Tra Công, Nhẹ Chút Đi!

Chương 73: Lần tìm manh mối



“Thằng chó, thả tao ra, ahhh, Khải Đăng, cmm thuốc khi nãy là gì? Ahhh.”

Đó không phải là giọng nói của Khánh Duy hay sao, âm thanh gần đến mức như thể hắn đang nằm ngay chân giường này vậy, tôi hoảng hốt ngoái đầu nhìn xuống liền bị anh gắt gao đè chặt trong lồng ngực mướt nước.

“Tiếng chó sủa cũng khiến em phân tâm vậy sao?” Vừa nói vừa siết cằm tôi rồi thả xuống một nụ hôn sâu.

Tôi chưa kịp phản kháng thì nơi sâu nhất đã bị anh hung hăng đâm đến, cảm giác tê sướng ào ạt lan ra như sóng điện đánh thẳng trí não tôi không ngừng nghỉ.

Điểm mẫn cảm vừa được chạm đến đã khiến h ậu huyệt kịch liệt co rút và gắt gao ngậm chặt súng nóng của anh. Anh bị ép càng sướng đến híp mắt, “hừ hừ” thứ âm thanh nồng đậm d ục vọng bên tai tôi như triều tình khó cưỡng.

Anh càng đâm càng khiến nơi đó của chúng tôi tương giao mạnh mẽ, vừa mới rút ra đã gấp gáp tiến vào sâu hơn, da thịt chạm vào nhau không ngừng vang lên tiếng “bạch bạch” d âm đãng tận cùng.

“Aaahh.”

Tha mạng!

Tôi lắc đầu nguầy nguậy không chịu nổi kích thích điên cuồng từ nơi đó tràn ra, tôi vừa đau vừa sướng, trí não muốn tránh xa nhưng cơ thể lại không ngừng tham lam khát cầu.

Mà bởi vì tiếng da thịt mãnh liệt đụng chạm văng vẳng khắp phòng càng kích thích Khánh Duy đang nằm như cá chết trên sàn, hắn như mất hết lí trí mà khẩn thiết rên la:

“Má nó, Khải Đăng… tôi không chịu nổi, ahhh cậu ahhh… giúp tôi.”

“Hu hu ngứa… hu hu cmn Khải Đăng ahhh cầu cậu cũng chơi tôi đi.”

Nhưng khi Khánh Duy dùng hết sực lực bò về phía này thì dây thừng trên tay hắn liền mạnh mẽ kéo hắn ngã nhào lên sàn nhà trống trải.

“Ahhh ngứa…”

Giọng Khánh Duy dại ra, hắn vừa rên vừa tự tay xé rách quần áo trên người, da thịt thoáng chốc phơi bày giữa không trung càng khiến hắn thoả mãn ma sát lên sàn nhà mát lạnh.

“Khải Đăng van cầu cậu… đừng ác… ahh chơi tôi…”

Tay hắn cầm lấy d ục vọng đã căng cứng rồi chăm chăm nhìn về nơi này.

Anh lập tức che tôi kín kẽ, giờ phút này tôi không thể thấy gì ngoài góc cằm sắc lạnh của anh. Nhưng bởi vì căn phòng này còn có người thứ ba, âm thanh rên rỉ của người đó còn không ngừng vang lên như muốn vạch trần tôi đang làm chuyện bại hoại giữa thanh thiên bạch nhật, tôi giống như nằm trước bao nhiêu ánh mắt châm biếm và thừa nhận từng lần xâm chiếm của anh. Cảm giác miệt thị và lo lắng dâng lên càng khiến nơi đó mẩn cảm và đòi hỏi nhiều hơn.

“Bốp bốp.”

Anh phét mạnh hai cánh mông tôi, tay rắn rỏi nhấc hông tôi lên để nơi đó dễ dàng đón nhận anh hơn nữa, tư thế thuận lợi càng khiến anh đâm đến muốn mạng tôi.

“Ahhh ummm.”

Tiếng nỉ non đổi thành rên rỉ phóng túng, tôi bị đâm đến cảm thấy trần nhà xoay mòng mòng, hai chân cũng lắc lư dữ dội trên vai trần săn chắc của anh.

Dừng lại! Cầu anh dừng lại đi.

Em không chịu nổi nữa.

“Aahhh hức… ưm…”

Hai cánh môi bị anh cắn đến sưng đỏ không ngừng bật ra tiếng khóc rấm rức tan rã, tôi không biết khi nào mới kết thúc, chỉ biết rằng bản thân đang du đãng giữa khoái cảm mênh mông.

...

Đến khi tôi tỉnh lại đã là trưa hôm sau, cả người tôi rã rời và nóng hôi hổi, người sốt cao đến hốc mắt đỏ hồng.

“A.”

Khát nước.

Tôi quơ tay ngồi dậy liền bị anh đẩy ngược xuống gối, anh rút nhiệt kế trong miệng tôi ra rồi giơ lên xem xét.

“37 độ 5, giảm hơn hồi sáng rồi, em uống nước đi.”

Tôi mệt mỏi uống nước anh đưa đến, cổ họng khát cháy lập tức được nước mát xoa dịu, tôi nhìn anh lướt qua lướt lại trong phòng, chướng mắt đến mức cầm gối mềm quăng thẳng vô mặt anh.

Anh tồi!

“Sức còn mạnh lắm nhỉ? Em giận gì anh, không phải hôm qua anh đang giúp em hay sao?” Anh cầm lấy gối mềm thảy lại trên giường, vừa đánh cháo vừa ngang ngược nói càn nói quấy.

Tôi giận đến trừng lớn mắt.

Cho dù là giúp em, vậy anh lôi Khánh Duy vô phòng là sao hả?

Ngón trỏ đưa đến định búng trán tôi liền bị tôi hung hăng cắn xuống, lây chết anh!

“Hôm qua em cắn còn chưa đủ sao?” Ánh mắt anh lấp loé ma quái, tôi ghét bỏ nhổ ra, cũng không thèm ăn cháo trong tay anh đưa tới.

“Cháo trứng gà mà em thích nè, công tình anh nấu em còn chê sao hả? Em không đau anh cũng đau cho dạ dày của mình chứ.” Anh lời ngon tiếng ngọt dỗ dành bên tai tôi, tôi còn đang cố chấp thì dạ dày đã đình công kêu lên một tiếng “rột.”

Tôi ngại đến chôn mặt xuống gối còn bị anh đào lên, cháo thơm đặt ngay bên miệng, tiếng nói anh mềm mỏng khó thấy.

“Ngoan, há miệng nào.”

Cháo kề bên môi, há miệng là chạm đến, mùi trứng gà thơm béo xông lên mũi khiến nước bọt cũng tiết ra luôn rồi.
Tôi bất lực há miệng ăn cháo anh đưa đến, dạ dày trống trải được cháo mềm lấp đầy và sưởi ấm, tâm trạng cũng tươi tỉnh hơn nhiều.

Tôi ăn được hơn nửa chén cháo thì cửa phòng “cốc cốc” vang lên, tiếng người đứng ngoài nói vọng vào trong:

“Thưa cậu chủ, chuyện công trường manh mối rời rạc chưa tra rõ được, nhưng tối qua theo lệnh cậu điều tra từ phía Khánh Duy, chúng tôi bắt được hai gã xì ke này, là chuyện ở biệt thự hoang trước đó hai tháng.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv