“Nếu như anh là ông chủ ở đây, vậy anh làm cho tôi cái thẻ hội viên ở đây đi.” Cô gái đó rốt cuộc cũng không nhịn được mà đưa ra yêu cầu của mình với Diệp Lăng Thiên.
“Thẻ hội viên ở đây rất quan trọng à?” Diệp Lăng Thiên mờ mịt, anh nhớ kỹ là năm đó lúc anh quản lý nơi này tác dụng của thẻ hội viên cũng chỉ là để giảm giá một chút mà thôi.
“Đương nhiên là có tác dụng rồi, thẻ hội viên có thể được giảm giá đó, còn có thể xếp hàng ưu tiên, còn nữa, chỉ có thẻ hội viên mới có thể đặt trước, hơn nữa thẻ hội viên thật sự không dễ làm đâu, cần phải có điều kiện, hình như là phải tiêu tiền ở đây trong khoảng bao nhiêu ấy mới có thể làm được thẻ hội viên.” Cô gái nói.
“Mọi người thường xuyên đến đây dùng hả?” Diệp Lăng Thiên nghe nói như vậy thì vô cùng tò mò.
“Đương nhiên rồi, đám người trẻ tuổi bây giờ có mấy người mà không biết quán đồ nướng Lão Binh đâu, đương nhiên là chúng tôi cũng đã gọi thức ăn ở đây nhiều lắm, đến tiệm ăn cũng không nhiều, chủ yếu là khó xếp hàng.”
Diệp Lăng Thiên cười cười, cũng không nói thêm cái gì, đối với tình huống tiêu thụ ở đây anh cũng hiểu càng ngày càng ít.
“Diệp tổng, có thể vào rồi, có chỗ rồi.” Lúc này, cửa hàng trưởng chạy tới nói với Diệp Lăng Thiên, trên đầu của ông ta vẫn còn đang toát mồ hôi, có thể nhìn thấy được ông ta khẩn trương tới cỡ nào.
“Được rồi, cảm ơn ông nha, à đúng rồi, làm phiền ông một chút, đợi một lát nữa làm cho mỗi người bạn mà tôi mời đến đây dùng cơm một cái thẻ hội viên đi, à, ai có yêu cầu cần tích lũy trước thì không cần phải tích lũy, cứ để họ tự nguyện, vậy nha.”
“Được rồi được rồi, không thành vấn đề, một lát nữa tôi sẽ sắp xếp cho người đến đó xử lý.” Cửa hàng trưởng vội vàng gật đầu.
“Đi thôi, chúng ta đi đến đó đi.” Diệp Lăng Thiên cười nói, sau đó dẫn theo bọn người Hứa Hiểu Tinh đi vào trong phòng.
“Sao bọn họ vẫn còn chưa tới nữa vậy.”
“Chắc chắn là bọn họ tới trễ đó, lúc này không dễ gọi xe, trong số bọn họ lại có mấy người chạy xe đến đây, chắc chắn là phải chậm một chút rồi, trước tiên chúng ta cứ gọi món đi.”
Mấy cô gái líu ríu nói chuyện, Diệp Lăng Thiên cảm thấy rất nhàm chán, anh ngồi một chút liền đi ra ngoài đốt một điếu thuốc rồi nhìn bốn phía trong cửa hàng, hiển nhiên cửa hàng trưởng vẫn còn đang đứng ở ngoài phòng trông coi, vừa mới thấy Diệp Lăng Thiên thì lập tức đi đến với Diệp Lăng Thiên, hơn nữa không bao lâu sau quản lý chi nhánh Đông Hải với phó quản lý cũng chạy đến, người nào cũng như lâm vào đại địch. Chắc chắn là cửa hàng trưởng đã báo cáo tình huống cho bọn họ biết, lãnh đạo phía dưới nghe thấy ông chủ lớn đến cửa hàng, ai nấy cũng đều bị dọa lập tức chạy tới đây.
Cuối cùng Diệp Lăng Thiên cũng kêu những người này về đi, anh cũng chỉ đến đây để chúc mừng sinh nhật bạn mình mà thôi.
Lúc Diệp Lăng Thiên đi vào trong phòng một lần nữa, trong phòng bao đã ngồi đầy người, nam nữ đều có hết, phần lớn đều là người trẻ tuổi.
“Chào anh nha.” Sau khi Diệp Lăng Thiên đi vào, còn có một nhóm người nhiệt tình chào hỏi với Diệp Lăng Thiên, hiển nhiên chắc chắn những người này là đồng nghiệp cũ của Hứa Hiểu Tinh, quen biết với Diệp Lăng Thiên. Diệp Lăng Thiên cười cười, sau đó lại mời thuốc từng người một.
“Chúng tôi vẫn luôn cho rằng Hiểu Tinh chia tay với anh rồi, không ngờ tới Hiểu Tinh chỉ lừa gạt chúng tôi mà thôi.” Có một đồng nghiệp nam trong số đó nhận lấy điếu thuốc của Diệp Lăng Thiên, cười nói.
“Mọi người đừng có nói tầm bậy ở đây nữa được không thế, hiện tại tôi với anh ấy chỉ là mối quan hệ bạn bè bình thường mà thôi, ngày hôm nay anh ấy cũng giống như mọi người vậy đó, đều đến đây chúc mừng sinh nhật tôi, đừng có nói đùa chuyện này nữa.” Hứa Hiểu Tinh giả vờ như đang tức giận, chủ yếu là bởi vì những người này cứ nói như vậy, hai người bọn họ sẽ lúng túng.
“Là như vậy à, thật ngại quá, anh Diệp, không phải là tôi cố ý nói đùa đâu.” Đồng nghiệp nam kia nghe thấy Hứa Hiểu Tinh nói như vậy, một mặt áy náy nói với Diệp Lăng Thiên.
“Không sao đâu, nói đùa cả mà, không sao hết, tất cả mọi người gọi đồ ăn chưa vậy, gọi thêm nữa đi, nơi này có đồ nướng còn có các loại đồ ăn vặt, có nhiều món lắm.” Diệp Lăng Thiên khách khí nói.
“Chắc là mọi người không biết anh Diệp của chúng ta chính là ông chủ của những chi nhánh cửa hàng đồ nướng, các người không nghĩ tới chứ gì, năm trước người ta vẫn đang bán đồ nướng ở các quầy hàng trong con phố sau trường học của chúng ta, bây giờ thời gian trôi qua, anh ta đã là ông chủ lớn rồi.” Cô gái nhiều chuyện hồi lúc nãy lại tiếp tục nhiều chuyện.
Nói như vậy, cả đám đều nhìn Diệp Lăng Thiên, mồm năm miệng mười hỏi. Diệp Lăng Thiên cũng có chút phản ứng không kịp, anh chỉ có thể nhẹ gật đầu, sau đó nói: “Đúng là như vậy, đúng là cửa hàng Doanh Địa Lão Binh là do tôi đã tạo ra, bình thường tôi đều ở công ty, cũng không ở trong mấy cửa hàng này, cho nên có lẽ sau này mọi người đến đây tôi cũng rất khó quan tâm tới mọi người rồi, một lát nữa tôi nói chuyện với cửa hàng trưởng ở đây, mở thẻ hội viên miễn phí cho mọi người.
Thật ra thì thẻ hội viên có tác dụng cụ thể gì thì tôi cũng không biết rõ cho lắm, lúc nãy tôi nghe cô giáo này nói hình như là thẻ hội viên vẫn rất có tác dụng, cho nên tôi tặng cho mọi người mỗi người một cái, hi vọng là mọi người có thể vui vẻ nhận nó.” Diệp Lăng Thiên thờ ơ nói, liên quan đến những vấn đề của mấy người nhiều chuyện này, anh thật sự không muốn trả lời, chỉ có thể cười haha đáp lại.
“Thật ngại quá, tôi cũng không nghĩ tới là bọn họ lại nhiều chuyện như thế.” Hứa Hiểu Tinh nhỏ giọng nói với Diệp Lăng Thiên.
“Ai kêu cô miễn cưỡng tới nơi này ăn.” Diệp Lăng Thiên cười oán giận.
“Đây cũng không phải là ý định của tôi đâu, đều là do chủ ý của mấy cô gái chết tiệt đó, bọn họ cứ thích đến cửa hàng của anh ăn, tôi biết làm cái gì bây giờ. Hơn nữa, tôi cũng muốn được hưởng lợi từ anh mà, không được hả?”
“Được chứ được chứ, sao có thể không được, cô đến cửa hàng ăn cái gì đó, mặc kệ là báo tên tôi hay là báo tên của Vũ Hân cũng không có người nào dám lấy tiền của cô đâu, có tin không?”
“Xí, anh đến cửa hàng mà không có người nào nhận ra anh, tôi nói tên anh thì có thể làm được cái gì chứ, nghe xong là không có thành ý rồi đó.”
“Ngày hôm nay tôi cũng thật lòng mà, sinh nhật vui vẻ nha.” Diệp Lăng Thiên cười cười, nghiêm túc nói.
“Cảm ơn, tôi biết rồi, anh cần gì phải tặng tôi một cái túi đắt tiền như thế, thật sự nhiều tiền lắm. Tôi không thích mấy vật phẩm xa xỉ như thế này đâu, nhưng mà anh đã tặng rồi thì tôi nhận nha, tôi rất thích, cảm ơn anh.” Hứa Hiểu Tinh nói, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ lên.
“Ôi ôi, còn nói là hai người không có cái gì, anh anh em em như vậy.” Hai người đang trò chuyện nhưng mà lại không biết những người khác đang có bộ dạng cười trộm mà nhìn hai người bọn họ cúi đầu lén lút nói chuyện với nhau.
“Cậu muốn chết có đúng không hả? Đã nói rồi, hiện tại hai người chúng tôi chỉ là bạn bè bình thường mà thôi, chia tay rồi thì không thể làm bạn bè, không thể nói chuyện được hả?” Hứa Hiểu Tinh bị người ta cười, mặt đỏ như quả táo, ngượng ngùng nói.
“Được chứ được chứ, anh Diệp, bây giờ anh có bạn gái chưa vậy?” Cô gái cười hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Tôi hả?” Diệp Lăng Thiên hơi trầm mặc, nhưng mà cuối cùng vẫn trả lời thành thật: “Không có.”
“Đúng đó, vậy còn nói gì nữa, còn cần có nhiều lời à?”
Trong tiếng cười đùa trêu chọc của mọi người, đồ ăn và các loại thức ăn vặt đều được mang lên lần lượt, tốc độ rất nhanh, không có cách nào hết, cửa hàng trưởng tự mình ngồi trong phòng bếp chờ một bàn đồ ăn, có thể không nhanh được hả?