↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Thùng tắm này quá mức cao lớn so với Cam Nhu, nhưng Từ Trấn Bình thì khác, hắn dáng cao chân dài nên dễ như trở bàn tay ôm nàng vào trong. Bởi vì thời tiết nóng bức, nhiệt độ bên trong cũng không cao, cơ thể một khi đã tiến vào thì vô cùng thoải mái.
Mới vừa bước vào rất khó để duy trì cân bằng, Từ Trấn Bình lại cố ý không muốn giúp nàng.
Cam Nhu luống cuống tay chân trượt xuống hai lần, dưới tình thế cấp bách nàng đành phải ôm chặt lấy cổ hắn. Một đôi vú bự mượt mà run rẩy dán sát vào ngực Từ Trấn Bình, mông nhỏ còn tự động cọ cọ lên người hắn.
"Nhu Nhi nhớ ta sao?" Trong mắt Từ Trấn Bình tràn đầy ý cười, giơ tay nhéo nhéo cánh mông của nàng, "Mới một đoạn thời gian không gặp mà lá gan của Nhu Nhi đã lớn thêm rồi. Vú và âm hộ nhỏ đều cọ xát trên người ta, mấy nhóm tiểu tử ở lại không đút no nàng hay sao?"
"Tướng quân cứ nói đùa, bọn họ một lòng quan tâm đến chiến sự, làm gì có tâm tư làm chuyện đó."
Cũng không biết là do hơi nước bốc lên hay là do sợ hãi mà sắc mặt Cam Nhu đã dần chuyển hồng. Sóng nước bên trong đôi mắt nàng lay động, nhút nhát sợ sệt nhìn hắn một cái sau đó cúi đầu xuống thật nhanh.
Sự xinh đẹp và thẹn thùng đồng thời hiện ra trước mắt Từ Trấn Bình, hắn còn ngửi được một mùi u hương đặc thù tỏa ra từ cơ thể nàng, mùi hương ấy khiến hắn cảm thấy bản thân còn chưa uống vào rượu khánh công* mà đã như người say.
"Nói như thế xem ra bọn họ đã để nàng chịu oan ức, trách không được vừa nhìn thấy đã vội vàng cưỡi lên người ta. Thì ra là mấy tên không có mắt bỏ đói Nhu Nhi của chúng ta."
Hai ngón tay Từ Trấn Bình khẽ nhéo cằm nàng, nụ hôn giống như lửa nóng cũng đồng thời rơi xuống. Hắn vốn định trêu đùa nàng một phen, ai ngờ một khi đã dính vào cơ thể mềm như bông kia sẽ không thể kiềm nén được nữa.
Hắn bá đạo liếm mút môi lưỡi của Cam Nhu, hôn mỹ nhân đến mức nàng phải kêu rên a a ư ư. Thân thể mềm mại của nàng phảng phất như hoá thành một bãi xuân thuỷ, khiến người chinh chiến đã lâu bên ngoài như hắn khát khô.
Nụ hôn của Từ Trấn Bình càng lúc càng sâu, Cam Nhu bị hắn gắt gao ấn trong lòng ngực không thể động đậy. Đột nhiên nàng kêu lên một tiếng, có một đồ vật cực nóng hùng dũng oai vệ, khí thế vô cùng hiên ngang đặt ở miệng huyệt, tuỳ thời có thể đột nhập hoa môi, làm nàng chết đi sống lại.
Cam Nhu sợ tới mức cả người co rúm, hai tay nắm chặt cánh tay Từ Trấn Bình. Nàng có thể cảm nhận được cơ bắp tráng kiện bên dưới làm da của hắn, giống hệt như một con mãnh thú đang vận sức chờ cơ hội tấn công con mồi.
"Tướng quân, chàng... A!"
Hai chữ tướng quân này được nàng kêu vô cùng mềm mại, trong khoảnh khắc đó, sự kiên trì của Từ Trấn Bình hoàn toàn sụp đổ. Hắn vừa động eo một cái, trường thương đã ngay lập tức vọt vào trong, huyệt non nho nhỏ nhịn không được run rẩy kẹp chặt cự vật, giống như không chịu nổi hắn bất thình lình xâm nhập. Gậy thịt khó khăn lắm mới đi vào một nửa, lúc này Từ Trấn Bình lại đột nhiên thẳng lưng khiến củ khoai thô dài hoàn toàn đâm hết vào trong. Cảm xúc trơn mềm chặt chẽ làm hắn bắt đầu điên cuồng, vòng eo mạnh mẽ hữu lực đong đưa mãnh liệt, lực độ lớn đến nổi khiến một lượng lớn bọt nước đánh vào vách thùng tắm.
Cam Nhu đột nhiên trợn to hai mắt, đứt quãng rên rỉ, "A a... Thật lớn... Tướng quân... Đừng vào sâu như vậy..."
Quy đầu cường tráng tàn nhẫn va chạm hoa tâm, khoái cảm tê tê nhức nhức khiến nàng không ngừng vặn vẹo vòng eo. Cơ thể nàng bị động tác xâm nhập của hắn đẩy lên cao cao, lúc rút ra lại bất lực rơi xuống, tử cung nháy mắt chạm mạnh vào quy đầu, Cam Nhu lúc này bị Từ Trấn Bình làm đến mức khóc không thành tiếng.
"Âm hộ nhỏ chặt quá, xem ra Nhu Nhi không hề nói dối, mấy ngày nay nàng đúng là không bị bọn họ thao qua." Từ Trấn Bình liếm mút cổ nàng, động tác dưới thân càng thêm hung hãn.
Gậy thịt dùng lực đạo vô cùng lớn hoàn toàn xỏ xuyên qua bướm nhỏ, tinh hoàn phồng lên đánh mạnh vào miệng huyệt. Dương vật thô dài làm mỗi nếp uốn bên trong tiểu huyệt dãn ra, bọt nước ở giữa cuộc sóng tình mãnh liệt không ngừng vẩy đầy bốn phía.
Huyệt nhỏ non mềm bị mở ra xâm chiếm, cảm giác không khoẻ lúc ban đầu rất nhanh đã biến mất, thay vào đó là khoái cảm bị căng đầy khiến Cam Nhu mê say không thôi. Mỗi lần quy đầu lớn cọ sát vào huyệt thịt đều gợi lên ham muốn tình dục của nàng, khiến dâm huyệt càng lúc càng ngứa ngáy.
"Tướng quân... A a... Thoải mái quá... Ưm... Thao ta... A a... Lại đụng vào hoa tâm..."
"Nàng không nên nói những lời này." Giọng nói của Từ Trấn Bình trầm thấp khàn khàn, ánh sáng lạnh trong mắt hắn đảo qua khiến Cam Nhu sợ tới mức run run, "Nàng kêu làm ta không khống chế được, lát nữa đừng có khóc lóc cầu xin ta!"
******************************************(*) Rượu khánh công: Rượu ăn mừng chiến thắng.