Trái Gura Gura No Mi Tại Đô Thị

Chương 220: Nhấm Nháp Kiều Vũ Gia (6)



Đột nhiên nghe đến thiếu nữ thanh âm truyền tới, mơ hồ nghe được tiếng bước chân của, Ninh Đào nhất thời hưng phấn, kia bị Kiều Vũ Gia bọc côn thịt thế nhưng đột nhiên trướng đại một vòng!

" Lão công, không được mau dừng tay, Tuyết Nhi về rồi.....".

Không để ý đến lời nói của Kiều Vũ Gia, đại nhục bổng kịch liệt khiêu động, nhất thời phốc phốc nóng bỏng tinh dịch chiếu vào Kiều Vũ Gia trong tử cung, càng bởi vì thứ khoái cảm này, Ninh Đào ôm Kiều Vũ Gia dùng sức xuống phía dưới chìm, kia to lớn côn thịt sáp sâu hơn, coi như toàn bộ cắm vào giống như, kích thích Kiều Vũ Gia đột nhiên run lên, thét lên!

"A... Đại nhục bổng sáp hảo sâu a... Nga nga nga nga nga, rọi vào, đều rọi vào a, tử cung của ta thật là đói khát, cần phải nam nhân tinh dịch... !"

Trước nay chưa có hoan ái tình cảnh kích thích hai người lòng của thần, làm hai người cùng nhau đạt tới cao trào, giờ khắc này, Ninh Đào gắt gao ôm Kiều Vũ Gia kia đẫy đà xinh đẹp thân mình, kia to lớn côn thịt gắt gao cắm Kiều Vũ Gia tuyệt vời trong lỗ nhục thịt, hai người dâm thủy giao hòa, toàn bộ bị Ninh Đào đại nhục bổng để tại xinh đẹp Kiều Vũ Gia lỗ thịt trong vòng, không có một giọt chảy ra!

Giờ phút này lại cao trào Kiều Vũ Gia hai tròng mắt mê ly, sắc mặt màu hồng, tràn đầy yêu mị cám dỗ, kia phấn hồng da thịt càng làm cho nhân si mê, nàng nhỏ nhẹ thở phì phò tựa vào Ninh Đào trong lòng.

Nghe đến tiếng bước chân càng ngày càng gần, Ninh Đào nhanh chóng đặt Kiều Vũ Gia nằm xuống giường, đắp chăn lên, còn mình thì kéo quần lên, sau đó nhìn xung quanh một cái, rồi chạy đến máy lạnh ngay cạnh, làm bộ đang sửa gì đó.

Giúp xong đây hết thảy, Tuyết Nhi tiếng bước chân của cũng đi mau đến cửa phòng rồi.

"Mẹ, ngươi hét cái gì? Lớn tiếng như vậy?" Tống Tuyết trêu đùa mẹ?

Ninh Đào nhìn sang, ánh mắt không khỏi sáng lên, đây là thiếu nữ 15 tuổi, mái tóc ngắn đen tuyền, gương mặt trái xoan, môi nhỏ hồng hồng, mắt to ngập nước, bộ ngực non hơi nhú lên, hình dáng lung linh khả ái, điển hình là tiểu mỹ nhân bại hoại.

"Chưa, không có gì, chính là vừa rồi một con gián bò vào chân ta, nhất thời hoảng sợ hét to như vậy!" Bị nữ nhi hỏi như vậy Kiều Vũ Gia nhất thời ngại ngùng, tìm đại cái lý do nói cho xong.

Nàng cũng không thể nói, vừa rồi bị tiểu nam nhân đâm thẳng đến tử cung, nhất thời cao trào, không nhịn được hưng phân rên rỉ a.

" Có gián sao, để con vô bắt cho". Tống Tuyết vừa nghe thấy gián, liền chạy vào, nàng biết mẹ mình tuyệt đối là sợ gián nhất trên đời.

" Không cần....mẹ vừa nhờ người ta giết hộ rồi". Thấy Tống Tuyết chuẩn bị xách cái chăn lên, Kiều Vũ Gia vội vàng ngăn cản.

Nàng bây giờ đang trần như nhộng, phải lấy chăn lên che người đây này, nếu xốc chân lên, để Tống Tuyết biết, nàng còn mặt mũi nào nhìn con bé.

