âu Dương Thần nhìn gương mặt lạnh lẽo của cô hơi ngập ngừng, đây là lần đầu tiên anh ngập ngừng trong lời nói cũng là lần đầu tiên xem sắc mặt người khác để nói chuyện
" Chuyện đó mong chủ nhân đừng nghĩ nhiều, chủ nhân bị bỏ thuốc là lỗi của tôi khi trong lúc đó rời khỏi vị trí của mình nên mới để ngài bị bỏ thuốc, còn nữa dù sao chủ nhân là ân nhân cứu nạn tôi bắt đầu từ thời điểm ngài cứu mạng tôi thì cơ thể, và cả mạng sống của tôi để là của ngài, ngài muốn làm thế nào cũng được "
Nghe được những lời của cô tự nhiên trong lòng anh lúc này lại nổi lên từng gợn sóng cảm giác đau lòng ập tới khiến anh chỉ muốn chạy lại ôm lấy cô vào lòng mà vỗ về
"Thi Vy,cô được nghỉ phép tùy thích bao giờ muốn về làm thì về"
"Chủ nhân không cần đâu bổn phận của tôi là cống hiến, phục tùng những lời của ngài "
"Vậy hôm nay cho cô nghỉ đây là mệnh lệnh "
Vũ Trạch từ ngoài gỗ của bước vào cúi đầu nói"Chủ nhân xe đã chuẩn bị xong "
"ừ"
Không khí trong xe lúc này là sự trầm mặt im lặng cô ngồi ghế lại phụ nhắm mắt như đang ngủ vài phút sau tới nhà cô Vũ Trạch liền lên tiếng "Thi Vy tới nhà em rồi"
Nghe vậy Âu Dương Thi Vy nhanh từ từ mở mắt nhìn rồi cũng bước xuống xe đi vào nhà với vẻ mặt thất thần
"Giám sát cô ấy"Âu Dương Thần nhìn theo bóng lưng của cô rồi nói
"Dạ"
Vừa vào nhà cô nhanh chóng thay một bộ pijama đen dài tay thoái mái, bước lại tủ đầu giường cô cầm điện thoại nhắn cho Diệp Bội Nhi [Nhi Nhi mua giùm tớ thuốc tránh thai] vài giây sau đầu dây bên kia trả lời [Tiểu Vy Vy cậu sao vậy?gửi địa chỉ nhà cậu cho tôi, cậu đợi tôi một chút nha] [ừ] Âu Dương Thi Vy thao tác gửi địa chỉ nhà cho cô nàng, để điện thoại xuống tủ đầu giường chớt nhớ ra gì đó cô cầm máy lại [mật khẩu nhà là sinh nhật tớ] [được đợi tớ một chút] Cô để điện thoại xuống tủ đầu giường
Âu Dương Thi Vy nằm xuống giường đắp chăn che mình lại như đang trốn tránh gì đó cô lúc này tâm trạng rối bời không biết phải làm sao
Mười phút sau Diệp Bội Nhi cũng đã tới trên tay cầm hai túi nilon bấm mật khẩu nhà một tiếng tít vang lên cánh cửa được mở ra, bước vào căn là dù trời đang là ban ngày nhưng trong là lại tối ôm và lạnh lẽo do không được mở rèm cửa
Cô nàng nhanh chóng mở hết rèm cửa để cho ánh sáng đi vào nhà tạo không khí ấm áp cho căn nhà, Diệp Bội Nhi bước xuống đổ cháo ra bát rồi hâm nóng cháo trong lò vi sóng