Trở Thành Mẹ Ruột Của Bé Con Phản Diện Ba Tuổi

Chương 108: Ngoại truyện 13. Ánh trăng thật đẹp



【Tim của Tiết Huệ Vũ nhảy hẫng một nhịp, lập tức dùng nắm tay nhỏ đấm anh một cái.】

***

Trò chơi đầu tiên là những người bố bắt đầu từ bãi biển lao xuống biển để giành lấy quả bóng nước, những ông bố cướp bóng thành công không thể lên bờ nữa, cần chuyền quả bóng cho bé con nhà mình. Sau khi bé con cướp được bóng, những người lớn không thể tranh giành, bé con nhà ai cho quả bóng nước vào khung nhà mình trước sẽ thắng.

Tiết Huệ Vũ liên tục chiến thắng ở đại hội thể dục thể thao, thấy ông xã gà mờ trắng phau nhà mình chạy cuối cùng…… Bơi lội cũng bị ba ông bố khác tàn nhẫn bỏ lại ở phía sau…… Xét về thể lực thì có vẻ thực sự kém hơn các ông bố khác một đoạn.

Tiết Huệ Vũ đau khổ che mặt…… Ông xã nhà mình mất mặt quá rồi!

Thấy mình sắp thua, ai ngờ Kiều Phương Kỳ đã bắt thành công quả bóng nước, bị tứ phía bọc đánh chỉ có thể chuyền bóng cho con gái mình trước, nhưng lại trực tiếp rơi vào tay Bùi Ôn Du đang bơi chậm nhất ở phía sau.

Không ngờ chiếc bánh từ trên trời lại rơi xuống đầu mình, Bùi Ôn Du vội vàng bẻ lái, ôm quả bóng nước nổi trên mặt nước rồi bơi về phía bờ với vẻ mặt căng thẳng.

Vợ và con anh đang hò hét cổ vũ cho anh, anh nhất định phải vì họ mà thắng trận đầu tiên!

Nhưng những ông bố khác không phải là ngọn đèn cạn dầu, bốn phương tám hướng ngay lập tức bọc đánh, đặc biệt là Tôn Hạo Ngô yêu thích các môn thể thao dưới nước, tựa như một con cá mập lao mạnh về phía anh, thấy tình hình không ổn, Bùi Ôn Du lập tức chuyền bóng cho con trai đang đứng trên bờ.

Đôi chân ngắn của Bùi Dục Kỳ đã sớm chạy đến bờ biển, liều mạng vẫy tay ý bảo bố ơi con đang ở đây, ai ngờ rằng quả bóng mà bố ném cho mình lại bị các ông bố khác chụp được và cản phá ngay tại chỗ.

Bùi Dục Kỳ lo lắng dậm chân nhỏ. Mắt thấy những ông bố khác đang cầm bóng chạy về hướng con mình, Bùi Dục Kỳ vẫn luôn cố thủ trên bờ biển bỗng nhiên hưng phấn nhảy vọt lên đưa tay ra……

Rõ ràng chỉ là một trò chơi nhỏ nhưng trên bờ biển lại căng thẳng theo, Tiết Huệ Vũ chỉ thấy bé con nhà mình anh dũng bay vọt lên, nhưng bàn tay nhỏ bé ngắn ngủn…… Chỉ thấy quả bóng bay một đường parabol lướt qua đỉnh đầu bé.

Tiết Huệ Vũ không kìm được mà bật cười. Nhóc con nhà mình không phải đã nhận thức sai về chiều cao của mình đấy rồi chứ……

Bùi Dục Kỳ quay đầu lại đuổi theo thì đã không kịp rồi, chỉ đành trơ mắt nhìn Tôn Vũ Dương cướp được bóng và đưa nó vào khung thành.

Trò đoạt bóng có tổng cộng ba hiệp, hiệp thứ hai Kiều Thi Thi nhận được bóng mà bố đã chuyền, cô bé ôm chặt vào lồng ngực.

Hai đứa trẻ còn lại đều là con trai, chắc chắn sẽ ngại tranh giành với con gái, huống hồ Kiều Thi Thi tám tuổi còn cao hơn cả bọn một khúc, vì thế nên dễ dàng ném trái bóng vào khung thành nhà mình.

