"Vì sao anh nhất định muốn em mua nhà?" Lý Vũ Hân bỗng nhiên quay mặt hỏi Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nhìn Lý Vũ Hân, sau đó nói: "Không phải anh vừa nói lý do sao? Hơn nữa em sớm muộn gì phải mua, em cũng biết giá nhà ở Đông Hải này, mỗi ngày một lên giá, sớm muộn gì cũng mua thì không bằng mua sớm một chút, nói không chừng còn có thể kiếm không ít tiền."
"Em không hỏi chuyện này, bởi vì anh quan tâm em nên mới lo lắng muốn mua nhà cho em hay là bởi vì anh đã đồng ý với ba em sẽ chăm sóc tốt cho em nên mới vội vàng mua nhà cho em?" Lý Vũ Hân lại hỏi.
Diệp Lăng Thiên nghe cô nói thì im lặng, một lúc sau mới nói: "Cả hai."
"Hiện tại anh không giống như lúc trước, nếu là trước kia thì anh nhất định sẽ nói bởi vì anh đã đồng ý với ba em sẽ chăm sóc tốt cho em nên mới mua nhà cho em, hiện tại anh ngày càng nói lời thật lòng hơn trước kia. Được rồi, anh nói như vậy nên em đồng ý mua." Lý Vũ Hân cười nói.
"Anh đã tìm hiểu tiểu khu cho em rồi, tiểu khu này không tệ, anh đã nói Vương Lực liên lạc, bảo vệ của tiểu khu này do công ty của chúng ta phụ trách, Vương Lực và phó tổng giám đốc mảnh đất này có quan hệ không tệ, anh đã nói Vương Lực liên lạc. Nếu chúng ta mua nhà ở tiểu khu này thì sẽ có ưu đãi lớn. Đương nhiên anh vẫn chưa biết rõ chỗ này, nhưng anh nghĩ không kém được. Cho dù thế nào thì chất lượng nhà là quan trọng nhất, sau đó mới đến vấn đề tiền bạc, chúng ta đi xem trước rồi nói sau." Diệp Lăng Thiên nói, anh tốn rất nhiều công sức về vấn đề nhà ở của Lý Vũ Hân.
Diệp Lăng Thiên đưa Lý Vũ Hân đến tòa nhà, tòa nhà này đã được hoàn thành, hiện tại nhà bán đang ở giai đoạn năm, tiểu khu rất lớn, nếu không thì cũng sẽ không ký hợp đồng bảo vệ với công ty bảo vệ của Diệp Lăng Thiên, phải biết rằng công ty bảo vệ của Diệp Lăng Thiên chỉ nhận những nơi cao cấp, giá cả cao hơn nhiều so với bình thường, cho nên chỉ cần công ty bảo vệ của Diệp Lăng Thiên phụ trách tiểu khu nào thì đều là tiểu khu cao cấp.Để bộ truyện nhanh ra chương hơn thì ủng hộ bạn Editor bằng 1 CICK QUẢNG CÁO này nhé!Cô gái môi giới nhà đất đưa Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân đi xem nhà, cô gái vừa đi vừa giới thiệu cho Diệp Lăng Thiên và Lý Vũ Hân. Tiểu khu thật sự rất sang trọng, rất lớn, hai người ngồi xe điện du lịch, cho dù ngồi xe điện du lịch cũng tốn bốn năm phút mới đến nơi, có thể thấy được tiểu khu này rộng lớn thế nào. Cây xanh trong tiểu khu được trồng rất tốt, hơn nữa các nơi giải trí bên trong đều có đủ, rạp chiếu phim, phòng tập thể thao, ngân hàng, nhà trẻ,.... Diệp Lăng Thiên chọn căn nhà khoảng một trăm mười mét vuông, ba phòng hai sảnh, không lớn lắm nhưng cũng không hề nhỏ. Căn nhà rất chắc chắn, trang trí rất tinh tế, thiết kế lấy ánh sáng bên ngoài không tệ.
"Giá cả của căn nhà này bao nhiêu?" Lý Vũ Hân nhìn một vòng, sau đó hỏi cô gái môi giới nhà đất.
"Tôi tính cho cô một chút, nhà này có giá cơ bản là một trăm năm mươi tám triệu chín trăm một mét vuông, tổng diện tích là một trăm mười tám mét vuông, vậy tổng cộng là mười tám tỷ bảy trăm năm mươi triệu." Cô gái môi giới nhà đất cầm máy tính tính toán. Bạn có biết trang truyện ~ TR UMtruyen.O R G ~
"Mười tám tỷ bảy trăm năm mươi triệu?" Lý Vũ Hân có chút kinh ngạc, sau đó nói thẳng: "Tôi xin lỗi cô, giá này quá cao, chúng tôi không mua nổi. Đi thôi" Lý Vũ Hân nói xong thì đi ra ngoài.
