Sáng sớm ngày hôm sau Diệp Lăng Thiên thức dậy trực tiếp đi đến công ty, thật ra anh đi rất sớm nhưng mà sau khi đến công ty rồi mới phát hiện Lý Vũ Hân đã đến công ty, chỉ có điều ngày hôm nay Lý Vũ Hân không ở trong phòng làm việc của anh mà là đang ở trong phòng làm việc thuộc về Lý Vũ Hân. Thật ra thì phòng làm việc này đã có từ lâu rồi, lúc trước khi thiết kế đã có, mà bố cục thiết kế là do Lý Vũ Hân tự sắp xếp, phòng làm việc của Lý Vũ Hân không lớn bằng của Diệp Lăng Thiên, cũng không xa hoa bằng Diệp Lăng Thiên, có điều là cũng rất tốt.
Lúc Diệp Lăng Thiên đi vào phòng làm việc của Lý Vũ Hân, Lý Vũ Hân đang làm việc, lúc Lý Vũ Hân làm việc mãi mãi cũng đều nghiêm túc như thế, cẩn thận tỉ mỉ như thế, từ ngày đầu tiên Diệp Lăng Thiên gặp Lý Vũ Hân thì đã biết như thế này, cho nên Diệp Lăng Thiên tuyệt đối không cảm thấy kỳ quái. Ngày hôm nay Lý Vũ Hân cũng không còn ăn mặc như "cô gái nông thôn" giống như ngày hôm qua, mặc trên ngồi một bộ đồ công sở, trang điểm xinh đẹp, trên người cũng xịt nước hoa, trông giống như là một nữ doanh nhân thượng lưu điển hình của thành phố. Nhìn thấy Lý Vũ Hân của lúc này, dường như Diệp Lăng Thiên nhìn thấy Lý Vũ Hân của lúc trước.
“Ăn sáng chưa?” Diệp Lăng Thiên đi vào phòng làm việc của Lý Vũ Hân, lên tiếng hỏi.
“Đã ăn rồi, ăn trên đường, ngày hôm nay có sắp xếp gì không?” Lý Vũ Hân cũng không ngẩng đầu lên, tay vừa gõ trên máy vi tính vừa hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Không biết nữa, cái này phải đợi một lát nữa hỏi Tiểu Lâm mới biết được. Sao vậy, có chuyện gì không?” Diệp Lăng Thiên ngồi xuống cạnh bàn làm việc của Lý Vũ Hân.
“Tối ngày hôm qua em đã lái xe đến các cửa hàng chi nhánh của công ty ở thành phố A một lượt, đương nhiên là em bí mật thị sát, cho nên không có ai biết, có một vài vấn đề nhỏ, có một vài vấn đề lớn, mặc kệ là vấn đề nhỏ hay là vấn đề lớn, em cảm thấy đều cần phải giải quyết, cũng phòng ngừa sau này sẽ xuất hiện ở các cửa hàng khác với vấn đề như vậy. Cho nên sáng nay em muốn anh với em, cùng với Trần Quân mở một cuộc họp thương lượng chuyện này.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.
“Tối ngày hôm qua em đã đi đến tám cửa hàng rồi hả?” Diệp Lăng Thiên hơi kinh ngạc.
“Đúng vậy, anh chờ một chút, để em đánh báo cáo phân tích thị sát đêm qua cho anh xem một chút, đợi một lát nữa chúng ta dễ thương lượng hơn.” Lý Vũ Hân nói, sau đó bắt đầu đóng dấu, sau khi in thì đưa một phần cho Diệp Lăng Thiên, sau đó cầm lấy một phần khác vừa đi ra ngoài vừa nói: “Để em đi đưa cái này cho Trần Quân, đúng rồi, liên quan đến chuyện thành lập tập đoàn công ty, chúng ta cần phải thương lượng với nhau, có thể đưa ra kế hoạch càng sớm, chúng ta cũng có thể bắt đầu chuẩn bị sớm hơn.”
Lý Vũ Hân nói xong liền đi ra ngoài.
Diệp Lăng Thiên nhìn phần báo cáo vô cùng ngắn gọn mà kỹ càng trong tay, có chút bất đắc dĩ, vừa hút thuốc lá vừa trở về phòng làm việc của mình.
“Chào buổi sáng, Diệp tổng.” Tiểu Lâm nhìn thấy Diệp Lăng Thiên, lễ phép chào một tiếng.
“Tiểu Lâm cô xem sáng nay tôi có công việc quan trọng gì không vậy, nếu như không có thì cô đẩy hết tất cả các công việc buổi sáng qua một bên đi, sáng hôm nay tôi có công việc cần bàn với Lý tổng.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói với Tiểu Lâm.
“Vâng, để tôi sắp xếp.” Tiểu Lâm gật đầu.
“Ngoài ra còn có hai chuyển cô phải đi xử lý một chút. Chuyện thứ nhất, cô chọn ra một nhân viên nữ trong hai công ty mà người đó phải có tinh thần trách nhiệm để làm thư ký cho Lý tổng, công việc của Lý tổng vô cùng nặng nề, không có thư ký thì không được, không chỉ là thư ký, cần phải là một thư ký vô cùng tài giỏi, cấp bậc cùng với đãi ngộ của người thư ký này cũng có thể nâng cao hơn, cứ dựa theo cấp bậc của phó giám đốc đi, nhưng mà năng lực nhất định phải đầy đủ, phải có thể giải quyết khó khăn cho Lý tổng. Công việc này giao lại cho cô, cô nhanh chóng đi thực hiện đi.” Diệp Lăng Thiên dặn dò.
