Editor: SoleilNguyen
5: Chết, lỡ làm người ta khóc
Lệ Thiếu Hành thề, anh nhất định phải xé xác người phụ nữ này ra thành tám mảnh.
Chỉ riêng sự sỉ nhục mà cô để cho anh phải nếm trải hôm nay đã đủ khiến cô chết một ngàn lần!
Anh thề, anh nhất định, nhất định phải giết chết cô.
Nếu anh có thể thoát khỏi tay người phụ nữ này......
Lệ Thiếu Hành bị trói chặt tay chân, toàn thân trần truồng, tim đập thình thịch, lo lắng nhìn về phía Thiệu Vi cũng trần truồng không có ý tốt tiến lại gần anh.
Bàn tay nhỏ bé dường như yếu ớt của Thiệu Vi nhẹ nhàng áp lên cơ ngực săn chắc của anh, vuốt ve khiêu gợi trên hai khối cơ ngực, cuối cùng dừng lại ở hạt đậu hồng trước ngực, dùng ngón cái và ngón trỏ xoa nắn, lúc thì kéo mạnh không thương tiếc, rồi lại chuyển sang nhẹ nhàng vẽ vòng tròn trước khi anh cảm thấy đau, như roi và kẹo, đau đớn và ngọt ngào hòa quyện vào nhau, môi Lệ Thiếu Hành vốn mím chặt không tự chủ được phát ra những tiếng rên rỉ vô nghĩa từ cổ họng.
"Có cảm giác?" Giọng cười nhẹ nhàng của Thiệu Vi làm Lệ Thiếu Hành tỉnh táo lại.
Anh không hiểu sao mình lại phát ra âm thanh như vậy, xấu hổ, tức giận, sợ hãi...... Lại lẫn lộn một chút hưng phấn, mong đợi, tất cả cảm xúc hòa quyện vào nhau, khiến khuôn mặt anh ngay lập tức trở nên vô cùng đặc sắc.
Bàn tay của Thiệu Vi rời khỏi núm vú đã bị cô làm cho sưng đỏ, dọc theo chính giữa di chuyển xuống, vuốt ve qua tám khối cơ bụng rõ ràng, từ từ di chuyển đến nơi đã ngẩng cao đầu, càng ngày càng hưng phấn.
Bàn tay của Thiệu Vi mềm mại và ấm áp bao bọc lấy chỗ đó, nhẹ nhàng vuốt ve trêu chọc. Lệ Thiếu Hành vừa hưng phấn vừa sợ hãi, một khi của quý của đàn ông bị nắm trong tay người khác, dù là người đàn ông mạnh mẽ đến đâu cũng sẽ trở nên yếu đuối.
Nhưng dù có lo lắng và sợ hãi thế nào, dương vật khổng lồ của Lệ Thiếu Hành vẫn ngày càng lớn lên dưới sự vuốt ve có kỹ thuật của Thiệu Vi, lỗ sáo từ từ tiết ra chất nhầy làm tay Thiệu Vi ướt nhẹp.
"Có thoải mái không? Có phải cảm thấy rất sướng không?" Thiệu Vi vừa vuốt ve quy đầu nhạy cảm của anh, vừa thì thầm quyến rũ bên tai anh: "Muốn xuất thì cứ xuất đi......"
Nói xong, cô như thể nắm bắt được nhịp điệu muốn xuất tinh của anh, đột nhiên gia tăng tốc độ, khi thân thể anh run lên, vào khoảnh khắc sắp đạt đến đỉnh điểm, cô nhẹ nhàng bao bọc lấy quy đầu của anh, để tất cả tinh hoa không rơi mất chút nào mà bắn vào lòng bàn tay cô.
"Không phải vừa mới xuất bên trong tôi sao? Sao lại còn nhiều như vậy, đặc như vậy?" Thiệu Vi chơi đùa với chất lỏng trắng đục trên tay, không hề để tâm, thậm chí có thể nói là có chút vui vẻ mà xoa đầy cả bàn tay.
Khoảng trống sau khi lên đỉnh khiến ánh mắt Lệ Thiếu Hành nhất thời mờ mịt, không phản ứng kịp dáng vẻ hưng phấn của Thiệu Vi lúc này rốt cuộc là muốn làm gì? Cho đến khi cảm nhận được một cảm giác kỳ lạ từ nơi bí mật chưa từng có ai chạm vào phía sau, anh mới bừng tỉnh, không dám tin mở to mắt.
"Thiệu Vi! Cô, cô đang làm gì?"
"Làm những việc khiến anh thoải mái!" Thiệu Vi cười nói, nếu là bình thường, đây sẽ là một nụ cười rất quyến rũ.
Thiệu Vi vốn dĩ xinh đẹp, nhưng tiếc rằng tâm địa không ngay thẳng, tính cách nhút nhát, luôn nhìn người khác bằng ánh mắt nghi hoặc, khiến người ta không vui.
Nhưng lúc này cô như biến thành một người khác, ánh mắt trong sáng, linh hoạt và láu lỉnh, biểu cảm tự tin lại có chút xấu xa, khi cười lên càng có sức hấp dẫn đặc biệt.
Đáng tiếc, nếu như tay cô không đặt ở vị trí sai lầm lúc này, Lệ Thiếu Hành sẽ có nhiều sức lực hơn để thưởng thức nụ cười của cô, nhưng hiện tại anh chỉ tập trung toàn bộ sự chú ý vào việc làm thế nào để tránh đi bàn tay của Thiệu Vi đang xoay chuyển ở cửa sau của anh.
Lệ Thiếu Hành bị trói chặt chân tay không thể thoát khỏi sự đùa bỡn của Thiệu Vi, nhưng thấy anh căng thẳng đến mức như vậy, cửa sau cũng theo đó mà khép chặt không thể thả lỏng. Thiệu Vi chỉ đành dùng cơ thể đè lên người anh, bầu ngực mềm mại đàn hồi cọ sát trên da anh, cố gắng khơi gợi lại dục vọng của anh để anh có thể thả lỏng.
(Truyện được dịch bởi editor SoleilNguyen và chỉ được đăng trên áp cam WinnyChan275, truyenhdt.com, soleilnguyennovelcom.wordpress.com, những nơi khác đều là ăn cắp trắng trợn!!!)
"Đừng sợ, tôi chỉ làm những việc khiến anh càng thoải mái......" cô nhẹ nhàng dụ dỗ bên tai anh.
Nhưng Lệ Thiếu Hành hoàn toàn không cảm kích, căng thẳng đến mức giọng nói cũng thay đổi: "Thả tôi ra, Thiệu Vi tôi cảnh cáo cô, tôi không muốn như vậy! Cô đi ra!"
Sự giằng co quyết liệt của Lệ Thiếu Hành khiến Thiệu Vi bận rộn kìm hãm anh mà không thể thuận lợi đột phá, dần dần, Thiệu Vi cũng trở nên không vui.
"Lệ Thiếu Hành, anh ngoan ngoãn để tôi làm một lần, chúng ta mỗi người một lần cũng không tính là thiệt!"
"Sao có thể so sánh với chuyện đó? Tôi đâu phải phụ nữ!" Lệ Thiếu Hành tức giận đến mức toàn thân run rẩy, thật không thể tin cô còn dám nói những lời như vậy? Lần anh lên giường với cô rõ ràng là bị cô hạ thuốc thiết kế bẫy, không phải là anh tự nguyện!
"Tôi cũng không phải đàn ông!" Thiệu Vi còn đúng lý hợp tình mà nói.
Lệ Thiếu Hành chỉ cảm thấy toàn bộ máu trong người đang dồn ngược, tức giận đến mức đầu như muốn nổ tung. Chỉ vì cô không phải đàn ông mới càng tồi tệ hơn! Anh rõ ràng không phải đồng tính, nhưng cửa sau lại bị một người phụ nữ khai phá? Nghĩ thế nào cũng là một chuyện nhục nhã vô cùng!
Thiệu Vi thấy mình đã tận tâm phục vụ lâu như vậy, còn tốt bụng dỗ dành anh, an ủi anh, anh lại hoàn toàn không biết điều, cứ nhất quyết vùng vẫy, Thiệu Vi cô cả đời này...... Không, là đời trước, chưa từng kiên nhẫn như vậy với bất cứ ai, nếu không phải vì khuôn mặt và thân hình của người này hoàn toàn là gu của cô, tuổi tác có thể còn trẻ hơn cô ở kiếp trước, thì cô đã không phải vừa âu yếm, vừa thủ dâm để giúp anh thích ứng, càng không cần phải nhẹ nhàng dỗ dành anh. Kiếp trước có người đàn ông nào không quỳ gối trước Thiệu Vi cô, cần gì cô phải tốn sức như vậy? Mà anh lại không biết điều như vậy? Thì đừng trách cô ra tay mạnh bạo! Lệ Thiếu Hành vẫn đang vừa vùng vẫy vừa mắng chửi cô, Thiệu Vi quyết tâm, liền lật người anh lại, tay không chút khách khí ấn vào chỗ nhạy cảm của anh, từ từ thâm nhập. Lệ Thiếu Hành bỗng nhiên im lặng. Cho đến khi toàn bộ ngón tay của Thiệu Vi đã vào hết bên trong, mới nghĩ đến việc xem phản ứng của anh. Nhìn một cái, đã khiến Thiệu Vi hoảng sợ toàn tập! Đôi mắt xinh đẹp của Lệ Thiếu Hành đỏ lên hoàn toàn, một hàng nước mắt lặng lẽ từ khóe mắt chảy xuống gò má. Cô thật sự đã làm cho anh khóc!
6: Tỉnh lại
Cô có đáng để bắt nạt một người trẻ tuổi như vậy không?
Chỉ bị chiếm đoạt một lần, lại đòi hỏi anh phải trả lại nhiều lần......
Nhìn thấy Lệ Thiếu Hành khóc, Thiệu Vi hối hận đến xanh cả ruột.
Hơn nữa, lần bị chiếm đoạt đó lại là trước khi cô xuyên không, nói cho cùng cũng không phải là cô, sao cô lại phải cố chấp như vậy?
Nghĩ đến Thiệu Vi cả đời nổi danh, chưa bao giờ làm những trò như cưỡng hiếp, chắc chắn là vừa mới xuyên không, đầu óc không được tỉnh táo, nên nhất thời xúc động, gây ra sai lầm lớn.
Bây giờ làm cho người ta khóc, Thiệu Vi đã có ý định tự sát để chuộc tội......
----------
Đôi lời của SoleilNguyen: Tôi nghĩ lại rồi, chương này không đặt pass, so với việc bị ăn cắp, tôi càng sợ mất độc giả của mik hơn ^.^
Thôi, mik lớn hết rồi, tự có ý thức đi nhé!