Trên tầng cao nhất, trong căn phòng làm việc của người đứng đầu Quách Khương Tử yên tĩnh đến đáng sợ. Chỉ có Tử Khanh ngồi làm việc, anh nhìn báo cáo doanh thu của tập đoàn trong tháng này mà thầm cười khẩy. Con số lợi nhuận thu được là cả vài trăm tỷ đồng cho một dự án cỏn con.
Lật dở từng trang giấy mà lòng giấy lên sự khinh bỉ, có lẽ gia đình nhà vợ sắp cưới đã rất đối tốt với anh.
"không ngờ nhờ phúc lợi nhà vợ lại có thể giàu nhanh đến vậy!"
Trở thành con rể tương lai của nhà họ Giang thì chút lợi ích này cũng thật dễ hiểu. Thôi thì coi như đây là phúc lợi của phò mã đi, tranh thủ trước khi nhà bọn họ cùng nhau xuống địa ngục.
Mới ngày hôm qua thôi Giang lão gia đã đích thân tới đây gặp anh, ông ta vẫn thích khoe khoang như ngày nào. Dù đã về hưu nhưng vẫn ưa mặc mấy bộ quân phục để thể hiện uy quyền của mình.
Dường như rất coi trọng rồi cháu rể này, dáng vẻ lão ta dù già nhưng vẫn khá là nghiêm chỉnh. Nhìn thế này ai mà ngờ được bên trong lại là bộ lòng thối nát từ bao giờ.
Ông ta còn nghĩ mình là đấng tối cao vậy nên chỉ vừa ngồi xuống sofa đã lập tức sai bảo Lý Trung đủ thứ. Cũng may là cậu trợ lý này của anh biết điều, rất hiểu cho sếp của mình nên cắn răng chịu đựng.
Lão ta tới là để thông báo về ngày tổ chức hôn lễ của anh và Giang Thư Kỳ, bộ râu ria trên miệng khiến bộ mặt hắn càng thêm cớn khiếp. Rất thoải mái mà ra điều kiện với Tử Khanh.
"cháu rể này, chúng ta sắp thành người nhà nên ông sẽ thẳng thắn. Sau khi cưới Thư Kỳ,Quách khương Tử sẽ đạt được thành công chưa từng có trước đây. Tuy nhiên đổi lại cháu giúp ông chuyển nhượng một chút cổ phần cho cô cháu ngoại của ta nhé. Để sau này chẳng may hai đứa đứt gánh giữa đường Thư Kỳ nó còn có cái để bấu víu
Cái điều kiện này của lão ta khiến anh bật cười, không ngờ Giang lão gia lại vội vàng đến thế. Ông ta cứ nghĩ cô cháu ngoại không cha kia quý giá lắm, hấp tấp đòi tài sản trước khi cưới rồi.
Quách Khương Tử đúng là được điều hành dưới tay cháu nhưng đứng tên vẫn là cha cháu. Hiện tại chắc chưa thể vội chuyển nhượng cổ phần lại cho Kỳ Kỳ được. Vậy nên ông chịu khó đợi cháu chút nữa, bảo đảm trước ngày cưới Thư Kỳ sẽ nắm trong tay cổ phần của tập đoàn
"hahaha... ta nói thế thôi chứ cũng không cần vội. Nhưng nghe được câu này của cháu thì lão già này yên tâm hơn rồi. Ngày cưới ta đã xem xong, cháu về nói với gia đình nhé!"
Ông ta cười khà khà hài lòng với câu trả lời, trong bụng lặng thầm nghĩ đứa trẻ ranh trước mặt thật non nớt. Anh nhìn lão già một hồi cũng nở nụ cười khách sáo.
Nhìn ngày giờ được in trên bưu thiếp mà cảm thấy khó chịu, lão ta bảo bà nội anh già yếu không cần bận tâm đến những chuyện này. Vậy nên đã dành phần xem ngày giờ làm đám cưới, nhưng chắc có lẽ lão đang sợ anh đổi ý lật lọng không cưới cháu gái lão nữa.
Chưa gì mà đã vội tháng sau tổ chức hôn lễ, cái này khác nào là ép cưới. Nhưng một tháng... chắc cũng đủ để anh "chuẩn bị."
Sau khi tiễn Giang lão gia về anh lập tức gọi điện cho Lưu Dương, đầu dây bên kia nhanh chóng bắt máy giọng nói lạnh nhạt trả lời
"rảnh?"
"có chuyện thôi. Tháng sau bổn thiếu lấy vợ đấy"
"nhanh vậy?"
Câu nói ngắn gọn chỉ có mấy chữ nhưng lại mang hàm ý đầy châm biếm của Tử Khanh. Hai người đàn ông bằng hàm ý trao đổi với nhau, chẳng coi trọng cuộc hôn nhân sắp tới.
"ông ngoại vợ ban phát cho phước lành chưa gì đã thấy tiền đổ đầy bao. Nhưng sau khi kết hôn tôi còn phải chia cho cháu gái ông ta cổ phần của tập đoàn. Đúng là không ai khôn bằng Giang Tuấn Cần
"lão ta khôn như vậy mới cắm cái rễ của Giang gia sâu vào Thành Đô đến thế. Sợ Quách gia không nham hiểm bằng thôi."
Lưu Dương đang rảnh rỗi liền có chuyện để nghe rất thích thú bàn tán. Vốn hiểu cuộc hôn nhân có sắp đặt này rất nguy hiểm nên thầm nhắc nhở bạn mình cẩn thận. Nghe được kế hoạch mà Tử Khanh vừa nói thì hào hứng lắm. Đúng là mấy người có tiền chẳng sợ gì cả
"thôi thì là bạn lâu năm, tôi sẽ chuẩn bị cho cậu một món quà lớn trước hôn nhân. Phò mã tương lai... chúc mừng nhé!"
"phước lớn lắm đấy, cảm ơn!"
Ai mà biết được bọn họ đã nói gì với nhau, chị thấy nụ cười trên môi ngày càng đông cứng lại. Sắc mặt như thể thần chết đòi mạng, trông mà lạnh sống lung.
"chủ tịch, có việc riêng cần nói"
Lý Trung bên ngoài cẩn thận bước vào bên trong thì thầm vào tai anh. Ngay lập tức bọn họ tự hiểu mà đi vào phòng riêng
"có chuyện gì?"
"tiểu thư đã tìm được nhà ở nước ngoài. Tuy nhiên có vẻ Giang Thư Kỳ đang ngấm ngầm phá đám"
Nhắc đến Tú Vy anh liền thay đổi thái độ, kích động siết chặt bàn tay. Bản thân đã nóng lòng muốn biết chuyện gì đang xảy ra.
"tôi đã cho người đi theo điều tra, biết được Giang tiểu Thư đã sắp đặt một người đàn bà đến bên để theo dõi nhất cử nhất động của tiểu thư nhà mình. Tôi nghĩ cần phải báo cáo với anh trước khi hành động"
"Nếu cảm thấy nguy hiểm lập tức giết. Còn nếu cô ta chỉ muốn theo dõi thì cho vài người theo bên cạnh con bé, tránh gặp nguy hiểm."
"tôi đã hiểu"
Anh không có đưa ra quyết định xử lý người đàn bà kia ngay, sợ bức dây động rừng. Nếu như giết người của Giang Thư Kỳ bây giờ rất có thể cô ta sẽ phát điên mà làm hại đến Tú Vy . Vậy lên trước mắt là cứ theo dõi kế hoạch của bọn họ đã.