Lê Bảo Y vui vẻ thăm dò, nhìn lướt qua hợp đồng của Thủy Miểu Miểu, tay khoác lên trên bờ vai Thủy Miểu Miểu, vừa cười vừa nói: "Quá tuyệt vời, làm việc ở tạp trí Hoàn Thần so với ở chỗ này có tiền đồ hơn.
Mình nghe nói cái siêu sao Mã Ngọc, ngay từ đầu cũng làm việc ở tạp chí Hoàn Thần, sau đó chủ trì buổi lễ trao giải long trọng của Hoàn Thần, được đại thần Majesty nhìn trúng, bắt đầu quay phim điện ảnh, truyền hình, còn ra album, hiện tại đỏ đến đỏ bừng, thành Tiểu Hoa Đán của Hoàn Thần.
Thủy Thủy, cố lên, mình tin tưởng năng lực cậu, lấy tướng mạo đó khẳng định sẽ có một ngày đại hồng đại tử."
Thủy Miểu Miểu cầm hợp đồng gõ lên đầu Lê Bảo Y một cái, nói ra: "Nằm mơ trước hết là nằm trên giường, sao mình có thể qua phim, làm điện ảnh."
Trong mắt Thủy Miểu Miểu lóe lên tia lo lắng.
Kém chút cô quên Thẩm Mặc Thần có quan hệ tốt với đạo diễn phim ở Hoàn Thần.
Sau này làm việc, có thể sẽ lại đụng anh.
Chẳng qua Thủy Thủy, tuy lấy tin và biên tập làm việc tự do, nhưng mỗi ngày phải quét thẻ đi làm, họp cái gì, dù sao cậu cũng là học sinh, không sao chứ?" Lê Bảo Y lo lắng hỏi.
Thủy Miểu Miểu nhíulông mày, suy nghĩ nói: "Trường học có thể sớm thực tập, nhưng cần làm thủ tục."
"Công việc này rất khó có được, bao nhiêu người chen vỡ đầu còn không thể nào vào được. Cậu nhanh đi xử lý đi." Lê Bảo Y nhắc nhở.
Ánh mắt Thủy Miểu Miểu ảm đạm.
Thầy chủ trì khóa biểu diễn đổi thành Thẩm Mặc Thần, sắp tiến hành thực tập sớm, chỉ sợ Thẩm Mặc Thần không cho qua.
Trước đó cô còn chọc giận Thẩm Mặc Thần.
Hiện tại cô có một loại cảm giác chưa xuất sư đã chết, cũng chỉ có thể mặt dày mày dạn cầu Thẩm Mặc Thần thôi.
Thủy Miểu Miểu đi vào phòng vệ sinh, cầm điện thoại di động lên, hắng giọng một cái, gọi điện thoại cho Thẩm Mặc Thần.
Điện thoại vang lên 5 tiếng, Thẩm Mặc Thần mới nghe.
"Cái kia, Thẩm tổng..."
Thủy Miểu Miểu vẫn chưa nói xong, Thẩm Mặc Thần nghe được xưng hô Thẩm tổng, liền cúp điện thoại.
Thủy Miểu Miểu móc móc lỗ tai.
Cái tên yêu quái mệt nhọc này.
Ai.
Thủy Miểu Miểu điều chỉnh cảm xúc, hiện lên nụ cười, tiếp tục gọi điện thoại cho Thẩm Mặc Thần, lần này, cô ôn tồn hỏi: "Còn tức giận sao?"
Thẩm Mặc Thần trầm mặc.
Áp lực vô hình từ đầu bên kia điện thoại truyền đến điện thoại bên này.
Anh càng không nói lời nào, tâm lý Thủy Miểu Miểu càng sợ hãi, khẽ nói: "Tôi nhận lầm cũng không được sao? Anh đại nhân đại lượng, tha thứ cho tôi được không."
"Cô sai ở chỗ nào?" Thẩm Mặc Thần lạnh giọng hỏi.
"Cái gì cũng sai rồi." Thủy Miểu Miểu qua loa nói.
Thẩm Mặc Thần lại trầm mặc.
An tĩnh để toàn thân Thủy Miểu Miểu không thoải mái.
Thủy Miểu Miểu nịnh nọt nói: "Anh cơm tối còn chưa có ăn, khẳng định đói bụng, tôi gói đồ ăn không có ăn xong, bây giờ cách giờ tôi làm còn hai giờ, tôi qua nấu cơm cho anh nhé?"
"Không ăn cơm sẽ không tốt với thân thể." Thủy Miểu Miểu chân chó tăng thêm một câu.
"Tôi ở dưới công ty cô, xuống đây đi." Thẩm Mặc Thần trầm giọng nói.
Thủy Miểu Miểu: "..."
Anh nhanh như vậy đã đến công ty cô, là siêu nhân sao?
Hay là, anh vẫn ở dưới công ty cô?
Thủy Miểu Miểu rùng mình một cái, về văn phòng, Lê Bảo Y đã đi vào phòng phát thanh, cô mang theo đồ xuống lầu.
Bãi đỗ xe có xe ấn còi.
Thủy Miểu Miểu nhìn thấy Thẩm Mặc Thần lái chiếc Bentley màu đen, đi về phía anh, chính mình mở ra vị trí kế bên tài xế, giơ lên nụ cười với Thẩm Mặc Thần, vung vẩy cái gói trong tay, nói ra: "Xuất phát."