Trans: feilunhai1010
Beta: Kunxinh
Mĩ nam ngực trần đang nhàn hạ nằm ngửa trên giường, lặng lẽ khép hờ đôi mắt tuyệt đẹp lại, ngủ như không ngủ, khuôn mặt tuấn tú hoàn mỹ hiện lên dưới ánh trăng vài phần mong mỏi chờ đợi. Nhớ tới mỗ Nha đêm nào cũng lén lén lút lút mò đến phòng mình, rồi rón rón rén rén bò lên giường mình, khuôn mặt nhỏ nhắn hạnh phúc gối lên cánh tay mình, cơ thể mềm mại dính chặt trên ngực mình, đôi chân mũm mĩm vắt qua eo mình, những cảnh kích tình đó lần lượt ùa về khiến mĩ nam bị dày vò không chịu nổi liền từ từ mở mắt, nước hồ xanh như ngọc bích cũng dần dần hiện ra trong đôi mắt phượng hẹp dài. Lạ thật, nha đầu này…..sao mãi chưa tới vậy?
“Bé con……..” Bàn tay cứng như thép đột ngột chặn trước cánh cửa vừa được mở ra toan khép lại, thân hình to lớn ép sát khóa chặt lấy cơ thể mềm mại thơm ngát, đôi mắt xanh lam quyến rũ thoáng lóe lên đầy gian manh: “Đêm hôm khuya khoắt, vẫn còn muốn đi đâu? Hử?” Tiếp tục cúi đầu cắn nhẹ lên rái tai trắng nõn: “Lại muốn đi tìm gã đàn ông đó sao?”
“Ha ha! Là vương gia à? Nửa đêm canh ba, ngài tới khuê phòng của tiểu nữ để làm gì vậy?” Thảm rồi! Trên người chỉ mặc độc bộ đồ ngủ mỏng tang, cơ thể tròn trịa đầy đặn của ta ơi, đừng có khiêu khích cám dỗ con sói háo sắc này nhé!!!
“Hừ! Chẳng lẽ, bổn vương cứ thế trơ mắt đứng nhìn nàng và hắn “đêm đêm xuân sắc” hay sao?” Đôi mắt xanh lam tà mị nương theo bầu ngực như ẩn như hiện từ từ lướt xuống vòng eo nhỏ nhắn, chưa đủ thỏa mãn, lại tiếp tục men tới đôi chân dài nuột nà, rồi dừng tại hai bàn chân xinh xắn trắng múp: “Nàng mặc ít đồ như vậy, có phải là muốn quyến rũ bổn vương không?”
“Tiểu nữ không mặc để cho ngài xem!” Ta tức tối định đẩy hắn ra, nhưng tay thì bị hắn nắm chặt, người thì bị hắn ôm gọn vào lòng, bầu ngực tròn trịa bị ép sát vào lồng ngực vạm vỡ rắn chắc của hắn, muốn nhúc nhích cũng không được. Cố nặn ra vài giọt nước mắt, ta tỏ vẻ đáng thương nhìn hắn: “Vương gia! Buông tiểu nữ ra được không? Ngoài này trời lạnh, tiểu nữ muốn vào phòng mặc thêm áo!”
Khóe môi cong lên cười mỉm, con sói mắt xanh cố ý phả khí nóng bên chiếc cổ trắng ngần, say mê hít mùi thơm man mác của thiếu nữ trong lòng: “Vội gì chứ! Dù gì lát nữa cũng phải cởi hết ra! Để bổn vương giúp nàng được không?”
“Hức! Không cần đâu ạ!” Hai mắt đảo như hai hòn bi, Tiểu Bạch Thái đâu? Con hồ ly ham ăn ham ngủ đó chạy đâu mất tiêu rồi???
“Không phải tìm nữa! Con hồ ly nhiễu sự đó đã bị bổn vương xử lí rồi!”
“Vương gia giết Tiểu Bạch Thái rồi?”
“Yên tâm! Ta chỉ điểm huyệt ngủ của nó thôi!”
