Triệu Hoán Tử Thần Ở Mạt Thế

Chương 109: Địa ngục liên hoàn





Vì hôm nay bận nên đến giờ mới có đăng.

Chương này tặng cho HangNguyen482 vì đã bóc đủ 10 tem nhé!

-----------------------------------------------------------------------------------------



Hoắc Tử Thiên ngồi trên nóc xe bỏ hoang ở gần đó,tay tuỳ tiện điều khiển những sợi dây linh lực nối liền với hai thanh song kiếm mà gặt hái đám tang thi xung quanh không chút nương tay.

"Chủ nhân,có kẻ ra rồi kìa!"Bạch nằm bẹp trên vai Hoắc Tử Thiên,lúc này đưa mắt nhìn về phía một con hẻm nhỏ giữa hai toà nhà đối diện.

"Nhân loại?"Hoắc Tử Thiên đôi mắt màu tím lúc này đã lập tức chuyển sang màu xanh lục đầy mê hoặc.

Vừa dứt lời,một loạt tiếng động cùng tiếng bước chân hỗn loạn vang lên từ con hẻm tối,chỉ cần nghe tiếng bước chân cùng tiếng thở gấp liền biết tới là người mà không phải là tang thi.

"Khốn kiếp,rốt cuộc vì sao phòng thí nghiệm lại bị tấn công chứ?"Một giọng đầy tức tối vang lên.

"Rõ ràng phòng thí nghiệm bí mật như vậy,còn có đám tang thi cao cấp do Trương tiến sĩ điều khiển bảo vệ cùng tuần tra,ấy vậy mà còn bị người tới đánh tới tầng 4."

"Mẹ kiếp,nếu để ông bắt được lũ khốn phá hoại kia,tuyệt đối không cho chúng dễ chịu.Thành quả nghiên cứu đều bị huỷ sạch cả rồi,khốn kiếp!"

"Này,có ai nhìn thấy Trương tiến sĩ không?"Một giọng nữ vang lên.

"Ai mà biết,lúc đó hỗn loạn như vậy,có lẽ ông ta mang theo con tang thi vương kia chạy qua lối khác rồi!"

"Vậy thì mau rời khỏi đây,không có con tang thi vương kia áp chế,lũ tang thi bên ngoài sẽ tấn công chúng ta mất!"Nữ nhân kia lập tức kinh hãi,la lên.

"Vậy mau..."

"Các vị có phải là quá gấp gáp không,ân?"Một giọng nói đầy từ tính cùng mị hoặc vang lên trong đêm tối,nhanh chóng đem năm người giật mình tại chỗ.

"Kẻ nào?"Nam nhân đầu hói,đeo kính đi đầu hét lên rồi nhìn về phía vừa phát ra giọng nói.

Hoắc Tử Thiên cười lạnh,tay cầm một cái đèn pin từ không gian mà chiếu thẳng về phía đám người kia.

Năm người bị ánh sáng bất thình lình chiếu vào,nhanh chóng lấy tay che lại mắt của mình.

"Làm thực nghiệm cơ thể người vui không,các vị tiến sĩ?"Hoắc Tử Thiên trào phúng nói,

"Mày,mày chính là một trong đám đã phá huỷ phòng nghiên cứu?"Nam nhân trung niên thấp nhất lập tức gào lên hỏi.

"À,ông sai rồi."Hoắc Tử Thiên khẽ điều chỉnh lại tư thế ngồi của mình.

"Cái gì?"

"Người đem phòng nghiên cứu của các người phá huỷ,căn bản chỉ có một người thôi nga~."Trong giọng nói tràn đầy trêu tức.

"Lam..làm sao có...thể?"Nữ nhân duy nhất trong năm người nhanh chóng tái mặt.

"Không thể nào,phòng thí nghiệm được xây dựng rất bí mật và chắc chắn,không có khả năng chỉ có một người phá huỷ!"Nam trung niên lùn lập tức rống lên.

"A,không tin cũng không sao nga~."Hoắc Tử Thiên từ trên nóc xe nhảy xuống,từ từ đi tới phía trước.

"Các người nhanh chóng sẽ được thưởng thức trò hay đâu,có tin hay không thì có can hệ gì ni."

Năm người chỉ kịp nhìn thấy một đôi mắt màu xanh lục sáng lên trong đêm tối đầy quỷ dị,còn chưa kịp hiểu chuyện gì đã trực tiếp bị kéo vào ảo cảnh do Hoắc Tử Thiên tạo ra.

Nam nhân trung niên chớp mắt,vẻ mặt mờ mịt nhìn hoàn cảnh xung quanh mình.

Hắn vừa rồi rõ ràng còn đứng ở con hẻm tối giữa hai toà nhà,vì sao vừa chớp mắt đã đứng ở một nơi trống không,đồng nghiệp cũng không thấy.Trên đỉnh đầu lẫn mặt đất đều một màu đen không thấy gì,xung quanh cũng chả có vật gì.

"Trả....mạng....cho...tôi...."Một giọng rên rỉ vang vọng khắp không gian,nhanh chóng khiến cho nam trung niên lùn kia giật bắn người.

"Kẻ nào,mau lăn ra đây!"

Còn không kịp hắn tìm hiểu xem giọng nói từ đâu ra,dưới chân hắn đã bị thứ gì như bàn tay bắt lấy,vừa cúi đầu,hắn liền thấy một bàn tay lở loét đầy máu me và còn lộ cả xương trắng mọc từ dưới đất đang cầm chặt chân trái của hắn.

"Đồ.....sát....nhân...."Một cái đầu nữ ló ra khỏi mặt đất,khuôn mặt xanh tím,đôi mắt không tròng chảy ra hai hàng máu đỏ,trên đầu như bị người cắt ra,não bên trong lòi ra ngoài đầy kinh dị.

"Không,không phải tôi!!!Cứu mạng!!!"Nam trung niên lùn bị cảnh tượng hù doạ đến tè ra quân,ngã ngồi ra đất.

"Khoa....học...điên...kẻ....giết....người...."Một loạt giọng nói rên rĩ vang lên,tiếp theo hàng loạt xác chết từ duối đất trồi lên,bắt lấy nam trung niên lùn kia.

Nam trung niên khi nhìn thấy những khuôn mặt không thể nào quen thuộc hơn kia,máu trong người gần như bị đông cứng.

Không sai,những khuôn mặt cùng đống vết thương thê thảm kia,tất cả,tất cả đều là những dị năng giả,biến dị giả cùng người thường mà trong suốt một tháng qua hắn đã đem lên bàn mổ làm thực nghiệm.

Những ánh mắt thù hận đến tận cốt tuỷ,những cặp mắt hận không thể ngay lập tức xé xác hắn ra kia,tất cả đều là những kẻ hắn từng dùng dao phẫu thuật mà mổ xẻ.

Ngay lúc hắn sắp bị đám xác chết kia đè xuống cấu xé thì lại bị người gọi tỉnh,hắn giật mình ngồi thẳng người dậy liền phát hiện bản thân đang đứng trong phòng thí nghiệm của mình,bên cạnh hắn là trợ lý của hắn với vẻ mặt lo lắng.

"Ngài không sao chứ,Lâm tiến sĩ?"

"À,không,chỉ là gặp ác mộng thôi!"Nam trung niên lùn xoa mồ hôi lạnh trên trán,hắn trong lòng cảm giác có gì đó không đúng,giấc mơ kia thật sự rất thật.

"A,vậy sao.Ngài nên lên kia nằm nghỉ đi,chút nữa chúng ta có một mẫu thực nghiệm mới đến đấy ạ."Trợ lý khẽ cười,xoay người đi.

Nam trung niên lùn bởi vì còn hoảng sợ mà không hề nhìn thấy cái nụ cười kì lạ và tràn đầy rợn người của trợ lý.

"Không cần,mang vào đây đi.Tôi muốn nghiên cứu ngay bây giờ."Nam trung niên nhanh chóng đứng dậy đi đến tủ thay đồ.

"Vâng,sẽ đem vào ngay đây,ngài sẽ có bất ngờ nga~."Trợ lý cười tủm tỉm mà đi ra ngoài,chỉ vài phút sau liền đẩy vào một người bị trói trên giường và còn đang giãy dụa kịch liệt.

Nam trung niên hừ lạnh,khi hắn đi tới chuẩn bị cầm lấy một ống kim tim,mắt khẽ lướt qua người đang bị trói trên giường,động tác nhanh chóng cứng đờ,hai mắt trợn to đến sắp lòi ra ngoài.

"Thuỷ...Thuỷ nhi?"

Không sai,nam trung niên nhìn thấy được người nằm trên giường kia chính là con gái bảo bối của ông ta.

"Cha,vì sao,ngay cả con cha cũng không buông tha,cha!"Thiếu nữ 17 tuổi ở trên giường nhanh chóng mở miệng,giọng đầy oán trách,ánh mắt ai oán nhìn nam trung niên.

"Không...không phải,cha không..."Nam trung niên mặt tái mét lùi ra sau,bị vướng phải cái cạnh xe đẩy mà ngã ngửa ra sau.

"Vì sao,sao cha tàn nhẫn đến vậy...vì sao?"Thiếu nữ vốn dĩ khuôn mặt hồng hào lúc này bắt đầu nứt ra,vết thương lở loét đầy kinh dị,máu tươi tẩm ướt cả áo trắng cô đang mặc,cô bắt đầu xuống giường mà từng bước từng bước đi tới gần nam trung niên.

Nam trung niên khuôn mắt đầy hoảng sợ,định cầu cứu người trợ lý của mình,hắn vừa quay đầu liền nhìn thấy vị trở lý vừa rồi còn bình thường,lúc này đã biến thành một con quái vật toàn thân không da chỉ có cơ bắp đỏ như máu cùng hàm răng sắc bén như dã thú đứng sau lưng ông ta.

Ngay khi ông ta cảm nhận được hàm răng sắt bén của quái vật cắn vào vai,đi kèm với đôi bàn tay xương trắng của "con gái" mình đang bóp cổ hắn,hắn lại một lần nữa bị người lay tỉnh,vẫn là ở trong phòng thí nghiệm của hắn.

Lúc này đây,nam trung niên lùn đã thật sự hoảng sợ rồi,hắn đã không tài nào biết được đâu là thực đâu là mơ.Liên tục và liên tục bị kéo vào từng cảnh kinh dị tột cùng,không thể phân biệt đâu là thực và đâu chỉ là giấc mơ,hay tất cả chính là sự thật.

Giống y như vị nam trung niên lùn Lâm tiến sĩ kia,bốn kẻ khác đều trải qua đồng dạng như thế,vừa thoát khỏi địa ngục lại lập tức bị đẩy vào địa ngục khác,không thể phân biệt đâu là thực hay chỉ là ảo giác.

"Chủ nhân,chơi quá coi chừng cả đám hỏng não đó.Chẳng phải Nguyệt đại nhân cần chúng để tra thông tin sao?"Bạch nằm trên vài Hoắc Tử Thiên,đưa mắt nhìn năm kẻ đang nằm trên đất,khuôn mặt đều là thống khổ tận cùng.

"Nga,chơi hỏng thì đã sao.Vừa rồi không phải bọn chúng nhắc tới vị Trương tiến sĩ nào đó có tang thi vương theo sao?"Hoắc Tử Thiên khép lại đôi mắt,mở ra lần nữa đã trở lại màu tím vốn có.

"Ý người là tên Trương tiến sĩ kia mới là kẻ nắm nhiều thông tin nhất?"Bạch nhanh chóng bắt được trọng điểm.

"Ân,không sai.Không biết hắn sẽ chạy về hướng nào đâu,nếu là hướng của mèo con,ai nha,thê thảm nga~."Hoắc Tử Thiên cười đầy mị hoặc,tay khẽ lật liền cầm ra một đống dây thừng.

Bắt đầu sự nghiệp trói người,treo lên cột đèn gần đó rồi ngồi trở lại,chờ những vị khách tiếp theo từ thông đạo thoát hiểm.

Hắn chính là người của Ảo Ảnh nhất tộc,tộc chuyên sử dụng ảo cảnh cùng thôi miên.Hắn hoàn toàn có thể nhìn thấu bất kì một ảo cảnh hay trò thôi miên nào,dễ như ăn bánh thôi.

Trong vũ trụ,khi nhắc tới chơi ảo cảnh cùng thôi miên,vĩnh viễn không có kẻ nào dám tự nhận mình vượt qua được người của Ảo Ảnh nhất tộc.

Hắn chính là đem năm tên kia đưa vào ảo cảnh do hắn tạo ra,để chúng hưởng thụ từ địa ngục đi ra rồi lại tiếp tục rơi vào địa ngục do tội lỗi chính bọn hắn gây ra,chính xác tên là địa ngục liên hoàn.

Nhìn qua quá trình có vẻ dài,căn bản chỉ vừa trải qua 2-3 phút mà thôi.

Hoắc Tử Thiên cứ thế lặp lại,tang thi thì trực tiếp dùng song kiếm giết rồi để Bạch moi tinh hạch,người thì trực tiếp ném vào ảo cảnh,trói lại treo lên cột đèn.

Bên chỗ Shiba Kaien cùng Kyle,bọn họ tình trạng cũng không khác Hoắc Tử Thiên là bao.

Shiba Kaien dùng quỷ đạo trói hết một đám người vừa chạy ra khỏi thông đạo,mặc kệ là nam hay nữ đều trói lại hết rồi ném qua một bên chất thành một đống.

Kyle trực tiếp biến thành hình người,trở thành loli 14,15 tuổi.Mặc trên người bộ đồ màu trắng không chút dính bẩn,khuôn mặt xinh đẹp nhỏ nhắn,mái tóc đen được cột thành hai chùm xinh xắn.

Kaien vừa nhìn thấy biến thân của Kyle,hoàn toàn bị doạ cho ngu người. ∑(OoO;)



Khoan đã,có gì đó nó sai sai ở đây.

Vì sao Kyle là con gái?

-----------------------------------

P/s:Bởi vì mới coi xong vài phim kinh dị,hắc hắc,hơi bị ảnh hưởng một chút nga~.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv