Diệp Lăng Thiên nhìn mẹ của Lý Yến, lại nhìn Lý Đông Sinh, cuối cùng muốn nói lại thôi mà khẽ gật đầu. Anh thật sự không ngờ mẹ của Lý Yến gọi mình đến vậy mà vì chuyện như này, nếu như sớm biết là chuyện này thì anh thật sự sẽ tìm một lý do không đến, đâu cần ngượng ngập như bây giờ.
Mẹ của Lý Yến thật sự xem Diệp Lăng Thiên thành con rể mà đối đãi, không ngừng gắp đồ ăn cho Diệp Lăng Thiên, cũng thỉnh thoảng hỏi vài chuyện trong nhà Diệp Lăng Thiên, Diệp Lăng Thiên không quá hiểu ý của Lý Đông Sinh, chỉ có thể thành thật trả lời, Lý Yến ở một bên cũng khẩn trương không thôi, nhưng lại không thể nói gì, chỉ có thể khẩn trương, cũng ngại đến đỏ mặt rồi.
Sau khi ăn cơm xong Diệp Lăng Thiên liền nói còn có việc, lập tức rời khỏi nhà của Lý Yến, bầu không khí quỷ dị này khiến anh rất khó chịu.
Nhân lúc mẹ của Lý Yến đang thu dọn bát đũa khi ăn xong, Lý Đông Sinh trực tiếp gọi Lý Yến vào trong phòng của mình, hỏi thẳng: “Con và Diệp Lăng Thiên hai đứa rốt cuộc là như nào?”
“Phải đó, cái gì mà rốt cuộc là như nào?”
“Còn cái gì mà rốt cuộc là như nào? Mẹ con nói bảo hai đứa các con kết hôn, ba thấy hai đứa phản ứng khá lớn, cái này không quá bình thường, lẽ nào hai đứa các con trước giờ chưa từng nghĩ tới chuyện kết hôn sao?” Lý Đông Sinh tò mò hỏi.
“Không phải, hai người đây không phải là ghép loạn uyên ương sao? Đâu có như ba mẹ nghĩ, tùy tiện kéo một người đàn ông đến thì bắt đầu sắp xếp con và anh ta kết hôn, ba mẹ cái này cũng quá tùy tiện rồi, con là con người, không phải là đồ vật, làm gì mà xem con như rác, để ở trong nhà nhìn thì khó chịu, ai nếu như đem con đi thì vui mừng không thôi.” Lý Yến không khách khí nói.
“Có kiểu nói chuyện như con vậy sao? Ba mẹ không phải đều là vì tốt cho con, bản thân con nhìn đi, hôm nay bao nhiêu tuổi rồi, 29 tuổi rồi còn không gả đi, con không chê mất mặt ba cũng sợ mất mặt. Ba cảm thấy lời mẹ con nói đúng, chuyện con kết hôn không thể tiếp tục đợi nữa, con bé điên điên giở giở như con không bắt con kết hôn con sẽ không biết thu nhiễm. Với cả, cái gì gọi là tùy tiện? Con không phải là cùng Diệp Lăng Thiên hai đứa đang yêu đương không phải sao? Sao hả? Như nào? Hai đứa các con yêu nhau trước giờ chưa từng nghĩ đến chuyện kết hôn sao? Vậy hai đứa là đang làm gì? Giở trò lưu manh à?”
“Ba nghe ai nói hai chúng con đang yêu nhau rồi thế?” Lý Yến càng thêm kinh ngạc.
“Cái gì gọi là ba nghe ai nói, ba chính mắt nhìn thấy, chuyện này cần nghe người khác sao? Tối hôm đó hai đứa ôm nhau hôn môi không chỉ ba nhìn thấy, cả đội cảnh sát sáu bảy mươi người điều tận mắt nhìn thấy. Sao hả? Hai đứa không phải là đang yêu nhau sao? Vậy hai đứa là đang làm gì?” Lý Đông Sinh bỗng tức giận.
“Lẽ nào… lẽ nào hôn môi rồi thì thể hiện hai chúng con đang yêu nhau sao?”
“Thứ khốn nạn!” Lý Đông Sinh trực tiếp một tay vỗ lên bàn, chỉ vào Lý Yến nói: “Đây là lời nên từ trong miệng của một cô gái nói ra sao? Một cô gái phải hiểu được sự tự tôn tự yêu bản thân, không yêu nhau con hôn môi, vậy ba hỏi con, con rốt cuộc là muốn làm gì? Thằng nhóc Diệp Lăng Thiên này cũng không phải là thứ gì tốt đẹp, không có chút lòng trách nhiệm nào, nhìn như này ba phải tìm nó hỏi cho rõ rồi.”
“Chuyện này không có liên quan đến anh ta!” Lý Yến lập tức trở nên khẩn trương rồi.
“Vậy có liên quan tới ai hả?”
“Được rồi, con nói thật cho ba.” Lý Yến cuối cùng hết cách, đành nói: “Lần trước là con chủ động hôn anh ta, lúc đó loại tình cảnh đó con cũng không biết bản thân con đang làm cái gì, khả năng là nhìn thấy anh ta không sao quá kích động quá vui mừng, cho nên… cho nên… đã… con với anh ta thật sự không có yêu nhau.”
