Tiên đồng Chư Tử gần đây rất buồn bực bởi vì A Ly vốn yêu gà nướng như mạng giờ lại không thèm ngó ngàng đến nữa, cả ngày cứ nằm trong cái ổ nhỏ buồn bực không vui, Cốc Nhiễm tiên quân cũng cả ngày mặt lạnh, sớm đi tối về, không thèm nhìn tới A Ly. Tình huống này bắt đầu xảy ra từ khi Cốc Nhiễm tiên quân và A Ly từ Nguyên Thiên điện quay về. Chúng tiên nô đoàn rằng hai người bọn họ đang giận nhau, nếu không thì chắc do Cốc Nhiễm tiên quân vì bận rộn tổ chức hôn lễ nên không rảnh để ý tới A Ly, vì thế nàng mới buồn bực.
Hôm nay, Cốc Nhiễm cũng mới sáng sớm đã ra ngoài, mà Tịnh Vũ hết hạn bị phạt cũng từ thiên đỉnh điểm trở về, kỳ lạ là hắn không về phủ mà lập tức tới Thiên Vi cung tìm A Ly. Sau khi nhìn thấy Tịnh Vũ thì tâm tình của A Ly dường như tốt hơn, rốt cuộc cũng rời khỏi cái ổ nhỏ của mình.
Trong Thiên Vi cung vang lên một giọng nữ thánh thót như chim hoàng oanh
“Tịnh Vũ, ta muốn xem tuyết rơi, ta muốn xem bông tuyết bay đầy trời”
“Được”
Thanh âm vang lên, trong Thiên Vi cung liền có rất nhiều bông tuyết bay bay, thiên cung vĩnh viễn ban ngày, ánh nắng lúc nào cũng dịu nhẹ, gió xuân lúc nào cũng thổi hây hây. Cho nên ở thiên giới, trừ khi là dùng pháp lực nếu không không thể nào thấy cảnh tuyết rơi
Tịnh Vũ tay trái ôm A Ly, tay phải giơ lên, đầu ngón tay lấp lánh lam quang, làm cho mắt hắn cũng trở nên chói sáng.
“Đã lâu không thấy tuyết rơi, ta đã sớm quên tuyết đẹp đến thế nào”
A Ly nhìn những bông tuyết, biểu tình có chút buồn bã.
Tịnh Vũ cúi đầu nhìn A Ly, ôn nhu nói: “A Ly nếu thích nhìn tuyết rơi thì cứ tới tìm ta, ta sẽ biến cho ngươi xem”
“Tốt, dù sao cũng do Tịnh Vũ ngươi mang ta rời khỏi Viêm Châu” A Ly nhếch miệng cười, Cốc Nhiễm vô dụng, cái gì cũng không biến ra được, chỉ biết làm gà nướng cho nàng, còn Tịnh Vũ thì khác, hắn thực sự thần thông quảng đại.
Nghe những lời của A Ly, Tịnh Vũ bỗng giật mình sau đó nở nụ cười ấm áp như gió xuân tháng ba, hắn bế thân mình xù lông của A Ly lên, ánh mắt ôn nhu
“Ta cũng mong người đầu tiên gặp được ngươi là ta”
Tiên nô hầu hạ một bên nhìn thấy cảnh đó đều líu lưỡi, bọn hắn cũng lâu lắm rồi chưa nhìn thấy tuyết rơi, có thể biến ra bốn mùa, không phải là chuyện mà những tiểu tiên bọn họ có thể làm được. Mà dưới trời tuyết rơi, Tịnh Vũ tiên quân một thân lam sắc cẩm bào, đầu đội mũ ngọc, vẻ mặt chưa từng ôn nhu đến vậy, thế nhưng lại dành cho một tiểu lửng chó. Chẳng lẽ Tịnh Vũ tiên quân cũng có sở thích luyến thú? đã nói rồi, không có việc gì, Tịnh Vũ tiên quân tới Thiên Vi cung làm chi? Thì ra là vì A Ly.
Thật ra, A Ly và Tịnh Vũ tiên quân có gian tình.
Tiểu lửng chó này thực ra sức quyến rũ cũng quá cao đi, có thể làm cho hai vị thượng tiên cao quý thần hồn điên đảo. Cửu Thiên Huyền Nữ thầm mến Tịnh Vũ tiên quân đã lâu, lúc nào cũng ân cần với hắn cũng chưa từng làm hắn vui lòng. Thất công chúa của Đông Hải Long Cung từng thề không phải Cốc Nhiễm tiên quân thì không gả cũng không làm cho Cốc Nhiễm tiên quân ngoái đầu nhìn lại, thành ra đến giờ vẫn là quý tộc độc thân. A Ly quả xứng đáng bị chúng tiên nữ thù oán a.
Từ trong bóng tối xuất hiện một bóng dáng vàng nhạt, cước bộ uyển chuyển không tiếng động, khi hắn đi ra chỗ sáng mới thấy đó chính là chủ nhân của Thiên Vi cung, Cốc Nhiễm tiên quân. Vẻ mắt hắn đang rất hưng phấn nhưng nhìn thấy cảnh tượng sau thì ý cười liền tan biến.
“Tịnh Vũ, ta giạng chân cho ngươi xem, hắc hắc, nói riêng cho ngươi biết, ta cố ý đối nghịc với Cốc Nhiễm nên trước mặt hắn vẫn không thể giạng chân, thực ra thì ta làm rất lợi hại a” A Ly nói xong liền thoát khỏi vòng tay của Tịnh Vũ, dù sao hắn cũng biến ra tuyết rơi cho nàng xem, tốt xấu gì nàng cũng nên có sự hồi đáp mới được, không thể cứ chiếm tiện nghi của người ta.
Lúc này mặt đất đã được che phủ bởi một tầng bông tuyết mỏng manh, cảm giác lạnh lẽo khi chạm vào, A Ly ổn địn thân hình xong thì bắt đầu giạng chân, một chút, một chút, thêm một chút nữa. A Ly cố gắng từ chút một, nàng lúc này không có té xuống mà thực sự xoạc được hai chân ra.
Nhưng tuyết trên mặt đất rất trơn, móng vuốt của A Ly không bám vào được, ngay lập tức đổ ập trên mặt đất.
“A Ly!” Tịnh Vũ tâm căng thẳng, xoay người định đỡ A Ly, không ngờ đã có một bóng dáng khác nhanh hơn, A Ly đã rơi vào vòng tay của một bóng dáng vàng nhạt.