Hiệp cuối, Bùi Dục Kỳ cuối cùng cũng chạm được bóng đã học được cách của Kiều Thi Thi ôm chặt quả bóng không chịu buông tay…… Vừa nãy Kiều Thi Thi dùng chiêu này, bé và Phong Diệu Mộ hoàn toàn không có cách nào giành được, ai ngờ mình vừa mới ôm bóng đi được hai bước, Phong Diệu Mộ liền mạnh mẽ tấn công khiến bé vồ xuống đất.

Sau đó Phong Diệu Mộ sử dụng tuyệt chiêu cù lét Bùi Dục Kỳ, Bùi Dục Kỳ sợ ngứa bèn liều mạng nhẫn nại nằm trên bờ cát xoắn lại thành con rết, nhưng vẫn không cẩn thận trượt tay —— Vì thế Phong Diệu Mộ nhanh chóng cướp được bóng, sau đó sút một cú đẹp mắt vào khung thành, chỉ thấy quả bóng vững vàng nằm trong khung thành nhà cậu nhóc.

Bùi Dục Kỳ im lặng ôm chặt chính mình trên bờ cát: qwq

Dung Dữ: Ha ha ha ha ha ha ha cười chết tôi rồi biểu cảm của bé con Dục Kỳ khi bị cù lét ha ha ha ha ha gói meme mới được sinh ra rồi!

Dưa Chua Cá Muối: Phong Diệu Mộ chỉ dám dùng thủ đoạn này đối với Bùi Dục Kỳ là vì không quen Tôn Vũ Dương, còn Kiều Thi Thi là con gái, Bùi Dục Kỳ hoài nghi nhân sinh —— Đây có thật là anh em tốt không?!

Mộc Chanh: Chị Huệ Vũ, đừng tưởng rằng chị cười trộm bé con mà chúng em không phát hiện ra nha =w=

Trò chơi thứ hai là các bé con phải đào cát. Trên đống cát có cắm một lá cờ, từng bé con thay nhau đào cát, ai đào ngã lá cờ trước sẽ thua cuộc.

Trò chơi này, bá chủ chế tạo bãi cát trong tiểu khu Bùi Dục Kỳ tỏ vẻ cực kỳ tự tin!

Trong tiểu khu, bé thường cùng bạn bè chơi trò này, cho nên lần này chắc chắn phải rửa mối nhục cũ, phải thể hiện thật tốt trước mặt bố mẹ.

Mỗi khi đến lượt mình Bùi Dục Kỳ đều đào rất cẩn thận, tuy nhiên lần thứ ba khi đến lượt mình, gió ấm bọc lấy từng hạt cát quất vào mặt khiến Bùi Dục Kỳ hắt xì một cái thật to.

Sau đó, bé con vẫn còn chưa đào, đã thấy lá cờ run run rẩy rẩy ngã xuống……

Bé con: Σ(っ°Д°;)っ

Anh làm gì được tôi: Cười chết mất, một cái hắt xì là thổi bay lá cờ! Bé con chú ý đừng để bị cảm nha!

Cục cưng baka baka: Cả người bé con đều như emoji rồi, tủi thân chạy đến chỗ bố mẹ, thật muốn được xoa đầu an ủi một chút.

Khoai Tây nhỏ: Thua hai trận liên tiếp ha ha ha ha, xếp hạng nhất từ dưới đếm lên, không cần thi hiệp ba thì cũng chắc chắn một trăm phần trăm là ngủ lều trên bờ cát, mặt Tiết Huệ Vũ tái xanh cả rồi ha ha ha ha ha

Chứng kiến cảnh chồng và cục cưng bảo bối đều thua trò chơi thê thảm như vậy, Tiết Huệ Vũ hiếu thắng cả đời im lặng nắm chặt tay, quyết định dù rằng nhà họ đã có kết cục là phải ngủ lều trại thì cũng nhất định phải báo thù rửa hận vào hiệp cuối cùng này, để cho những gia đình khác biết tay một phen.

Trò chơi cuối cùng là giật mũ. Mỗi nhóm những ông bố phụ trách cõng mẹ, trong khi các bà mẹ đội những chiếc mũ có màu sắc khác nhau, sau đó sẽ cướp đoạt mũ của đối phương. Mũ ai rơi khỏi đầu trước thì sẽ rời khỏi sân, người cuối cùng còn lại trên sân là người chiến thắng.

Trong cuộc hỗn chiến nhiều người, liên minh tương đối quan trọng.