" Ai đấy mẹ?". Lúc này, Tống Tuyết mới để ý một nam tử ở bên cạnh, đang loay hoay cái máy lạnh.

" Ah...Anh là thợ sửa điều hoà". Ninh Đào thản nhiên, mỉm cười nói.

" Điều hoà nhà mình bị làm sao mà sửa hả mẹ".

Nhìn thanh niên trước mắt mình, Tống Tuyết không khỏi mắt sáng lên, quả thực quá đẹp trai, hoàn toàn không khỏi mấy gã đàn ông ở trường nàng có thể so sánh được.

" Điều hoà nhà mình nó dùng lâu ngày, kiều nó bị tắc lỗ thông gió ấy! Nên anh phải thông. Thông cái lỗ thông gió đó ra, thì nó mới thoáng, thì mới sử dụng được" Ninh Đào một mặt khoa trương nói.

" Anh mặc thế này sửa điều hoà, mà đồ nghề đâu" Tống Tuyết một mặt nghi hoặc hỏi.

Bởi vì thanh niên trước mặt này, mặc áo thun cộng với quần jogger thôi, nhìn giống đi chơi hơn là đi sửa điều hoà, hơn nữa bảo thông điều hoà, mà cứ lấy tay ngoái ngoái ở trong, không lẽ lấy tay thông ak.

" Đây! Đồ nghề anh đây". Bị Tống Tuyết hỏi như thế, Ninh Đào sững sờ, chợt nhìn thấy một cây gỗ ở bên cạnh điều hoà, liền lấy ra.

" Đây là cái lõi đựng giấy nhà bếp của em cơ mà".

" Ah, đồ nghề của anh nó bị to, nó không vừa cái lỗ thông gió! Nên là anh phải lấy cái này thông vào bên trong, thì mới thông gió ra được, để mình sử dụng cho nhanh".

" Tuyết Nhi, nhanh lên thay đồ đi, để mẹ xuống bếp nấu cơm".

Nghe hai người họ nói, Kiều Vũ Gia mặc ngày càng đỏ, càng phát ra ngại ngùng, vội đuổi Tổng Tuyết, nếu để hai người họ nói tiếp nàng không biết còn mặt để gặp người không.

" Anh đẹp trai, thông tiếp đi nha....em lên thay đồ đây...Bye bye". Tống Tuyết thè cái lưỡi đáng yêu của mình, rồi chạy lên phòng.

Thấy Tống Tuyết đi rồi, Ninh Đào quay đầu lại nhìn gương mặt đỏ ửng, tràn ngập kiều diễm, không khỏi trêu ngẹo nói:" Lão bà, có cần ta dùng cái này, không gió tiếp không".

" Không tử tế gì hết cả, xíu thì bị Tuyết Nhi phát hiện rồi...". Nhìn thấy Tống Tuyết chạy lên phòng, Kiều Vũ Gia không khỏi trừng mắt một phát.

" Có gì đâu mà phải sợ, cùng lắm ta ăn hai mẹ con nàng luôn". Ninh Đào bỏ lại thanh gỗ về chỗ cũ, nằm lên giường ôm thân thể mềm mại của Kiều Vũ Gia.

Tống Tuyết thừa kế Kiều Vũ Gia tất cả ưu điểm, làn da thắng tuyết, bạch mềm nhỏ ngấy. Có Ninh Hải nữ tử đặc hữu mềm nhẹ. Ngũ quan tinh xảo cùng mẹ nàng giống nhau thanh tú mềm mại đáng yêu, đặc biệt cặp kia mắt to như nước trong veo tình, có cổ tử khó có thể miêu tả linh khí.

Ninh Đào yêu thích cô gái như thế, bởi vì nàng thực dễ dàng khiến cho nam sinh đông tích, đương nhiên, càng nhiều hơn chính là trong nội tâm nào đó giữ lấy dục vọng.

Ninh Đào mặc dù là cái thục phụ khống, nhưng là cũng không bài xích loại này mềm mại tiểu la lỵ.

" Lão công, Tuyết Nhi nó còn nhỏ ngươi không được làm điều xằng bậy với nó đâu đấy, đợi Tuyết Nhi lớn thêm chút nữa được không".

