“Để tôi xem xem” Mẹ Hoắc phấn khởi tiến gần: “Lúc trước tôi có xem video cuộc thi của cô trên tỉ vi, thiết kế quần áo đều rất đẹp”
Bà ấy vừa nói vừa mở túi ra, ngón tay nhẹ nhàng cầm bộ trang phục lên.
Lúc nhìn thấy bộ trang phục, hít vào một hơi, ánh mắt thưởng thức.
Đây là một bộ sườn sám, màu xanh sãm, làm bằng sợi tơ täm tổng hợp, đường may phức tạp, chỉ tiết tinh xảo, vô cùng thanh nhã đẹp mắt.
“Bộ sườn xám thật là lịch sự tao nhã”
Mẹ Hoắc khen ngợi: “Tôi đi mặc thử xem sao nhé?”
“Đương nhiên rồi ạ, đây vốn là của bác gái” Lạc Hiểu Nhã thấy vẻ mặt bà ấy thật sự rất thích, không phải là khách khí, cuối cùng cũng nở một nụ cười nhẹ nhõm.
Mẹ Hoắc vui vẻ phấn khỏi cầm bộ sườn xám đến phòng thay đồ.
Bà ấy từ trước đến nay cũng không có nhiều sở thích, thích đi dạo phố, đánh mạt chược, làm đẹp, cũng là một người phụ nữ bình thường, cũng thích quần áo và trang sức.
Những năm qua đã thấy qua rất nhiều đồ tốt, rất lâu rồi không thấy một món quà khiến bà ấy thích như thế.
Mẹ Hoắc sờ lên đường may tỈ mỉ, trong mắt lộ ra vẻ hài “Cái này nhìn lòng, bộ sườn xám này rõ ràng là đã bỏ rất nhiều tâm tư công.
sức để thiết kế và may ra, mỗi một đường kim đều là tâ ý của Hiểu Nhã.
Sau khi gặp Lạc Hiểu Nhã, bà ấy mới biết được, trước kia An Bích Hà đã lấy lòng qua loa đến mức nào.
Lạc Hiểu Nhã đứng trong phòng, dọn dẹp quần áo lộn xộn của mẹ Hoắc lại, giày ở trên đất rất dễ bị đạp phải, cô đặt cẩn thận đặt sang một bên.
Ngay lúc đang dọn dẹp, cửa phòng thay đồ được mở ra: “Hiểu Nhã, nhìn xem, thế nào, có đẹp không?”
Giọng nói của mẹ Hoắc vô cùng hưng phấn, Lạc Hiểu Nhã quay đầu, nhìn thấy mẹ Hoắc mặc sườn xám, hơi sửng sốt một chút Xinh đẹp ngoài sức tưởng tượng của cô.
Mẹ Hoắc bảo dưỡng nhan sắc rất tốt, dấu vết của năm tháng trên gương mặt rất ít, nhìn trẻ hơn rất nhiều so với người cùng tuổi. Màu xanh sẫm làm nổi bật làn da trắng nõ của bà ấy, đã trắng càng thêm trắng.
Vải sợi tơ tằm tổng hợp, khiến dáng người, đường cong của bà ấy hiện lên vô cùng tinh tế, nhưng lại không tỏ vẻ lỗ mãng, ngược lại rất ưu nhã thanh tao.
Có thể khiến bố Hoắc lúc còn trẻ vừa gặp đã yêu, liều lĩnh lấy về nhà, dung mạo của mẹ Hoắc đương nhiên không thể bắt bẻ.
“Thật sự rất xinh đẹp” Lạc Hiểu Nhã rất kinh diễm, cười đi tới, giúp cô sửa sang lại trang phục một chút, phát hiện số đo.
kích thước đều rât chuẩn, không cần chỉnh sửa.
Mẹ Hoắc đứng trước gương quay hai vòng, càng nhìn càng thích, sợi vải tổng hợp mặc rất dễ chịu, mặc vào giống nhưu khoác lên làn da thứ hai, mềm mại dễ chịu thoải mái, còn mang theo mùi hương thơm ngát.
Rất rõ ràng là Lạc Hiểu Nhã đã giặt qua.
“Quyết định rồi, hôm nay sẽ mặc bộ sườn xám này đi tiệc sinh nhật” Mẹ Hoắc nhẹ gật đầu, nói.
Lạc Hiểu Nhã hơi ngạc nhiên, trên mặt nở nụ cười vui mừng.
Xem ra mẹ Hoắc rất thích bộ sườn xám này, thành phẩm của cô có được sự yêu thích, cảm giác này thật là thoải mái.
“Tôi giúp bác gái trang điểm, làm tóc nhé”
Cô kéo tay mẹ Hoắc, để bà ấy ngồi xuống trước bàn trang điểm, cẩn thận chải mái tóc dài của bà ấy, lựa chọn cài tóc thích hợp với trang phục.
Sau đó cẩn thận giúp bà ấy trang điểm.