"Sao vậy?" Diệp Lăng Thiên đuổi theo Lý Vũ Hân hỏi.
"Quá cao, hơn mười tám tỷ, anh nói xem anh cầm bao nhiêu tiền từ công ty bảo vệ?" Lý Vũ Hân hỏi Diệp Lăng Thiên.
"Mười tám tỷ."
"Mười tám tỷ, Diệp Lăng Thiên, anh biết sau này chúng ta còn phải rút một phần tiền từ công ty bảo vệ để đầu tư cho công ty thực phẩm, hiện tại anh cầm mười tám tỷ ra mua nhà cho em, anh có nghĩ sẽ mang lại nguy hiểm rất lớn cho công ty bảo vệ hay không. Mặt khác, cho dù anh có mười tám tỷ thì vẫn chưa đủ, đây chỉ là giá nhà, còn cần dùng rất nhiều tiền, đến khi nhà được hoàn thành thì anh có biết cần bao nhiêu không? Em nghĩ sẽ không thấp hơn hai mươi mốt tỷ, anh tìm hơn ba tỷ kia ở đâu ra?" Lý Vũ Hân hỏi.
"Anh sẽ nghĩ cách, em không cần lo lắng chuyện này."
"Em có thể không lo lắng sao? Anh còn có thể đi kiếm tiền ở đâu chứ? Công ty, nhà, xe của anh đã thế chấp cho ngân hàng, anh còn có thể đi đâu kiếm tiền chứ? Lăng Thiên, em biết trong lòng anh nghĩ gì, anh muốn em có một chỗ ở tốt đúng không?
Nhưng thật sự không cần thiết, đúng vậy, trước kia em có yêu cầu rất cao với cuộc sống, nhưng hiện tại em không còn là em của trước kia. Em có thể sống tốt trong trường học ở M Thành thì còn có chỗ nào không thể sống chứ? Bây giờ em không quan tâm nhiều đến cuộc sống. Hơn nữa, em ở một mình thì cần gì phải ở một tiểu khu tốt như thế? Em ở nhà lớn như thế làm gì? Em ở trong trung tâm thế giới làm gì?
Dù sao em cũng có xe. Không phải rất lãng phí sao? Em đồng ý với anh, hôm nay em sẽ đi xem nhà, nhưng em là người mua nhà nên em sẽ quyết định mua nhà nào và giá bao nhiêu, anh có đồng ý hay không? Anh không đồng ý thì bây giờ em sẽ quay về." Lý Vũ Hân nghiêm túc nói với Diệp Lăng Thiên.
Diệp Lăng Thiên nghe Lý Vũ Hân nói thì cuối cùng cũng gật đầu.
Hai người rời khỏi tiểu khu, Lý Vũ Hân chỉ đường Diệp Lăng Thiên lái xe về phía ngoài thành phố.
"Hiện tại giá nhà ở thành phố A không rẻ, cũng không chênh lệch nhiều. Em ở trong trung tâm thành phố thì đi làm sẽ tiện hơn một chút, nếu em ở xa thì mỗi ngày em đi làm sẽ tốn không ít thời gian, chưa nói đến chuyện kẹt xe." Diệp Lăng Thiên hiểu ý của Lý Vũ Hân nên vừa lái xe vừa khuyên bảo.
"Nếu kẹt xe thì ở đâu cũng sẽ có, càng gần trong trung tâm thành phố thì càng kẹt xe. Anh yên tâm em sẽ không ở vùng nông thôn đâu. Em biết rõ thành phố A hơn anh, em sẽ không ở xa chỗ của anh đâu." Lý Vũ Hân cười nói.
Diệp Lăng Thiên cười không nói lời nào, thật ra chỗ ở của Diệp Lăng Thiên cũng khá xa, Hứa Hiểu Tình cũng vậy, bọn họ ở bên cạnh làng đại học, ngày xưa làng đại học nằm ở vùng ngoại thành Đông Hải, nhưng trải qua nhiều năm phát triển, không biết vùng ngoại thành đã kéo dài ra bao nhiêu.
"Em chỉ cần nhà ở yên tĩnh là được, trong trung tâm thành phố không có chỗ nào yên tĩnh. Em muốn mua căn nhà cách xa khu thương mại, là khu quy hoạch nhà ở, khung cảnh sẽ yên tĩnh hơn, mặt khác chỗ này có đường đi thông qua đó, đi làm cũng không mất bao lâu." Lý Vũ Hân nói với Diệp Lăng Thiên.