Có thể là trận đầu tiên, phong độ của Bùi Ôn Du thực sự quá yếu, cộng với việc nhóm của họ đã được xác định là đứng cuối bảng, cho nên khi bốn nhóm gia đình đề phòng lẫn nhau, ba nhóm gia đình cực kỳ ăn ý liếc nhìn nhau, cùng nhau hợp lực xử lý vị vua mạnh nhất Kiều Phương Kỳ.

Sau đó Tiết Huệ Vũ và Ngu Cẩn Giai hợp tác xử lý gia đình Tôn Hạo Ngô.

“Tiết Huệ Vũ không nên liên minh với Ngu Cẩn Giai, dù Tôn Hạo Ngô rất mạnh nhưng vợ anh ta khá yếu, còn Ngu Cẩn Giai xuất thân là diễn viên đóng thế, rõ ràng là người mạnh và nhanh nhất trong bốn bà mẹ. Cho nên cuối cùng khi một chọi một, chắc chắn Ngu Cẩn Giai sẽ thắng.”

Dòng bình luận chạy ngang này được mấy trăm like, hiển nhiên đa số khán giả đều cảm thấy đôi Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ thua chắc rồi.

Tuy nhiên có hai điều mà mọi người xem nhẹ đó là chiều cao của Bùi Ôn Du và sự linh hoạt của Tiết Huệ Vũ.

Bùi Ôn Du cao hơn Phong Cảnh Diệu tám centimet, Tiết Huệ Vũ thì cao hơn Ngu Cẩn Giai năm centimet, hai người khổng lồ tay dài chân dài xếp chồng lên nhau đủ để đánh đâu thắng đó, không gì cản nổi.

Mà vừa nãy Tiết Huệ Vũ vẫn luôn cong lưng làm cho những người khác nghĩ họ là yếu nhất và xem nhẹ họ. Sau khi một chọi một, Tiết Huệ Vũ nhanh chóng thẳng lưng lên, Ngu Cẩn Giai muốn công kích cô, thì không thể không duỗi tay ra, mà lúc này Tiết Huệ Vũ sẽ phát huy sở trường lớn nhất của cô, cô dùng tay giữ mũ, vòng eo mềm mại ngửa người ra sau gần sáu mươi độ.

Cô lộ ra cần cổ trắng nõn tuyệt đẹp, dụ dỗ Ngu Cẩn Giai không ngừng tiến lên công kích mình, sau khi nghiêng một bên né đòn tấn công của Ngu Cẩn Giai, cô đột nhiên lợi dụng sức mạnh của mình để nhanh chóng bổ nhào qua, một tay làm rơi mũ của cô ấy.

“Tiết Huệ Vũ và Bùi Ôn Du thắng!”

Bé con trợn mắt há mồm hưng phấn khoa tay múa chân nhảy nhót chạy qua: “Bố mẹ siêu tuyệt vời!!!”

Nhưng sau khi nghe đạo diễn nói rằng gia đình họ vẫn phải ở trong lều trại trên bãi biển, mới biết mặc kệ là thắng hiệp cuối hay không thắng thì đều xếp bét, bé con gục đầu tự trách mình.

Bé cảm thấy mình đã làm liên lụy đến bố mẹ……

“Đừng buồn, vất vả lắm mới được ra ngoài chơi mà lại ở khách sạn thì không có ý nghĩa gì cả. Khách sạn thì có thể ở bất cứ lúc nào, nhưng lều trên bãi biển là lần đầu tiên, nhất định sẽ là một trải nghiệm khó quên.”

Phổ cập khoa học: Tổng kết trò chơi hôm nay: Tiết Huệ Vũ cùng người chồng và đứa con trai vô dụng của cô ấy……

Thủy Thải Quỳ Ni: Bé con hình như tự trách muốn khóc rồi, xoa xoa đầu! Mẹ nói rất đúng, một nhà ba người ngủ trong lều trên bãi biển thực sự rất lãng mạn ~ Xem như là một trải nghiệm khó quên đi, cho nên phải vui vẻ nha.

Côn Trùng Thật Đáng Ghét: Lãng mạn cái rắm…… Bờ biển ẩm ướt lại còn phải đề phòng muỗi nữa…… Hơn nữa đêm đến tiếng sóng biển rất lớn căn bản không thể ngủ được.

Lỗ Ban bé nhỏ chân ngắn: Có sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm khá lớn, chị cần chú ý giữ ấm nhé!

Cư dân mạng lo lắng cho cả nhà Tiết Huệ Vũ ngủ trong lều, mà Tiết Huệ Vũ thấy tâm tình bé con giảm sút bèn ngay lập tức dẫn con đi xem cá nhỏ.

