Chương này tặng cho PhuongTuyenLeTruong vì đã gom đủ 5 tem nhé! ^~^
-----------------------------------------------------------------------------
Nguyệt An Tuyết hoàn toàn không nghe thấy tiếng ai oán của hệ thống,nhìn ba trận pháp trước mắt sau khi tắt đi,xuất hiện ba người thì khẽ gật đầu hài lòng.
May mắn là còn kịp bảo hệ thống đổi lại hình tượng của boss Aizen,đỡ phải đả kích thẩm mỹ quan của cô trước cái hình tượng cuối cùng kia.
"Ồ,đây là đâu?"Shiba Kaien gãi gãi đầu tóc đen của mình mà nhìn xung quanh,vừa nhìn thấy một đám ngồi ở hành lang liền giật mình,tới khi nhìn tới Kuchiki Byakuya thì lập tức nở nụ cười tươi tắn,vẫy vẫy tay.
"A,Byakuya,lâu rồi không gặp!"
"Hừ."Kuchiki Byakuya vừa nhìn thấy Shiba Kaien từ trong trận triệu hồi đã khá kinh ngạc,bất quá cũng không nói gì nhiều mà thói quen hừ lạnh một tiếng.
Shiba Kaien hoàn toàn quen với cái vẻ mặt này của Kuchiki Byakuya,cũng không để tâm lắm mà lần lượt chào hỏi mọi người ở đó cho đến khi nhìn tới Nguyệt An Tuyết ngồi bên cạnh Kuchiki Byakuya thì dừng lại,ánh mắt lại hiện ra cái gì đó,đầy ý vị liếc nhìn qua lại giữa hai người.
"Có ai giải thích một chút vì sao bọn tôi lại ở đây không?"Aizen Sousuke thói quen đưa tay định đẩy mắt kính thì chợt nhớ ra gì đó,lại hạ tay xuống,liếc mắt nhìn Shiba Kaien ở bên cạnh rồi lại nhìn một lượt đám người đang ngồi ở trên hành lang.
"Vậy thì anh muốn giải thích cái gì nào,boss đại nhân?"Nguyệt An Tuyết mỉm cười nhìn chằm chằm Aizen Sousuke,lập tức thu hút ánh nhìn của ba người.
"Cô chính là người gọi bọn tôi đến đây?"Aizen Sousuke bày ra nụ cười ôn hoà của mình.
"Ân,không sai.Sau này cùng nhau làm đồng bọn,không ngại chứ,boss đại nhân?"Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm,còn không quên trêu chọc một chút vị đại boss nào đó.
"Vẫn là gọi tôi là Aizen hoặc Sousuke đi!"Aizen Sousuke thở dài một hơi,hắn thật là không muốn bị cô gái trước mặt này cứ gọi mãi là boss đại nhân như thế,chẳng khác nào đang chọt tới chỗ đau của hắn a~.
"Tốt,vậy gọi là Sousuke đi,tôi là Nguyệt An Tuyết,rất vui được gặp mọi người."
"Ân,rất vui được gặp cô,Tuyết Tuyết."Aizen Sousuke mỉm cười đầy ôn nhu.
"Sousuke,vẫn là đi cùng Momo tìm cái kính đeo vào và sửa lại tóc đi.Nhìn anh hiện tại cười cũng quá nham hiểm rồi,vẫn là làm một Aizen Sousuke đeo kính ôn nhu dễ nhìn hơn đó!"Nguyệt An Tuyết không chút nào cô kị mà ghét bỏ lên tiếng,làm cho vị nào đó còn đang mỉm cười cương cứng tại chỗ.
"Phốc,ha ha ha,Aizen đại nhân bị Tuyết Tuyết ghét bỏ rồi a~."Ichimaru Gin còn đang nằm kê đầu trên đùi Matsumoto Rangiku,vừa nghe vị boss nào đó bị Nguyệt An Tuyết ghét bỏ mà cười ra tiếng,không quên chọt thêm một chân.
Aizen Sousuke khoé miệng khẽ giật giật,liếc mắt đầy nguy hiểm nhìn Ichimaru Gin,được rồi,đối với Nguyệt An Tuyết hắn không dám làm gì nhưng mà....hừ hừ.
"Ai nha,Aizen lại muốn tính kế người rồi,Tuyết Tuyết,cứu mạng a~."Ichimaru Gin lập tức theo bản tính động vật máu lạnh của mình mà nhận ra ánh mắt đầy nguy hiểm của Aizen Sousuke,không chút chần chừ mà la lên.
