Đối với cục diện như vậy, Tần Lạc cũng không biết nói cái gì nữa, cô hiểu cá tính Đường Từ Từ, nếu đương sự không muốn truy cứu, các cô nói nhiều nữa cũng vô dụng.
Một đường đi vào, Cố Nam Châu đều rất thân sĩ che chở bên cạnh Tần Lạc, tránh cho cô bị người khác đụng vào hoặc là lách đến...
Tiệc tối tiến hành đến giữa buổi thì vũ hội mà tất cả mọi người chờ mong bắt đầu, các cô gái có mặt dường như đều là trang phục lộng lẫy, đều muốn ở tối nay hấp dẫn sự chú ý của mấy người tài trẻ tuổi.
Tiêu Tiêu với Diêu San San từ sớm đã bắt đầu tìm kiếm mục tiêu đêm nay, sau đó với bạn nam song song nhập vào sân nhảy, Tần Lạc với Đường Từ Từ lại hoàn toàn không có suy nghĩ về mặt này.
Một người là có bạn trai ở bên cạnh, một người còn lại là sợ uy hiếp của người đàn ông nào đó, không dám có quá nhiều tiếp xúc thân mật với người đàn ông khác....
Vũ hội vừa mới bắt đầu khoảng mười phút, thì Cố Nam Châu làm ra tư thế mời với Tần Lạc, Tần Lạc thì thào mở miệng: “Quần áo đêm nay của em không thích hợp ôi chao, ai, ôi...”
Con ngươi đen thâm tình của Cố Nam Châu nhìn cô: “Ở trong mắt anh, mặc kệ em mặc gì, đều là đẹp nhất.”
Mặt Tần Lạc “Roạt” một cái đỏ đến mang tai, chỉ trách ánh mắt người đàn ông nào đó quá mức thâm tình, làm cho cô có cảm giác như bị lửa đốt...
Cô có chút khó xử liếc nhìn Đường Từ Từ ở bên cạnh, cứ như vậy vứt một mình cô ấy ở đây dường như không được tốt ôi chao, ai, ôi...
Ngược lại Đường Từ Từ không sao cả cười nói: “Ai nha! Nhanh đi đi! Bầu không khí đêm nay ngọt ngào như vậy nên hưởng thụ thời gian của hai người.”
Tần Lạc mỉm cười một cái với cô nói: “Nhìn cậu vừa rồi, như có nhiều tâm sự.”
Đường Từ Từ gật đầu: “Ừ, biết rồi!”
Sau khi Tần Lạc với Cố Nam Châu đi vào sân nhảy, Đường Từ Từ vậy mà thấy được bóng dáng Liên Tấn Nghiêu, cô sợ tới mức giật mình một cái, thiếu chút nữa cho rằng mình hoa mắt rồi.
Không phải chứ!
Mình nói với anh ấy tối nay muốn đến tham gia tiệc tối chúc mừng tròn 30 năm thành lập trường học, anh cũng không nói gì thêm!
Cô có chút thất thần nghĩ lại, đúng lúc có người đàn ông đến gần: “Tiểu thư xinh đẹp, tôi có vinh hạnh mời cô nhảy một điệu không?”
Đường Từ Từ liếc mắt nhìn đối phương một cái, diện mạo hào hoa phong nhã, toàn thân lộ ra một cỗ nồng đậm phong độ trí thức, dáng vẻ lễ phép khiêm tốn làm cho người ta cảm thấy rất thoải mái.
“Thật xin lỗi, tôi...”
Cô còn chưa nói xong, đã cảm giác có một cỗ mạnh mẽ hung hăng kéo mình qua đó.
“Anh...”
Rất nhanh, thì Đường Từ Từ đụng vào trong ngực quen thuộc một cái, cô không dám tin mở to hai mắt, Liên Tấn Nghiêu... Sao anh lại ở chỗ này?
Còn Liên Tấn Nghiêu lại là vẻ mặt tức giận nhìn người phụ nữ trong lòng, tối nay vốn anh có xã giao, sát giờ quyết định đến đây chính là vì cô gái nhỏ trước mắt này...
Kết quả, cô lại cùng người đàn ông khác liếc mày đưa tình?!
Nhìn vẻ mặt cô kinh ngạc, Liên Tấn Nghiêu càng thêm khó chịu, không khỏi phân trần đã kéo cô ra khỏi hiện trường vũ hội.
Đường Từ Từ bị anh kéo đi nhiều lần thiếu chút nữa ngã sấp xuống, cổ tay lại càng đau đến mức nước mắt sắp phải chảy ra rồi...
“Đau... Buông...”
Mãi đến khi ra khỏi hội trường, Liên Tấn Nghiêu buồn bực bỏ tay Đường Từ Từ ra, ánh mắt như lửa: “Em không chịu nổi tịch mịch như vậy sao? Đến nơi này câu - dẫn đàn ông ở phía sau lưng anh?”
Đường Từ Từ uất ức không thôi, cắn môi dưới: “Em không có...”
Liên Tấn Nghiêu thấy hai mắt cô rưng rưng trong lòng nhất thời lướt qua chút không đành lòng, nhưng lập tức lại lạnh giọng nói: “Không có? Chẳng lẽ mắt anh mù sao? Đường Từ Từ, em thấp hèn như vậy sao?”
Đường Từ Từ cắn chặt môi dưới, nước mắt ở trong hốc mắt đảo quanh nhưng không cho nó rơi xuống, tâm tình trong nháy mắt hạ xuống đáy cốc...
Liên Tấn Nghiêu càng tức giận khi thấy dáng vẻ không giải thích của cô, tay phải gắt gao chế trụ cằm của cô: “Em làm thế này để câu - dẫn đàn ông à? Vừa thấy đã thương? Em thật làm cho anh ghê tởm!”
Móng tay Đường Từ Từ đều đã đâm vào trong thịt, nhưng đau đơn của thân thể mang đến còn kém xa so với đau khổ trong lòng, một vị trí nào đó trong tim giống như là bị người ta hung hăng đâm một đao, máu tươi đầm đìa...
Cô dứt khoát chẳng muốn giải thích, giải thích có tác dung sao? Anh ta căn bản là không nghe mình...
A!
Độc đoán - -
Cô càng không nói cái gì, càng làm cho Liên Tấn Nghiêu tức giận, càng cảm thấy cô là cố ý ở phía sau lưng mình đến trường học câu - dẫn đàn ông khác.
“Lên xe!”
Dưới cơn thịnh nộ Liên Tấn Nghiêu không lưu tình chút nào ném Đường Từ Từ vào ngồi trong xe, sau đó bản thân cũng nhấc chân đi lên, xe vừa mới khởi động không bao lâu, thì anh bảo lái xe mở âm nhạc lên đến mức lớn nhất, cũng nâng cửa kính chắn ở giữa lên...
Đường Từ Từ có chút sợ hãi nhìn người đàn ông đang thịnh nộ trước mắt, trước anh cũng chuẩn bị ở trên xe làm cái kia với mình, nhưng bị cô làm nũng cự tuyệt rồi...
Đêm nay, chỉ sợ là không tránh khỏi đi?
Trong lòng cô vốn có chút giống cô gái nhỏ, nhiều lần Liên Tấn Nghiêu đã yêu cầu mình với anh ở một số nơi không phải ở phòng ngủ làm cái loại chuyện này, mặc dù trong lòng cô cự tuyệt nhưng bá đạo không kháng cự được...
May mà anh dịu dàng với mình, cũng sẽ không làm cho cô có cảm giác không khoẻ gì.
Nhưng đêm nay...
“Đừng... Ở trong này...”
“Đường Từ Từ, đây là cái giá lớn đêm nay em lừa gạt anh!”
“Ưm...”
Sau đó, chính là chinh phục cùng bị chinh phục, hoàn toàn rơi vào tay giặc...
*****
Trong hội trường đại học F.
Tần Lạc với Cố Nam Châu nhảy hết một khúc nhạc xong thì phát hiện Đường Từ Từ không thấy nữa, gọi điện thoại cho cô ấy không ai nhận, gửi tin nhắn cũng không ai trả lời.
Cô không khỏi có chút lo lắng...
Cố Nam Châu cầm tay cô: “Nếu vừa rồi anh không nhìn lầm, bạn cùng phòng kia của em hẳn là bị một người đàn ông kéo ra ngoài rồi.”
Tần Lạc ngạc nhiên há mồm: “Cái gì? Bị một người đàn ông kéo ra ngoài rồi sao?”
