“Vũ Hân, em có tính đến một khoản chưa, giá trị chênh lệch giữa phương án thứ nhất và phương án thứ hai là bao nhiêu?” Diệp Lăng Thiên hỏi thẳng Lý Vũ Hân.
“Cái này không thể tính được, nếu như nhất định phải tính, em có thể nói thẳng, chênh lệch trên 1500 tỷ. Tổn thất kinh tế trực tiếp khoảng 3600 tỷ, thời gian tổn thất trong vòng khoảng 3 năm, ba năm này là bao gồm cả 3 công ty, mà sự phát triển và lợi nhuận của ba công ty trong vòng 3 năm chắc chắn không chỉ trị giá hơn 9000 tỷ, nhưng nói những điều này đều vô dụng, chúng ta không thể cái gì cũng đều nghĩ đến phương diện tốt nhất.”
“Nói như vậy, lựa chọn phương án thứ hai chúng ta sẽ tổn thất ít nhất trên 1500 tỷ đúng không? Được rồi, đã như vậy, vấn đề này chính là có sự so sánh trực quan nhất. Như vậy đi, Vũ Hân, bắt đầu từ bây giờ, tất cả đều tiến hành theo phương án thứ nhất.” Diệp Lăng Thiên nghe thấy đáp án cuối cùng này, nói thẳng với Lý Vũ Hân.
Lý Vũ Hân đã đứng lên, nghe thấy câu nói này lại ngồi xuống, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Thiên nói: “Anh điên à? Anh lấy đâu ra nhiều tiền như vậy? Hơn 3000 tỷ đó? Anh đi đâu kiếm được nhiều tiền như vậy? Diệp Lăng Thiên, loại chuyện như thế này không thể đùa được, một cái làm không tốt, cái đóng cửa không chỉ là công ty thực phẩm, mà là ba công ty đó, giá trị ít nhất hơn 1500, 1800 tỷ đó.”
“Em thấy anh giống như đang đùa sao? Anh rất nghiêm túc. Thực ra nói đến đây, em và anh cũng biết, phương án thứ nhất và thứ hai cách biệt vô cùng lớn, là người đều biết phải chọn phương án thứ nhất, nhưng, chúng ta không có tiền, vì vậy chỉ có thể lùi mà chạy theo thứ khác, lựa chọn phương án thứ hai.
Đã như vậy, tất cả vấn đề của chúng ta nên là nguồn vốn, mà không nên là phải tính toán phương án thứ hai như thế nào, đối với anh mà nói, phương án thứ hai không thể lấy, đó cũng không phải là phong cách làm việc của anh. Dưới tình huống có sự lựa chọn tốt hơn, anh tuyệt đối sẽ không lựa chọn phương án tốt thứ hai. Vấn đề bây giờ chính là thiếu 3900 tỷ tiền vốn đầu tư, anh sẽ nghĩ cách huy động đủ 3900 tỷ này.” Diệp Lăng Thiên lại châm một điếu thuốc.
“Anh đi đâu để huy động? Đây là 3900 tỷ chứ không phải là 39 nghìn hay là 390 nghìn, không phải nói huy động là huy động động. Hơn nữa, chúng ta đã không còn thứ gì để thế chấp ngân hàng nữa rồi.” Lý Vũ Hân nghe thấy lời nói của Diệp Lăng Thiên giống như đang nghe câu chuyện nghìn lẻ một đêm vậy.
“Tìm nhà đầu tư, tìm người hợp tác.” Diệp Lăng Thiên chậm rãi nói.
Lý Vũ Hân lại một lần nữa trợn tròn mắt nhìn Diệp Lăng Thiên, một lúc lâu sau nói không nên lời, sau đó lắc đầu nói: “Diệp Lăng Thiên, anh thật sự điên rồi. Anh cố ý hay là thực sự không hiểu? Nếu như có thể tìm được nhà đầu tư thì em đã tìm được từ lâu rồi, nhưng dự án này của chúng ta không thể tìm người đầu tư, một khi tìm, tổn thất không chỉ là 1500 tỷ, anh biết mà. Em nói trước cho anh một điều, số tiền đầu tư lần thứ nhất của là 2400 tỷ, anh phải huy động được 3900 tỷ, anh cảm thấy cổ phần nên chia như thế nào?
Anh đi tìm người khác, em nói cho anh biết, kết quả cuối cùng ngay cả 50% cổ phần chúng ta cũng không có được, vậy thì chúng ta đang làm gì? Chúng ta đang may áo cưới cho người khác sao? Sau này cái công ty thực phẩm này còn họ Diệp sao? Hơn nữa, anh có biết một khi công ty thực phẩm làm thành công lợi nhuận to như thế nào không? Người ta đầu tư 3900 tỷ vào, 5 năm sau 3900 tỷ này lợi nhuận ít nhất có thể đạt được là 9000 tỷ, 10 năm sau thì sao? Dự án này chúng ta hoàn toàn có năng lực làm được, tại sao phải chuyển cho người khác? Tại sao lại đưa lợi nhuận cho người khác.”
