Một ngày làm việc đã kết thúc.
Uyển Tình vừa mới tắm xong, mái tóc dài hằng ngày được buộc gọn gàng giờ đây đã buông xuống, những giọt nước men theo chạy dọc trên cơ thể toát lên sự quyến rũ mê hoặc.
Thật sự thì cô rất đẹp nhưng cô lại là một người mù thời trang hơn nữa cũng lười quan tâm đến vẻ ngoài, thiết nghĩ chỉ cần ăn mặc lịch sự là được.
Không giống như những cô gái khác chỉ hận không thể lột sạch ra mong sao một ngày sẽ được anh chú ý "chiếu cố một chút".
Còn cô suốt ngày với những bộ đồ công sở khiến mình trông già dặn hơn tuổi cộng thêm tính cách lạnh nhạt nên có người không, có người lại yêu thích muốn bắt đầu làm quen nhưng đều bị cô khéo léo từ chối.
Không phải cô không muốn được yêu, được hạnh phúc mà vì trong trái tim cô đã không có chỗ trống nào thêm cho một ai nữa. Chỉ mình anh, cô cũng đủ mệt rồi.
Trời lúc này đã muộn, cô mệt mỏi ngã xuống giường chỉ muốn ngủ mà thôi nhưng có lẽ ông trời cảm thấy hôm nay cô chưa bị hành đủ thì phải.
Chỉ nguyện có được trái tim một người,
Sống đến bạc đầu chẳng phân ly.
Lời nói tuy giản đơn
Nhưng cần cả một dũng khí lớn lao
Tôi chưa từng nghĩ rằng sẽ mất em
Nhưng là đang tự lừa dối mình
Cuối cùng chỉ còn em khắc sâu trong từng lời ca của tôi.
Chỉ nguyện có được trái tim một người,
Sống đến bạc đầu chẳng phân ly.
Lời nói rõ ràng dứt khoát,
Mỉa mai sự lẻ loi của chính mình
Tôi luôn hy vọng gặp được em
Nhưng vẫn luôn tự lừa dối mình
Nuối tiếc vì em không nghe được bản nhạc tôi hát vì em
Khao khát biết bao được hát tặng em.
...
Không biết chuông điện thoại réo bao nhiêu lần, Uyển Tình bị nó làm phiền ong cả đầu mới chịu bò dậy.
Cô thường rất ghét ai phá giấc mộng say của mình, vậy nên giọng cô có chút cáu.
(Dù chưa biết đối phương là ai nhưng cứ mắng mỏi mỏ rồi mới tính)
- Ai vậy? Không biết mấy giờ rồi còn làm phiền người khác?
Uyển Tình vẫn còn buồn ngủ, hai mắt còn nhắm khó khăn lắm mới mở ra một khe hở nhìn không rõ số gọi đến là người nào.
Dứt khoát không thèm nhìn nữa nhắm mắt ngã lên giường, còn điện thoại vẫn áp vào tai nghe.
Dường như đối phương không ngờ lại đụng vào cô gái dã man như vậy nên có chút sững sờ.
Sau đó lại cảm thấy không đúng, tự cảm thấy bản thân không làm gì sai mà???
Dừng một chút lấy lại tinh thần mới cất giọng nói:
- Người yêu cô tên Thiên Ái gì đó kìa, uống say rồi đang làm loạn lên, cô đến mà kéo về. Tôi sẽ gửi địa chỉ cho cô.
Vừa dứt lời anh ta liền ngắt máy, nhìn điện thoại ghi tên "Người yêu 0" rồi lại hướng về cô gái xinh đẹp đang say khướt mà thở dài:
- Phụ nữ xinh đẹp yêu nhau hết rồi còn gì cho cánh đàn ông như anh đây nữa. Hazzz.
Sau đó anh ta để lại vệ sĩ trông chừng cô rồi quay người rời đi.
Mà bên kia Uyển Tình nghe thấy tin Thiên Ái uống say liền tỉnh táo tức khắc, nhìn địa chỉ được gửi tới mà cô tức đến nỗi chửi thề.
Cô biết nơi đó, nó là CLB nổi tiếng của thành phố A. Tuy biết nơi này trước giờ chưa từng xảy ra những chuyện mờ ám nhưng cô vẫn không yên tâm.
Dù sao đó cũng là nơi ăn chơi của nhiều thiếu gia giàu sang, hơn nữa là ông chủ rất thần bí, thế lực chắc chắn không hề nhỏ.
Cô sợ cô ấy có chuyện nên vội vàng mặc áo khoác vào rồi nhanh chóng ra khỏi nhà.
Đến nơi bác tài xế nhìn cô với ánh mắt kì lạ nhưng cô không quan tâm, vì cô còn có người quan trọng đang chờ.
Bước vào cô bị tiếng nhạc hò hét nhức óc, mùi rượu thêm tạp vị khiến cô không khỏi nhíu mày.
Mi tâm nhăn lại, cô chỉ mong nhanh đưa con bé kia rời khỏi nơi khó chịu này.
Nhìn lướt qua một lượt cô lập tức bắt gặp thân hình mảnh mai của cô bạn thân đang nằm dài trên bàn. Có lẽ đã say đến bất tỉnh nhân sự.
Cô nén lửa giận trong lòng đi đến muốn đỡ cô ấy dậy nhưng con người này cũng quá sức cô rồi.
Thiên Ái mở mắt mơ màng nhìn thấy cô liền giống như đứa trẻ nhìn thấy mẹ liền khóc rống lên, miệng không ngừng lẩm bẩm:
- Tiểu Tình... sao anh ta lại đối xử với mình như vậy...hức...hức... Mình, mình không hiểu... Vì anh ta mà đến cả ước mơ cũng gác lại, ba năm bên nhau mà giờ anh ta nói không cần mình nữa. Cậu biết không anh ta đang hạnh phúc bên người phụ nữ kia rồi...
Giọng nói của cô nghẹn ngào, đôi mắt sưng đỏ khiến Uyển Tình vô cùng đau đớn.
Trước giờ cô ấy luôn là chỗ dựa tinh thần khi cô tuyệt vọng trong tình yêu đơn phương. Nhưng giờ đây dáng vẻ vui vẻ hoạt bát đã không còn mà thay vào đó lại là sự đau khổ, thất vọng.
Lúc này cô thực sự rất tức giận tên đàn ông ngu xuẩn kia. Lâm Trạch Dương chưa từng cho cô bất cứ hi vọng nào nên cô không hề oán trách anh.
Nhưng tên họ Tiêu đó lại vì một tiểu tam mà làm tổn thương Thiên Ái. Hắn cho cô ấy hi vọng nhưng lại tàn nhẫn giẫm đạp lên tình cảm chân thành đó khiến cô không thể tha thứ.
Thiên Ái, cô ấy cũng đã mệt rồi. Lần này, hãy để cô là điểm tựa để cho cô tiến về phía trước.
Còn họ Tiêu, Đinh Uyển Tình cô nhất định sẽ khiến hắn không ngóc đầu dậy được trong giới showbiz. Đi theo Lâm Trạch Dương bao lâu cô học được không ít thủ đoạn đâu. Cứ chờ mà xem!!!