Dù vừa rồi bé con đã giẫm lên sóng biển rất nhiều, nhưng vì chưa thay áo tắm, cho nên vẫn còn chưa đi sâu vào bên trong.

Lúc này, Tiết Huệ Vũ ôm bé vào trong phao bơi, đeo kính bơi cho bé, cùng Bùi Ôn Du một trái một phải đưa bé xuống mực nước sâu hơn đến thắt lưng.

Sóng đánh hết đợt này đến đợt khác, bé con đang ngồi trong phao bơi lội cảm thấy cả người cũng bắt đầu dập dờn, bàn tay nhỏ bé hồi hộp không khỏi siết chặt mép phao bơi, sợ mình rơi xuống biển.

Nhìn thấy bé con nhát gan nép mình vào phao bơi như vậy, những bình luận chạy ngang cười đến phủ kín màn hình.

Sau khi thích ứng với những đợt sóng cuồn cuộn, cục cưng tò mò mới đánh bạo bắt đầu hết nhìn đông tới nhìn tây, lúc đó mới nhận ra rằng mình đã bị bố mẹ kéo ra xa bờ một chút.

“Đừng cử động, có cá nhỏ đang bơi lại đây ~”

Bùi Dục Kỳ lập tức nằm bò trong phao không dám động đậy, chỉ thấy một vài con cá nhỏ màu đỏ đang phe phẩy cái đuôi bơi về phía mình.

Giống như Nemo trong hoạt hình vậy……

Bé im lặng cúi đầu thăm dò trong nước biển, nhanh chóng sờ phải một chú đàn cá nhỏ hoang mang rối loạn chạy trốn, bé con căng thẳng đến mức không dám thở, sợ chúng thật sự trốn đi hết.

Sau đó, thật sự đã trốn hết rồi.

Tiết Huệ Vũ dắt bé con đi đến nơi sâu hơn một chút, liền thấy một con tôm nhỏ trong suốt đang chậm chạp từ từ bơi lại đây, theo sau lại là một đàn cá nhỏ màu đỏ, chiếc đuôi nhỏ vung vẫy tiến lại gần mình, lần này bé con thật sự không dám cử động nữa.

Những chú cá nhỏ rất nhanh đã bơi đến bên cạnh bé con, sau đó bé con không kìm được mà co chân lại.

“Mẹ ơi chúng đang mổ con…… Ngứa quá……” Bùi Dục Kỳ nhát gan động đậy, lại dọa đàn cá bỏ chạy.

Vẻ mặt bé con tiếc nuối, nhưng bởi vì nhìn thấy rất nhiều rất nhiều cá nhỏ xinh đẹp nên nhanh chóng lấy lại sức sống như trước đây.

Sau đó còn cùng với những bé con khác xây lâu đài cát, nhìn lâu đài cát to đẹp, những bé con khác không khỏi trợn mắt há mồm.

Trong bữa tối, những gia đình khác lần lượt về khách sạn, chỉ có gia đình ba người của Tiết Huệ Vũ và camera ở lại.

Nhóm chương trình đã cung cấp nguyên liệu nấu ăn và dụng cụ lều trại.

Đây là lần đầu tiên Bùi Ôn Du và Tiết Huệ Vũ dựng lều ở nơi hoang dã, Bùi Ôn Du cầm bản vẽ tự tin tràn ngập nói rằng cứ để anh lo.

Tay anh chống cằm, ra dáng một tổng tài đang bày mưu tính kế, Tiết Huệ Vũ nghĩ đến chuyện ông xã nhà mình là một học bá ngành khoa học công nghệ, nên an tâm thoải mái dựng nồi cùng với giá nướng, sau đó chợt nghe bé con lo lắng hét lên “Bố”, vừa quay đầu liền thấy Bùi Ôn Du đang cố gắng đóng cọc lại bị đè phía dưới tấm lều vải.

“Phụt……”

Tiết Huệ Vũ bật cười xấu xa, giải cứu anh ra khỏi tấm lều vải, cùng với bé con đè lại một cái cọc, sau một hồi luống cuống tay chân, chiếc lều đã được dựng thành công.

Bữa tối là thịt nướng, nhưng bé con không được ăn nhiều đồ nướng, cũng không dễ tiêu hóa, cho nên nhân viên công tác đặc biệt chuẩn bị cho Bùi Dục Kỳ một bữa cơm lành mạnh cho trẻ con.