“Vâng!”
“Chuyện thứ hai, đây là chuyện cá nhân của tôi, tôi có một người bạn, là một người bạn nữ, ngày hôm nay cố ấy có việc nên phó thác cho tôi đi thuê một căn phòng ở cho cô ấy, lúc đầu tôi dự định sáng hôm nay sẽ giải quyết chuyện phòng ốc giúp cho cô ấy, nhưng mà hiện tại Lý tổng tìm tôi có chuyện, tôi cũng không có thời gian đi, chỉ có thể làm phiền cô chạy một chuyến giúp cho tôi. Điều kiện là như thế này, người bạn này của tôi là một cô gái độc thân, ở một mình, địa điểm yêu cầu không xa không gần với cục cảnh sát, xa quá thì không được, gần quá cũng không được.
Mặt khác, điều kiện phải tốt một chút, phải an toàn thoải mái dễ chịu, tiền thuê phòng cao hơn hoặc ngang ba triệu, cô cứ lấy thẻ chứng minh nhân dân của cô đi thuê phòng đi, ba triệu này trước tiên cô thanh toán giúp cho tôi, sau khi trở về tôi sẽ chuyển lại cho cô, ngày hôm nay cô phải chuẩn bị chuyện này cho xong, nếu không thì tối nay bạn của tôi không có chỗ ở lại phải ngủ ở khách sạn.” Diệp Lăng Thiên nghĩ tới chuyện muốn tìm kiếm nhà ở cho Lý Yến, không có cách nào khác, mình không có thời gian, việc này cũng chỉ có thể nhờ Tiểu Lâm thực hiện giờ.
“Vâng, được rồi, một lát nữa tôi sẽ đi ra ngoài tìm người môi giới để xem phòng.” Tiểu Lâm đáp lời.
“Cô có biết lái xe không? Nếu như cô biết lái xe thì lát nữa cô lái xe của tôi đi, dù sao thì đây là công việc cá nhân của tôi, đi xe của công ty cũng không tốt cho lắm.” Diệp Lăng Thiên suy nghĩ, trực tiếp đưa chìa khóa xe của mình cho Tiểu Lâm.
Đợi sau khi Tiểu Lâm đi rồi, Diệp Lăng Thiên mới bắt đầu nhìn chăm chú vào phần báo cáo Lý Vũ Hân đã đưa cho mình, nói thật lòng một câu, liên quan đến mấy cửa hàng này, đã lâu lắm rồi Diệp Lăng Thiên chưa từng đi quan sát một chuyến, đối với mấy chuyện ở trong cửa hàng càng ngày cũng càng xa lạ. Diệp Lăng Thiên biết như thế này là không đúng, là lãnh đạo cấp cao, càng cao thì càng phải tìm hiểu sâu xa tình huống làm việc ở phía dưới, bởi vì chỉ có như vậy thì mới có thể đảm bảo được phương châm làm việc có thể phù hợp với thực tế, có khả năng hoạt động.
Không lâu sau đó, Lý Vũ Hân cầm tài liệu cùng với Trần Quân đến phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên, ba người ngồi trong phòng làm việc của Diệp Lăng Thiên nói chuyện gần hai tiếng đồng hồ, trên cơ bản những vấn đề mà Lý Vũ Hân đưa ra đã giải quyết hết rồi thì Trần Quân mới đi khỏi.
“Được rồi, vấn đề này đã được giải quyết, hiện tại chúng ta nói về việc tổ chức lại nhân viên quản lý trong công ty.” Lý Vũ Hân đặt một chồng tài liệu này xuống, sau đó lại nói với Diệp Lăng Thiên.
“Được rồi, em nói đi, có chuyện gì?” Diệp Lăng Thiên gật đầu hỏi.
“Có một vài vấn đề lớn chúng ta nhất định phải nghiên cứu cho tốt, chuyện thứ nhất đó chính là lấy công ty nào là công ty chủ thể, cũng chính là công ty mẹ. Ý kiến của em muốn lấy công ty thực phẩm là công ty mẹ, dù sao thì hoạt động này cũng dễ hơn, bởi vì hiện tại công ty thực phẩm đã có ba công ty chi nhánh ở thành phố Y, Đông Hải với Việt Châu, đến lúc đó chỉ cần có thể tiến hành thanh tẩy lại nhóm bảo vệ của công ty là có thể giải quyết vấn đề rồi, độ khó cũng dễ hơn rất nhiều.” Lý Vũ Hân phân tích.
“Đúng, em nói rất đúng, anh cũng nghĩ như vậy, cái này hoàn toàn không có vấn đề.” Diệp Lăng Thiên gật đầu.
“Chuyện thứ hai chính là ba công ty còn lại, ngày hôm qua em đã nói với anh chúng ta vẫn còn thiếu một công ty, dựa vào tình huống trước mắt mà nói, em cảm thấy chưa đến thời gian thích hợp để tiến hành mở một công ty khác. Dù sao thì công ty chi nhánh ở thành phố Y với Việt Châu vừa mới đi vào hoạt động, cần có một lượng tài chính lớn để tiến hành đầu tư, công ty không có nhân lực và tài lực để tiến hành mở rộng quy mô. Sau khi suy nghĩ cẩn thận cả buổi tối ngày hôm qua, em cảm thấy phương hướng tính toán của chúng ta đã sai rồi.” Lý Vũ Hân chậm rãi nói.