Cố Nam Châu gật đầu: “Lúc xoay anh người đúng lúc thoáng nhìn, xem ra hai người bọn họ có quen nhau.”
Tần Lạc không có nói tiếp nữa, cô nghĩ đến tình cảnh mình nhìn thấy Đường Từ Từ ngày trước, cô còn đang suy nghĩ có phải cô ấy kết giao với bạn trai rồi không...
Nhưng lần này gặp mặt nhìn thấy cô ấy, đáy mắt cô ấy thỉnh thoảng lộ ra nhàn nhạt đau thương chứng minh cô ấy có chuyện không vui, chẳng lẽ là có quan hệ với người đàn ông kia?
Mà cô ấy không hề không đề cập đến người đàn ông kia, chỉ sợ... Quan hệ hai người không phải là người yêu đơn giản.
Cố Nam Châu thấy cô cau mày không khỏi trấn an nói: “Mỗi người đều có chuyện riêng của mình, đừng suy nghĩ quá nhiều.”
Tần Lạc gật đầu: “Ừ.”
Cố Nam Châu dơ tay liếc nhìn đồng hồ: “Không còn sớm, anh đưa em trở về trước nhé?”
Tần Lạc nhìn thoáng qua sàn nhảy, bóng dáng Tiêu Tiêu còn đang ở trong đó, nhưng Diêu San San đã không biết đi đâu, nên cô cầm điện thoại lên gửi tin nhắn cho Tiêu Tiêu: Mình đi về trước, trở về Thượng Hải nhớ nói cho mình biết trước, mời cậu ăn cơm.
Sau đó, cùng Cố Nam Châu đi ra khỏi hội trường.
...
Cùng một thời gian.
Trong văn phòng tổng giám đốc “Tập đoàn Đế An” tầng thứ 59, Hoắc Kỷ Thành đã liên tục mấy ngày đều tăng ca đến 11 giờ, mỗi khi muốn gọi điện thoại cho cô gái nhỏ kia đều phải nhịn xuống, gần đây chuyện công ty quá nhiều, đa phần đều là đọng lại từ mấy tháng trước.
Nhất là một số hạng mục trải qua tay anh cả với cháu trai, bây giờ toàn bộ phải lập phương án thiết kế một lần nữa, nghĩ lại mà đau cả đầu...
Bỗng dưng, điện thoại cá nhân của anh đột nhiên vang lên, là Lâm Lạc Đông gọi đến.
“A Thành, còn đang ở công ty tăng ca à?”
“Ừ, có việc?”
Hoắc Kỷ Thành có thể cảm giác rất rõ ràng đầu kia điện thoại dừng một chút, đang chuẩn bị mở miệng hỏi Lâm thì Lạc Đông đã mở miệng: “Gần đây cậu với Tần Lạc không liên lạc gì hả?”
Nghe cậu ta nhắc đến người phụ nữ của mình, Hoắc Kỷ Thành khó tránh khỏi có chút kỳ quái: “Sao bỗng dưng nói đến cái này?”
Lâm Lạc Đông nói chi tiết: “Đêm nay mình ở tiệc tối chúc mừng đại học F tròn 30 năm ngày thành lập nhìn thấy cô ấy.”
Hoắc Kỷ Thành cũng không thấy có gì kỳ lạ, anh biết Tần Lạc tốt nghiệp ở đại học F, đi tham gia lễ mừng cũng không có gì không đúng.
“Cô ấy cũng nhìn thấy cậu sao?”
“Không có, mình thấy cô ấy cử chỉ thân mật với Cố Nam Châu.”
“Cố Nam Châu?”
“Phải. Ngũ thiếu nhà họ Cố, luật sư Cố danh tiếng lẫy lừng mình đương nhiên sẽ không nhìn lầm.”
Hoắc Kỷ Thành nhíu chặt mày: “Cử chỉ thân mật là có ý gì?”
Lâm Lạc Đông ho nhẹ một tiếng: “Hai người cùng một chỗ khiêu vũ có tính không phải cử chỉ thân mật? Còn có, mình nhìn thấy hai người bọn họ dắt tay nhau...”
Tay Hoắc Kỷ Thành cầm bút máy đột nhiên nắm chặt, như muốn bẻ gẫy nó...
Cách bởi điện thoại, Lâm Lạc Đông cũng có thể