"Khụ,Sousuke nha~,đừng khi dễ hồ ly coi chừng hắn xù lông đâu!"Nguyệt An Tuyết cười cười trêu chọc một chút.
Aizen Sousuke nghe vậy cũng chỉ cười cười,hướng chỗ Hinamori Momo đi tới.
"Uy,em là Nguyệt An Tuyết ha,tên rất đẹp,anh là Shiba Kaien,em có thể gọi anh là Kaien.À,anh cũng gọi em là Tuyết Tuyết nhé!"Shiba Kaien sau khi hiểu rõ mọi chuyện lập tức nhào tới trước mặt Nguyệt An Tuyết mà đầy thân thiện chào hỏi.
"Ân,chào anh Kaien."Nguyệt An Tuyết vui vẻ nhìn thanh niên tràn đầy sức sống với đôi mắt xanh biển và mái tóc đen trước mặt,quả nhiên tên này rất giống Kurosaki Ichigo nga~.
Quả nhiên,một nam nhân tính cách như ánh mặt trời,gần gũi dễ gần,không bị quy tắc cứng ngắc ước thúc,hoàn toàn cởi mở thoải mái đối với mọi người xung quanh.
"A,là ohagi*,Tuyết Tuyết,anh có thể ăn không?"Shiba Kaien vừa nhìn thấy đĩa điểm tâm mới ở bên cạnh Nguyệt An Tuyết thì hai mắt sáng lên.
(*:Ohagi là một loại điểm tâm ngọt của Nhật,ai không biết có thể lên mạng xem nhé!)
"A,xin tự nhiên."Nguyệt An Tuyết cầm lấy đĩa điểm tâm đưa qua cho Kaien,cô quên mất tên này rất thích ăn ohagi.
Mà đĩa điểm tâm kia là do cô Retsu xuống bếp làm một ít khi nhìn thấy mấy bao đậu đỏ ở trong kho hàng lúc xuống đó lấy đồ.
Ngoài ohagi còn có mochi dâu,uirou mochi,...vài loại món điểm tâm thường dùng với trà của Nhật.Mà tay nghề của cô Retsu cũng rất tuyệt nữa!
Shiba Kaien hoàn toàn không có tí gì gọi là quy tắc,lễ nghi,đặt mông ngồi ngay sát bên phải của Nguyệt An Tuyết,sau đó là bị khí lạnh kèm theo ánh mắt sát khí đằng đằng của quý tộc đại nhân làm cho không tự nhiên mới chịu nhích cái mông dời qua một khoảng,ngồi xuống bên cạnh Unohana Retsu lánh nạn.
Unohana Retsu chỉ cười ôn hoà nhìn Shiba Kaien,rất tri kỉ mà pha một ly trà đưa cho hắn.
Nguyệt An Tuyết cũng đầy khó hiểu nhìn Shiba Kaien một chút rồi đưa mắt nhìn ra người cuối cùng vẫn còn đang đứng yên lặng ở ngoài sân.
Kurotsuchi Nemu vừa nhìn thấy Nguyệt An Tuyết chú ý tới mình,thân hình lập tức nghiêm chỉnh,hướng Nguyệt An Tuyết khom người chào một cách lễ nghi đúng cách.
"Rất vui được gặp ngài,Nguyệt đại nhân.Tôi là Kurotsuchi Nemu,mong ngài chỉ giáo nhiều hơn."Kurotsuchi Nemu cúi người thật sâu,cũng không lập tức đứng thẳng người dậy mà chờ cho Nguyệt An Tuyết lên tiếng.
Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ căng thẳng này của Nemu mà sâu kín thở dài,Nemu trở nên nhút nhát,ít nói cười đều là nhờ vào cái tên biến thái Kurotsuchi Mayuri ban tặng.
"Nemu,đứng thẳng người lên đi,thả lỏng người một chút đi nào!"Nguyệt An Tuyết đứng lên,đi tới trước mặt Kurotsuchi Nemu,khẽ đỡ cô đứng thẳng lên.
"Nguyệt đại nhân,tôi..."
"Nào nào,gọi Tuyết Tuyết là được rồi.Không cần dùng kính ngữ với chị,thả lỏng người đi,không sao đâu."Nguyệt An Tuyết đầy ôn như xoa xoa mái tóc mềm của Kurotsuchi Nemu,trong lòng đã đem tổ tông 18 đời của Kurotsuchi Mayuri ra chửi vài lần rồi.
Một cô gái nhỏ bị hắn lạm dụng và đối xử bất công đến biến thành cái loại tính cách này,thật không mắng hắn thì thật xin lỗi với tính tình của cô rồi!
