Diệp Lăng Thiên lại trầm mặc không nói, cũng không nói cái gì, chậm rãi uống đồ uống ở trước mắt.
“Chuyện kết hôn có chỗ nào cần tôi giúp đỡ không?” Hứa Hiểu Tinh xoay mặt nhìn ra bên ngoài, sau đó tươi cười nói với Diệp Lăng Thiên.
“Cảm ơn, không có chỗ nào cần giúp đâu, đám cưới của tôi cũng không định chuẩn bị lớn, cho nên cũng tổ chức nhỏ một chút, tất cả đều đơn giản.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu.
“Vậy thì được rồi, lúc đó nhớ gửi thiệp mời cho tôi đó, tôi còn có việc đi trước đây, cảm ơn anh đã ăn cơm với tôi, tiền cơm anh thanh toán đi, tôi đi trước, hẹn gặp lại.” Hứa Hiểu Tinh thở một hơi rồi đứng dậy, khoát khoát tay với Diệp Lăng Thiên rồi sau đó đi ra ngoài.
Hứa Hiểu Tinh ngồi vào trong xe, vừa lau nước mắt vừa khởi động xe.
Diệp Lăng Thiên không động đậy, cũng không nói cái gì, cứ nhìn Hứa Hiểu Tinh từ từ biến mất khỏi tầm mắt của mình, mãi cho đến khi biến mất không nhìn thấy gì nữa.
Ai cũng không biết được trong lòng của Diệp Lăng Thiên đang suy nghĩ cái gì, bao gồm cả bản thân anh cũng không rõ ràng. Nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh, đặc biệt là khi nhìn thấy Hứa Hiểu Tinh đi khỏi, trong lòng của anh ít nhiều gì cũng có cảm xúc không hiểu rõ, không nói được cũng không tỏ rõ được, nhưng mà không phải là khổ sở, cũng không phải là vui vẻ, không có cảm giác vui vẻ sắp kết hôn, cũng không đau khổ khi rời khỏi tình nhân.
Diệp Lăng Thiên ngồi dựa vào ghế thật lâu, cuối cùng mới chậm rãi rời đi, sau đó lái xe trực tiếp đến công ty. Không đến công ty thì có khả năng thoải mái, nhưng mà chỉ cần vừa đến công ty thì Diệp Lăng Thiên chắc chắn sẽ phải rất bận rộn, hai công ty chỉ có một giám đốc, chuyện cần anh xử lý chắc chắn vô cùng nhiều.
Diệp Lăng Thiên bận đến nỗi đến lúc tan việc mới có thể xem thời gian, sau đó sắp xếp việc nào chưa hoàn thành cho Tiểu Lâm đẩy qua sang ngày mai, mình thì tan làm sớm, lái xe đến đồn công an ở trong sân đồn công an, Diệp Lăng Thiên gọi điện thoại cho Lý Yến.
“A lô.” Lý Yến nhận điện thoại, chỉ đơn thuần là một tiếng a lô, không có tiếng nào khác, tình cảm giữa hai người bọn họ thật ra cũng vô cùng quái dị, không thân mật như những cặp đôi yêu nhau hoặc là vợ chồng bình thường, cũng không tự nhiên giống như bạn bè. Hai người bọn họ càng giống như làm mối quan hệ tình yêu trộn lẫn tình bạn, bởi vì hai người bọn họ trực tiếp từ quan hệ bạn bè nhảy lên thành vợ chồng, loại cảm xúc mất tự nhiên như thế này cũng là bình thường.
“Em tan làm chưa?” Diệp Lăng Thiên hỏi.
“Vẫn còn chưa.”
“Đã đến lúc tan làm rồi.”
“Bản án lớn của em còn cần phải cân nhắc, em muốn ở đây một lát nữa, xem xem có thể nghĩ ra manh mối gì không, anh đang ở đâu vậy?”
“Anh đang ở trong sân bên ngoài phòng làm việc của em.” Diệp Lăng Thiên đáp lời.
Nghe thấy câu trả lời của Diệp Lăng Thiên, Lý Yến dừng lại một chút, sau đó nói: “Anh đợi em một lát, em lập tức đi ra ngay, em giao vụ án này lại cho lão vương phụ trách.” Sau khi nói xong thì Lý Yến cúp điện thoại.
Diệp Lăng Thiên ngồi ở trong xe hút một điếu thuốc, hút một điếu thuốc xong thì cũng nhìn thấy Lý Yến đi ra, trực tiếp kéo cửa xe của Diệp Lăng Thiên ra ngồi xuống vị trí bên cạnh ghế tài xế.
“Sao anh lại đến đây vậy? Tìm em có chuyện gì không thế?” Lý Yến hỏi.
“Không có chuyện gì đâu, chở em đi ăn cơm mà thôi, bây giờ anh là chồng của em, đến đón em tan làm là chuyện rất bình thường, em đừng làm như có chuyện gì lớn kinh thiên động địa xảy ra.” Diệp Lăng Thiên khẽ cười, nói thật thì bởi vì anh đột ngột hẹn với Hứa Hiểu Tinh mà cho Lý Yến leo cây, trong lòng cảm thấy hổ thẹn cho nên mới đến đây chờ Lý Yến tan làm rồi chở Lý Yến đi ăn cơm chiều.