“Không, Vũ Hân, anh hiểu ý của em, lúc nãy anh hỏi em những việc kia thực ra anh đã phân tính tỉ mỉ rồi. Cái anh muốn tìm người đầu tư và người hợp tác không phải là công ty thực phẩm, mà là cả tập đoàn chúng ta sắp thành lập. Anh đã tính toán rồi, huy động 3900 tỷ, đối với việc phân chia quyền cổ phẩn chắc chắn có ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng không đến mức thay đổi cả kết cấu của công ty. Mà kết quả thì sao, kết quả là ba công ty của chúng ta đều không bị ảnh hưởng, đều có thể có được tốc độ phát triển nhanh nhất, lợi nhuận chúng ta có được từ đây thực ra rất khả quan, có đúng không? Nguồn vốn dồi dào cũng có lợi với công ty. Đương nhiên, trong đó vẫn còn rất nhiều điểm tốt, anh không nói cụ thể, chắc chắn em còn rõ hơn anh.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu.
“Ý của anh là yêu cầu người ta đầu tư vào tập đoàn mà chúng ta sắp thành lập sao?”
“Đúng, chính là ý này.” Diệp Lăng Thiên gật đầu.
“Đợi một chút, anh để em suy nghĩ một chút.” Lý Vũ Hân suy tính, sau đó ngồi xuống suy nghĩ một cách nghiêm túc. Diệp Lăng Thiên cười, đứng dậy, đi qua một bên bảo Tiểu Lâm đi đến phòng làm việc của Lý Vũ Hân rót cho Lý Vũ Hân một cốc cafe đem qua đây, Diệp Lăng Thiên biết Lý Vũ Hân thích nhất là uống cafe, mà trong phòng làm việc của anh chỉ có trà, bởi vì anh không thích đồ uống khác ngoài trà, đặc biệt là cafe.
“Có thể, nếu như thật sự tìm được nhà đầu tư tốt, hơn nữa đối phương cảm thấy phương thức chia cổ phần là hợp lý, thì cái này là một cách không tồi, không chỉ hoàn toàn giải quyết vấn đề lúng túng còn tồi tại trước mắt của chúng ta một cách có hiệu quả, hơn hết, thực ra có rất nhiều lợi ích cho sự phát triển của cả tập đoàn.
Phương án huy động vốn tốt nhất là nằm trong khoảng 4500 tỷ đến 6000 tỷ, vượt qua 25% chắc chắn là không được. Đây là giới hạn, vượt qua 25% sẽ tồn tại vấn đề rất lớn với sự quản lý của cả tập đoàn, hơn nữa, sau này có thể tồn tại nguy hiểm rất lớn.
Còn nhớ tập đoàn Tam Nguyên không? Đó là chính là ví dụ rất rõ ràng, vì vậy, 25% là giới hạn đỏ.” Rất rất lâu sau Lý Vũ Hân mới nói, có thể thấy lúc nãy trong lòng cô tính toán như thế nào.
“Quá ít đi? Anh nhớ tổng tài sản của tập toàn chúng ta cộng lại sẽ không vượt qua 1200 tỷ, em bảo người ta đầu tư 4500 tỷ đến 6000 tỷ lại cho người ta nhiều nhất 25%, người ta có thể làm sao? Có chút không tốt?” Diệp Lăng Thiên cau mày nói.
“Không thể tính như vậy được, có người nào trực tiếp tính tổng giá trị chứ? Bên trong bao gồm rất nhiều thứ, bao gồm cả tiền cảnh phát triển, thị phần trên thị trường của công ty, v.v, rất nhiều phương diện, về cơ bản nó chỉ là một giao dịch mua bán mà thôi, người ta tiến hành đầu tư, thứ người ta xem trọng chắc chắn không phải là hiện tại mà là xem trọng lợi ích lâu dài, anh nói như vậy chắc chắn trong lòng anh đã có người thích hợp rồi đúng không? Cụ thể thế nào thì sau khi gặp mặt bàn bạc rồi nói. Nhưng, tất cả đều phải đợi sau khi tập đoàn thành lập, bây giờ vẫn chưa có tập đoàn, huy động kiểu gì?” Lý Vĩ Hân lại hỏi.
“Như này đi, em làm ra mấy phần tài liệu về tình hình trước mắt của công ty, làm cả ba công ty, làm thế nào chắc chắn trong lòng em đã hiểu rõ. Anh cầm những thứ này đi tìm đối phương trước, xem ý kiến của đối phương thế nào, những thứ khác sau này rồi nói.” Cuối cùng Diệp Lăng Thiên nói.