Lúc ôm lấy hợp đồng trở về khách sạn trong lòng Đường Thanh Tâm vô cùng nhẹ nhõm, cô không ngờ rằng lại thuận lợi như vậy, xem ra Lệ Thiên Minh cũng không phải là con dã thú ghê gớm gì, chỉ cần bản thân đối mặt với anh giống như đối mặt với những khách hàng khác, vừa ôn nhu vừa dứt khoát, hoàn toàn có thể ứng phó được.
Nhấc tay gọi điện thoại cho Phan Đức Vinh, hẹn anh ra gặp mặt. Sau khi Phan Đức Vinh biết được Lệ Thiên Minh đã ký hợp đồng thì vô cùng kinh ngạc vốn tưởng anh ta sẽ kiêu ngạo một trận, hoặc cố ý gây khó dễ, không ngờ nhanh như vậy, đã ký được hợp đồng, bản thân cũng là khó Đường Thanh Tâm rồi, tóm lại giành được mua bán, có lệ Thiên Minh ra mặt chống đỡ, thật không uổng phí tài thông minh của chính mình.
Lập tức hẹn Đường Thanh Tâm ngày thứ hai gặp mặt ở công ty. An bài xong xuôi tất cả cô mới nhớ đến Linda, không biết cô đã ăn tối chưa. Quay người đứng dậy đi đến trước cửa phòng Linda, cô gõ cửa mấy tiếng đều không có ai trả lời, cô đang lúc gọi cho Linda thì sau lưng truyền đến âm thanh.
Đường Thanh Tâm quay đầu thì nhìn thấy cô sắc mặt trắng bệch, lập tức chạy qua: "Linda, em vẫn ổn chứ, đừng chạy lung tung, em ăn cơm chưa?"
Cơ thể của Linda không ngừng run lên, vẻ mặt trắng bệch, ánh mắt lúc nhìn Đường Thanh Tâm có chút mập mờ, nghe cô hỏi xong chỉ gật đầu, lại không nói chuyện.
Đường Thanh Tâm nhìn thấy cô không được khỏe, cũng không nghĩ ngợi gì nhiều, nhanh chóng dìu cô vào phòng nghỉ ngơi.
“Chị Thanh Tâm, việc em ở đây chị không nói với công ty chứ?"
Vừa vào cửa Linda đã hỏi cô câu này, Đường Thanh Tâm không khỏi kinh ngạc, cô quả thật không nói với công ty nửa lời, Linda hỏi cô như vậy rốt cuộc là có ý gì?
“Không có, chị đã hứa với em, không nói cho công ty biết, em bây giờ cố gắng dưỡng thương, đợi công ty trù hoạch kiến tập kết thúc thì trực tiếp quay trở lại đây làm việc, tránh xa người đàn ông kia ra, lúc trước chị đã nói qua, em đều quên hết rồi sao?"
Nghe Đường Thanh Tâm nói vậy Linda ngẩng đầu lên, ánh mắt cay độc của cô không khỏi làm cho người khác run sợ, Đường Thanh Tâm trong lòng hồi hộp, cứ cảm thấy mình đã bỏ lỡ qua điều gì đó.
“Sao vậy Linda, có phải đã xảy ra chuyện gì rồi không?”
Đường Thanh Tâm lo lắng, gặng hỏi cô nửa ngày, Linda lại chỉ ngồi trên giường không ngừng lắc đầu, đến nửa ngày mới để Đường Thanh Tâm đi nghỉ ngơi.
Nhìn cô như vậy Đường Thanh Tâm làm sao có thể yên tâm đi nghỉ ngơi, có điều chưa đợi được cô mở miệng nói gì thì cô đã đứng dậy đuổi Đường Thanh Tâm ra ngoài: "Chị Thanh Tâm em không sao hết, chỉ là lúc nãy nhớ đến con nên mới khóc như vậy, em sẽ điều chỉnh lại trạng thái, chị cứ yên tâm đi."