“Có chuyện này! Vương gia khó khăn lắm mới tới đây thăm thú một lần, bên ngoài cảnh sắc lại vô cùng phong tình! Chi bằng, hai ta cùng tới đình nghỉ mát ngoài kia nhâm nhi tách trà, sau đó kêu nha hoàn chuẩn bị vài món để cùng thưởng hoa vọng nguyệt! Vương gia thấy thế nào?”
“HỪ! Bé con! Đừng tưởng ta không biết trong đầu nàng đang mưu tính cái gì! Hôm nay nàng trốn không nổi đâu!”
“Này! Ngài đóng cửa vào làm gì vậy?”
“À! Đương nhiên là để làm việc bổn vương thích làm rồi!”
“Ha ha! Trong phủ vương gia có hằng hà sa số mĩ nhân, Nha Nha vẫn chỉ là một nhóc tì mà thôi, không xứng với vương gia người đâu!”
“Tiểu yêu tinh! Từ ngày gặp gỡ tời giờ, nàng hại ta không còn nảy sinh hứng thú gì với giai nhân khuynh thành khuynh quốc, nàng còn định giả vờ vô tội sao?”
Lời vừa dứt, bờ môi gợi cảm liền nương theo chiếc cổ trắng nõn trượt tới trước ngực, rồi như phát tiết dục vọng kìm nén lâu ngày, ngậm chặt lấy nụ hoa, mút lấy hương thơm mật ngọt trên đó! Một tay hắn lần vào trong áo, nham nhở xoa quanh tấm lưng trắng không tì vết, một tay lần xuống bờ mông căng tròn mặc sức nhào nặn; hạ thể nam tính cứng cáp dính chặt lấy thân hình mềm mại, đẫy đà; dị vật cứng ngắc không thể chịu nổi liền cố tình ma sát, cọ cọ……….
“A! Đừng!” Đầu lưỡi giảo hoạt thành thạo kích thích búp hoa trước ngực ta, hạ thể đồng thời cũng phải chịu công kích đầy ác ý của dị vật! Hức! Chịu hết nổi rồi! Người ta nóng như lửa đốt! Kiểu hành hạ bức bối đó khiến ta kìm không nổi liền buột miệng mắng hắn: “Hức! Lang Minh Thần! Ngươi là tên háo sắc lòng lang dạ sói! Mau buông ta ra!”
“Không buông! Có chết ta cũng không buông!” Đôi mắt bị dục vọng thiêu đốt thành màu xanh xám cứ nhìn chăm chăm vào ta, hơi thở nam tính cũng dần dần nặng nề, một tay hắn nắm lấy vùng mềm mại nhất của ta, ve vuốt, mê đắm vùi mặt vào cắn mút điên cuồng: “Nàng là của ta! Là của ta!”
“Hu! Buông ta ra! Đừng ép ta hận ngươi!” Nhìn tròng trọc vào đôi mắt xanh lam, ta cười khinh bạc: “Không ngờ, một kẻ đường đường là Tứ vương gia của Lang quốc như ngươi lại hành động không khác gì một tên dâm tặc!”
“Tại sao? Tại sao nàng mãi không chịu chấp nhận ta! Là vì tên Cổ Nguyệt Lan đó sao? Có điều, nếu nàng trở thành người của ta, nàng sẽ không chạy thoát được nữa đâu!”
Lang Minh Thần cười tà, đột nhiên gập người bế bổng ta lên, sau đó nhẹ nhàng đặt ta lên giường, nhanh tay điểm huyệt rồi vừa như quyến rũ lần lượt rũ bỏ lớp quần áo trên người hắn. Lồng ngực vạm vỡ săn chắc, làn da nâu đồng đầy mê luyến, đôi chân dài cứng cáp cùng phần nam tính kiêu ngạo vô đối từ từ hiện ra trước mặt ta……..
Vì không thể động đậy nên ta chỉ nhắm chặt mắt, thầm cầu khấn trong lòng: “Trời không tuyệt đường của ai bao giờ, Hồ ly sư phụ, mau tới cứu con………”
P/s: Các chương trước đó me và nàng Kun vẫn chửa beta xong, post tạm chương này trước đã!