Bùi Dục Kỳ nhìn bố mẹ ăn đồ nướng thật là ngon: Đáng ghét, con cũng muốn ăn!

Hoàng hôn buông xuống trên mặt biển tĩnh lặng, vẻ đẹp của hoàng hôn khiến cả vùng biển như được nhuộm lên một tầng hào quang vàng kim tuyệt đẹp, dường như mọi vật đều chìm trong ánh nắng đỏ cam ấm áp.

Một nhà ba người ngồi trên những chiếc ghế dựa, đón gió biển mát mẻ, lắng nghe tiếng sóng vỗ bờ, vừa thưởng thức cảnh đẹp vừa ăn tối, cảm thấy thời gian như trôi chậm lại.

Mãi đến khi trời nhá nhem tối, tiếng nô đùa của lũ trẻ ở xung quanh nhỏ dần, du khách trên bờ biển càng ngày càng ít, nhóm chương trình treo đèn trong và ngoài lều, gia đình ba người của Tiết Huệ Vũ sau khi đi dạo sau bữa tối thì về khách sạn tắm rửa.

Ban đầu Tiết Huệ Vũ còn lo lắng rằng bé con không quen ngủ trong lều, ai ngờ trước khi kết thúc chương trình phát sóng trực tiếp vào ban đêm, Bùi Dục Kỳ chơi điên cuồng trên bãi biển cả ngày hôm nay, đã khẽ ngáy khò khò, ngủ bất tỉnh nhân sự.

Tiết Huệ Vũ cũng hơi mệt mỏi, nhưng tiếng sóng biển quá lớn, cô lăn qua lộn lại không thể ngủ, bèn dứt khoát mở lều.

Lúc này cô mới phát hiện hôm nay là trăng tròn, mặt trăng trên bầu trời đêm vừa to vừa tròn, xung quanh là những ngôi sao lấp lánh khó có thể nhìn thấy trong thành phố.

Mặt biển dưới ánh trăng chiếu lấp lánh sóng vỗ, giống như bạc bị vỡ vụn trên khắp mặt đất, khiến cho xung quanh phảng phất như mang sắc màu mờ ảo huyền bí.

Tiết Huệ Vũ ngắm nhìn có chút xuất thần, đợi cho đến khi áo khoác rơi xuống vai mới nhận ra rằng Bùi Ôn Du cũng đã tỉnh dậy.

“Không ngủ được sao?”

Tiết Huệ Vũ khẽ gật đầu, ngượng ngùng nói: “Là em đánh thức anh hả? Chỉ là mới mười giờ nhất thời không ngủ được, nên muốn hứng gió. Đã lâu không đến biển chơi, cũng là lần đầu tiên nhìn ngắm cảnh đêm xinh đẹp như vậy. Anh xem…… Nhiều sao quá……”

“Quả thật, ánh trăng rất đẹp.”

Sau khi Bùi Ôn Du ngẩng đầu nhìn một cái, rồi nói với Tiết Huệ Vũ, tiếp đó anh ngồi bên cạnh Tiết Huệ Vũ, thân mật dựa sát vào nhau: “Nếu em thích, chúng ta lúc nào cũng có thể đến biển chơi.”

Bây giờ phát trực tiếp đã kết thúc, con cũng đã ngủ, Tiết Huệ Vũ không e dè nữa mà tựa đầu lên vai Bùi Ôn Du, nhẹ nhàng nói: “Bởi vì từng bị tai nạn xe hai lần, em nghĩ anh sợ nước, nên chưa từng nói…… Thật sự không sao chứ?”

“Em ở bên cạnh anh rồi, anh còn sợ gì nữa chứ?”

Sau khi dựa sát vào nhau một lúc nhìn ngắm ánh trăng xinh đẹp, Tiết Huệ Vũ xung phong nhận việc, hùng hồn nói: “Em chưa múa ba lê trên biển vào buổi tối. Dưới khung cảnh đẹp như vậy, em muốn biểu diễn một đoạn với âm thanh của tiếng sóng vỗ, biểu diễn một vũ điệu ngẫu hứng.”

Cô nói xong bèn cởi áo khoác của Bùi Ôn Du, Bùi Ôn Du nhận áo khoác cười nói: “Tại sao lúc hoàng hôn em không nghĩ đến chuyện múa?”