Đi ra đến cửa lời của Linda khiến cô an tâm nhiều hơn, thấy Linda khăng khăng như vậy, cô cũng chỉ có thể trở về phòng nghỉ ngơi, ngày mai còn phải đi đến chỗ Phan Đức Vinh ký hợp đồng, cô không thể đến muộn, càng không thể để xảy ra bất cứ sự cố gì, cấp trên vẫn còn đang đợi hợp đồng mới.
Đường Thanh Tâm đã chuẩn bị đầy đủ tất cả, nhìn lại bản hợp đồng lần nữa, bản hợp đồng này đã thông qua sự đồng ý của công ty, mặc dù lợi nhuận đã giảm thấp xuống nhưng có thể tiếp tục phát triển mới là trọng điểm. Đường Thanh Tâm nỗ lực thuyết phục cấp trên cho cô cơ hội này, cô không thể để bọn họ thất vọng.
Đồng thời, nếu có vấn đề gì phát sinh cô sẽ toàn quyền phụ trách, đây cũng là nguyên nhân khiến cô tuyệt đối không thể thỏa hiệp, mặc dù cô không màng đến danh vọng tiền tài, nhưng không dễ dàng gì mới dốc sức làm ra được thành quả cô sẽ không dễ dàng từ bỏ. Thu dọn tất cả trước khi lên giường, trong lòng cô cứ thấp thỏm bất an, trong đầu hiện lên một loạt những việc phát sinh gần đây, đột nhiên tiếng chuông điện thoại reo lên khiến cô không khỏi giật mình.
# Phú bà giàu có ngày xưa ngóc đầu trở lại, thề một lần nữa sẽ gả vào nhà họ Lệ.
Tiêu đề này thật khiến cô không vừa mắt, mỗi lần cô xuất hiện trên đầu đều viết phú bà giàu có. Nếu đã xem cô là phú bà, Đường Thanh Tâm cô có danh nổi tiếng như vậy, tại sao đám người này lại cứ phải dùng lời lẽ châm chọc.
Càng lướt xuống xem cô thật càng cạn lời, lẽ nào có người luôn nhằm vào cô! Từ lúc trở lại thì đã bị người khác nhắm vào, tất cả những tấm ảnh được chụp toàn bộ đều là cô cùng với Lệ Thiên Minh ở cùng nhau, nhất là cô cùng với Lệ Thiên Minh cùng tham gia bữa tiệc sinh nhật của đứa trẻ kia, nếu không phải tái hợp, làm sao có thể cùng nhau tham gia bữa tiệc như vậy.
Đường Thanh Tâm địa vị của mình rất thấp, không chịu nổi Lệ Thiên Minh ở phía cao kia, nhưng không phải cô muốn là được.
Bỏ đi, vốn dĩ độ hot trên mạng chính là như vậy, như vậy cũng tốt, để những người kia đều nhìn thấy chính mình cho dù ly hôn rồi cũng có thể dựa vào đó đứng lên, có điều, muốn những lời mỉa mai này lắng xuống không phải dễ dàng, hơn nữa với đám người mê muội Lệ Thiên Minh mà nói, sự tồn tại của cô chính là nỗi nhục nhã của bọn họ, không ít người để lại trong phần bình luận những lời lẽ cay nghiệt, mặc dù cô quấn lấy Lệ Thiên Minh, nhưng cô cũng vô tội, rõ ràng là Lệ Thiên Minh quấn lấy cô không buông. Xùy! Mỹ sắc trước mắt, dù cô có nói thế nào cũng không khuất phục được những người bên ngoài, hiện thực quá đáng sợ rồi.