Kiều Vũ Gia thừa biết cái tính háo sắc của Ninh Đào, sớm muộn gì nữ nhi sớm muộn gì cũng là Ninh Đào nữ nhân, chính mình mẹ con sớm muộn gì muốn đối mặt cùng nhau Ninh Đào thao tình cảnh, nàng tốt muốn ngăn cản chuyện này phát sinh, nhưng là nàng cảm giác tốt vô lực.

Hơn nữa nghĩ tới đây nàng đột nhiên cảm nhận được một cỗ to lớn khác thường, nếu quả như thật có thể cho con gái của mình cùng mình cùng nhau làm chính hắn một tiểu nam nhân cùng nhau gian dâm, vậy có phải hay không càng để cho người cảm thấy hưng phấn?

Nghe Kiều Vũ Gia nói như vậy, Ninh Đào kinh ngạc đến ngây người, vốn hắn chỉ tùy tiện nói mà thôi, ai ngờ nàng ta đống ý thật, trong đầu liên tưởng đến hình ảnh song phi hai mẹ con nàng, khiến hắn bị kích thích thật lớn, dương vật vốn đang xẹp xuống đột nhiên dựng dậy, như muốn đâm rách cái quần vậy.

" Lão bà, ta lại muốn rồi".

Ninh Đào nhắc cái chăn vứt sang một bên, tay sờ lên Kiều Vũ Gia kia một đôi đầy đặn vô cùng vú! Dùng sức bóp xoa lên, còn đầu thì cúi xuống cúi chui vào Kiều Vũ Gia giữa hai vú, lại thân lại hôn, sau cùng trương miệng ngậm chặt Kiều Vũ Gia nhất thời cái vú!

Hắn nỗ lực trương miệng hàm chứa, dùng sức ăn Kiều Vũ Gia cái vú, nước miếng văng khắp nơi, cái vú lồi lõm không ngừng!

Lửa nóng đầu lưỡi không ngừng quát chuẩn bị miệng núm vú, kích thích Kiều Vũ Gia trong nháy mắt giống như điện giật thồng thường toàn thân cự chiến, từng cổ một tê tê ngứa cảm giác nhột theo núm vú thượng đánh úp lại, này ly tâm bẩn gần nhất địa phương, lại càng có thể kích thích lòng của phụ nữ thần, kích ra nàng ham muốn, giờ khắc này, khoái cảm đánh úp lại, Kiều Vũ Gia con ngươi lại lần nữa ươn ướt đứng lên!

"Di... A... Ô ô..... A a a a a..."

Mãnh liệt khoái cảm, làm cho nàng không nhịn được bắt đầu nũng nịu rên rỉ lên, nhưng vì sợ Tống Tuyết nghe thấy, đành phải lấy hai tay che miệng.

Đầu lưỡi lấy núm vú, đùa giỡn không ngừng, thỉnh thoảng vây quanh chính là núm vú đánh vòng, lại quát chuẩn bị, này một luồng sóng kích thích, làm này vốn cực độ mềm mại đáng yêu dục vọng cũng biến thành mãnh liệt nữ người nhất thời hai mắt quyến rũ, thủy nhuận không thôi!

"A a a... Lão công....không....không được Tuyết Nhi đang ở trên....lần sau....lần sau ta bồi thường cho ngươi được không". Kiều Vũ Gia dùng hết sức, đẩy Ninh Đào ra ngoài.

" Thôi được rồi...". Nghe vậy Ninh Đào dừng tay lại, đề nghi nói:" Nhưng nàng phải hứa với ta một việc".

" Việc gì".

Thấy Ninh Đào dừng tay lại, Kiều Vũ Gia cũng thở ra một hơi, nàng còn sợ tiểu nam nhân này không đồng ý đâu, với kĩ thuật của cậu ta, làm sao một nữ nhân ở tuổi như lang như hổ có thể khống chế nổi dục vọng.

" Ta không muốn nàng tiếp tục làm việc ở Lệ Giang Bất Động Sản". Ninh Đào tựa đầu vào ngực Kiều Vũ Gia hưởng thụ sự mềm mại từ vú mang lại, như một tiểu mỹ nhân vậy.