Mặc dù Nemu chỉ là một sản phẩm do hắn tạo ra,nhưng dù gì trên danh nghĩa cũng được coi là con gái hắn,vậy mà hắn hoàn toàn không chút nào có trách nhiệm làm cha,chỉ biết suốt ngày đối xử bất công với Nemu.
"Không được,tôi vẫn là gọi ngài bằng An Tuyết đại nhân đi."Kurotsuchi Nemu cứng ngắc mà kiên quyết không chịu bỏ đi kính ngữ với Nguyệt An Tuyết,một phần do khế ước và một phần do bản tính quy củ của Nemu ảnh hưởng.
Vừa rồi cái xoa đầu kia khiến cô cảm thấy ấm áp rất nhiều,vì điều này cô càng không thể thất lễ với người trước mặt được,cô không muốn mình vô dụng và bị chán ghét.
"Nemu,bỏ kính ngữ khi gọi chị đi,gọi Tuyết Tuyết là được mà!"Nguyệt An Tuyết nhìn cái vẻ kiên quyết của Kurotsuchi Nemu trước mặt mà dở khóc dở cười,được rồi,ai nói nhút nhát thì không có tính tình hả,này còn cứng đầu nữa chứ?!
"Không thể,An Tuyết đại nhân."Kurotsuchi Nemu lắc đầu,nghiêm túc đứng đó.Cô sẽ làm bất cứ mệnh lệnh gì của An Tuyết đại nhân,nhưng về vấn đề xưng hô này thì không thể bỏ qua.
"..."Nguyệt An Tuyết hoàn toàn bó tay,không ngờ Nemu lại có cái bản tính cứng đầu này,thật là một phát hiện mới a~.
"Thôi được rồi,An Tuyết đại nhân thì An Tuyết đại nhân,nhưng phải tự xưng là em nhé,Nemu!"Rốt cuộc vẫn là cô đầu hàng trước,đành lùi một bước,được rồi,mẫu tính của cô đã bộc phát rồi.
"Vâng,An Tuyết đại nhân,em biết rồi!"Kurotsuchi Nemu trong lòng khẽ vui vẻ,nở một nụ cười nhẹ trên môi,đối với Nguyệt An Tuyết gật đầu.
Nguyệt An Tuyết chỉ khẽ cười,nắm lấy tay Nemu đi vào trong hành lang gấp khúc,lúc này Kaien cũng đã xử lí xong đĩa điểm tâm của cô và bạn boss nào đó đã trở lại hình tượng đeo kính,mái tóc nâu đầy tri thức,ôn hoà.
Được rồi,cô phải công nhận,boss trang bức là số hai không ai dám nói số một,quả nhiên là bề ngoài quá lừa người a~.
"Ai nha,Aizen đại nhân thật là thay đổi hình tượng quá nhanh nha,khí chất cũng đổi mất rồi!"Ichimaru Gin cười đáng đánh đòn mà đâm chọt Aizen Sousuke vừa ngồi xuống.
"Đa tạ quá khen,Gin."Aizen Sousuke cười ôn nhu nhìn mỗ hồ ly.
"Đâu có đâu có,sự thật nha~."Ichimaru Gin cười tủm tỉm.
Nguyệt An Tuyết nhìn hai cái tên boss cùng mini boss nào đó còn đang đối chọi nhau,không khí trong phòng đã bốc đầy mùi thuốc súng mà hai tên nào đó vẫn còn nở nụ cười chuyên nghiệp của mình mà nhìn nhau đắm đuối...khụ,có lẽ đi.
"Tuyết Tuyết,hai tên kia em không định can thiệp hả?"Shiba Kaien ngồi bên cạnh Unohana Retsu hết nhìn hai người Ichimaru Gin rồi lại nhìn sang Nguyệt An Tuyết đang đi tới.
Nguyệt An Tuyết đi lướt qua Ichimaru Gin cùng Aizen Sousuke,sau đó ngồi xuống ở vị trí chủ vị trong phòng,khẽ mỉm cười nói ra:"Ân,can thiệp gì cơ,tốt nhất hai người đó còn giữ được nụ cười đó liên tục cho đến 7 ngày sau nha~!"
Kurotsuchi Nemu đi theo phía sau và ngoan ngoãn ngồi quỳ ngay bên cạnh Nguyệt An Tuyết,đảm đương một trợ lý chuyên nghiệp mà đưa tới một tách trà cho cô.