Đường Thanh Tâm trong lòng thầm nghĩ, lấy điện thoại gọi cho Lệ Thiên Minh, điện thoại rung mười mấy giây, ngay lúc cô nghĩ rằng sẽ không có người nhấc máy, thì đầu bên kia truyền đến thanh âm vô cùng õng ẹo. "Alo, cô Đường khuya như vậy rồi còn tìm Thiên Minh nhà tôi không biết có việc gì không?"
Đường Thanh Tâm nhíu mày, cố lục lại ký ức trong đầu, hình như đã từng nghe qua, nhưng lại không nhớ ra được, nhưng câu nói vẫn khiến cô không nhịn được run lên.
Vào giờ này, điện thoại của Lệ Thiên Minh lại do một người phụ nữ bắt máy, đây là nói rõ điều gì? Trời ơi! Cô vốn dĩ nghĩ rằng Lệ Thiên Minh vì cô mà vẫn còn độc thân, người ta căn bản là không lưu luyến tiếc gì mà bước chân vào cái gọi nấm mồ của hôn nhân.
Đường Thanh Tâm thất thần mấy giây, người tiếp điện thoại bên kia không kiên nhẫn nói: "Cô Thanh Tâm nếu như không có việc gì thì tôi tắt máy đây, Lệ Thiên Minh vẫn còn đang đi tắm!" giọng nói hờn dỗi của cô gái bên kia khiến tai của Đường Thanh Tâm run lên, cô dừng lại, nhanh chóng tắt máy.
“Hừ! Còn dám tưởng rằng quay trở lại rồi thì có thể gả vào nhà họ Lệ à! Có tôi ở đây, cô nằm mơ đi."
Trương Mỹ Lan xem màn hình điện thoại, lại nhìn trên lầu, tim đập thình thịch, nhanh chóng cầm lấy điện thoại cho tên của Đường Thanh Tâm vào danh sách đen, như vậy không cần xóa, nhưng cô ta cũng đừng hòng liên lạc được với Lệ Thiên Minh.
Nhóc con này ba mươi mấy tuổi đầu rồi mà vẫn chưa ổn định được, đều là do cô gái này hại, bà ta thân làm mẹ vì con mà phải kiến trị, còn có bà cụ nữa, nhất định phải nhanh chóng khiến bà cụ đứng về phía mình. Con nhỏ họ Đường kia tuyệt đối không thể để cô ta được gả vào, nếu không nhà họ Lệ sẽ bị người đời cười chê, lấy về một cô vợ không thể sinh con, thật là khó nghe.
"Mẹ, điện thoại của con đâu?"
Trương Mỹ Lan đang suy nghĩ làm sao mở miệng với bà, trên lầu truyền đến âm thanh của Lệ Thiên Minh, bà ta nhanh chóng đưa tay ra: "Ở đây này, con chỉ biết suốt ngày vứt đồ lung tung".
Nói rồi nhanh chóng đưa điện thoại cho Lệ Thiên Minh, càm ràm anh vài câu rồi lên lầu, Lệ Thiên Minh cũng không hoài nghi gì. Chỉ nhìn theo bóng lưng của mẹ rời đi lật điện thoại kiểm tra một lượt, xem danh sách cuộc gọi đến không có gì thay đổi cuối cùng cũng an tâm.
Anh đã xem tin tức rồi, đều là những chiêu trò câu like của báo lá cải, anh biết những điều này có thể đem lại rắc rối cho Đường Thanh Tâm, nhưng anh không ngăn chặn, anh muốn biết rốt cuộc là ai đang ở sau lưng giở trò bày ra những việc này, từ lúc Đường Thanh Tâm quay trở lại đến bây giờ luôn có người nhằm vào cô, bây giờ độ hot của những bức ảnh này đã làm rõ vấn đề.
Anh vốn dĩ muốn đợi đến lúc thời cơ chín mùi đem đối phương nhổ cỏ tận gốc, không ngờ việc này lại diễn biến ngày càng phức tạp đến mức không thể dẹp yên, mà tất cả những việc này đều không nằm trong dự liệu của Đường Thanh Tâm.