" Không làm việc ở Lê Giang Bất Động Sản nữa, thì ngươi nuôi hai mẹ con ta sao". Kiều Vũ Gia không khỏi hứng thú cúi đầu xuống nhìn Ninh Đào đang tựa ở ngực mình.

Ninh Đào cười giỡn nói: "Ta nuôi hai mẹ con nàng không tốt sao?"

"Các ngươi nam nhân đều là một chút không đáng tin cậy nhân vật, ta muốn là dựa vào ngươi nuôi, không chừng ngươi ngày nào đó khiến cho ta ngủ đầu đường." Nhìn Ninh Đào khuân mặt soái ca, Kiều Vũ Gia cũng mở lên vui đùa.

"Như thế nào sẽ, Lão bà xinh đẹp như vậy, cho dù là đem ngươi nuôi cả đời, ta đều cam tâm tình nguyện đâu." Ninh Đào bảo đảm nói.

"Ta đã nhìn thấu các ngươi nam nhân, nữ nhân vẫn là nắm giữ kinh tế trong tay mới được mới được." Kiều Vũ Gia môi hồng hơi vểnh.

"Lão bà, kỳ thật ngươi có thể đến Phỉ Đào Châu Báu của ta làm viêc." Ninh Đào đề nghị.

"Nha." Kiều Vũ Gia mắt đẹp sáng ngời: " Ngươi lúc nào mở Cửa Hàng Châu Báu.".

" Vừa thành lập cách đây không lâu, mà cũng chuẩn bị sắp khai trương rồi, ta tin rằng có Hạ tỷ tăng thêm nàng chắc chắn có thể giúp Phỉ Đào Châu Báu phát triển mạnh mẽ, nhanh chóng thâu tóm của Thị Trường Châu Báu Thanh Hoà" Ninh Đào một bên trêu đùa núm vú, một bên cười nói.

" Phỉ Đào Châu Báu này là của ngươi cùng tiểu mỹ nhân cùng mở, làm gì có chỗ của ta". Kiều Vũ Gia bĩu môi.

Từ lúc nhìn thấy Hạ Mộng Phỉ biểu hiện ở Lê Giang Bất Động Sản, nàng thừa biết nữ nhân đó có dính líu tới Ninh Đào, sau một phen hiếu kì liền lên mạng điều tra mới biết nàng ta là người cầm lái hiện tại của Hạ Thị Châu Báu, bây giờ lại cùng Ninh Đào thành lập Phỉ Đào Châu Báu, cả hai lại trùng hợp cùng một nam nhân, khiến nàng cũng có chút tự hào.

" Cái gì mà không có chỗ của ta......các nàng đều là bảo bối của ta, sau này không được nói như thế biết chưa". Ninh Đào vỗ nhẹ vào chiếc mông mềm mại, biết Kiều Vũ Gia chỉ nói đùa, nhưng vẫn giả bộ trách cứ.

" Được rồi, ta sẽ nghỉ việc ở Lệ Giang Bất Động Sản, đến Phỉ Đào Châu Báu là được chứ gì". Kiều Vũ Gia gật đầu đồng ý điều kiện.

" Thế mới tốt chứ,...bây giờ cũng muộn rồi, ta phải đi trước thôi". Ninh Đào liền rời khỏi bộ ngực Kiều Vũ Gia, một bộ chuẩn bị rời đi.

" Lão công, muộn thế này rồi, ở lại ăn cơm rồi hẵng về".

Thấy Ninh Đào chuẩn bị rời đi, nàng có chút không bỏ, ở cùng Ninh Đào cùng một chỗ tựa như hoàn toàn cho phép cất cánh mình giống nhau, không cần có gì lo lắng cùng phiền não, hình như cùng người nam nhân này cùng một chỗ, toàn bộ lo lắng cùng phiền não đều có thể ném ra sau đầu.

" Không được, tí nữa ta còn có việc quan trọng cần phải giải quyết, không thể ở lại lâu được. Mà hơn nữa nàng không sợ Tuyết Nhi của nàng nghi ngờ sao".

Nói xong, Ninh Đào còn không quên lấy một bộ đồ ở nhà thay cho Kiều Vũ Gia, đương nhiên không thể thiếu trên người đối phương một chút, nàng cho Kiều Vũ Gia mặt đỏ tới măng tai, làm xong hết thảy cũng gần tầm 20h thì mới rời khỏi.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv