“Mọi người đã thấy biểu hiện của người này hôm nay rồi, một người không biết gì hết lại có thể quản lý một công ty hàng nghìn tỷ sao? Tôi cảm thấy đây như một trò đùa, càng là sự mỉa mai cho tất cả các nhân viên của Tập đoàn Đại Đường. Cá nhân tôi đề nghị là nên đuổi ngay những người như thế này, cách chức ngay lập tức trước khi gây thiệt hại nghiêm trọng cho công ty.” Trương tổng cuối cùng chỉ vào Diệp Lăng Thiên rồi nói.
Diệp Lăng Thiên đột nhiên mỉm cười, sau đó đứng dậy, chậm rãi nói: “Mọi người, có thể có người ngồi đây không biết đến tôi, để tôi tự giới thiệu trước, tôi là Diệp Lăng Thiên, tôi là tổng giám đốc của công ty mới thành lập, công ty An Bảo của Tập đoàn Đại Đường.”
“So với các vị, tôi là người mới ở Tập đoàn Đại Đường, đây cũng là lần đầu tiên tới Tập đoàn Đại Đường họp, cũng là lần đầu tiên gặp mặt với mọi người, bao gồm cả Trương tổng đây. Đối với Trương tổng, thành thật mà nói, tôi không quen biết ông ấy. Tôi thậm chí còn không biết ông ấy tên là gì, chức vụ ra sao, tôi chỉ biết rằng mọi người vừa gọi ông ấy là Trương tổng.”
“Trương tổng nói đúng, tôi chưa tốt nghiệp cấp 2, tôi bỏ học từ học kỳ hai cấp 2, vì điều kiện ở nhà không tốt lắm nên tôi đi làm thêm để phụ giúp gia đình. Sau đó, đến tuổi thì tôi nhập ngũ, ở trong quân đội hơn chục năm rồi về nhà, trước giờ vẫn không có cơ hội đi học lại. Cho nên nói đến trình độ học vấn, tôi khá xấu hổ, nhưng tôi không nghĩ trình độ học vấn là một vấn đề lớn, tôi muốn hỏi Trương tổng, theo quy định của Tập đoàn Đại Đường, tổng giám đốc một công ty như tôi ít nhất phải có trình độ học vấn như thế nào? “
“Hừ, ít nhất phải tốt nghiệp đại học kinh tế trở lên, nhìn những người bên cạnh anh đi, có ai không phải là sinh viên tốt nghiệp của một trường đại học hàng đầu nước ngoài đâu?”, Trương tổng cười khinh bỉ.
“Thì ra là như vậy, xem ra tôi thật sự không thích hợp với vị trí này, nhưng tôi ở đây cũng muốn hỏi một câu, nếu như tổng giám đốc công ty tôi cần có bằng cấp tốt nghiệp, vậy còn Trương tổng thì sao? Trương tổng vị trí chắc là cao hơn tôi là lãnh đạo của tôi đi, vậy thì nói như thế, Trương tổng, ông ít nhất cũng phải tốt nghiệp tiến sĩ chứ? Vậy tôi muốn hỏi, Trương tổng, học vấn của ông ở trình độ nào? ”Diệp Lăng Thiên cười hỏi Trương tổng. Chỉ bằng cái miệng của ông? Nếu là tôi, trong trường hợp như thế này tôi sẽ không làm chuyện ngu ngốc như làm khó tôi sau đó bảo là muốn sa thải tôi, ông làm thế người ta sẽ nghĩ ông ngu ngốc lắm, tôi mà là ông, tôi sẽ chọn cách dùng thủ đoạn riêng, sử dụng các con đường pháp luật thông thường và các quy tắc của công ty để loại bỏ những kẻ không vừa lòng tôi. Dân gian không phải có một câu nói sao? Chó sủa thì không cắn, chó cắn thì không sủa.”
Diệp Lăng Thiên thoải mái nói ra mấy câu ngay lập tức đảo ngược hình thức ở hiện trường, chuyển những việc mọi người cho là vi phạm quy tắc của Lục Oánh sang vị Trương tổng này, hơn nữa, Diệp Lăng Thiên còn liên tục mắng vị Trương tổng này đến mức không ngóc đầu dậy nổi.
Diệp Lăng Thiên chú ý tới, Lục Oánh im lặng ở một bên đang cười, cười rất là vui vẻ, tuy rằng cười không thành tiếng.
“Mọi người chắc cũng rõ, tôi được Lục tổng trực tiếp chỉ thị làm tổng giám đốc của công ty An Bảo này, Trương tổng đang chất vấn tôi, thực ra là nghi ngờ cá nhân tôi, tôi không quan tâm chút nào, một người có làm được hay không không dựa vào những gì người khác nói ra, mà dựa vào chính bản thân làm ra. Nhưng mà, mỗi câu ông ấy nói vừa rồi đều là buộc tội Lục tổng, vì vậy tôi mới đứng lên, muốn nói vài lời cho Lục tổng.”