Bi cắt ngang lời nói của Kyo "Thôi, anh đi trước đây. Gặp em sau." Bi quay lưng bước đi như chạy trốn, bởi vì anh sợ nghe Kyo đích miệng nói lời từ chối tình yêu của anh, như vậy sẽ đập tan hết mọi hi vọng trong lòng anh thôi thì anh thà là chọn phương pháp chạy trốn còn hơn phải nghe những câu nói đau lòng đó. Đi được 1 đoạn, bỗng dưng Bi dừng lại quay đầu nhìn Kyo và la lớn "Em mãi mãi là cô bé hàng xóm thích hoa cúc vàng trong lòng của anh."
Kyo nhìn theo bóng dáng Bi bằng đôi mắt u buồn, cô thật muốn thổ lộ cho anh biết những cảm nghĩ của mình nhưng mà anh lại kô cho cô cơ hội đó. "Bi àh, thật ra em cũng......" Cô bỏ dở câu nói của mình típ tục đứng đó cầm tấm hình mà Bi trao cho cô ở trên tay, những kỷ niệm tuổi thơ của 2 ngừi chợt hiện về trước mắt cô giốn như là vừa mới xảy ra vào hôm qua vậy. Rồi còn những lần anh vỗ về an ủi cô trong những lúc cô bị vấp ngã vì tình yêu, sao cô khờ dại quá kô nhận ra được tình cảm của anh từ sớm. Anh lúc nào cũng như 1 chiếc bóng âm thầm lặng lẽ đi bên cạnh cô mà kô đòi hỏi cô phải trao ra cái gì hết. Chỉ có cô là vô tâm kô để ý tới mà thôi. "Có phải mọi chuyện đã muộn màng rồi kô?" Kyo nén tiếng thở dài nhìn mông lung về phía chân trời. Cô vẫn chưa hiểu rằng hạnh phúc sẽ kô bao giờ muộn nếu như cô biết nắm lấy nó.
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
"Sao đây, hẹn tôi ra đây có chuyện gì kô?" Matt ngồi xuống chiếc ghế đối diện với Joe.
Hôm nay trông Joe thật đẹp với chiếc áo sơ mi tay ngắn cùng với cái quần jean xanh ôm sát ngừi. "Chỉ là muốn cám ơn anh về bữa ăn tối kinh hoàng đó thôi."
Matt cười lớn "Kô cần khách sáo, lần trước cô đã giúp tôi 1 lần chúng ta coi như huề đi."
Joe gật đầu "Cũng được, anh uống gì cứ gọi đi, hôm nay tôi đãi."
Cầm menu trên tay Matt nhìn Joe ngờ vực "Thật àh, vậy thì tôi sẽ kô khách sáo đâu."
Joe cười rồi típ tục gợi chuyện "Quen anh bấy lâu, kô thấy anh nói gì tới bạn gái cả. Chắc là anh kén chọn lắm phải kô?"
Matt ngẩng đầu lên nhìn Joe "Làm gì có, tôi dễ tính lắm kô có điều kiện gì cao đâu. Tôi chỉ muốn có 1 ngừi bạn gái vui vẻ, và hiểu ý của tôi mà thôi."
"Vậy kô biết tôi có hội đủ điều kiện để trở thành bạn gái của anh hay kô?"
Matt nghĩ là Joe nói đùa nên anh cũng làm bộ chọc ghẹo cô "Để coi, cô cũng đủ tiêu chuẩn lắm!"
Nét mặt Joe rạng rỡ hẳn lên "Thật kô? Vậy thì tôi đủ tiêu chuẩn làm bạn gái anh àh?"
Matt nhìn Joe phì cười "Tôi chỉ nói chơi mà thôi, đừng nghiêm túc như vậy."
Joe bỗng nghiêm nghị lại nhìn thẳng Matt "Nhưng tôi nói thật."
Cuối cùng điều mà Matt lo sợ đã thật sự xảy ra rồi. Anh cố lảng sang chuyện khác "Đừng giỡn nữa, sao lại có chuyện này chứ."
"Ngay từ lần đầu gặp anh thì trái tim của tôi đã xác định là nó chỉ thật sự rung động mỗi khi anh xuất hiện mà thôi." Joe nhấn mạnh câu nói của mình.
Matt đứng dậy toan bước đi thì nghe Joe nói "Cho dù là anh kô yêu tôi đi nữa nhưng cũng kô thể ngăn cản đuợc tôi yêu anh."
"Tôi rất trân trọng tình cảm của cô, nhưng đừng lãng phí tình yêu đó trên ngừi tôi, bởi vì trong lòng tôi đã có ngừi khác rồi." Dứt lời anh bước ra khỏi quán nước, để Joe ở đó đau khổ nuốt nước mắt vào tim.