Đồng thời,cả Ichimaru Gin và Aizen Sousuke cùng nhau căng cứng người lại,hai mắt trợn to nhìn nhau nhưng miệng của cả hai vẫn còn giữ nguyên vị trí cười như ban đầu,không hạ môi xuống được!!!
Được rồi,các vị tử thần trong phòng lúc này đã nhìn ra được vấn đề,nếu còn không nhìn thấy được hai cặp mắt trợn to của mỗ hồ ly và boss nào đó và đôi môi không chút nhúc nhích của họ thì nên đi khám mắt tốt lắm!
"Tuyết Tuyết,tôi sai rồi a~"Ichimaru Gin thật rất muốn khóc rồi,hắn thật là hay lấy nụ cười làm chiêu bài,nhưng mà để hắn cái miệng kéo tới mang tai này liên tục trong 7 ngày không hạ xuống được,này là muốn co rút cơ mặt luôn đó a.Còn chưa tính đến việc ăn cơm rồi uống nước kiểu gì a,hỗn đản!!!
"Tuyết Tuyết quả thật rất thú vị đâu."Aizen Sousuke đưa tay đẩy đẩy mắt kính,được rồi,hắn lần này quang minh chính đại bị chỉnh mà không có lực phản kháng.
"Nếu Sousuke muốn,sẽ có vài thứ thú vị nữa được dùng trên người anh,muốn thử không?"Nguyệt An Tuyết không chút phúc hậu,hai mắt toả sáng như nhìn vật thí nghiệm mà nhìn chằm chằm Aizen Sousuke đến khiến hắn phải run lên.
"..."Hắn vẫn là không cần đi trêu chọc vị chủ nhân này,hắn đúng là thích tìm tòi,thí nghiệm nhưng đó là thí nghiệm trên người khác,hắn tuyệt không thích tự mình thể nghiệm làm vật phẩm thí nghiệm đâu,tuyệt đối không!!!
"Tuyết Tuyết~"Ichimaru Gin đáng thương hề hề nhìn mỗ ma nữ nào đó.
"Đó là chút hình phạt cho hai người,sau này nên hoà hợp đi,còn có lần sau,ha hả,không chỉ là cười 7 ngày như vậy đâu ni."Nguyệt An Tuyết cười tủm tỉm mà đầy đe doạ rồi nhìn hai tên nào đó vừa rồi còn thuốc súng bay loạn,lúc này cực kì hợp tác mà ngồi cạnh nhau.
Cô cũng nên cảm ơn hệ thống một chút,nếu không phải có nó làm trung gian khế ước để liên kết giữa cô và các tử thần,làm họ chỉ nghe lệnh của cô và tuyệt không thể sinh ra ý nghĩ tạo phản hay tính kế cùng 6,7 phần sợ hãi thì cô cũng sẽ không dễ dàng gì đi chỉnh hai vị boss này a~.
"Tuyết Tuyết thật là soái khí nga~."Shiba Kaien cười ha ha,đưa ngón tay cái,đầy tán tưởng nhìn Nguyệt An Tuyết đang chỉnh người.
"Được rồi,Sousuke,Kaien cùng Nemu.Ba người nghe cũng biết một chút tình hình và vị trí hiện tại của chúng ta đi."Nguyệt An Tuyết nói xong nhìn qua ba người vừa được cập nhật thông tin từ chỗ Unohana Retsu,Hinamori Momo và cô.
"Tang thi sao,thật là một giống loài thú vị đâu."Aizen Sousuke đẩy đẩy mặt kính,ánh mắt khẽ loé lên.
Nguyệt An Tuyết cũng không nói gì về vấn đề tang thi có thú vị hay không,cô thật chỉ muốn nhét cái tên boss chỉ số IQ cao này vào xó nào đó cho an tĩnh thôi.
Cuối cùng là cô trực tiếp đá thẳng Aizen Sousuke,Shiba Kaien,Kurotsuchi Nemu,Hinamori Momo cùng với Ichimaru Gin ra khỏi không gian.
Dĩ nhiên sẽ không có thuốc giải cho hai tên nào đó,để hai người vác cái khuôn mặt cười cứng đờ mà đi chém tang thi đi.
Cô để cho Gin cùng Momo đem ba người đi kiến thức một chút tang thi,tiện thể quan sát một chút sự hỗn loạn,mất trật tự hiện tại của thế giới này.
Đợi năm người Ichimaru Gin trở về biệt thự thì cũng đã là nửa đêm,trực tiếp nhảy cửa sổ vào phòng Nguyệt An Tuyết để cô đưa họ vào không gian nghỉ ngơi.