Tiết Huệ Vũ chống nạnh dẫu môi bất mãn: “Vừa rồi là chương trình truyền hình trực tiếp, muốn em múa ba lê thì phải có một cái giá khác. Nhưng bây giờ không giống vậy, bây giờ em muốn múa một điệu đặc biệt cho một mình anh xem, anh không muốn xem ư?”

Biểu cảm của Tiết Huệ Vũ nghĩa là nếu anh dám nói “Không muốn” cô sẽ hung dữ với anh, Bùi Ôn Du mỉm cười gật đầu: “Cực kỳ muốn xem.”

Tiết Huệ Vũ rất hài lòng.

Cô cởi dép lê, chân dẫm lên bãi cát mềm mịn, chạy bước nhỏ một hơi tới bờ biển. Bùi Ôn Du xách đèn chiếu sáng đi theo phía sau.

Từng đợt bọt sóng lạnh lẽo đánh vào cổ chân trắng nõn của cô, mũi chân cô nhẹ nhón lên, nhảy lên nhẹ nhàng, sóng bắn tung tóe, Bùi Ôn Du bất giác xem đến si mê.

Tiết Huệ Vũ từ bờ biển nhảy lên bờ cát, cô xoay người nhảy múa, váy ngủ bay bay, rõ ràng đang dừng lại trước mặt Bùi Ôn Du, lại giống như đang nhảy vào trái tim anh.

“Thế nào, buổi tối có thể nhìn rõ vũ điệu của em không?” Tiết Huệ Vũ cố tình thổi một hơi vào tai Bùi Ôn Du, cả cơ thể bởi vì lạnh mà dựa sát lại gần hơn.

“Thật đẹp.”

Tuy nhiên, lời khen ngợi không che giấu chút nào của Bùi Ôn Du khiến cơ thể Tiết Huệ Vũ vốn đang run lên vì lạnh bỗng bốc cháy, anh lại khoác áo khoác lên người Tiết Huệ Vũ, kéo cô lại gần lồng ngực anh hơn.

“Anh nói —— Ánh trăng thật đẹp*.”

(*) Ánh trăng đêm nay thật đẹp (月が綺麗ですね — Tsuki ga kirei desu ne). Đây là một lời tỏ tình rất tinh tế của người Nhật, bắt nguồn từ một giai thoại liên quan đến đại văn hào Natsume Souseki – một trong ba trụ cột của văn học hiện đại Nhật Bản. 

Tim của Tiết Huệ Vũ nhảy hẫng một nhịp, lập tức dùng nắm tay nhỏ đấm anh một cái: “Đừng tưởng rằng em nghe không hiểu, nói tiếng người.”

“Tiết Huệ Vũ là mỹ nhân đẹp nhất trong lịch sử! Anh thích nhất là Tiết Huệ Vũ ——”

Thấy anh đột nhiên hướng về phía mặt biển mà hét lớn, Tiết Huệ Vũ hoảng hốt che kín miệng anh lại: “Anh đang làm gì vậy, nếu quấy rầy con ngủ thì phải làm sao……”

Môi lại bị mổ một cái nhẹ nhàng, Bùi Ôn Du cúi người xuống nói: “Không sao cả, Dục Kỳ đang ngáy, ngủ thật sự rất sâu rồi, ồn ào cũng không tỉnh đâu.”

Sáng hôm sau, Bùi Dục Kỳ đã ngủ rất ngon tỉnh dậy, liền thấy bố mẹ đều bị cảm, họ lần lượt hắt hơi, mũi đỏ bừng vì lạnh.

Bùi Dục Kỳ, người đã ngủ ngon và tràn đầy năng lượng:??? Đêm qua không lạnh mà…….

Vừa mở chương trình phát sóng trực tiếp ra, liền thấy cảnh tượng Tiết Huệ Vũ lấy khăn giấy lau nước mũi của mình, những bình luận chạy ngang lập tức khóc chít chít.

Lỗ Ban bé nhỏ chân ngắn: Em đã nói rằng sự chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm là rất lớn mà, chị và anh rể đều bị cảm rồi hu hu hu! Phải chú ý giữ gìn sức khỏe nha!

Nhân viên bán hàng động lòng: Vì sao người lớn đều bị cảm mà bé con Dục Kỳ không bị cảm nhở? Chẳng lẽ bố mẹ đều nhường chăn cho bé con ư?

Nhưng sự thật là, buổi tối trên bãi biển hai người nháo loạn vồn vã, bị cảm lạnh vì hứng gió biển suốt một đêm.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv