Trí Thông Minh Của Em Thật Là Uổng Phí

Chương 25-1



Editor: Táo đỏ phố núi

Quả thực là có một sự va chạm không hề nhẹ, Phương Dịch cảm thấy có một chỗ nào đó đau nhói, ý nghĩ đầu tiên xuất hiện trong đầu chính là: rốt cuộc con nhóc này có thù oán gì với em trai nhỏ của mình? Trên mạng che cười nó còn chưa tình, lần đầu tiên gặp mặt đã muốn mạng của nó nữa……

Xe vừa ổn định lại, Lâm Huỷ luống cuống tay chân ngồi thẳng dậy, thấy vẻ mặt của Phương Dịch khó dùng lời để diễn tả được, cho là đã đụng khiến anh bị đau, nhất thời đau lòng không nhịn được, đưa tay phải ra, “Cái đó, không bị sao chứ?”

Phương Dịch vội vàng gạt tay của cô ra, khép hai chân lại, “Không sao.”

“Ồ...... Thật sự xin lỗi, mới vừa......”

“Không sao, không sao.” Phương Dịch cười khan một tiếng, “Cố tổng, lái vững một chút, con gái thân thể hơi nhẹ, rất dễ bị đụng đầu.”

Cố An Thành khẽ liếc anh ta qua gương chiếu hậu một cái, không đáp lời.

Hà Phỉ Phỉ hồi phục lại từ trong chấn động tinh thần của Lâm Huỷ vẫn lo lắng liếc nhìn Phương Dịch đang lấy tay ôm lấy chỗ kia, không nhịn được mà nở nụ cười, trên thực tế cô nhất quyết quay đầu đi chỗ khác rồi bật cười.

Sau đó cả đường đi mọi người đều im lặng, Cố An Thành đưa Phương Dịch tới khách sạn của anh ta xong, lúc này Lâm Huỷ mới thở phào nhẹ nhõm, “Mẹ nó, cậu nói xem người đàn ông kia nghĩ tôi như thế nào đây, ma nữ biến thái à?”

Hà Phỉ Phỉ cố gắng nhịn cười, “Mình tin là anh ta sẽ thông cảm vì cậu ngồi không vững mà thôi.”

Lâm Hủy thả lỏng tay, “Nhất định là hôm nay ra khỏi cửa mình đã không coi hoàng lịch, có lẽ hôm nay mình ra cửa đã kị hoa đào.”

Đến khách sạn mà bọn họ ở, Hà Phỉ Phỉ đưa Lâm Huỷ vào trong phòng, chuẩn bị chuyển đồ đạc của mình tới phòng của Cố An Thành.

“Chiếc giường lớn như vậy, mà cậu nhường lại cho một mình mình ngủ à?” Lâm Huỷ cởi giày ra, cả người nằm sõng soài trên giường, “Ôi, không khí ở Bắc Kinh cũng không tệ như lời người ta nói, cảm giác cũng được mà.”

“Bởi vì cậu quàng chiếc khăn quàng cổ dày như vậy, nên ngăn hết bụi bặm ở bên ngoài lại rồi.”

Lâm Hủy ngồi dậy, “Tối hôm nay chúng ta cùng đi dạo phố chứ? Mình đặc biệt xin giấy bệnh để nghỉ, không thể lãng phí được.”

“Được chứ, dù sao thì mình cũng rảnh. Cậu cũng nên nghỉ ngơi một lát đi chứ? Trên máy bay cũng mệt rồi, đợi lát nữa tới giờ cơm tối thì mình sẽ gọi cậu dậy.”

“Được, Thanks, tiểu vương bát, cậu thật tốt bụng.”

Hà Phỉ Phỉ đẩy hành lý của mình tới phòng của Cố An Thành, anh đang ngồi ở trên bàn đàm phán với khách hàng qua video, cô cố gắng đi nhẹ để không ảnh hưởng tới anh. Rất nhanh Cố An Thành đóng máy tính lại, “Đã lấy qua hết rồi hả?”

“Dạ.” Hà Phỉ Phỉ cầm quần áo treo vào trong tủ treo quần áo, “Cơm tối chúng ta ăn cái gì vậy?”

“Lầu hai của khách sạn có nhà ăn, đi tới đó ăn đi.”

“Ừ, cũng được đó.”

Cố An Thành đi tới, cầm lấy mấy cái móc treo quần áo, treo quần áo giúp cô, “Để cho anh, em đi lấy ly cà phê nóng cầm cho ấm tay.”

Hà Phỉ Phỉ cười hắc hắc, cố ý lấy bàn tay lạnh lẽo của mình sờ vào cần cổ ấm áp của anh, “Có thích không?”

Cố An Thành liếc xéo cô, nhân dịp cô chưa kịp rút tay về liền nắm lấy tay cô, “Làm chuyện xấu à?”

Tay của anh ấm hơn nhiều so với tay của cô, Hà Phỉ Phỉ dứt khoát không buông tay, “Anh ủ tay cho em.”

“Đi lấy cà phê, cái người này để quần áo lộn xộn ở đây như vậy, anh thấy không thoải mái.” Cố An Thành tiếp tục treo đồ lên giúp cô, rồi đến đồ trang điểm, Đôi mắt của Hà Phỉ Phỉ đảo vòng vòng, nhân dịp anh xoay người, bổ nhào lên ăn vạ trên lưng của anh, hai tay trực tiếp chui vào trong áo của anh, dán lên làn da ấm áp, “Mẹ nó, tiểu Cố, anh là lò lửa à, có thể làm ấm tay em rất tốt nè.”

Cố An Thành bị người khác quấy rầy không chịu được, dứt khoát xoay người đè cô lên trên tủ quần áo, bắt được bàn tay của cô, đưa xuống phía dưới dây lưng.

Hà Phỉ Phỉ ngu người, nuốt một ngụm nước miếng thật mạnh.

Chân của Cố An Thành đi lại, khẽ cúi đầu, dường như là muốn ghé sát vào mặt của cô, nhỏ giọng nói, “Còn có thứ càng nóng hơn, có muốn sờ thử một chút không?”

Hà Phỉ Phỉ:...... (==

Không đúng!! Hà Phỉ Phỉ làm sao mày có thể bị lò lửa nóng mê hoặc được!!!!

Cô cố gắng tỏ ra tự nhiên, “Cố An Thành, em muốn uống cà phê.”

Cố An Thành giống như thở dài tiếc nuối một cái, “Thật sự không muốn thử một chút à?”

Khuôn mặt Hà Phỉ Phỉ nhăn nhó, “Em sai rồi.”

Lúc này Cố An Thành mới buông cô ra, “Ừ, ngoan một chút, đi đi.”

Hà Phỉ Phỉ hậm hực đi lấy lon cà phê để giữ ấm, sau đó nhìn chằm chằm vào bóng dáng cao gầy của Cố An Thành không chớp mắt.

Người này vóc người thật sự rất tuyệt, vai rộng, eo thon, mông hẹp, chiếc áo len ôm lấy đường cong tuyệt hảo trên người của anh, thật sự là rất mê người…… Mới vừa rồi cô nên nhân cơ hội mà chiếm chút tiện nghi mới đúng!!

Cô sợ mình không nhịn được mà nhào vào làm thịt anh, vì vậy tuỳ tiện tìm một đề tài để nói chuyện, “Đúng rồi tiểu Cố, trước đó chúng ta có từng hợp tác với vị ở Thượng Hải kia sao? Sao em thấy anh ta có cảm giác hơi quen thuộc, không biết đã gặp ở đâu rồi thì phải?”

Vẻ mặt của Cố An Thành rất bình tĩnh cầm chiếc áo ngực của cô bỏ vào trong tủ đầu giường, “Chưa từng hợp tác bao giờ, nhưng mà em biết anh ta.”

Hà Phỉ Phỉ liếc về phía chiếc áo ngực ở trong tay của anh, nhất thời giãy nảy lên, cướp lấy, “Anh, anh làm gì thế!”

Cố An Thành rất là vô tội, “Bỏ vào trong ngăn kéo, cho dễ lấy.”

Mặt Hà Phỉ Phỉ hơi đỏ lên, “Chỉ, chỉ ở ba bốn ngày, không cần phiền phức như vậy, để trong va li là được rồi......”

Cô không thể để cho Cố An Thành nhìn thấy cái áo ngực còn nhỏ hơn cả những cô gái mới trổ mã được【 Hình động vẫy tay 】

Cố An Thành thuận theo ý của cô, không nói lời nào nữa, khép va li lại, kéo tới chỗ trống ở bên cạnh.

Hà Phỉ Phỉ thở ra một hơi, lúc này mới nghĩ đến đề tài mới vừa nói chuyện hồi nãy, “Em biết anh ta? Không có ấn tượng mà.”

Cố An Thành nhìn cô, nghiêm mặt nói, “Không nên hiếu kỳ với người đàn ông khác như vậy.”

Hà Phỉ Phỉ: “......”

Đến năm giờ, Hà Phỉ Phỉ đi tới phòng kêu Lâm Huỷ dậy, Lâm Huỷ dậy rửa mặt rồi trang điểm lại, sau đó cùng Hà Phỉ Phỉ và Cố An Thành đi tới nhà ăn ở lầu hai.

Lui tới khách sạn này phần lớn là những người trong tầng lớp thượng lưu, bình thường cũng không có nhiều người, cả nhà ăn trang trí màu sắc rực rỡ ở đây cũng chỉ có năm sáu người ngồi. Tiếng đàn violon quanh quẩn ở bên tai, Hà Phỉ Phỉ đảo mắt nhìn thực đơn, chỉ một lát sau, cái ghế bên cạnh có người phục vụ kéo ra, Lâm Huỷ ngồi xuống ở bên cạnh.

“Đến đây, cậu gọi món đi.”

Dáng người của Lâm Hủy xinh đẹp như tiên nữ, mỗi một cái nhăn mày một nụ cười cũng lộ ra phong thái của người đẹp, không giống như phong cách xinh đẹp dễ nhìn của Hà Phỉ Phỉ, cô thuộc loại người khiến cho người ta phải chú ý, mấy người đàn ông ở bàn bên canh thỉnh thoảng vô tình hay cố ý liếc nhìn qua bên này, rục rịch muốn đứng dậy.

Hà Phỉ Phỉ ngắm nghía người đẹp một lúc, sau đó trêu ghẹo nói, “Chúng ta đánh cuộc đi, ngày mai khi chúng ta đi vào hậu trường lúc Lão Xuân nhìn thấy, câu nói đầu tiên của Lão Xuân nhất định sẽ là mẹ nó, cậu có dám cược hay không!”

Sau khi Lâm Huỷ hỏi ý kiến bọn họ đã quyết định gọi món, sau đó trả thực đơn lại cho phục vụ, “Ngày mai chúng ta có thể vào hậu trường sao?”

“Có thể, tiểu Cố sẽ cho người đưa chúng ta đi vào.”

“Tiểu Cố?”

Hà Phỉ Phỉ nhớ tới còn chưa giới thiệu hai người bọn họ với nhau, “Là anh ấy, bạn trai của mình, tên là Cố An Thành.”

Cố An Thành lịch sự gật đầu với cô một cái, “Chào cô.”

“Ôi, xin chào, tôi tên là Lâm Huỷ.” Lâm Huỷ nhìn về phía Hà Phỉ Phỉ, ngạc nhiên nói, “Bạn trai cậu làm việc ở đó à? Ở trong ban tổ chức à?”

Hà Phỉ Phỉ cười lắc đầu nói, “Không phải. Cậu đoán thử xem?”

“Làm sao mà mình đoán được......” Đột nhiên, cô dừng lại, tham gia cuộc họp mặt, giọng nói có chút quen thuộc......

“Mẹ nó, anh là Kiều Hoa!?”

Cố An Thành khẽ nhếch khóe miệng, “Là tôi.”

Hà Phỉ Phỉ phì cười một tiếng, “Ha ha ha vẻ mặt kinh ngạc của cậu nhìn rất buồn cười!”

Vẻ mặt Lâm Huỷ hoảng hốt, “Mẹ nó, thế giới này quả thật là không chân thực tí nào, gian tình của các người cũng phát triển nhanh quá rồi đó, cũng chưa bao lâu mà đã theo đuổi được rồi hả?”

“Gian tình cái quỷ gì, mình và tiểu Cố đã quen biết từ nhiều năm trước rồi.”

Lâm Huỷ kinh ngạc sau đó chậc chậc cảm thán, “Nói thật, nhìn hai người rất xứng đôi, mấy người bạn trên mạng mà biết các người ở ngoài đời cũng là một đôi, hơn nữa lại có nhan sắc như thế này, khẳng định là sẽ xôn xao lên cho mà xem.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv