Sau một hồi im lặng, cô rốt cuộc cũng ngẩng đầu lên và nhìn anh bằng đôi mắt trong veo ấy: “Cảm ơn anh.”
Cảm ơn anh vì tất cả.
Trong khoảng thời gian mà hai người kết hôn, cô chưa bao giờ nghĩ tới bản thân mình có thể có được sự dịu dàng của người đàn ông này.
Bây giờ, đối với cô thì tất cả tựa như một giấc mơ.
“Cảm ơn cái gì chứ”
Người đàn ông nhàn nhạt giơ tay lên và xoa đầu của cô: “Em là vợ của anh”
Những gì mà anh làm cho cô đều là điều hiến nhiên Có điều…
“Anh muốn làm sáng tỏ một việc.
“Về đoạn video của Tinh Vân và Tinh Thiê: bọn nhỏ quay”
“Anh cũng không biết chuyện này”
Anh căn bản không có quê mùa như vậy!
‘Vẻ mặt của Tô Ánh Nguyệt hơi cứng đờ.
Anh nói anh không có bảo Tinh Vân và Tinh Thiên quay đoạn video.
.. Anh không có bảo kia.
Cho nên điều này chứng minh…
Cô cúi đầu, giọng nói rất nhẹ nhàng: “Em biết.
Thật ra bởi vì cô là vợ của anh nên anh mới đối xử tốt với cô.
Đây chỉ là trách nhiệm của một người chồng mà thôi.
Có lẽ anh cũng có thích cô một chút.
Nhưng không đến mức yêu..
Nghĩ tới đây, trái tim vốn dĩ đang xúc động và hưng phấn của cô bắt đầu thắt lại.
Một lát sau, người phụ nữ ngẩng đầu lên và hít mũi một cái: “Không có việc gì.”
“Em cũng không cảm thấy anh sẽ thích em”
“Chúng ta như bây giờ cũng rất tốt.”
Cô không nên yêu cầu nhiều hơn.
Bây giờ, tất cả mọi thứ đã vượt qua dự đoán của cô.
Con người phải học cách cảm thấy đủ.
Anh vì cô làm tất cả và anh cho rằng cô đã thấy rõ tấm lòng của anh.
Nhưng kết quả thì thế nào?