Lời nói của Diệp Lăng Thiên làm trong lòng của Lý Yến thấy ngọt ngào, đồng thời trên mặt cũng hơi đỏ ửng, luôn là một cô gái hấp tấp, giờ phút này lại thẹn thùng nói không nên lời.
Hai người tìm một nơi tĩnh lặng để dùng cơm, đồng thời cũng thảo luận những chuyện liên quan đến hôn lễ một lần, sau khi cơm nước xong xuôi, Diệp Lăng Thiên trực tiếp đưa Lý Yến đến dưới lầu nhà cô ta.
“Đi lên một lát không?” Sau khi đến nhà, Lý Yến hỏi Diệp Lăng Thiên.
“Không lên đâu, không còn sớm nữa, Diệp Sương ở nhà có một mình, anh phải về.” Diệp Lăng Thiên lắc đầu nói.
“Vậy được rồi, em đi lên đây.” Lý Yến gật đầu chuẩn bị bước xuống xe.
“Được, sáng ngày mai anh đến đón em đi làm.”
“Không cần phải phiền toái như vậy đâu, tự em gọi xe đi là được rồi.” Lý Yến lắc đầu, vốn dĩ là cô ta có xe chuyên dụng, nhưng mà bởi vì gần đây chỉ thị cấm sử dụng ô tô riêng, dựa vào cấp bậc của Lý Yến nên không nhận được xe đặc biệt. Cho nên bây giờ ngoại trừ công việc, thời gian còn lại cũng chỉ có thể đón xe đến đơn vị.
“Không sao hết, tiện đường mà, hai ngày nữa đi mua một chiếc xe đi, không có xe rất bất tiện, bây giờ em đang mang thai, cũng không an toàn. Được rồi, lên đi, anh đi trước đây.” Diệp Lăng Thiên trực tiếp nói với Lý Yến, mặc kệ Lý Yến có chịu đồng ý không, anh đều đã đưa ra quyết định rồi, anh phất tay với Lý Yến rồi khởi động xe rời đi.
Diệp Lăng Thiên lái xe về khu chung cư của mình, vừa mới dừng xe ở trên vị trí của mình, còn chưa kịp bắt máy, bỗng nhiên lập tức nhìn thấy một bóng người xuất hiện ở ghế tài xế, sau đó cửa bên ghế tài xế bị mở ra, một người ngồi vào trong, toàn bộ hành động vô cùng nhanh chóng, nhanh chóng đến nỗi gần như Diệp Lăng Thiên trở tay không kịp, đương nhiên là đây là dưới tình huống Diệp Lăng Thiên không có nữa điểm phòng bị.
Diệp Lăng Thiên nâng mắt lên lạnh lùng nhìn người đột nhiên xuất hiện, đồng thời còn ngồi vào vị trí kế bên tài xế, rất lâu sau đó mới lạnh lùng hỏi: “Cô lấy lại phương thức này để xuất hiện là muốn cho tôi một bất ngờ, hay là hi vọng bản năng phòng vệ của tôi cho cô một phát súng?”
“Có lẽ là bây giờ ở trên người của anh không có mang theo súng.” Người phụ nữ lạnh nhạt nói.
Diệp Lăng Thiên bị người phụ nữ này làm cho nghẹn lời, lập tức hỏi lại: “Cô tìm tôi làm gì vậy?”
“Anh biết tôi đến đây tìm anh để làm cái gì.” Người phụ nữ trả lời lại, sau đó lại nói: “Tôi đến nhà của anh tìm anh, em gái của anh đang ở trong nhà, nói chuyện ở nhà của anh không tiện, lái xe đến chỗ của tôi đi, tôi muốn tìm anh nói chuyện một phen, có một vài vấn đề bây giờ tôi nhất định phải biết rõ ràng.”
“Tôi không cảm thấy là giữa chúng ta còn có chuyện gì vẫn còn chưa rõ ràng, tôi phải về rồi, em ấy đang ở nhà, có lẽ vẫn còn chưa ăn cơm tối.”
“Anh yên tâm đi, tôi đã xem rồi, con bé đã ăn cơm tối, hiện tại đang xem tivi. Đi thôi, đến khách sạn Hoa Nghị, tôi đang ở đó, nếu như anh không đến thì tôi vẫn sẽ luôn đi theo anh. Dù sao thì tôi cũng đã xin nghỉ phép rồi, tôi có rất nhiều thời gian để dây dưa với anh.
“Cô đây là đang uy hiếp tôi?” Diệp Lăng Thiên nhíu mày hỏi.
“Không có, nhưng mà anh cũng biết rồi đó, tôi cũng giống như anh, cũng là một người nói được thì làm được.” Người phụ nữ lắc đầu nói.
Diệp Lăng Thiên nhìn người phụ nữ trước mắt quen thuộc đến nỗi không thể quen thuộc được hơn nữa, cuối cùng bất đắc dĩ lựa chọn thỏa hiệp, khởi động xe lái về phía khách sạn Hoa Nghị. Không sai, người phụ nữ này chính là Bọ Cạp, xuất quỷ nhập thần như thế cũng chỉ có thể là cô ta. Đối với Bọ Cạp, mặc dù là Diệp Lăng Thiên vẫn biểu hiện rất lạnh lùng, nhưng mà trên thực tế Bọ Cạp ở trong lòng của anh lại là một người phụ nữ rất quan trọng, một người phụ nữ mà từ đầu đến cuối anh đều xem như là em gái ruột mà đối xử.