“Còn quá kích động thì có thể tùy tiện ôm hôn một người đàn ông sao? Lý Yến, ba và mẹ con từ nhỏ đã dạy con như nào, con gái của Lý Đông Sinh ba từ khi nào trở nên tùy tiện như thế?”
“Cái gì là tùy tiện, con nói thẳng nói thật, đúng, con quả thật là thích anh ta, con quả thật rất thích anh ta, nếu như thật sự có thể kết hôn với anh ta, con rất vui, thật đấy. Con lúc đó đầu óc trống rỗng, nhìn thấy anh ta không chết thì rất kích động. Cho nên, ma xui quỷ khiến thì hôn anh ta.”
“Nếu con đã thích nó, vậy chuyện này thành rồi, vậy thì dễ nói rồi.” Lý Đông Sinh nghe thấy Lý Yến nói như vậy thì bỗng bật cười, ông ta vốn tưởng đứa con gái bướng bỉnh của mình căn bản xem thường Diệp Lăng Thiên không muốn kết hôn với Diệp Lăng Thiên.
“Nhưng vấn đề là Diệp Lăng Thiên anh ta không thích con, anh ta đã có bạn gái rồi, anh ta với con chỉ là quan hệ bạn bè, thậm chí, anh ta còn không biết con thích anh ta. Ba mẹ trực tiếp nhắc đến chuyện kết hôn như thế khiến người ta ngại ngùng cỡ nào, quá đường đột rồi.” Lý Yến khẩn trưởng không thôi.
“Cái gì? Nó có bạn gái rồi? Chuyện từ khi nào? Ba lần trước hỏi nó thì nó không phải rõ ràng đã nói với ba nó chưa có bạn gái hay sao?” Lý Đông Sinh kinh ngạc đứng dậy.
“Lúc đó chưa có, nhưng đây đã qua bao lâu rồi? Giờ cũng sắp trôi qua một năm rồi, người ta không thể tìm bạn gái sao? Hơn nữa, cô gái đó cũng đều đã ở nhà của anh ta rồi. Cô gái đó rất xinh đẹp, xinh đẹp hơn con, hơn nữa có khí chất hơn con, còn dịu dàng, người ta là cô gái du học từ nước ngoài về, bây giờ đang giúp anh ta quản lý công ty, chỗ nào cũng hơn con. Bọn họ… hai người bọn họ ở bên nhau rất xứng đôi, cho nên ba mẹ sau này đừng tiếp tục nhắc đến chuyện này nữa, như thế sẽ khiến anh ta rất khó xử.” Lý Yến khi nói đến đây thì nghĩ tới Lý Vũ Hân và Diệp Lăng Thiên, ánh mắt trở nên tối đi, cảm xúc cũng rất lạc lõng.
Lý Đông Sinh yên lặng nhìn Lý Yến, rất lâu cũng không lên tiếng, rất lâu rất lâu sau thì nói: “Chuyện này con trước hết đừng nói với mẹ con, nhìn ra được, mẹ con đối với chuyện này mong đợi rất nhiều, cũng rất hy vọng con và Diệp Lăng Thiên có thể ở bên nhau, cộng thêm gần đây tâm trạng của mẹ con thật sự không quá tốt, chuyện này trước để từ từ đi, đợi khi tâm trạng của mẹ con tốt hơn ba tìm cơ hội từ từ giải thích chuyện này với bà ấy. Yến, nếu người ta đã có bạn gái rồi, vậy thì sau này con vẫn là bớt ở cùng nó thôi, ít nhất đừng tiếp xúc quá sâu nữa, huống chi trong lòng con là thích nó. Đàn ông trên thế giới này có rất rất nhiều, con gái của Lý Đông Sinh ba không có tệ đến mức đó, nhất định sẽ tìm được một người đàn ông thích hợp với con.” Lý Đông Sinh cuối cùng an ủi Lý Yến.
Diệp Lăng Thiên vừa lái xe thì nhận được điện thoại của Lý Vũ Hân, hỏi Diệp Lăng Thiên sao còn chưa về nhà, đang đợi anh về ăn cơm tối. Diệp Lăng Thiên bảo Lý Vũ Hân ăn trước, anh đã ăn ở bên ngoài rồi, lập tức về đến nhà.
Thật ra trong lòng Diệp Lăng Thiên ngược lại không phải rất thoải mái, cứ cảm thấy mình là có hơi không biết xấu hổ đối với gia đình của Lý Đông Sinh, gia đình Lý Đông Sinh từ rất lâu trước đây đã nhắc đến chuyện của mình và Lý Yến, anh lúc đó cũng không có từ chối, mà bây giờ, bảo anh trực tiếp nói ra mình đã có bạn gái không thể cùng Lý Yến ở bên nhau trong lòng anh cứ cảm thấy có hơi mắc nợ Lý Yến. Nhưng cẩn thận nghĩ lại, anh hình như không có chỗ nào có lỗi với Lý Yến và gia đình của Lý Yến, nhưng loại cảm giác này lại cứ tồn tại trong lòng, điều này khiến Diệp Lăng Thiên rất không thoải mái.